Trường Sinh Bất Tử Chương 75 (Q10)

Trường Sinh Bất Tử
Tác giả: Quan Kỳ
Q.10 - Chương 75: Cường Viện
  
Ads
Nhưng ở bên ngoài, sau khi bốn đại kế thừa trưởng lão phong bế lại Úng Giới, liền kiên nhn chờ.

Cũng không lâu lắm, bốn đại kế thừa trưởng lão liền nhìn nhau, bốn người phụ trách tế luyện bảo này, tự nhiên cảm nhn được biến hóa rất nhỏ bên trong, mặt ngoài của nó không ngờsinh ra một cỗ Luân Hồi lực như có như không?

4 đại trưởng lão liếc nhau.

- Chờ, trăm ngày sau lại mở phong! Kế thừa trưởng lão trịnh trọng nói.

- Ừ! 3 kế thừa trưởng lão khác cũng gt gt đầu.

Mà những người khác, tự nhiên không cảm giác được dịthường. Đã qua nhiều ngày, Khô Lâu tộc cũng tới một ít khách nhân. Bịbốn đại kế thừa trưởng lão cho phép, đợi tại gần đó.



Ngày hôm sau.

- Ầm!

Trên vùng trời Hắc Hải nổ lớn một tiếng, một đạo bạch quang hiện lên, cách Úng Giới không xa, rồi đột nhiên xuất hiện một vết nứt lớn.

- Vù! Một thân ảnh bỗng nhiên vọt ra.

- Vương? Gần như tất cảkhô lâu đều hơi hơi kinh ngạc, mà bốn đại kế thừa trưởng lão cũng lộ ra vẻ kinh ngạc.

Minh Ma thắng? Nhanh như vy?

- Ầm! Lại là nổ lớn một tiếng vang lên, một đạo thanh quang cũng lóe lên cách đó không xa, Vương Khô một thân áo bào có chút tổn hại bỗng nhiên xuất hiện.

- Ách? Gần như tất cảkhô lâu đều không khỏi ngoài ý muốn, không khỏi không hiểu, sao lại thế này? Không phân ra thắng bại, làm sao bỗng nhiên lại đi ra?

- Minh Ma, Vương Khô? Sao lại thế này? Một kế thừa trưởng lão mở miệng nói.

Nhưng Minh Ma và Vương Khô đều không đểý đến, Vương Khô luôn nhìn chằm chằm Minh Ma, muốn cùng Minh Ma tiếp tục chiến đấu, mà Minh Ma lại nhìn xung quanh.

- Bốn vị, các ngươi đã tới! Trong giọng nói của Minh Ma lộ ra một cỗ vui mừng.

Minh Ma nhìn về phía bốn thân ảnh tại không trung cách đó không xa. Bốn thân ảnh kia cũng chính là khách nhân mấy ngày nay chạy tới.

Hai nam nhân áo đỏ, một nam nhân áo bào đen, một nam nhân áo bào trắng.

Hai nam nhân áo đỏ khóa trong áo bào đỏ, nhìn không thấy diện mạo, nhưng khí tức tản phát ra cũng cực kỳ mạnh mẽ.

Nam nhân áo bào đen vô cùng quái dị, làm cho người ta có loại cảm giác hư ảo như có như không, khóe miệng lộ nụ cười tà, một cỗ miệt thịnhìn về phía xung quanh.

Nam nhân áo bào trắng cũng một thân ngạo khí, khí tức mạnh mẽ.

- Khô Lâu Vương ngươi mời, chúng ta há có thểkhông tới? Làm sao vy? Chiến đấu chưa chấm dứt? Nam nhân tà dịáo bào đen nói.

- Tình huống có biến, mong rằng bốn vịcó thểviện thủ lần này! Minh Ma lp tức mở miệng nói.

Nghe Minh Ma cố tình nhờngười ngoài giúp đỡ như thế, khô lâu trưởng lão bốn phía đều trầm mặc một trn, hiển nhiên trong lòng đều rất không thoải mái.

Bốn đại cường giảcùng nhau nhìn về phía Vương Khô, Vương Khô cũng tạm thời ngừng lại, ngưng trọng nhìn về phía bốn đại cường giảđối diện. Đặc biệt cường giảáo bào đen kia, một cỗ cảm giác quái dịtràn ngp trong lòng Vương Khô.

- Sư tôn, bọn họ sao lại đi ra ngoài? Trong Úng Giới, không phải ngay cảThánh nhân cũng có thểvây khốn sao? Một trưởng lão không hiểu hỏi.

- Bọn họ có vương quyền Pháp bảo, đó là tượng trưng cho Khô Lâu tộc ta, cũng là hai cái Pháp bảo duy nhất mà Úng Giới không ngăn cản, thiên hạnày, chỉcó hai người bọn họ có thểtùy ý xuyên qua mọi môi trường Úng Giới! Một người kế thừa trưởng lão giải thích.

- Thì ra như... , ách? Trưởng lão kia đầu tiên là gt gt đầu, có nhưng mà còn chưa nói xong thì lại ngạc nhiên.

Bởi vì, cách bọn họ không xa, Chung Sơn một thân hắc bào đạp bước đi ra. Chung Sơn đạp bước ra?

Thanh âm bốn đại kế thừa trưởng lão Khô Lâu tộc cùng đệ tử bọn họ cũng hơi dừng lại.

- Sư, sư tôn, ngươi không phải nói, chỉcó Vương Khô và Minh Ma có thểtùy ý xuyên qua mọi môi trường Úng Giới sao? Ta làm sao có cảm giác hắn so với Vương Khô, Minh Ma còn muốn tùy ý hơn à? Trưởng lão vừa rồi hỏi khó tin. nguồn tunghoanh.com

- Đúng vy, sư thúc, Úng Giới này có phải giảhay không? 1 trưởng lão khác nói.

- Vô liêm sỉ, vi sư lại lừa các ngươi sao? Kế thừa trưởng lão vừa nói kia, thẹn quá thành gin.

“...!”, Chung Sơn đi ra, đi ra ngoài không sao nói rõ được, ai cũng không biết hắn làm sao lại đi ra ngoài được, dù sao tất cảtrưởng lão Khô Lâu tộc đều bối rối.

- Ngoại viện? Vương Khô quay sang Minh Ma trầm giọng nói.

- Hừ, Vương Khô, cho phép ngươi có ngoại viện, sẽ không cho phép ta có sao? Minh Ma lạnh lùng nói.

Chung Sơn đạp bước đi đến bên cạnh Vương Khô, cùng Vương Khô cùng nhau giằng co ngũ đại cường giảcủa đối phương.

Kế thừa trưởng lão giờphút này là tới làm trọng tài, tự nhiên không có tiến lên ngăn cản. Chỉlà ở phía xa trịnh trọng nhìn, chờđợi kết quảmà thôi.

Minh Ma giờphút này cũng quái dịnhìn Chung Sơn.

Ngày xưa tại Xương Kinh, Minh Ma nhìn ra Chung Sơn chỉcó cảnh giới Đại Tiên, hiện tại nhiều nhất đạt tới Cổ Tiên sơ kỳ mà thôi, tu vi như thế, lại liên tiếp làm cho người ta ngoài ý muốn, 561 tên Cổ Tiên khô lâu, bởi vì hắn mà thần bí mất tích, lúc trước lại mở ra thông đạo Luân Hồi, vừa rồi lại tùy ý đi ra Úng Giới.

Thực lực mạnh, không thểước lượng! Đáng sợ nhất chính là không biết. Chung Sơn này là được khoác lên một tầng khăn che mặt thần bí. Làm cho người ta đoán không ra.

- Bốn vị, xem ra đối thủ của chúng ta không chỉhắn, còn có người nọ bên cạnh hắn. Minh Ma quay sang 4 người nói.

- Khô Lâu Vương, ngươi không giới thiệu cho chúng ta một chút, ta ra tay cho tới bây giờkhông giết hạng người vô danh! Người áo bào đen cười tà nói.

- Khô Lâu Vương, xem ra lần này chúng ta không thểgiúp được ngươi! Một người áo bào đỏ bỗng nhiên mở miệng nói.

Người áo bào đỏ vừa mở miệng, mọi người đều hơi hơi kinh ngạc, hai người áo bào đỏ muốn từ bỏ? Tại sao muốn từ bỏ?

Hai nam nhân áo đỏ từ đám người Minh Ma đi ra.

Minh Ma, nam nhân áo bào đen, nam nhân áo bào trắng đều cổ quái nhìn hai người áo bào đỏ này. Bọn họ có ý gì? Từ xa chạy tới, chỉvì một câu không giúp một tay?

- Vì sao? Minh Ma không hiểu nói.

Đối diện, Vương Khô và Chung Sơn cũng nhìn hai người áo bào đỏ quái dịnày.

- Chung Thánh Vương, lại gặp mặt! Hai người áo bào đỏ mở miệng nói.

Chung Sơn nhíu mày, tiếp đó, nhãn tình sáng lên, nhớ tới hai người này là ai. Lam, hai thuộc hạcủa Lam, ngày xưa khi đại thọ Doanh, được Doanh liệt vào khách quý, còn sắp chỗ ngồi trên cảChung Sơn, hai người này là hai thuộc hạcủa Lam! Hai Tổ Tiên cùng lấy đi 2 trong 9 đóa hoa sen 13 phẩm.

Là bọn hắn?

- Ừ! Chung Sơn gt gt đầu.

Một màn này rất buồn cười, trong nháy mắt, người áo bào đỏ giống như người quen biết của đối phương? Minh Ma lần thứhai có cảm giác lấy tảng đá đp chân mình. Không thểnào, hai người kia trở thành địch nhân?

- Các ngươi? Minh Ma tức gin nói.

Người áo bào đỏ nhìn về phía Minh Ma nói: - Khô Lâu Vương, hai người chúng ta cũng bất đắc dĩ, lúc đến Bắc Châu, Thánh Vương từng giao phó, không được cùng Chung Sơn Chung Thánh Vương là địch, hai người chúng ta sẽ không giúp ngươi đối phó bọn họ, đương nhiên, đểcảm tạngươi thời gian trước ngươi hỗ trợ, chúng ta tự nhiên sẽ không trợ giúp Chung Sơn, hai chúng ta xem như trung lp đi!

Hai người áo bào đỏ nói xong, Minh Ma thầm thở phào một hơi, đồng thời cũng cực kỳ buồn bực, Chung Sơn này giao hữu sao lại rộng như vy?

- Ồ? Ta hiện tại càng thêm tò mò! Hắn rốt cuộc là ai? Nam nhân tà dịáo bào đen nói.

- Nhịvị, có thểgiới thiệu một chút không? Chung Sơn quay sang hai người áo bào đỏ nói.

Đã liên quan tới Lam, Chung Sơn tự nhiên phải tìm hiểu đối phương một chút.

Hai nam nhân áo đỏ gt gt đầu, ngón tay một người trong đó chỉnam nhân áo bào trắng nói: - Vịnày chính là cao đồ thứhai của Luân Hồi Thánh nhân, Quân Mạc Ly, có thểthao túng thông đạo Luân Hồi, nhân trung long phượng, cường giảTổ Tiên! Quân Mạc Ly? Thao túng thông đạo Luân Hồi? Chung Sơn trong lòng căng thẳng.

- Quân Mạc Ly, vịnày kêu Chung Sơn, cũng có thểthao túng thông đạo Luân Hồi, mấy ngày trước thông đạo Luân Hồi khai, phong vân biến sắc, cường thế vô địch. Minh Ma quay sang Quân Mạc Ly giới thiệu. Đồng thời trong giọng nói hiện lên vẻ châm ngòi.

- Ồ? Quân Mạc Ly hơi hơi ngoài ý muốn, đồng thời trong mắt lóe lên vẻ khiêu khích.

Luân Hồi lực? Trong thiên hạngười thao túng Luân Hồi lực mạnh nhất chính là Luân Hồi Thánh nhân, mà mình là cao đồ thứhai của Luân Hồi Thánh nhân, cường thế vô địch? Một ngoại nhân cũng có thểcường thế vô địch? Chê cười!

Một bên, nam nhân tà dịáo bào đen kia sắc mặt rất không tốt, bởi vì người áo bào đỏ kia giới thiệu trước lại là Quân Mạc Ly, mà không phải mình.

Nam nhân áo đỏ cũng không ngừng đánh giá Chung Sơn, nghe Minh Ma nói Chung Sơn có thểnắm giữthông đạo Luân Hồi, cũng hơi hơi ngoài ý muốn.

- Chung Thánh Vương, vịnày chính là Thiên Ma công tử, chúng ta nhìn không thấu hắn! Nam nhân áo đỏ lại lần nữa quay sang Chung Sơn giới thiệu Thiên Ma công tử? Chung Sơn hai mắt híp lại. Hai tên Tổ Tiên nhìn không thấu hắn?

Thiên Ma công tử nghe nam nhân áo đỏ giới thiệu, lúc này mới lộ ra nụ cười nhạt, nhìn không thấu mình? Thì ra là giới thiệu yếu trước. Giới thiệu cường giảsau, như thế xem ra, ta sẽ tha cho các ngươi một lần.

Minh Ma hiện tại rất buồn bực, Chung Sơn này vốn mình căn bản chướng mắt, một người mới vừa vào Cổ Tiên, nhưng mấy ngày ngày, hắn cảm giác Chung Sơn càng ngày càng đáng sợ. Bốn đại cường giảmình tht vất vảmới gọi tới đây, còn chưa bắt đầu đấu, lại mất đi hai cường viện, mới vừa rồi còn thiếu chút nữa cường viện mạnh mẻ trở thành địch.

Chỉchớp mắt bên cạnh chỉcòn lại Quân Mạc Ly và Thiên Ma công tử. Đối diện là một tên Chung Sơn, một tên Vương Khô!

Đối với Chung Sơn, Minh Ma không xem nhẹ, từ thái độ của hai người áo bào đỏ là biết, Chung Sơn này khẳng định có thực lực cường đại, bằng không Thánh Vương của bọn họ làm sao nguyện ý cùng hắn kết giao?

- Nhịvị, Chung Sơn này vô cùng tà môn, nhịvịphải cẩn thn! Minh Ma nhỏ giọng nói.

- Tà môn? Thiên Ma công tử lộ ra nụ cười tà. Tà môn? Tà môn hơn được ta sao?

Bên kia, Chung Sơn nhìn Thiên Ma công tử và Quân Mạc Ly tht sâu. Tiếp đó trầm giọng nói: - Vương Khô, ngươi tiếp tục đối phó Minh Ma, về phần Quân Mạc Ly và Thiên Ma công tử, ta sẽ bám trụ bọn họ! Chung Sơn nói rất nhạt, nhưng thanh âm rất nhạt này nghe vào trong tai một số người thì không khác tiếng sấm nhiều.

Đặc biệt là Minh Ma, hốc mắt Minh Ma đều trợn to lên, cái gì? Một mình Cổ Tiên ngươi muốn đồng thời đối phó Thiên Ma công tử và Quân Mạc Ly? Tht sự muốn tìm chết sao?

Sắc mặt Thiên Ma công tử cũng cực vi khó coi. Không ngờbịcoi thường đến rồi trình độ này, người khác có lẽ rất khó nhìn ra tu vi Chung Sơn, nhưng mà Thiên Ma công tử bởi vì thân phn đặc dị, lại nhìn ra, Cổ Tiên? Một tên Cổ Tiên dám mạnh miệng như vy? Cho dù Tổ Tiên bình thường cũng không dám làm càn với mình, Cổ Tiên này điên rồi sao?

Bên kia, sắc mặt Quân Mạc Ly cũng hơi trầm xuống, ai bịngười khác bỏ qua, trong lòng đều không thoải mái, huống chi người bịsao lãng còn là một Tổ Tiên.

Nhìn về phía Chung Sơn, bất kểThiên Ma công tử hay là Quân Mạc Ly sắc mặt đều bất thiện. Tuy nhiên đây cũng hợp ý Minh Ma.

- Vâng! Vương Khô gt gt đầu.

Mà Minh Ma cũng không khỏi cổ quái, dường như trong mơ hồ có một cổ lực lượng dắt mình vào tròng thì phải, trn chiến giữa mình và Vương Khô là không thểtránh khỏi?

Nguồn: tunghoanh.com/truong-sinh-bat-tu/quyen-10-chuong-75-M4obaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận