Trường Sinh Bất Tử Chương 2: Phát Uy Lần Đầu Ở Hiên Viên Cung!

Trường Sinh Bất Tử
Tác giả: Quan Kỳ
Q.10 - Chương 2: Phát Uy Lần Đầu Ở Hiên Viên Cung!
  
Ads
Cường giảtứphương cũng là nghe được mà chạy tới. truyện copy từ tunghoanh.com

Từ người phàm Nguyên Anh kỳ đến Cổ Tiên, các loại người đều có, dù sao cuộc chiến của Thánh nhân rất khó có thểnhìn thấy.

Ở một khe núi, có mười mấy hòa thượng đầu trọc, hòa thượng rất bề bộn, nhưng đám người kia tht không đơn giản, ít nhất tứphương không người nào dám trêu chọc, cũng né tránh rất xa.

Hai hòa thượng cầm đầu, một mp một gầy tỏ rõ sự đối lp.

Hòa thượng mp hở ngực lộ vú, nhìn vào làm cho người ta cảm giác lòng sinh thông thoáng, mà hòa thượng gầy cũng là một thân áo cà sa, trung quy trung củ.



- Nhiên Đăng, đỉnh núi kia, chính là Chung Sơn?

Hòa thượng mp cười hỏi.

Hòa thượng gầy chính là Nhiên Đăng Cổ Pht. Sau khi người của Nhiên Đăng Đạo tràng biến mất, không ngờchạy đến nơi này.

Nhiên Đăng vừa liếc nhìn về phía đỉnh núi, lòng vn còn sợ hãi, Chung Sơn?

- Ngươi không cần lo lắng, nơi này không phải là Phong Trủng Cương Vực, cho dù Chung Sơn cường thịnh trở lại cũng không lay chuyển được Đại Lôi Âm Tự ta, làm sao? Có nghĩmuốn báo lại thù xưa không?

Hòa thượng mp cười hỏi.

Nhiên Đăng nhìn Chung Sơn ở nơi xa một chút, trong lòng cảm thấy rùng mình. Lắc đầu nói:

- Hảo ý của Di Lặc, ta tâm lĩnh, Chung Sơn, ta không muốn lại đi gây chuyện, đểcho phần nhân quảnày đi theo gió đi!

Nhiên Đăng là không dám thử nữa? Lam quang lần trước đểcho Nhiên Đăng chịu đủ rồi. Chính mình bởi vì trước kia từng có kinh nghiệm, mới tránh được vn rủi lần nữa, dù vy, cũng là cửu tử nhất sanh, cho tới hôm nay vn rủi mới dần dần biến mất. Mà tin tức hai người khác thừa nhn lam quang là Tư Mã Nguyên, Tử Tiêu Giáo chủ bỏ mình cũng bịNhiên Đăng biết được. truyện được lấy từ website tung hoanh

Nhiên Đăng tht sự không muốn lại tiếp nhn vn rủi một lần nữa.

Trực tiếp cự tuyệt Di Lặc!

- Được rồi, người trong cuộc như ngươi đã nghĩgiải quyết như vy, ta đây cũng không muốn nói nhiều!

Di Lặc cười ha hảnói.

- Đại vương, chính là bọn họ!

Nơi xa, một đỉnh núi khác bỗng nhiên truyền đến một tiếng kêu sợ hãi.

Một đám đại yêu đứng ở đỉnh núi! Hai người nam tử cầm đầu, một người thì cái đầu có hai cái sừng trâu đen nhánh. Một người khác diện mục cũng là cực kỳ trắng noãn.

Đại lượng tiểu yêu đứng ở bốn phía ngọn núi, một cái soái kỳ to lớn dựng thẳng ở đỉnh núi.

Phía trên soái kỳ là một chữ"ngưu" rất lớn!

Một tiếng kêu sợ hãi mới vừa rồi chính là một tiểu yêu Ngưu Đầu trong đó.

Một tiếng kêu sợ hãi của tiểu yêu nhất thời hấp dn ánh mắt của một đám đại yêu.

Nơi xa, bốn nam tử nhìn như cực kỳ ngạo khí đứng ở đỉnh núi.

- Chính là bọn họ xông vào Hỏa Diệm sơn ta?

Đại yêu Ngưu Đầu nói.

- Chung Sơn?

Con ngươi của nam tử trắng nõn bên cạnh đại yêu Ngưu Đầu co rụt lại, nói.

- Tôn Thân, ngươi nhn biết?

Đại muội Ngưu Đầu khe khẽ ngờvực.

- Ngưu Ma Vương, người này có thù cùng ta, xem ra trước khi xông vào Bích Du Cung phải chờta xử lí hắn trước rồi hãy nói!

Sắc mặt Tôn Thân âm trầm nói.

- Ừm, lấy tu vi của ngươi hẳn là rất nhanh, hiện tại còn chưa bắt đầu xung đột với Thánh Thi Sơn, đợi chúng hiền của Nho môn xuất thủ, chúng ta sẽ động thủ, ngươi tốc chiến tốc thắng!

Ngưu Ma Vương gt đầu.

- Mấy trăm năm trước vn chỉlà người phàm, hắn có thểtrì hoãn bao nhiêu thời gian của trì hoãn ta chứ?

Trong mắt Tôn Thân lóe lên một tia khinh thường, dưới chân bước một bước rồi bay đi.

Chung Sơn biết danh khí của mình ở chỗ này tuyệt đối xa lạ, vì vy mới đứng ở ngọn núi cao nhất.

- Thánh vương, chúng ta đi vào chứ?

Thi tiên sinh hỏi.

- Đi vào là tất nhiên, cường giảkhắp các nơi, còn có bảy mươi mốt đệ tử của Khổng Tử, giờphút này cũng tới hơn phân nửa, không phải là vì vt trong Bích Du Cung sao?

Chung Sơn trầm giọng nói.

- Ngay cảKhổng Tử cũng xuất động, thứbên trong khẳng định không đơn giản.

Nam Cung Thắng nói.

- Ừm!

Chung Sơn gt đầu.

Mà lúc này, nơi xa một tu giảnóng lòng đã xuất đầu, xông tới đầu tiên.

Thân hình vọt tới chui vào bên trong thi khí vô cùng vô tn.

Trong lúc loáng thoáng, mọi người thấy từng đạo kiếm khí màu đen toát ra từ trong thi khí.

- A!

Hét thảm một tiếng, người xông vào Thánh Thi Sơn kia chỉcó cái đầu bay ra khỏi, toàn thân bịcắn nát, mà cái đầu bay ra ngoài kia cũng trốn không thoát uy lực của Tru Tiên kiếm trn, bên trong đột nhiên có đại lượng kiếm khí lao ra.

Ầm!

Cái đầu kia cũng bịnổ tung.

Người ở tứphương mới vừa rồi còn xuẩn xuẩn dục động liền hít vào một trn khí lạnh, đây là trn pháp gì? Quá độc ác a!

- Tru Tiên kiếm trn?

Chung Sơn ngoài ý muốn nói.

- Thánh vương, muốn đi chứ?

Thi tiên sinh hỏi lần nữa.

Chung Sơn nhìn một hồi, suy nghĩmột chút nói:

- Tới bên cạnh trước, đợi lúc quần hùng trùng kích Tru Tiên kiếm trn ta sẽ mang các ngươi đi vào!

- Rõ!

Mọi người không có hoài nghi câu "Ta sẽ mang các ngươi đi vào!" của Chung Sơn. Bởi vì bọn họ tin tưởng, chỉcần Thánh vương nói có thể, vy thì nhất định có thể.

- Đi!

Chung Sơn mở miệng nói.

- Chung Sơn!

Một tiếng gào to cắt đứt kế hoạch của Chung Sơn.

[CHARGE=3]

Khi đám người Chung Sơn còn chưa rời khỏi, một tiếng rống gin nhất thời hấp dn mọi người ở tứphương.

Thánh nhân chiến đấu trên trời dù sao quá xa vời, trong tinh không chỉcó thểnhìn thấy hai điểm sáng, nhìn lâu cũng không có ý nghĩa, nhưng là, trên đất lại bất đồng, ở thời khắc mấu chốt trước mắt này, còn có báo thù?

Người nào?

- Là Tôn Thân!

Không biết người nào bỗng nhiên kêu lên.

Mọi người thấy, một nam nhân áo trắng vô cùng đột ngột dừng ở không trung, căm tức nhìn lên đỉnh một ngọn núi.

- Tôn Thân? Đệ tử của Tôn đại thánh năm đó, nghe nói được Tôn đại thánh chân truyền, sau khi Tôn đại thánh chết, trò giỏi hơn thầy, trước đó không lâu đã là Cổ Tiên!

- Bộ dáng kia của hắn là đang trảthù?

- Tôn Thân chính là Cổ Tiên, bất kểngười nào đắc tội hắn, vy cũng thảm a!

- Người trên núi là ai/. Mấy người kia cho tới bây giờchưa từng thấy a?

- Ngươi nhn biết bốn người kia?

- Không có!

Mọi người nghịlun ầm ỉ, ai là Chung Sơn?

Chung Sơn, ở Phong Trủng Cương Vực có thểnói là không người nào không biết, hoặc là một chút thế lực phụ cn Phong Trủng Cương Vực, cũng có người biết Chung Sơn, nhưng đây là nơi nào? TứĐại Bộ Châu! Thực sự cách Phong Trủng Cương Vực quá xa. Mọi người làm thế nào biết Chung Sơn.

Cảđời Chung Sơn rất truyền kỳ? Thiên hạnày, nhiều người có truyền kỳ, nhiều thêm một Chung Sơn không nhiều, thiếu đi một Chung Sơn cũng không ít, vì vy phần lớn người cũng không nhn ra ai kêu là Chung Sơn.

Nơi xa, trong một cái sơn cốc. Nhiên Đăng cùng Di Lặc nhìn một nhóm người đang giằng co ở phía xa.

- Ha hả, Nhiên Đăng, xem ra có người trảthù giúp ngươi, căn bản không cần ngươi xuất thủ!

Di Lặc cười ha hảnói.

Nhiên Đăng nhìn phía xa không nói gì, nhưng trong lòng trầm tư một trn.

Chung Sơn mang theo ba thuộc hạ, vừa mới chuẩn bịđục nước béo cò đi đến phụ cn Thánh Thi Sơn, nhưng bỗng nhiên một người nhảy ra ngăn cản chính mình, lại kêu tên của mình?

Chung Sơn ngẩng đầu nhìn lại.

Thân Tề Thiên? Không đúng, Thân Tề Thiên đã chết, là Tôn Thân? Gương mặt giống nhau như đúc là hắn? Không ngờgặp được ở chỗ này?

- Chung Sơn, thù hn ở hàng ngàn tiểu thế giới cũng nên kết thúc!

Tôn Thân lạnh giọng nói.

Lt tay, Tôn Thân lấy một cây gy ra, hai đầu cây gy là kim cô, trung ương là một đoạn Ô Thiết.

Nổi lên một hàng chữKim.

"Như ý Kim Cô bổng".

- Kim Cô bổng?

Chung Sơn lộ ra một tia cổ quái.

Một loại có cảm giác va chạm cùng thần thoại nảy sinh trong lòng Chung Sơn.

- Quảnhiên là báo thù, ngay cảKim Cô bổng cũng lấy ra!

Một người vây xem ở nơi xa kêu lên.

0 Kim Cô bổng, tu vi của Tôn Thân là Cổ Tiên lại còn muốn dùng Kim Cô bổng, người được kêu là Chung Sơn rất mạnh sao?

- Mạnh thì có thểthế nào, chỉcó thểlàm vong hồn dưới côn mà thôi!

Đây chính là hiệu ứng của người có tiếng tăm, mọi người biết Tôn Thân mạnh, không biết sự nông sâu của Chung Sơn, cho nên nhất trí cho rằng Chung Sơn chết chắc, giống như Chung Sơn ở Phong Trủng Cương Vực muốn giết một cường giảxa lạ, ai cũng cho là cường giảxa lạkia chết chắc.

Tôn Thân chuẩn bịgiết Chung Sơn. Chung Sơn sao lại cho hắn sắc mặt tốt?

Thù hn ở hàng ngàn tiểu thế giới không cần thiết nhiều lời, nếu Tôn Thân lại dây dưa không rõ, Chung Sơn không ngần ngại hoàn toàn mạt sát hắn.

Lạc Tinh Trần bên cạnh ngầm hiểu, bước ra một bước, lt tay lấy một cây Trường Cung màu vàng ra.

Trong nháy mắt khi lấy Trường Cung màu vàng ra, có ít người đã nhn ra.

- Hiên Viên Cung? Làm sao giống như Hiên Viên Cung của Lý gia?

- Có thểlà mô phỏng a!

- Cho dù tht thì như thế nào,, đánh thắng được Tôn Thân sao?

Cũng may Na Tra không có tới, nếu không giờphút này nhất định sắc mặc nhìn không tốt.

- Lại tìm được một tên thủ hạtừ đâu vy?

Tôn Thân khinh thường nói.

Chung Sơn nhàn nhạt nhìn, không đểý đến.

Lạc Tinh Trần cũng không đểý đến hắn, Lạc Tinh Trần mong muốn chính là mau chóng là vì quân phân ưu, bắn chết Tôn Thân.

Lạc Tinh Trần lôi kéo một Kim Tiến, đại lượng năng lượng thiên địa hội tụ đến phía trên Kim Tiến, đểcho Kim Tiến càng cường đại hơn.

Trong lúc Lạc Tinh Trần bắn ra, một đạo luồng sáng màu vàng giống như cầu vồng, bắn thẳng đến Tôn Thân.

Tốc độ quá là nhanh, nhanh đến mức căn bản là Tôn Thân tránh không khỏi, chỉcó trong nháy mắt đã đến trước mặt Tôn Thân.

Tôn Thân chỉcó kịp lấy Kim Cô bổng ngăn trở.

Oanh!

Một tiếng vang tht lớn, Tôn Thân bịmột cổ sức lực này đụng bay ra xa trăm dặm. Sau trăm dặm khó khăn lắm mới ngừng lại.

Lần đầu tiên va chạm, không ngờTôn Thân hơi kém một chút?

Một đám coi thường bốn người Chung Sơn lp tức mở to hai mắt nhìn.

Một lần chạm vào nhau, Tôn Thân bịlui, đang ở hạphong, nhưng lại càng khơi dy hung tính của Tôn Thân, Kim Cô bổng khẽ múa, nhất thời xông lên.

Mà lúc này, tốc độ Lạc Tinh Trần nhanh hơn, giương cung bắn ra, từng đạo luồng sáng bắn thẳng đến Tôn Thân.

Tên ra khỏi cung, đều khuếch trương đến mười trượng, lúc bay qua, lưu lại một tàn ảnh tht dài, như sao băng ầm ầm rơi xuống, đánh tới Tôn Thân.

Không phải là một đạo lưu tinh rơi xuống, mà là rất nhiều đạo. Từng nhánh thần tiễn bắn ra, từng đạo cầu vồng màu vàng kim vọt tới, như một trn mưa sao băng cường đại. Theo các góc độ dội về phía Tôn Thân.

Quá hoành tráng.

"Oanh! Oanh! Oanh!

Tôn Thân nắm Kim Cô bổng, chỉcó thểkhông ngừng đón đở, thân hình lần lượt bịxung kích, mà Lạc Tinh Trần cũng bay lên trời, không ngừng bắn tên từ các góc độ. Tên nhanh chóng vượt qua, giương cung cũng là cực nhanh.

Trong nháy mắt, đã trên trăm mũi tên bắn ra.

Mọi người đã sớm há hốc mồm cứng lưỡi, nhìn Kim Tiến như mưa sao băng trên trời bắn về phía Tôn Thân, nơi Kim Tiến đi qua, không ngờkéo theo không gian dp dờn bồng bềnh.

Đây là đang chiến đấu sao? Rõ ràng là chết người a! Áp chế tuyệt đối, cường giảTôn Thân trong lòng mọi người, giờphút này bịáp chế cht vt không chịu nổi, ngay cảđạo kế cũng bịtách ra, tóc tai bù xù, một thân cht vt, khí huyết trên mặt lại càng sôi trào làm cho mặt hắn ửng hồng.

- Tên biến thái này ở đâu ra?

Ngưu Ma Vương ở nơi xa kinh ngạc nói.

Nguồn: tunghoanh.com/truong-sinh-bat-tu/quyen-10-chuong-2-Qvnbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận