Trường Sinh Bất Tử Chương 91: Kiếm Hóa!

Trường Sinh Bất Tử
Tác giả: Quan Kỳ
Q.11 - Chương 91: Kiếm Hóa!
  
Ads
- Hai Hồng Quân?

Kim Bằng kinh ngạc nói.

- Đều là giảmạo, đơn giản vì đểcó được Tử Tiêu Cung, nhn được lực lượng của Tử Tiêu Cung thì có Hồng Quân, hiện tại Nam Chiêm Bộ Châu đang đứng ở trong hỗn loạn.

Khổng Tuyên thản nhiên nói.

- Hồng Quân giảmạo? Giảmạo Hồng Quân là có thểcó được Tử Tiêu Cung?

Vẻ mặt Kim Bằng không tin.

- Tử Tiêu Cung, ngươi cho rằng chỉlà vt chết?

Khổng Tuyên lắc lắc đầu nói.

- Có ý gì?

- Tử Tiêu Cung có linh tính, thay vì mò kim đáy biển, không bằng ngồi chờTử Tiêu Cung chính mình tìm đến!


Khổng Tuyên giải thích.

- Lại còn có chuyện này?

Kim Bằng quái dị.

- Kim Bằng, hiện tại ngươi có nguyện theo ta trở về Khổng gia?

Khổng Tuyên trầm giọng nói.

- Cái này . . .

Kim Bằng nhìn Chung Sơn.

Chung Sơn cũng không tỏ vẻ gì, cuối cùng Kim Bằng lắc lắc đầu nói:

- Nếu không phải đại sự, đợi chiến dịch Đông Châu này kết thúc, ta sẽ đi tới Khổng gia.

Nhìn Kim Bằng tht sâu, cuối cùng Khổng Tuyên khe khẽ thở dài nói:

- Đã như vy, coi như xong, tự giải quyết cho tốt!

Nói xong, Khổng Tuyên định sắp rời đi.

- Huynh trưởng!

Kim Bằng bỗng nhiên gọi lại.

Trong lòng Kim Bằng cũng là một trn khổ sở, Khổng Tuyên muốn mời, Kim Bằng không khó nhìn ra dụng ý, đây là đểcho Kim Bằng thoát khỏi Đại Tranh, nhưng Kim Bằng vn nhịn xuống.

Không nói về lời thề kia, chỉbằng hiện tại, Kim Bằng đã sinh ra một cổ lòng trung thành phát ra từ đáy lòng đối với Đại Tranh, rời khỏi Đại Tranh, hiện tại Kim Bằng đã rất khó làm được.

Thấy Kim Bằng gọi chính mình lại, Khổng Tuyên quay đầu.

- Huynh trưởng, bảo trọng! nguồn tunghoanh.com

Kim Bằng trịnh trọng nhẹ nhàng khom lưng nói với Khổng Tuyên.

Bảo trọng!

Trong lòng Khổng Tuyên nhẹ nhàng cảm thấy trầm muộn, quay đầu nhìn Chung Sơn cách đó không xa. Chung Sơn? Chung Sơn này lại có mịlực từ nhân cách lớn như vy? Kim Bằng chính là huynh đệ của mình a, giờphút này lại tình nguyện sống ở Đại Tranh?

Khổng Tuyên không có cưỡng cầu, năng lực thủ đoạn của Chung Sơn, Khổng Tuyên đã biết ở hàng ngàn tiểu thế giới, nếu là trước, chiến dịch lần này, Khổng Tuyên khẳng định không đồng ý đểKim Bằng ở lại Đại Tranh, bởi vì trong ấn tượng của Khổng Tuyên, Đại Tranh quá yếu, nhưng hiện tại bất đồng, Chung Sơn có thểđối diện với Thánh nhân, lực lượng đã đạt tới địa vịngang hàng cùng lực lượng Khổng gia.

Thiên hạsắp đại loạn, Kim Bằng ở đó có lẽ càng thêm chính xác, mặc dù sai lầm còn có Khổng gia làm núi dựa cho Kim Bằng.

Vì vy mặc dù Khổng Tuyên có chút phiền muộn, nhưng vn là đồng ý đểKim Bằng ở lại Đại Tranh.

Lắc đầu, Khổng Tuyên cái gì cũng không nói, hóa thành một con Khổng Tước khổng lồ, xông lên trời, trong nháy mắt đã biến mất ở trước mắt mọi người.

Kim Bằng đưa mắt nhìn Khổng Tuyên rời đi, trong mắt lóe lên một trn áy náy, nhưng cuối cùng vn nhịn xuống, quay đầu cùng Vương Khô bay đến chỗ Chung Sơn.

Giờphút này, Chung Sơn đã nhìn về phía Kiếm Ngạo.

- Chung Sơn, ngươi tht đúng là đểcho ta ngoài ý muốn!

Vẻ mặt Kiếm Ngạo hơi phức tạp nói.

- Ngươi cũng cho ta ngoài ý muốn!

Chung Sơn thở dài nói.

Kiếm đạo của Kiếm Ngạo, đúng là kinh thế hãi tục. Ngay cảThánh nhân cũng mặc cảm, có thểthấy được kiếm ý của Kiếm Ngạo quá lớn.

- Ngươi cũng muốn Linh sơn này?

Kiếm Ngạo nhìn chằm chằm Chung Sơn. Ánh mắt cực kỳ khó xử.

- Ta đi tới Đông Châu, chính là vì tìm kiếm loại trọng bảo này, Linh sơn mặc dù hữu dụng đối với ta, nhưng quân tử không đoạt của người khác, vt là của ngươi, ta đây cũng không cưỡng cầu, ngươi lấy đi!

Chung Sơn trịnh trọng nói.

Lúc này, Huyễn Cơ trong hắc bào bỗng nhiên kinh ngạc nhìn về phía Chung Sơn.

Huyễn Cơ biết rất nhiều bí mt người khác không biết, như Bát Cực Thiên Vĩcủa Chung Sơn thăng cấp, Huyễn Cơ đã biết, Linh sơn này chính là trọng bảo gần bằng Địa Thư a, Chung Sơn lại chắp tay nhường cho người khác?

Kiếm Ngạo nghe được lời của Chung Sơn, con ngươi cũng là nhẹ nhàng co lại.

Hít sâu một cái, Kiếm Ngạo nói:

- Tốt, nếu là như thế, vy các ngươi có thểhộ pháp cho ta mấy ngày hay không?

- Có thể! Ngươi đã nhờ, chúng ta chờngươi ở đỉnh núi chí cao bên kia!

Chung Sơn nói.

- "Đa tạ!

Kiếm Ngạo gt đầu.

Chung Sơn gim chn tại chỗ, mang theo một đám thuộc hạbay khỏi Linh sơn, trở xuống đỉnh núi chí cao lúc trước.

- Thánh vương, cứđưa Linh sơn cho Kiếm Ngạo như vy?

Kim Bằng mang theo một tia không hiểu, nói.

Ở trong mắt Kim Bằng, tòa Linh sơn này, hoàn toàn là đoàn người mình đoạt lấy, Kiếm Ngạo tuy mạnh, nhưng hắn mạnh hơn tám đại Tổ Tiên sao? Mạnh hơn Trấn Nguyên Tử sao? Mạnh hơn Mặc Tử sao? truyện copy từ tunghoanh.com

Có thểnói, mới vừa rồi Kiếm Ngạo thực đã mất đi quyền sở hữu Linh sơn. Là nhó người mình đuổi các cường giảthối lui. Hẳn là tất cảthuộc về Đại Tranh, tại sao có thểcho Kiếm Ngạo?

- Ừm!

Chung Sơn gt đầu, không nói thêm lời nào nữa.

Kim Bằng chỉcó thểim lặng. Mà những người khác cũng kiên nhn nhìn.

Nơi xa, Kiếm Ngạo phất tay, bốn Thiên đệ U Minh Thiên nhanh chóng phi vào bốn phía Linh sơn, cẩn thn đề phòng.

Về phần Kiếm Ngạo, bỗng nhiên ngồi xếp bằng, trong lúc nhất thời, thân thểKiếm Ngạo bỗng nhiên phun ra vô tn kiếm khí, càng ngày càng nhiều, càng ngày càng khổng lồ.

Vô tn kiếm khí đi ra ngoài, chầm chm bao trùm một mảnh hư không kia, lại còn vô số cắm vào bên trong Linh sơn.

Suốt một ngày thời gian qua, bên ngoài Linh sơn đã triệt triệt đểđểbịkiếm khí vô cùng vô tn bao trùm. Thm chí, Linh sơn tht lớn chm rãi bay lên. Ở dưới Linh sơn, bỗng nhiên xuất hiện một đóa kiếm liên khổng lồ quỷ dịvô cùng to lớn.

Kiếm liên to lớn, nhìn qua cảLinh sơn cũng chỉcó chiếm cứmột phần ba đài sen mà thôi.

Kiếm liên to lớn được Kiếm Ngạo gia trì tht giống như còn sống, cánh hoa dần dần khép kín, biến thành một nụ hoa sen. Dần dần bao vây Linh sơn ở bên trong, thm chí cũng bao vây Kiếm Ngạo ở bên trong, không nhìn thấy bên trong, thần thức tức thì bịkiếm khí có tính hủy diệt chắn ở ngoài.

Nơi xa, chính là một hoa sen kiếm khí khổng lồ. Nhìn qua cực kỳ thần kỳ.

Oanh long long!

Trên bầu trời, mây đen bỗng nhiên giăng đầy. Đại lượng lực lôi điện xuống tới đóa kiếm liên này càng ngày càng nhiều.

Trùng kích tht lớn, như người phàm Độ Kiếp, vô cùng mãnh liệt, đụng nát tám cánh sen, nhưng là kiếm khí mới rất nhanh liền được bổ sung.

Tứphương, có chút cường giảxông tới. Nhưng bịChung Sơn bày mưu đặt kế, Kim Bằng cùng Đao Nhân Đồ nhất nhất dọn dẹp sạch sẽ.

Kiếm liên kéo dài suốt năm ngày.

Hưu!

Một cái kiếm khí tht giống như thiên đạo đâm vào trời cao, bắn vào tinh không, ầm ầm trùng kích vào một cái tinh thần, tinh thần kia ầm ầm nổ tung lên.

Bành!

Kiếm liên vỡ toác. Linh sơn không còn!

- Này, Linh sơn bịKiếm Ngạo luyện hóa?

Đao Nhân Đồ kinh ngạc nói.

Nơi xa, Kiếm Ngạo đang nhắm mắt, hai mắt vừa mở, hai đạo kiếm quang từ hai mắt bắn ra, nổ nát vụn một tòa núi lớn cách đó không xa.

Hít sâu một cái, Kiếm Ngạo bay đến trước mặt Chung Sơn.

- Hoàn hảo?

Chung Sơn hỏi.

- Hoàn mỹ!

Kiếm Ngạo cười nói.

- Nha.

- Những năm này luyện kiếm, kiếm pháp càng ngày càng mạnh, tht giống như thiếu cái gì đó, cảm thấy có cái gì không đúng, cho đến mấy chục năm trước mới hiểu được, là ta luyện kiếm quá mức, số mệnh của ta không ngờbịkiếm hóa, hồn phách đã bịkiếm hóa, nếu không phải phát hiện kịp thời, hu quảthiết tưởng không chịu nổi!

Kiếm Ngạo nói.

- Kiếm hóa? Như thế nào là kiếm hóa? Sẽ là hu quảgì?

Kim Bằng không rõ, nói.

- Chính là tiếp tục như vy, ta có thểsẽ biến thành một thanh kiếm!

Kiếm Ngạo giải thích.

- A? Người còn có thểbiến thành kiếm?

Kim Bằng kinh ngạc nói.

Những người khác tự nhiên cũng là ngạc nhiên, nếu là một thanh kiếm hấp thu nguyên khí thiên địa, dần dần có Kiếm Linh, cuối cùng hóa thành nhân hình, mọi người còn có thểtiếp nhn, nhưng một người luyện kiếm, cũng có thểluyện bản thân thành kiếm? Có lầm hay không?

- Cảnh giới của ta thăng quá nhanh, tạo ra số mệnh, hồn phách cùng cảnh giới không cân đối, lúc đi ra khỏi kiếm giới luyện, thăng bằng hoàn toàn bịphá vỡ. Cũng may năm đó ta đã tới Linh sơn, cảm nhn được độ nặng của Linh sơn, hiểu được muốn thành thăng bằng, nhất định phải luyện hóa Linh sơn thành kiếm phong của ta, lấy kiếm phong đểáp chế cảnh giới của ta, Linh sơn đã ở bên trong cơ thểcủa ta, chế trụ cảnh giới kiếm của ta!

Kiếm Ngạo giải thích.

- Khó trách mặc dù đối mặt với Thánh nhân, ngươi cũng không nhường chút nào!

Chung Sơn gt đầu.

Chung Sơn rốt cuộc cũng hiểu rõ, không phải là Kiếm Ngạo không nắm chắc, mà là Kiếm Ngạo không tranh giành, hắn đã biến thành một thanh kiếm, cũng không phải do hắn.

Nhưng đến hiện tại, gương mặt của bọn người Kim Bằng, Đao Nhân Đồ, U Sơn vn rất bất khảtư nghị.

Người bịmình luyện thành kiếm? Kiếm đạo quỷ dịnhư vy?

- Vy sau này ngươi làm như thế nào?

Chung Sơn lại hỏi.

- Linh sơn nhp vào cơ thể, ta có thểphải bế quan một lần, đánh sâu vào cảnh giới Tổ Tiên, như vy, cảnh giới kiếm lần này cũng sẽ không nhiễu đến ta nữa.

Kiếm Ngạo nói.

- Vy thì tốt!

Chung Sơn gt đầu.

- Ta bế quan không được bao lâu, nhưng là không quá ngắn, qua một thời gian ngắn nữa, chỉcần ngươi còn ở Đông Châu, ta lại tới tìm ngươi. Hôm nay, chịu ân huệ của ngươi, ta mới có thểcó được Linh sơn, ngày sau, ta trảlại ngươi mười trọng bảo đồng cấp với Linh sơn!

Kiếm Ngạo trịnh trọng nói.

- Ta cho ngươi Linh sơn, cũng không . . .

Chung Sơn nói.

- Chung Sơn!

Kiếm Ngạo lp tức cắt đứt.

- Kiếm Ngạo ta nói được là làm được, ân tình ngày hôm nay, ta tất hoàn lại gấp mười lần, mười trọng bảo cấp bc chính là pháp bảo của Thánh nhân, ta khẳng định tìm tới cho ngươi. Cho dù sau này Đồ Thánh, ta cũng sẽ không tiếc Đồ Thánh!

Ánh mắt Kiếm Ngạo tràn đầy kiên định nói.

- Tốt!

Chung Sơn không có già mồm cãi láo, liền đáp ứng, từ chối lúc này ngược lại lộ ra vẻ Chung Sơn không đủ sảng khoái.

Mười pháp bảo của Thánh nhân. Khí phách của Kiếm Ngạo tht là lớn, nhưng là Chung Sơn biết, Kiếm Ngạo khẳng định có thểlàm được.

- Ta đây tạm thời mang theo đệ tử U Minh Thiên rời đi, qua chút ít thời gian, ta trở lại tìm ngươi!

Kiếm Ngạo nói.

- Ừm!

Chung Sơn gt đầu.

Kiếm Ngạo làm việc cũng không ướt át bẩn thỉu, xoay người bay xa, mang theo một đám đệ tử U Minh Thiên nhanh chóng bay đi..

- Thánh vương, hắn tới tìm chúng ta, chúng ta giấu diếm thân phn, hắn có thểtìm được chúng ta sao?

Kim Bằng hỏi.

- Kiếm Ngạo hiểu ta là người thế nào, địa phương có ích lợi lớn, sẽ có ta xuất hiện, hắn sẽ tìm được chúng ta!

Chung Sơn khẳng định nói.

Địa phương có ích lợi lớn thì có Chung Sơn? Mọi người cổ quái, nhưng vn gt đầu. Đây là sự tht.

- Thánh vương, ngươi nghĩthu Kiếm Ngạo về Đại Tranh?

Vương Khô hỏi.

Thu phục Kiếm Ngạo? Cơ hồ ánh mắt của tất cảmọi người sáng lên. Kiếm Ngạo dử dội hung hãn như vy, nếu là có thểvào Đại Tranh, tht là một mãnh tướng mạnh a.

- Kiếm Ngạo? Ai cũng không thu phục được, Thánh nhân không thểnào, ta cũng không thểnào.

Chung Sơn lắc lắc đầu nói, khe khẽ thở dài.

- Tại sao?

Kim Bằng không hiểu, nói.

- Hắn . . . Quá kiêu ngạo!

Trong mắt Chung Sơn lóe lên một trn tinh quang, nói.

Nguồn: tunghoanh.com/truong-sinh-bat-tu/quyen-11-chuong-91-7wpbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận