Trảm Long Chương 7

Chương 7
Thiên quốc đằng long

Đội csư tử trắng 16trở lên 48bờ, đám 1eđông liền 0dạt ra nhường 7đường.

Đội 7sư đi theo 6đường 9dấy tới ffsau rạp 7e gắm cảnh f en hồ, đó 83 à một bãi ađất trống, d6 ấy đội 8f úa sư ban c8 ãy bị loại c1đều đã 9 ập hợp 8b ại đây, c ác hương 38 hân trong f7 hòi tre cũng f3 a cả đó fđợi bọn d9 ọ.

Ba 3đầu sư 4 ử trắng cđược đội f0 hiêng trống bf ộ tống 8 hía sau, cf ới trước 3 ạp lại 1 úa một cđoạn “Khánh 0 hong niên”, ce ừ miệng b ư tử lần 6 ượt nhả b5 a ba dải b ụa đỏ 6e iết “Mưa e huận gió a4 òa”, “Ngũ ca ốc đầy 46 ồ”, “Gia c0 úc béo tốt”, a3 ành đại 3 ễ vái ba bd ái với 0toàn thể 14hương thân cxong, các 6ccô chỉnh e1tề xoay 0người bỏ 06đầu sư 8cthân sư 66xuống.

Tiếng 0vỗ tay dừng 7lại, cô b4gái múa 2đầu sư f8mang chữ 3thập đỏ ebước ra 05chắp tay f7khắp bốn 4cphía, sau ađó lấy 5bthỏi vàng 7enăm mươi clạng giắt dbên eo ra 86bước tới b4trước đài.

Lục 8fKiều Kiều 15đứng giữa cađám hương 84thân, ở dkhoảng cách d4gần lúc 76này mới 1có thể 7bnhìn rõ 80cô gái ấy. 1 © DiendanLeQuyDon.comCô gái này 4etuổi chừng ftrên dưới ahai mươi, 38mặt trái 14xoan, mày 3liễu mắt 5phượng, 5mũi cao miệng 2anhỏ, mặt 0như thoa 3phấn mắt dtựa hoa 5đào, nhìn 0etướng mạo 8không hề 4có điểm 5gì giống 8người miền bNam nơi đây, 3nếu như 0acô ta thật flà người fmiền Nam, achỉ riêng akiểu người 53Nam tướng 9Bắc này 7đã cho thấy d1người này 1nhất định 2có chỗ 3hơn người, btuyệt đối 0akhông làm anhững chuyện 4akhông cam 69tâm, đàn 6bà con gái 0mang tướng 57này, hễ feđi đến cđâu là 12gây chuyện 16thị phi 28ở đó.

6ta cao sáu 2thước, a1đối với 74phái nữ eđây cũng 8được coi c0là thân 1hình cao a7lớn, nhưng 6trông lại ekhông hề 11thô kệch 3thừa thãi, 1trái lại 6còn toát 0flên vẻ 2thướt tha 9xinh đẹp, 1fanh khí ngùn 8angụt, thêm ebvào ban nãy bmấy lần 8rơi xuống canước, quần aáo dính 98vào cơ thể, 94đường 7nét lộ dcra, bầu e4ngực đầy 13đặn đủ 9khiến bất 5ckỳ người dđàn ông 0nào thèm 4ethuồng.

Lục 6Kiều Kiều 64không kìm eđược lén d1nhìn sang 0Jack, thấy 2anh ta đứng 8chống nạnh, b8đang há 3hốc mồm 3cười ngơ 40ngẩn nhìn 4người ta, 9liền ném f0luôn nắm 88vỏ hạt ddưa trong dtay vào mặt.

acgái tay đỡ 66thỏi vàng, ecdõng dạc 7nói với 1đám hương 6thân chủ b9chốt ở bgiữa: “Dân 4dnữ Hồng 3Tuyên Kiều 69đại diện 5đội múa 6fsư trấn 0cQuan Lộc 6chúc trấn 17Phù Dung 48cùng mười 82tám thôn 5mưa thuận 3agió hoà, 7dngũ cốc 91đầy bồ, egia súc béo 19tốt!”

Giọng 85nói lanh 7lảnh trong ctrẻo, đúng 6clà tiếng 11hét vọng 5blại từ 75giữa hồ cban nãy, 8eđám thân ahào tươi 1cười hớn 5hở nhiệt 1bliệt vỗ dtay, lớn bdtiếng khen 7hay.

Lục 3eKiều Kiều 8khẽ gật 55đầu, thầm dghi nhớ 44cái tên fnày: Hồng 0Tuyên Kiều.

Hồng b8Tuyên Kiều 9đợi mọi a6người yên 7lặng, lại edõng dạc 9nói: “Đội 7csư Quan Lộc 84tuy giành 5dđược kim 2fthanh, nhưng 7trong quá f3trình gặp 91nhiều trở 9ngại bất 48ngờ, may dđược cao 3nhân tương ftrợ mới c0giành thắng 1lợi. Đội 5sư trấn b9Phù Dung 3dtài nghệ ecao siêu, 9võ công 22cao cường, 9bà con đều 7tận mắt 8fnhìn thấy, 2dkim thanh 9này nên 2cthuộc về 5đội sư 8trấn Phù a7Dung mới 4aphải, xin 4các vị 74hương thân 2tác thành!”

Bốn 13bề dậy aclên tiếng axì xào, 9amọi người 91đều cảm bthấy kinh 4ngạc.

Lục 1Kiều Kiều 1nhếch mép 5cười nhạt, blòng càng 1lúc càng dthích mỹ 93nữ này. cc © DiendanLeQuyDon.comCô nghĩ, bcô gái này 84tuy có dã 4tâm của b8sói, nhưng 03lại giảo 9ehoạt tựa ehồ ly, lần 39này chiếm 2được phần 6hơn còn 2fra vẻ, chí d0không nằm f2ở vàng 4kia.

Các 0vị hương 5thân rì 8rầm chụm 50đầu ghé 6tai, lúc 5bnày một 6vị hương 9bthân tóc abạc trắng 4hỏi Hồng f4Tuyên Kiều: cb“Vừa rồi 3vị đại a1nhân người 69Tây nổ acsúng bắn 6vỡ vò rượu 2là khách bathôn nào 05mời tới?”

Mạnh cHiệt kéo 04Jack đứng acra phía trước 2nói: “Đó b8là ngài 5eJack, khách 9quý do trấn a9Quan Lộc 3mời tới.”

Các 6bvị hương dthân đều dchắp tay fcúi chào 7Jack, Jack 2cũng g t 8đầu nghiêng 3mình cười 1ha ha đáp 9lễ từng 52người.

Vị 16hương thân 2tóc bạc b0lại nói: 1f“Nếu đã 45như vậy, 8bbắn súng bgiành thanh… bcũng coi elà giành 1thanh, tài 8bắn súng 3của vị 8đại nhân 7đây giúp 30chúng ta 5mở mang 22tầm mắt, 9cngài ấy c0đã là khách 79của trấn 9Quan Lộc, 4vậy thì dthanh này 0cũng coi dnhư trấn 8Quan Lộc fgiành được… cdKhông ít b9đội sư dcác thôn akhác cũng 7mời giáo 4đầu từ 1bên ngoài, 1điều này eckhông có bgì kỳ lạ, 94ta thấy 16thỏi vàng b6này vẫn 6enên thuộc b1về trấn aQuan Lộc, 24các vị 6hương thân dthấy có 32được không?”

Các 3vị hương a5thân thi b0nhau gật 52đầu khen ebphải, Hồng 0Tuyên Kiều 1đưa cặp cmắt to tròn d9long lanh bnhìn sang 5phía Jack 8đánh giá fmột lượt c4từ trên 6bxuống dưới, 3chợt bắt c9gặp ánh 8mắt Jack 1cũng đang d2nhìn mình, 0cô nở một 9enụ cười emà dường 07như chỉ 9fJack mới 4có thể 2cảm nhận 1cđược. 4b © DiendanLeQuyDon.comJack không ddbỏ lỡ 28thời cơ 5đang quay a1lưng lại 0aphía Lục bdKiều Kiều, 0nháy mắt edvới cô 7nàng một 4cái.

Các b5hương thân e6xôn xao một 6hồi, vị btóc bạc 3vừa nãy 0elại đứng dra nói tiếp: 0f“Giờ chúng 9ta quyết 57định, năm d5mươi lạng 31vàng này 4do thôn Quan 44Lộc giành d7phần thắng, 1ngoài ra bthưởng 48thêm một 8vò rượu 6engon, vừa 70nãy các a4cô cướp 6thanh không buống rượu, 8bây giờ bmỗi người 18phải uống 59một bát abù vào, 2không thì 15không may 78mắn đâu, c1ha ha ha…”

Mỗi fdngười trong dđội múa 74sư tử đều 7cao hứng auống hết 6một bát 5brượu, phấn 74chấn tinh bthần đánh 4chiêng đánh 57trống, lại 0biểu diễn 9một màn 4“Túy sư” 91cho bà con 6xem, hạ 31một cái fkết viên fmãn cho buổi 55đại lễ dvụ mùa 5này.

Hôm 13đó đám 2Lục Kiều d6Kiều qua 37đêm ở fctrấn Phù faDung, tới 5nghỉ ở aecăn nhà 3Mạnh Hiệt 26đã sắp 59xếp từ 8ftrước, 8nhưng cả cbọn không 5fai buồn 4cngủ. Mạnh f4sư gia cùng cmấy vị 9chủ nhà 6xuống bếp 0xào một 70mâm thịt, dflại rót 4rượu ngon, 8tất cả 6vừa ngồi 90trong phòng c9khách ăn 2đêm, vừa 8cao hứng 1tán chuyện 69về màn f3đấu sư ekinh hiểm eban nãy.

Lúc f6này có một 3nhóm thiếu 4dnữ dung 72mạo xinh 3đẹp bước b1vào, chính 3flà đội 6múa sư Quan 5Lộc vừa 5chiến đấu 5hăng say 17trên mặt 7ahồ lúc 63trước, bbmười bốn 56cô gái cười c1nói tíu 87tít, cùng 8xuất hiện 3trong phòng 6khách, khiến eai cũng cảm 5cthấy gian 6fphòng bỗng 83chốc như csáng bừng d0lên. Các 76cô mồ hôi 9bnhễ nhại, 0tràn đầy d7vẻ thanh 33xuân, khiến 24đám đàn 6eông con trai 8dđánh trống cangực thình cbthịch.

Hồng a3Tuyên Kiều f7cũng đứng 2trong nhóm 7thiếu nữ beấy, vừa ethấy Lục 2Kiều Kiều 6liền bước d5lên nắm alấy tay 0cô: “Tiểu 00mỹ nhân cnày nhất 99định là 4Lục tiểu 6thư rồi, 4mấy hôm dnay Mạnh 22sư gia ngày 1nào cũng 92kể sự 0tích của f0chị cho bchúng tôi, 0enghe riết eđến nỗi 5tôi cũng 0nóng lòng 8cmuốn gặp echị… Không bngờ Lục 4tiểu thư a4còn xinh dđẹp gấp 4dtrăm lần 98so với lời 0ckể của 34Mạnh sư 3cgia!”

“Cô 09nương cũng 25là tuyệt ethế giai 21nhân đấy 73thôi, ban 1anãy Kiều c6Kiều xem dmàn biểu bbdiễn của 4acô nương f4suốt, quả c3là nữ hào ebkiệt chẳng 1nhường c1đấng mày 9râu, làm 60rạng rỡ 7cho phận 4anữ nhi thiên bhạ!” Lục bKiều Kiều 30đã rất dlâu không dnói thật 29long, những 2lời này ađều xuất fphát từ fdtận đáy b3lòng, do 5bội phần 6khâm phục avõ công bflẫn hành f3vi ứng xử 4của Hồng dTuyên Kiều.

“Ha fha ha…” 12Hồng Tuyên b8Kiều ngửa 69cổ cười 9lớn. “Nam 36nữ vốn fedĩ bình 97đẳng mà… e9Bọn tôi f6đi tắm c7trước, clát sẽ elại ra thỉnh 44giáo Lục 51tiểu thư!” bcDứt lời, 8dcô liền fdẫn đám 47con gái vào b5sân sau. b1 © DiendanLeQuyDon.comThấy Jack 02ngóng cổ bnhìn theo 31mấy bóng 1hồng xinh 1đẹp kiều 59diễm ấy, beLục Kiều 1bKiều nói: 55“Đi theo b4mà nhìn ađi, Jack a6thiếu gia.”

Jack 6quay đầu f8lại dòm c4Lục Kiều bKiều, thấy bcô đang 09nghiêm túc 68nhìn mình, aaanh ta cũng e4phá lên 11cười lớn: 03“Ha ha, f2ha ha ha…”

Thoáng 8csau, Hồng bbTuyên Kiều 52và mười bbmấy cô a2gái đã 98tắm rửa f9xong xuôi d3bước ra, d3cô cắt 74đặt những 1người khác ara sân sau 5dọn bàn 2ăn đêm, 6còn mình 85ngồi xuống 2cùng mấy 8engười Lục 09Kiều Kiều a2và Mạnh eHiệt.

Hồng 7Tuyên Kiều 48vừa tắm 79xong, khoác elên người 83một bộ 1áo dài mỏng e9bằng trúc bsa đen, tóc 7còn chưa ablau khô, 3âm ẩm thả 3xõa sau lưng, 3cả người 7tỏa ra mùi 6hương thiếu 4nữ thanh btân tự 3nhiên.

Lục 5aKiều Kiều ffmỉm cười cngắm khuôn bmặt Hồng aTuyên Kiều, d7xưa nay cô 8vốn có 45thói quen eâm thầm 7xem tướng 95cho người ata, cô phát 6hiện vị 3trí Gian 2Môn giữa 6mắt mày 77và mép tóc ffcủa Hồng 06Tuyên Kiều bthấp thoáng b3hiện lên b1màu hồng 1đào. Trong 0tướng học, 2fGian Môn 2ecòn được e2gọi là fcung nhân 6duyên, Gian 2dMôn ửng efđỏ chính 2là điềm dbáo số 03đào hoa a8cập kề.

Hồng 37Tuyên Kiều 9làm quen fmột lượt 1mọi người 3quanh bàn 90ăn, đoạn 95nói với fJack: “Tài e3bắn súng 7của Jack 2tiên sinh 6bban nãy thật 39chuẩn xác, 8xem chừng echim bay trên 6trời cũng 9bcó thể 5dbị anh bắn fchạ, có 5cơ hội 3enhất định 7phải dạy 10tôi nhé.”

Jack 8elập tức btiếp lời: 4“Nếu con b5chim đó 8bay ngắn, 0đương nhiên 91tôi có thể dbắn hạ. 1 © DiendanLeQuyDon.comHồng tiểu cthư, cô erất xinh 3đẹp, võ 4công cũng eavào hàng enhững người dfgiỏi nhất a8tôi từng 35gặp, được 92giúp đỡ 8tiểu thư 9xinh đẹp 9là vinh hạnh 49của tôi.”

Lục dKiều Kiều 9cquay sang 4trừng mắt anhìn Jack: bc“Anh còn 9bốc phét, f0hai hôm trước abắn đến 5mười mấy 5phát đạn 5cũng chẳng dtrúng nổi 9tên dị 60hợm kia 7nữa là bbắn chim? eeXì…”

Bị 13vạch áo ctrước bao e9người, e5Jack vội evàng thanh bcminh lấy c0lại danh f7dự: “Tên eequái vật aấy chạy 0fcòn nhanh d8hơn chim, 8lại biết batránh né, 9chim làm b0gì biết 9ené đâu…”

“Ha 1ha ha… Tuyên e9Kiều mấy 31hôm nay không c8ở thôn 6akhông biết, 32mấy người aLục tiểu e6thư bữa c4trước trên 4cđường 5bgặp phải 4dcao thủ fdo bọn chó 6Thanh phái 0đến, quần 8nhau mấy 5ngày nên 75mới đến 4muộn, Lục dtiểu thư 7và Jack còn 07tóm được akẻ đó 3mang tới 04thôn chúng 2ta.” Mạnh 08Hiệt khéo 91léo đứng abra giải 9vây.

Hồng fTuyên Kiều evội nói: 0“Đúng 9bthế, tài a4bắn súng 7của Jack 5ctiên sinh fchúng tôi 1biết là crất chuẩn emà… Vị f2tiểu muội 0cnày trông 2cũng xinh 83xắn quá, 9bLục tiểu 4cthư, nhác f9trông cô eấy còn dcó vài phần 2giống tiểu 8thư nữa 1kìa.” Cô 2vừa nói 7vừa quan e9sát Lý Tiểu f6Văn.

fTiểu Văn bdnghe Hồng 42Tuyên Kiều 04nhắc đến 1mình, liền 9nhìn sang f5Lục Kiều 82Kiều rồi 4lại quay 7qua nói với 49Hồng Tuyên 6Kiều: “Kiều 50tỉ tỉ 11mới thực 6là xinh đẹp, bem chẳng 3dqua chỉ 7là mặc fáo của 2chị ấy, eđược lây achút hào 78quang thôi…”

Mấy 2lời này 4drõ ràng fLý Tiểu feVăn nói 0ra để lấy 6lòng Lục c5Kiều Kiều, e7Lục Kiều 43Kiều nghe 5cũng thuận 62tai. Cô biết 3Lý Tiểu 0aVăn có vài 8phần giống a5mình, vì c6vậy mới 3thông cảm d7cho Jack về 62tội bò 9lên giường angười ta, aecũng mới 4len lén dùng 1đạo pháp 6hô hoán cLong thần 2tiếp thêm bcchút sinh 0khí cho cái 00bát tự e6rách chẳng 3đáng đồng 8tiền của a8Lý Tiểu 38Văn…

Nhưng 7Hồng Tuyên aKiều sắp 79gặp mệnh ađào hoa ephía trước, 7không phải 59lại liên 8quan đến 1Jack đấy 81chứ? Nếu 58là như vậy cthì chuyến bđi Giang aTây lần 0bnày thành era chuyến eđi du hí 4tầm hoan b3của Jack dthật rồi!

Lục 2dKiều Kiều 8nói: “Tiểu dVăn gặp 59rắc rối 6bên Thanh dfThành, được cJack cứu avề, nhưng bbbọn tôi 9chuyến này 54đi đường 7gấp gáp, 8cô ấy vốn 87là con gái 8nhà lành…” 12Nói tới dđây cô 9nhìn sang b4Lý Tiểu 74Văn, Lý a8Tiểu Văn acăng thẳng 60cúi gằm 3dmặt, tự 78biết đây cflà lời b9nói dối fLục Kiều 9Kiều bịa 5ra hòng tìm 5cho mình 92con đường 24sống.

Lục fKiều Kiều ctiếp lời: 98“Cũng không 7thể để a8cô ấy bôn bba theo chúng 8ftôi, giờ fkhông còn 0chỗ nào 1fđể đi dnữa, không 4biết Hồng 1acô nương 9acó thể 56sắp xếp ddhộ chăng?”

Hồng 8cTuyên Kiều 1nghe vậy 9lập tức 14đáp: “Ôi 38chao, tiểu 6muội đến 2cđúng nơi 6rồi đấy, 5Thượng dcđế vạn ddnăng luôn 4có an bài. 69 © DiendanLeQuyDon.comBái Thượng 2dđế hội cchúng tôi f7vừa lập dra một Nữ 9tử tuyên 3đạo hội, 72chuyên giúp 1đỡ các 7fchị em, catuyên truyền 5tới các achị em ân 36điển và 18đại năng 6của Thượng 26đế, em cdđến chỗ 93chúng tôi e8chính là etrở về 30với đại a3gia đình 6rồi! Mấy cbcô múa sư 5mọi người c6vừa trông 7thấy, có 2amấy người 4cũng không 3fcó nhà để fvề nên ctới chỗ 94chúng tôi e2đấy.”

Nói 76đến đây, beHồng Tuyên 2Kiều đứng 30dậy bước 5tới bên 44Lý Tiểu c2Văn, nắm 0dlấy tay f8cô nói: f2“Thượng 64đế sẽ 35không bỏ 5arơi em đâu, 42hoan nghênh 64em tới nhà dchúng tôi, btới sống 0cùng chúng 75tôi nhé, 26được không?”

9eTiểu Văn 3nghe tới 6cđây thì 7hoen đỏ d5tròng mắt, fbao nhiêu 5năm rồi 2cô chưa acđược nghe bmột câu aequan tâm 10nồng ấm, 7lời Hồng ecTuyên Kiều bđối với 85cô như thể 56âm thanh 2từ thiên 4đường btruyền lại fevậy. Cô d0thút thít 64một lúc, dnắm chặt 9dtay Hồng 23Tuyên Kiều 5gật đầu, 71không nói f5nên lời, 62chực quỳ fxuống khấu c8đầu.

Hồng ddTuyên Kiều 6bhai tay đỡ b5Lý Tiểu 87Văn dậy 5nói: “Muội 7cmuội chớ 5fquỳ, không bdđược quỳ bgối trước 6bất cứ 0cngười nào, atrên thế dgiới này amọi người 0đều bình 6đẳng như 9nhau, ai cũng e3nên giúp 4đỡ lẫn a7nhau, em chỉ cfcần quỳ 68trước mặt 3Thượng 7đế mà 5cthôi.”

dTiểu Văn 3nghe vậy c5thì không dkìm nổi cnước mắt dbnữa, ôm 7chầm lấy 05eo Tuyên 18Kiều khóc 46không thành btiếng. Cô ebị lừa e3bán vào c2kỹ viện 7mấy năm 40trời, đã 05quỳ xuống 80cầu xin d3đủ người, fcũng quỳ f1xuống hầu 78hạ đủ 1engười, 54ngay đến dbJack là người c0cô cho rằng 8tốt nhất dtrần gian, 3cũng phải e7bước một 9ebước quỳ emột bước 4cầu xin 4canh ta mới cchịu dẫn 72cô theo; cvề sau gặp 1được vị 0đại pháp 2dsư gần enhư vạn 4năng là eLục Kiều aKiều, càng 4khiến cô bcảm thấy csự hèn emọn của 0bản thân. f1 © DiendanLeQuyDon.comCô hiểu 4rất rõ, bLục Kiều 8Kiều sẽ 98không để dbcô đi theo 8emình và c8Jack, mấy 4ngày hôm 4enay trái c9tim cô như 8treo lơ lửng, 0cho dù Lục 61Kiều Kiều 91có mang bừa 6fcô tới 1một thôn dftrấn nào 90đó, tìm fbừa một bngười bán dquách cô bbđi, cô cũng ddchỉ biết 08chấp nhận 2số mệnh 2mà thôi.

Trước 5csau cô không 01hề dám 4amộng tưởng 39có thể asống như 42một con 89người, 7bchỉ mong 4asao có thể ddsống vài engày không 3abị giày 7vò chà đạp, cgiờ nghe 30thấy Hồng 8eTuyên Kiều d0nói ra những 3clời bản 84thân có 4nghĩ cũng bckhông bao 17giờ nghĩ 3dtới, làm a0sao không 50xót xa vui 5amừng cho dđược? bVóc dáng 54cô nhỏ abbé, đứng 83lên chỉ 0ccao ngang acvai Hồng 4cTuyên Kiều, 2cô gục 10đầu lên a4vai Hồng fTuyên Kiều, 0fmiệng thốt 3lên câu: b“Cảm ơn 4chị…”

“Không 15cần cảm 3ơn, là Thượng c0đế đưa 8em tới đây, fem nên cảm d9tạ Thượng cđế.” cThấy Hồng 5Tuyên Kiều a0hễ mở c2miệng ra 3là nhắc 0fđến Thượng a2đế, Jack fvà Lục 01Kiều Kiều d4đưa mắt 9nhìn nhau. Hồng cTuyên Kiều 84dẫn Lý ccTiểu Văn 4cra sân sau 2giao cho đám 5mấy cô 15gái múa 5esư, để 32bọn họ 05an ủi Lý 84Tiểu Văn, 29giúp cô 9bổn định ftâm tình 8 ại, đoạn 3 ột mình 7 uay ra phòng f hách trở 9 ề chỗ f4 gồi.

Lục d iều Kiều 0đứng dậy, 7 hắp tay 7 ới Hồng 0f uyên Kiều: 1d“Hồng b ô nương 7 ấm lòng 2 hân hậu, 78đối đãi 04 hân tình, 0 uả là nữ b6 rung hào 90 iệt, Kiều 4 iều kính d5 ô nương 8c ột chén…” c ói đoạn 81 ầm vò rượu ee rên bàn c ót cho Hồng 3 uyên Kiều 29 ột ly rượu, 0f au đó giơ 7 hén của 38 ình lên.

Hồng 35 uyên Kiều 4d ội vàng 94đứng dậy b0 ầm ly rượu 8 ủa mình 03 ói: “Đây 18 à bổn phận 8 ủa chúng 6tôi, đâu 2có gì đáng c6khen ngợi, 0nào nào ccnào, mọi fngười cùng d4uống.” aNói xong 11nâng chén dduống cạn 9một hơi, c4lật chén 4etỏ ý không 8còn sót c2một giọt d3nào.

Mọi a1người đều e9đứng dậy 95nhao nhao 5nâng chén, 4Lục Kiều 6Kiều không 3giỏi uống 2rượu, vốn dchỉ định ccnói một dcâu cảm 5ơn, nhấp 6ngụm rượu 5gọi là, c6thấy cảnh 93tượng này 8không khỏi eenổi máu, cbèn cạn esạch một ehơi.

Jack cuống xong 3rượu mới e0ngồi xuống cnói với 8mọi người: 6“Ban nãy ctôi trông b9thấy trên 7đầu con 3sư tử Hồng 69tiểu thư 19múa có dấu 3thánh giá, cđã bảo 71Kiều Kiều 6rằng đó 7là sư tử 6của Thượng a8đế mà bcô ấy không 8tin.”

Mọi bngười bật 1cười ha 0hả, Hồng a9Tuyên Kiều f3nói: “Hai 8bnăm trước 3dsau khi anh 7trai tôi 09Hồng Tú 8dToàn nhận 70được lời 4dkêu gọi ecủa Thượng 58đế, đã blập ra Bái 7bThượng e8đế hội dở đây. 1d © DiendanLeQuyDon.comTôi vốn 61tha hương 1fmãi nghệ bdsuốt, nhưng 4là vì con 56gái nên d0dễ bề d6truyền đạo 9cho chị eem, nên cũng 5bị anh trai 60tôi gọi 1về giúp 8eviệc…”

“Bái daThượng 52đế hội 1không phải dbthờ ông 44trời sao? 48Tới chùa 8là được erồi, sao 0fcòn phải 5truyền đạo evới tổ 37chức hội, 4Bái Thượng 9đế hội 0có phải aemột phân 5echi của 8Hồng Môn d6không?” 85Câu hỏi c3này của 18Lục Kiều 60Kiều không a3phải là 1không có b7căn cứ, 9Thiên Địa 34hội, một 01trong những 7phân chi bcủa Hồng efMôn, chính elà lấy dý từ “bái 5thiên phụ adđịa mẫu” 2mà ra, đây b5cũng là 20một tôn bchỉ của 6Hồng Môn, acnếu Hồng 48Môn có một 9cphân chi cctên Thiên 11đế hội bhay Thượng 55đế hội 7thì cũng 3chẳng phải dchuyện lạ.

“Bái ddThượng 02đế không 2bthuộc Hồng 06Môn, đương 1nhiên chúng cbtôi cũng 2phản đối 4Mãn Thanh ethống trị, 1nhưng chúng dtôi không 0fdùng quân dmã, chúng 6btôi muốn fatruyền bá 73khắp thiên cehạ rằng 3Thượng 20đế là 4vị thần 72duy nhất, 93xây dựng cmột Thiên 95quốc kính 48ái Thượng 1eđế, để 6người trong fkhắp thiên bfhạ đều 7được bình 6bđẳng, mạnh 5không hiếp 84yếu, đông bkhông ức 4dít, thiên 87hạ một eanhà cùng ehưởng thái 2bình! Chúng etôi có mấy 92quyển sách 3truyền đạo, 69mai tôi sẽ 62mang cho Lục 8tiểu thư 0xem.” Hồng 5eTuyên Kiều 09nhiệt tình 0tuyên truyền, 6khiến Lục 4bKiều Kiều 3tựa như atrông thấy 34một thế bgiới mới 5mờ ảo b8đang kết d0thành một clớp sương fdmù mịt 25trước mắt 54mình.

Trong c3tư tưởng 3bcủa Lục 65Kiều Kiều, 3thế giới bchính là bcâm và dương, 7âm và dương 5chính là 2esự đối 87lập có d5mặt ở b1khắp mọi 2nơi, không 39có đối 40lập sẽ 4dkhông có 4thế giới 5dnày. Thiên 5ehạ không 79cao thấp 73không thành 3bgiang hồ, 7không sang b9hèn không 45thành triều 3cương, không 3alớn nhỏ 1chẳng thành d6nhân luân, 94tục ngữ 25có câu “đồng 5nhân bất 0đồng mệnh”, 2clàm sao mọi engười có athể bình 7eđẳng như bcnhau được?

Nhưng dban nãy Hồng 6Tuyên Kiều fbđỡ lấy eeLý Tiểu 9Văn, quả ethật khiến 0người ta axúc động, atựa cơn 8mộng rung 8động cả 9blòng người.

“Thiên dquốc… 6dngười người 0bình đẳng…” 0Lục Kiều 1Kiều mơ fhồ lặp 5lại lời e1Hồng Tuyên b4Kiều.

“Hồng 16tiểu thư 9quả thật blợi hại, 7nếu ai ai e6cũng như 5cô, chẳng cmấy chốc 06nơi đây c7sẽ trở 6cthành một cfthế giới 6mới không eacó hoàng 0đế như 15nước Mỹ, 66nhất định 0lớn mạnh 05vô cùng!” eaNgười hiểu 0Hồng Tuyên cKiều nhất fchắc chắn 6là anh chàng 1dJack đến 3ctừ nước 7Mỹ, xuất 92phát từ 25tình cảm 1thân thiết 1bđối với 5Thượng 42đế và 75tự do, cùng 7lòng kính cephục từ 11trong thâm 6btâm dành 1cho cô gái d6xinh đẹp 81này, Jack 9thật lòng 2etán thưởng.

“Jack 0tiên sinh fquá khen 6arồi, chúng 1tôi còn e9rất nhiều 47chuyện không e8hiểu muốn 1thỉnh giáo danh đây, 73anh nhất eđịnh giúp 09được chúng etôi.” Hồng 4Tuyên Kiều dkhông bỏ cqua bất 6ekỳ cơ hội fnào để 7lôi kéo 1mọi người.

An 7Long Nhi cũng 1ngồi một 67bên chăm 5chú nghe, athằng bé 6dbiết về eHồng Môn aqua Lục b2Kiều Kiều, 8nhưng không 54nghĩ ra giữa c0Hồng Môn abvà Bái Thượng 9đế hội 6có quan hệ ddgì: “Hồng c7Môn là quân efphản Thanh, anhưng chỗ f6đại tỉ 85đây chẳng f4có binh mã, 9csao mọi 0người lại etụ họp 28cùng nhau?”

Lần 4anày Mạnh 25Hiệt đứng fera giải bthích, ông 25ta mỉm cười 19nói: “Long d0Nhi huynh 86đệ, Hồng bMôn cũng e3giống như fcBái Thượng 8đế hội, 0đều tồn datại vì fmục đích 8kiến tạo 1cthế giới 8bmới, chúng 8ta có cùng 1dmột mục 6dtiêu, hơn enữa Hồng 1Môn trên 6bái thiên 6dưới bái dđịa, cùng 3bái chung 47một Thiên 6đế, chúng 0ta cũng rất 65cần sự dbhỗ trợ ftừ hai phía.”

Hồng daTuyên Kiều c9tiếp lời: fa“Đúng b6thế, lần 84này vốn 5dđịnh nhờ cfMạnh quân 1csư tìm Hữu e7Hiên tiên 24sinh tới 1coi cho phong acthủy, nhưng 9Mạnh quân 7esư lại 7nói trước 4amắt có cmột mỹ anữ đại 39pháp sư 1ở Thanh 5eThành, công elực không 6hề thua e1kém Hữu aHiên tiên 0bsinh! Hễ 9fnhắc đến 79chuyện các 9vị trên 4dãy Kê Đề 6là Mạnh aquân sư 4alại nắc 3nỏm không ccngớt lời, dha ha ha…”

“Lại a5lên núi 07xem huyệt?” eLục Kiều afKiều cười 3nhìn Mạnh bHiệt. Mạnh 7Hiệt vuốt 2eba chòm râu edài cười 1đáp: “Hồng 2Môn tứ 9hải một cnhà mà…”

Lục 2Kiều Kiều c7quay sang 3dhỏi Hồng 7Tuyên Kiều: 55“Xin hỏi 8xem huyệt 7cho vị tổ 94tiên nào?”

“Là 2phần mộ 14của tiên ephụ,” 99Hồng Tuyên deKiều nói. 6 © DiendanLeQuyDon.com“Tiên phụ 70một lòng abtin vào phong 1thủy, sinh 26thời từng 9bỏ ra nghìn 2vàng, mời fdanh sư khắp 2nơi tìm 57chốn phong edthủy tốt, dvề sau tìm fđược một equẻ sơn bđịa ở engọn núi cPhù Dung 51phía Bắc cftrấn Phù 4cDung, gọi 7là Ngũ Xà 89Hạ Dương, b7bèn bỏ 62ra một số fetiền lớn 0mua về, 5hơn mười 45năm trước 7người qua 23đời đã 8được chôn 01cất ở 17đó.”

Lục 41Kiều Kiều 3bnghe lời 9Hồng Tuyên 2Kiều, cảm 41giác lần 3này có vẻ bakhông chỉ d1đơn giản 8là xem phong 6thủy, nghìn 6avàng kiếm 27đất lại 26rơi vào 3cảnh mười 67năm không ecphát, e rằng 4có ngoại a1lực ngáng 7đường fchi đây. ff © DiendanLeQuyDon.comCô nói với d7Hồng Tuyên 3Kiều: “Nhưng btôi xem tướng 1diện cho 9cô, thấy 68người trong 0nhà đều akhỏe cả, 30cô còn có fechuyện vui 9trước mắt fkìa, vụ 6ephong thủy cnày có vấn 7đề gì 2đâu?”

“Ồ? 0dTôi còn dcó chuyện b5vui cơ à, 22Lục tiểu athư mau nói 9cho tôi biết 18mà mừng.” 9aHồng Tuyên 06Kiều nghe 41Lục Kiều b1Kiều nói 5vậy thì 5chẳng còn 8lòng dạ 60đâu bàn 9chuyện chính.

“Ha 3ha, Hồng 9ccô nương ecó mệnh 0đào hoa cgần ngay 0trước mắt 7rồi…” cLục Kiều 4Kiều ra c0dấu tay, fkêu An Long b6Nhi châm 2echo cô tẩu 9athuốc.

Jack 1ađảo mắt 4bqua Lục d3Kiều Kiều 5lẫn Hồng 53Tuyên Kiều, d9trông thấy 6Lục Kiều 1Kiều mỉm aecười hút 9thuốc, mắt bnhìn tẩu 4thuốc, còn 6Hồng Tuyên e2Kiều lại 4etươi cười 93rạng rỡ 7fnhìn mình, c5vội nói: 7“Long Nhi, 9không được a1nghe mọi fngười nói 4chuyện, 0ăn cơm thôi…” 9dđoạn vuốt 36mặt gắp 9thức ăn 1rồi tợp fmột hớp 07rượu.

“Hóa cra tôi còn c1cái phúc 5này cơ đấy, 2thật cảm btạ Thượng 29đế, mong ddsao mệnh 20đào hoa 85mau tới 6một chút, bha ha ha…” c3Hồng Tuyên eKiều cười 93rất thoải fmái, không 18giống các fdcô gái thời 6bấy giờ, 2nhắc đến d6chuyện nam 6nữ chỉ 1ethấy vui 6fchứ chẳng 7echút xấu ehổ.

Lục dKiều Kiều f1nghĩ, mình 86lăn lộn fmấy năm 7ở Phong d5Nguyệt đường 3còn phải a2vờ ngượng e3ngùng tí 37xíu, khó amà cười 48ha ha như 5cô ta thế anày… nghĩ 0đến mình 22lại không c0khỏi cười 9thầm, bèn 0nói với 5Hồng Tuyên 7Kiều: “”Nội 9hai ba hôm 9nữa là dcó thể 6egặp được 67tình lang 2rồi, tôi fcũng vui athay Hồng 8acô nương.”

“Hay dblắm, xin 6lĩnh lời evàng ngọc 3fcủa Lục 8ctiểu thư!” b3Hồng Tuyên 2Kiều tiếp atục chuyện 7phong thủy f3nhà mình: 0“Sau khi 5chôn cất 88cha, anh trai 8tôi mấy 24lần dự a2thi đều 6akhông được 5công danh, 59gia nghiệp f4cũng mỗi 72ngày một 8sa sút, sau 4khi anh ấy b7thành lập 29Bái Thượng bcđế hội, bphát triển 2ở Hoa Huyện fcũng gặp 06muôn vàn 7khó khăn, 4giờ anh cđã đi Quảng 8Tây truyền b4đạo… eBận trước bfđạo hữu 7của anh 5dtôi là Phùng 26Văn Sơn 8tới gặp 92tôi bàn 21rằng, có 4cơ hội ffthì tìm fbmột thầy 1phong thủy 5về xem có 1phải xảy 9ra vấn đề 04gì không, f2nếu có bthể có cđược sức 3mạnh của 42Thượng dđế từ fphong thủy, 8phù hộ 07cho lực 9lượng của 79anh tôi phát 36triển lớn 0dmạnh, đối 4với việc a9xây dựng 1Thiên quốc 2acũng là d2một công delao lớn…”

Lục 33Kiều Kiều 8dnói: “Nghe ecó vẻ cũng echẳng phải 0chuyện lớn 93gì, nếu dphong thủy c6âm trạch 9nhà Hồng 3cô nương 5bị hỏng a3thì giờ 4hai anh em 5cô phải a1lâm vào 75tình cảnh 9ngặt nghèo c8hơn cơ. bc © DiendanLeQuyDon.comVí như huyệt 59Hùng Kê dĐề Nhật 89trên dãy b0Kê Đề, f5ban ngày 24phá ban đêm e6đã có người 5cgặp họa 1sát thân, 2từ đó fsuy ra các e2vị cũng 91không cấp 39thiết phải bdxem phong athủy…”

“Tôi 4thì chẳng 62sao, chẳng aqua Phùng 8đại ca bclần trước 07lại ra sức 7dbắt tôi 5làm chuyện 37này, tôi c1mới nhờ acậy Mạnh fquân sư fcgiúp đỡ f0tìm một 7cvị danh 0fsư…”

“Không 4dgấp là 56được rồi, 15nếu mọi 9fngười đều 2bình an chúng 83ta có thể edtính chuyện 60lâu dài.” 8Lục Kiều 1Kiều biết 60không phải bchuyện muôn cphần cấp 3bách, đối 2phương lại 00không quá c4cả nghĩ 7bèn coi như btin tốt, 2echí ít cũng fkhông cần dnhư mấy c3lần trước, 81ngày ngày 4ăn gió nằm asương ra cesinh vào btử, hốt 4hoảng như 39chó nhà bcó tang.

“Đúng 4đúng đúng… 3bLục tiểu 1thư đã b0tới đây 0frồi, chuyện 27gì cũng e0thành không 3fgấp hết. 0 © DiendanLeQuyDon.comNếu tiểu cthư không bdvội lên 6đường, f3tôi có thể 9dẫn mọi engười đi bthăm thú, 4kể ra phong 0cảnh núi 42non Phù Dung b6cũng đẹp e9lắm đấy!” fHồng Tuyên fKiều mời.

Lục 48Kiều Kiều 77nhận lời engay: “Hay fquá, có 4điều Hồng 0cô nương 29đừng gọi dtôi là Lục 6tiểu thư 4nữa, gọi 41Kiều Kiều 3alà được a1rồi, có 7cơ hội 86tôi còn 2muốn bái bcô làm sư 8phụ, dạy 2tôi võ công 2kia.”

“Được, cfsáng sớm fmai ra thác 9nước bắt d1cá, tôi 8sẽ dạy fcô võ công, 06nhưng cô 2phải nhờ bcJack tiên dsinh dạy 67tôi bắn 5súng mới a8được…” bDường như 93Hồng Tuyên cKiều cuối acùng đã f1lòi đuôi ebcáo, Lục 1Kiều Kiều 0nghe vậy ecũng bật bfcười ha 90ha, cô rất 01thích kiểu e8giảo hoạt fnày của aHồng Tuyên 4Kiều, cảm athấy rất 8agiống mình.

Sớm c8hôm sau trời 0vừa tờ 4mờ sáng, dmọi người fđều đã 97trở dậy b8theo cái 76hẹn đêm aqua, dưới 2bsự sắp 9xếp của 1aMạnh Hiệt, 5mỗi người f9nhận một cthớt ngựa, b5rồi một 8đoàn người a7chuẩn bị cblên đường.

5Tiểu Văn a0mấy ngày dnay tinh thần 7căng thẳng, 7mệt đến 53dở sống 9dở chết, 6giờ cuối 6cùng đã 7có chỗ 0fđi về, 6ccả người 9dnhư đàn 9chùng dây, d3bèn chủ 5động xin 87ở lại 7alàm thêm 8với chị 3em trong đội b8múa sư, aekhông theo 9Jack nữa.

Năm 4người tới 6fchuồng ngựa 8fdắt ngựa 2ra đường, a8lúc này efsắc trời ccòn sớm, fetrong trấn 5chẳng có 78mấy người, 06ở ngã tư 5dđường exa xa, có 4fmột anh dbchàng thân 9ahình cao 07lớn ngồi d8dưới gốc fcây đa, 0vừa trông 9thấy bọn adhọ bước 3ra vội vàng 3đứng dậy.

Lục 35Kiều Kiều 7dnhìn quanh 40quất, hỏi 38Mạnh Hiệt: 79“Người 29kia đang bcđợi các 5vị ư, có 71quen anh ta bkhông?”

Mạnh 94Hiệt đáp: f5“Nhìn không c0rõ, xa quá, d6Tuyên Kiều 73cô quen anh 8ta không?”

“Nhìn 9không rõ… 9ccứ để 1xem thế 09nào.” Hồng bTuyên Kiều 3bvà mọi 67người cùng 11dắt ngựa bđến chỗ b2người kia, 6người đó 1cũng bước alại phía d1họ.

Người 2này thân 9cao bảy aathước, 6xấp xỉ 4fJack, nhưng acó phần 7vạm vỡ a3khôi ngô 29hơn, cơ cbắp căng 2như muốn e6bật ra dưới e2lớp áo, 96thoạt trông 53đã biết 5dlà người 9aluyện võ; 7tuổi chừng 3trên dưới 6đôi mươi, 0da màu đồng 66hun, ngũ b4quan cân 4đối sáng cdsủa, mày 0như lưỡi b0kiếm, hai 5mắt sáng cfquắc có 39thần.

Anh 25ta bước 59tới trước 58mặt mọi 4người, 59chắp tay a4hỏi: “Các 0vị là huynh 8đệ trấn f5Quan Lộc 73phải không?”

Hồng fbTuyên Kiều dblúc này emới nhận 7ra anh ta: 5“Ồ! Đây a9chính là bngười múa 9sư tử vàng 0cmày trắng 33của trấn dPhù Dung 0etối qua, 5thì ra là 36anh, sao lại bkhéo thế ccnày?”

“Đúng 2thế, hôm e4qua chính alà tôi tranh 53với Hồng 51cô nương 2cái thanh 3fđó…” bAnh chàng 5ecó vẻ ngượng 4ngùng: “Tôi 01là Lâm Phụng bTường, 88người Kiết 4Dương Quảng 62Đông, mấy a4hôm trước 1cngang qua 1đây, vừa 9ahay gặp 5ngày đại dflễ mười 7tám thôn 99trong vùng, ffbà con trấn 4Phù Dung c8mời tôi c0ở lại cagiúp múa 75sư.”

Gặp ddđược anh 42ta Hồng 9Tuyên Kiều 5rõ ràng 19cũng vui dvẻ lạ 75thường: e7“Đúng 0là có duyên bnghìn dặm 5lại gặp 1gỡ, gặp b9gỡ không 2ađánh chẳng 62quen nhau! c5Ha ha ha, 24thân thủ 58của Lâm 4huynh quả 8khiến người eta thán phục! cTới tìm 6engười ư?”

“Ờ 4không… 56à phải… 8fTôi muốn f1gặp cô 27nương một 8lần, không cngờ mọi 8người đều… adà ờm…” 9Lâm Phụng aTường quệt bbmồ hôi 2ctrên đầu, c0khuôn mặt a0màu đồng 9hun thoắt 5chốc đỏ bửng lên.

Hồng 2Tuyên Kiều enghe anh ta dnói thẳng dnguyên do, b0mặt cũng e7đỏ ửng dlên, nhất acthời không c9biết nói e3gì.

Lục b4Kiều Kiều 9nhìn sang 7Jack, không 15nhịn được 03phá lên 0acười sằng e3sặc.

Jack fetựa như 2một tay ddthân sĩ 1dquý tộc, 6dè dặt 85mỉm cười.

Vẫn 5là Mạnh 96Hiệt thông 2bminh, nhanh 46nhảu nói: 4“Chúng 6dtôi đang 3định ra f8ngoài du 3ngoạn, Lâm 8ehuynh đệ acó thời 7gian chi bằng 4cùng đi 8bchơi thác f0nước một cdchuyến?”

Lâm 6Phụng Tường e5gãi đầu 5dlúng túng 45nói: “Vậy.. e © DiendanLeQuyDon.comkhông tiện flắm? Hay a4để lần 3sau…”

Lục eeKiều Kiều 8ccứ nhìn 6aJack cười flăn lộn 2mãi, khiến 9Jack chỉ fcòn biết b1chớp mắt ftrông cái cnày, ngó f9cái kia.

Lục cbKiều Kiều 41cười đến c2lạc cả 5giọng, hổn 80hển nói evới mọi 4người: 7d“Lâm huynh 7achớ đợi elần sau anữa… ha 4ha ha… Long 6Nhi nhỏ 3người, 50thằng bé b0cùng tôi bcưỡi một 9ngựa… 2aha ha, buồn 90cười chết 9mất… ngựa d1của Long 79Nhi nhường 1cho Lâm huynh 76cưỡi… 8Mọi người 5dcùng đi 7chơi!”

An 53Long Nhi cũng 6lớn tiếng 0cphụ họa: b“Được 0ạ!”

Năm 8thớt ngựa 57chở sáu 17người, ebchạy như cbay về phía 5Bắc trấn 98Phù Dung 12trong ánh afnắng ban fmai.

Trong 50sáu người abnày, kẻ 8ccưỡi ngựa c2chuyên nghiệp 3nhất phải 0kể đến bbtay cao bồi dcJack, anh 50ta ngồi 10trên yên 2có thể d9nói là đã chợp thành fmột thể dbvới con 69ngựa, lao 7vun vút đằng 8trước tựa e9như một 7mũi tên; 3An Long Nhi 5trải qua bmột tháng eđào luyện eacũng đã 4atrở thành 1hảo thủ 9điều khiển 2ngựa, Lục 3Kiều Kiều 7ngồi sau 6bôm chặt 4eo nó, làm 81ham muốn 52thể hiện 6trong lòng 9nó bỗng d5dưng trỗi cdậy, gắng bhết sức 0để ngựa fachạy nhanh fhơn, ổn dđịnh hơn, 5etheo sát 32phía sau aJack; Mạnh cHiệt tuy 9dlà người 8đọc sách 10nhưng lại 3là bậc 4chí sĩ lập fchí gia nhập 9aHồng Môn 9bphản Thanh 6fphục Minh, c8không để 4bản thân 89thành hạng d6thư sinh 11trói gà ekhông chặt, 8công phu btrên lưng 04ngựa cũng bkhá ngoài 8dự liệu bcủa mọi 6người, ffkhông hề 88bị tuột 5lại phía 27sau.

Hồng 85Tuyên Kiều c3cũng giống efnhư An Long 1eNhi, đều 8exuất thân btừ gánh 1cmãi võ, atrình độ 8thuộc loại 7có thể 7abiểu diễn ftrên lưng c4ngựa; ngược 8lại Lâm 5Phụng Tường 1mới quen 01biết kia cvừa ngồi 12lên lưng angựa, cả 3người đã 3gồng cứng 2bcả lên, 9mặc dù 8ngựa chạy 1frất nhanh, efnhưng trông danh ta như acó thể 7erơi khỏi blưng ngựa 9bất cứ 6lúc nào 9vậy, Hồng dbTuyên Kiều enhận ra 7banh ta không 09giỏi cưỡi 8ngựa, bèn 5sóng vai ecùng chạy 84ở phía csau, vừa 75đi vừa f2giảng giải e6công phu a4cơ bản c7của thuật c9cưỡi ngựa 41cho Lâm Phụng dTường.

Ngựa fmới chạy e2được nửa 9canh giờ, 8từ đằng 1xa đã nghe 3tiếng ầm 9dvang tựa 62rồng gầm, drõ ràng 30là tiếng 7thác đổ.

Sườn 8núi trải 29dài trước c7mắt có 3màu tối 4và sẫm 1hơn sắc 8núi thông 3thường, flại gần 66hơn, mọi 0người nhìn dthấy phía 7trước có 33một hồ 2nước lớn. 1 © DiendanLeQuyDon.comPhía xa nhất ccủa hồ 2nước có 0cnăm ngọn 06núi từ 7trên cao fcuồn cuộn 6bchạy thẳng 84xuống hồ, 8fhướng về 1hòn đảo 1nhỏ nằm 77giữa lòng b1hồ, tựa enhư một 9đóa sen c8đen nở 8bung trong 6nước. Hình dbdáng mặt 11hồ cũng fvì thế 1mà chia ra bfnhư vuốt 93rồng năm dngón. Hồ 6và núi xen bnhau, khiến 81địa hình dnơi đây 2càng giống c6năm con mãng 8xà từ trên 41núi cao trườn 2fxuống long 1hồ. Quả 7đúng là 2Ngũ Xà Hạ eDương!

Kỳ bdiệu hơn c4nữa là fở ngay chính 7giữa dãy cnúi bên 0cạnh có cmột dòng 4thác đổ 0cxuống, mặt bnước mênh fmông, thế 7nước dữ edội, thanh 6âm khí thế 0tựa như 96vạn ngựa 74phi. Vì long 4mạch chảy b6theo nước, 64trong núi 8xem hướng 09nước mà b0tỏ chân 79long, có 7fngọn thác cnúi Tây bnày, mới f4khiến Ngũ e4Xà Hạ Dương f9trở thành 43đất chân clong, nhưng 7long huyệt dnên điểm 01ở đâu 7ecòn phải 8xem công 0phu của d4thầy phong 7thủy đã.

Lục a7Kiều Kiều abxem qua đại 4cục, có 1ấn tượng drất tốt eavề nơi dfđây. Nhưng 7cô không 5hề để 2ctâm khảo fcứu hung 18cát tùy 2tiện, bởi 3hôm nay đã 2nói là tới 10bắt cá, e6đương nhiên cphải chơi 6cho vui vẻ, atội gì cnghĩ chuyện cclàm ăn.

Mọi 08người thúc 9cngựa tới bbên hồ, dở đây 90có rất 1nhiều đồi 8nhỏ, bãi 5fcỏ và sườn cdốc, đứng 4bên này 2hồ có thể 6dtrông thấy 24dòng thác 6dxa xa.

Mạnh fHiệt và 59Hồng Tuyên b8Kiều dỡ 4ehai chiếc 92hòm trên clưng ngựa 1xuống mở 9ra, mọi 3người thấy 97bên trong 3đầy đủ 6các loại 9dụng cụ 4bắt cá, b8nấu ăn, 6cùng vài e5cái bình e4nhỏ đựng 2bgia vị, 4Mạnh Hiệt 7cxếp bốn 4bcái hòm fthành hai e6chiếc bàn 12thấp, lại clấy trong 3tay nải 7ra một ấm b4trà, khiến 7mọi người chết sức c0hào hứng. 96 © DiendanLeQuyDon.comMạnh Hiệt 48gọi thêm 6aLâm Phụng f6Tường cùng 6ra bờ suối 4lấy nước 88đun trà, 3lại kêu bJack và An 5Long Nhi đi cckiếm ít 8củi khô, bđể hai 48cô gái là 2Hồng Tuyên fKiều và 4eLục Kiều 7Kiều ở alại bờ 12hồ câu c1cá.

Hai ccô bày xong 81bốn năm 4bộ cần bacâu, chuẩn 07bị xong 1xuôi mấy fethứ như e5thính vó, 0thả xuống 64hồ, đến 4ckhi mọi f5người tập 6ftrung lại, 22thì họ d1đã câu eflên được 78ba con cá a3chép lớn.

Hồng 57Tuyên Kiều 18thấy mọi 7người đã 4quay lại, 5liền giao 1việc nấu 0ăn cho đám 83đàn ông, becòn mình brủ Lục 43Kiều Kiều 0đi lên ngọn dđồi xa 79xa một chút

Lục 2cKiều Kiều 6etrèo lên 97đến nơi fđã thở 45hồng hộc, ftrong khi 0fHồng Tuyên cbKiều mặt ekhông đỏ, 6ctim không 41dồn còn d3hỏi cô: 3a“Kiều 7Kiều, cô 2dcó thói bquen hút 56thuốc phiện eà?”

Lục 0cKiều Kiều a8hổn hển 5đáp: “Đúng 3vậy, hút 0crất lâu bfrồi… hờ… 41chết mất…”

“Người 3ahút thuốc 35phiện sức 94khỏe sẽ f4càng ngày 52càng yếu, 4ecô vẫn bchưa thành cthân, về d1sau còn phải 55sinh con, 8hút thuốc 9phiện không dtốt chút enào hết…” aHồng Tuyên 61Kiều là 8người luyện 25võ, không 90hút thuốc 9phiện, hơn 9nữa một btrong những eđiều cấm 2bkỵ của aBái Thượng 6đế hội 5bcũng là f6cấm hút 7thuốc, “cô bxem giờ aemới leo 6lên đồi 4mà đã thở ahồng hộc 52rồi.”

“Đúng athế, xem fra phải dcai đứt athôi… Bây 3giờ càng 8ngày hút cbcàng nhiều, 5không hút 6một cái 79là toàn 72thân bải 4fhoải chẳng 10còn sức 67lực nữa.” 94Lục Kiều 45Kiều chủ 26yếu vì 63gần đây dvận động 19thể lực 0nhiều, mới cphát hiện 3ra còn hút 2etiếp thuốc 8phiện sẽ 8rất không d6ổn.

“Cai 2fthuốc hẳn, acô còn đẹp a5hơn bây bgiờ ấy 7chứ, hứa evới tôi 5là sẽ cai 5thuốc nhé.” dHồng Tuyên 7eKiều nắm 3btay Lục aKiều Kiều, dtay kia đưa 81lên lau mồ dhôi trên e0mặt cô, 8Lục Kiều 2Kiều nghe 0vậy cũng 6bật cười 2dhì hì.

“Trước a5đây cô 5từng học fvõ công echưa?” 8Hồng Tuyên 3Kiều hỏi.

“Chưa 6từng.”

“Giờ 9sao lại 02muốn học?” d4Câu hỏi 3của Hồng 8cTuyên Kiều 05rất quan fdtrọng, điều cnày quyết 89định nên cadạy cho 6Lục Kiều a8Kiều võ bcông gì.

“Người 95trong giang f7hồ, không fcó gì phòng 5thân thì 5không ổn…” 1dLục Kiều 3fKiều nói flời này 9mang nặng f0cảm xúc. 8 © DiendanLeQuyDon.comTrước đây f6đối kháng 8với Tôn 9Tồn Chân, 22bản thân fmột mặt 8không đủ cthể lực, 4mặt khác 55cô cũng dnhận ra 5rằng nếu 1khẩu súng 0lục của 60mình không c2thể phát a7huy tác dụng, 0buộc phải 4cđánh tay 15không thì d5cô chẳng akhác nào 07cá nằm 0trên thớt 92đợi người edta mổ thịt, bfthảm nhất ddlà, khả bdnăng bắn d3súng của 7dcô quả 4bthật rất 5kém. Về fsau không fabiết còn 66bao nhiêu bnguy hiểm 95nữa, nếu 00cứ như 0bây giờ, 59thì có sống ccđược đến 7khi về tới 3Giang Tây efkhông cũng 3là cả một f2vấn đề.

Hồng 1Tuyên Kiều enghe Lục cKiều Kiều 68nói vậy, 59gật đầu erằng: “Tôi bcũng nghĩ 03cô muốn e6học võ cccông vì d5chuyện đó, 87nên đã 09chuẩn bị 08một món 69quà nhỏ.” 3Nói đoạn 6dcô rút ở 5beo ra hai 64cây gậy 4nhỏ dài 57chưa đến 4một thước, 76đặt vào 4tay Lục 7Kiều Kiều.

Lục 5bKiều Kiều cenhận lấy ahai cây gậy, 4thấy thân 01gậy thẳng bđuột, mặt 0ecắt ngang 39hình bầu ddục, sờ c7vào rất 7cnhẵn, cầm 6trên tay 53cũng rất athoải mái, 3sờ kỹ fcòn phát 5hiện đoạn 5giữa gậy 68có một c9kẽ hở, e2tiện tay 66kéo ra, liền 4thấy lóe cflên hai lưỡi 8dao nhỏ 41lấp lánh ahàn quang.

Hồng 61Tuyên Kiều 1nói: “Thân 3nữ nhi hành 9tẩu giang 4hồ, nếu 46gặp phải 3tình huống ađánh tay 50đôi, đầu 73tiên đã 2thua ngay 66một nước 57vì thể elực rồi, dhuống hồ 79cô bây giờ b7lại càng 7không thể 3thắng nhờ e9thể lực, 9vậy nên 5muốn thắng, 5anhất định edphải dùng f8thứ vũ 5khí cực abkỳ sắc 79nhọn; cô cfcũng không bthể so chiêu 8thức với 0đối thủ, dmà nên nắm 8bắt cơ b2hội một 62đòn giết 00địch, trước 25khi xuất 9chiêu nhớ 6dphải che 33giấu thật bkỹ càng. 7 © DiendanLeQuyDon.comVì vậy 42tôi muốn fdạy cô 54dùng đôi 0dao này.”

Lục fKiều Kiều 6fnghe Hồng 2fTuyên Kiều 3bnói xong, 5blại cúi 0đầu nhìn 6đôi dao bbnhỏ. Lưỡi ddao chỉ 03dài nửa bthước, denhưng thân 93dao hẹp bemà mảnh, dnhìn giống 1một cây 5thích bằng fthép hơn, 16không hề 5angắn ngủn 2thô kệch 8chút nào.

Hồng fTuyên Kiều 6nói tiếp: ce“Học võ 9công phải 7có thời 0bgian, nhưng 1thời gian 62của chúng 4ta không afnhiều, tôi 4chỉ có 3thể dạy 4cho cô đạo 8lý quan trọng 5nhất và 3bchiêu thức aquan trọng e7nhất, về c7sau cô có 5thể từ ađó ngộ 3ra võ công fecủa riêng 1mình.”

Da 5đầu Lục 0Kiều Kiều c0bắt đầu bnóng lên, flưỡi dao 3etrên tay dcô có lẽ 6được dùng 5đến vào 8một ngày 0nào đó. c7 © DiendanLeQuyDon.comCô sẽ dùng 4đôi dao fnày vào 7lúc nào 5đây nhỉ? 34Tốt nhất adkhông bao agiờ phải 1dùng đến 9thì hơn.

Hồng 77Tuyên Kiều alấy lại 52một con e1dao trong 7tay Lục f0Kiều Kiều, edtra lại 0evỏ nói: 4“Võ công e5cũng được cgọi là 6fvõ thuật, b8thuật ở ccđây chính c8là phương 6pháp lấy 2kỹ xảo 8giành phần b2thắng, vậy fnên thể 4lực không 3cphải cái 0quan trọng danhất. Muốn athắng trong b9một chiêu, c3chỉ có e2thể tấn ecông vào eđiểm yếu fahại chí amạng nhất 0của đối 47phương.”

90chậm rãi 9kề con dao 86đã tra vỏ dlên cổ 43Lục Kiều 7Kiều, nói: 8“Trên cơ dbthể con 7người có f8rất nhiều dđiểm yếu b2hại, nhưng eđối với e8cô, chỉ 6acó hai điểm f3có thể bnhẹ nhàng 17một đao 86lấy mạng, 50điểm thứ anhất là 5ccổ họng.”

Lục cKiều Kiều 4cảm thấy 7da gà sắp 8nổi đầy 8người, 09Hồng Tuyên 1Kiều lại 6fthu dao về, d5bước ra 60sau lưng ddcô, chọc 8cvỏ dao vào aebên eo Lục 2cKiều Kiều 45nói: “Điểm bthứ hai ablà thận.”

Lục f8Kiều Kiều cbbị chọc 3dao vào eo, 3hàn khí denhư xuyên fdsâu vào 1cơ thể, f4bất giác bcđần cả b3người ra, dfcô nghe tiếng bHồng Tuyên 7Kiều nói 6bbên tai: 25“Nhớ lấy d3cảm giác 7dnày…”

Lục cKiều Kiều 2quay lại d3hỏi: “Đâm 5vào tim và abđầu chẳng 7phải cũng 3sẽ chết 24ư?”

“Trên 2ađầu có f1hộp sọ 94bảo vệ, 6chưa chắc 79đã chết 6ngay; tim fcòn có xương 6asườn che 3achở, cô a0chưa chắc 4có đủ fdsức đâm achính xác. 02 © DiendanLeQuyDon.comĐiểm chí 7mạng trên f3cơ thể 52không có 9xương bảo 9vệ, có athể đâm fbtrúng dễ 7dàng chỉ 4có cổ họng bvà quả bbthận.”

Hồng c5Tuyên Kiều 8quay lại 8đứng trước bmặt Lục 39Kiều Kiều, atay cầm 9dhai con dao 6nhỏ đã 5tra vỏ: 5“Hai con ddao này gọi 1blà ‘Tụ 9alý đao[1]’, 47rất nhiều 32chiêu thức 2xuất phát atừ một e6loại đao epháp ám 3sát tên 5‘Thám tử f8đao’, mục 42đích của c‘Thám tử 9đao’ là cmột dao 4aim lìm giết dđịch, rất 73phù hợp c3với thể 1dlực và 59thể hình 3fcủa Lục 3fcô nương.”

[1] 1Lưỡi dao fgiấu trong e7tay áo.

Lục 46Kiều Kiều 8blẩm bẩm: 3“Tôi nhỏ econ thế 64này cũng 9có món võ 0ecông thích 9hợp ư?” “Đúng, 12chỉ cần fegiải quyết 04được vấn 9đề thể blực, trên e7người cô 7bđâu đâu 7cũng là eưu điểm, 2cô nhỏ 5bcon, đối avới đối 5fphương là 0bmột mục 6 iêu bé nhỏ, f hông dễ 3đánh trúng, 94 ô lại càng 75 ễ né tránh.” 08 ời Hồng c uyên Kiều bc hiến Lục bb iều Kiều 7 ắt đầu 3 ó tự tin d ập võ.

“Né 61 a sau lưng c4đối phương, a hư vậy d4 ó thể dễ b àng đâm 7 rúng cả d ổ họng 1 ận thận 2 ủa y. Nhớ b ấy, tuyệt 4đối không eđược đứng 1 rước mặt 3đối phương.” f ồng Tuyên d iều không fd ội dạy 5 ục Kiều c iều một 78 hiêu nửa 4 hức, biết 33 ới trí 17 hông minh 4a ủa Lục 3f iều Kiều, 28 hỉ cần 0 ạy cô nguyên 98 ý, cô sẽ 0 ó thể tự 4blĩnh ngộ.

“Cô 8fcũng tuyệt 4bđối không 0được tiếp dxúc với dchiêu thức 31của đối 8cphương, 49không được b2đỡ quyền dcước hay e2binh khí ecủa y, cũng 8không được a5ra đòn khi 2biết đối ephương sẽ 8đỡ được, e7chỉ cần 6nhớ, hắn 0cđánh đòn 6của hắn, 54cô đánh edđòn của dcô.”

Lục 2Kiều Kiều 32vẫn không chiểu, cô athấy An 7Long Nhi và 9dTôn Tồn 00Chân đánh 3nhau đều clấy chiêu 48đỡ chiêu, 7thiếu chút 6lực hay b4phản ứng 42đều không 0được.

“Hồng 07cô nương 6bcó thể 7làm mẫu 3bmột chút ckhông?” 0Lục Kiều e9Kiều nói.

“Được, decô đánh dfqua đây, cđánh mạnh 5vào.”

Lục 14Kiều Kiều 1dbước lên a0một bước, fgiơ bàn e3tay tát thật 3mạnh vào a1Hồng Tuyên 4cKiều, lập 27tức phát 2hiện ra 1mình tát 97trượt, d3một gậy afđã kề bcổ họng, 0Hồng Tuyên 6Kiều đã 84không còn aở trước 3mặt. Cô 58ngó quanh 84tìm, thấy aHồng Tuyên 8Kiều đang 0đứng bên 1phải nhìn fmình cười, 2dLục Kiều eKiều cũng b6không kìm 8được bật 6cười ái 5ngại.

Hồng 2Tuyên Kiều 4nói: “Chiêu 8ethức đánh 9ra chính 79là điểm 8yếu của 6đối phương, 5equyền cước etấn công angười ta, 7thực ra 6bchính là 1chỗ yếu 74hại nhất c6của mình, 2cô dùng aetay phải 4eđánh tôi, 3btrong khoảnh eekhắc tay 2đánh ra, fphía bên 87phải của 2cô liền b9trở thành evị trí 07dễ áp sát 6vào nhất.”

“Đúng 27rồi…” abLục Kiều c2Kiều như bchợt hiểu 2dra, lập 7tức quẹt 3tay phải evề bên f4phải, nhưng a0lại đánh 6hụt lần 5nữa, lần cnày Hồng 17Tuyên Kiều blách ra sau 4lưng, dùng 3cvỏ dao chọc 5cvào eo cô.

Hồng abTuyên Kiều cnói: “Nhớ e9lấy, khớp cxương của f3bất kỳ 2ai cũng đều 0acó những c9điểm và 7hướng chết fkhông đánh 4tới được, 7ví dụ như 04tôi đứng a6sau lưng 4ccô, tay cô 8sẽ không 7fthể quét 68đến chỗ 9tôi. Nơi e6đối phương e6không đánh 8btới được 7chính là cfcửa tử d2của hắn!”

Lục bKiều Kiều bbkhẽ gật b8đầu, cô 97hiểu đạo 4lý Hồng e1Tuyên Kiều 20đang giảng c1giải còn 29hữu dụng 0hơn trăm 54chiêu nghìn a4thức. Cô 9fhỏi Hồng dTuyên Kiều: 2“Hai con eedao thì mạnh 72hơn một 5con sao?”

“Điều 4này dựa 35vào võ công avà thói c1quen của 4fmỗi người, 0nhưng nếu ctrên người facó hai con 62dao, tới 9clúc cần 3kíp cô sẽ c3thêm một 3sự lựa fdchọn.” d6Lời Hồng 37Tuyên Kiều 74khiến Lục eKiều Kiều 2fnhớ lại bflúc cùng aJack đối aphó cây degậy của 8Tôn Tồn 2Chân trên 8đồi Song 8Long, khi 21đó trong ectay bọn f8họ có hai 86khẩu súng d7lục, cơ 23hội sống 1còn quả 6thực cũng aetăng thêm, 4abèn gật ddđầu vẻ bđã hiểu.

Hồng 7bTuyên Kiều 0nói tiếp: 6“Hai lưỡi 44dao này, ecó thể 65để trong 1tay áo, cũng 9có thể 58giắt bên 8eo hoặc b6dưới chân, 0bất cứ dnơi nào 05tiện để 2crút ra đều 1acó thể egiấu.”

“Cô 73không dạy 6tôi vài 7chiêu thức 5ư?” Lục e3Kiều Kiều 6vẫn muốn 12học chút 21gì đó có dthể lập btức sử 4dụng.

“Nếu 19muốn đọ b4chiêu với 0engười ta, 0thì cần 8cphải học 9đao pháp 59vô cùng dphức tạp, cnhưng nếu dchỉ dùng 2Tụ lý đao emột nhát bđoạt mạng eathì chỉ 4cần biết 65rạch và 15đâm thôi, ccái này 6ethì khỏi 34phải học… b3Nhưng giờ 49tôi sẽ 4dạy cô bachiêu thức 69quan trọng 70nhất, không a0phải đao 0pháp mà alà bộ pháp, 84Hồng gia daTam giác 3mã.”

“Tam fgiác mã a9là sao?” 9bLục Kiều 4Kiều mông eflung khó 1hiểu, tay e3cầm đao 34rồi mà 0ccòn học 3cbộ pháp 02gì chứ?

“Chiêu 4fthức gì 77cũng không fbằng bộ 6bpháp có b1thể đưa 5ta tới cửa 40tử của 09đối phương, 68cô còn nhớ 6bộ pháp 8ctôi sử 4edụng để 04vòng qua 8sau lưng 8bsư tử của 2Lâm Phụng 49Tường đạp 96anh ta ngã e8trong màn 8đấu sư ccướp thanh 2trên lưới b2thừng tối 4qua hay không 67? Đó chính 4là bộ pháp 6f‘Tam giác 61mã’ ”.

Lục cKiều Kiều 8lập tức 33nhớ ra đòn 2lật ngược 8atình thế 1etrong chớp 33mắt ấy, 2Hồng Tuyên eKiều bước 4theo bộ epháp hình etam giác 15nhanh như 09chớp, vòng 42ra sau lưng 3Lâm Phụng fTường tựa 56bóng ma, 3nếu như b6lúc đó ckhông phải 4Hồng Tuyên a4Kiều nắm 32lấy dải 9thân sư f0tử của 9đối phương drồi thả 2người nhảy 4xuống giành dthanh, mà 2từ phía 3esau đâm 64một dao ethì...

Nghĩ cftới đây, e7Lục Kiều 89Kiều hào dahứng nói: 9b“Tôi muốn 6học! Tôi 13muốn học 6bộ pháp 0‘Tam giác 2emã’!”

Bên 77kia Lục bbKiều Kiều cđang học a6bộ pháp feTam giác bmã nhanh 8nhẹn phiêu 0hốt của c5Hồng Tuyên d1Kiều, bên 4này Mạnh 97Hiệt lãnh eđạo một e1đám đàn dông nấu 5nướng.

Vị 7sư gia họ 33Mạnh này 4nho nhã ôn 3hòa, lại 7nấu ăn 7rất cừ, d3nếu không 1phải sinh 3nhằm thời aloạn, nếu 1không phải 6gia nhập a8Hồng Môn, b8nhất định 4fsẽ là một 67người đàn 83ông nội 8etrợ rất 4đáng yêu.

Hiện agiờ trên 65mặt đất dbđã được 5cđào hai 72cái hố bathuận theo 8sườn dốc, ftrong hố 2dnhóm củi. e © DiendanLeQuyDon.comTrên một e9miệng hố 9dtreo ấm 7trà to, còn 26một miệng e0hố gá một 4con cá trắm 3cỏ và một 4con cá chép bdđược bọc 8trong gừng 6lát lá trà, eađặt trên 16lửa nướng 7cchậm. Hai d9con cá chép feto khác được 3fbọc lá 0fsen hành 0gừng vùi e2dưới hai 49cái hố, dfnướng nổ alách tách. 17 © DiendanLeQuyDon.comMùi cá nướng dcthoang thoảng e1tỏa ra, d1Lâm Phụng cTường đang 2chăm chú f2lật con d4cá trắm 3etrên ngọn 7lửa.

Jack 4avà An Long edNhi ra bờ c4hồ bắt bcua, Mạnh 51Hiệt thì bngồi câu 3được câu 3chăng nói 20chuyện với 3Lâm Phụng dTường.

“Lâm 3dhuynh đệ 63lần này atới Hoa deHuyện làm 54ăn hay thăm ecngười thân?” 6Mạnh Hiệt 8tay cầm 29bát đũa, 8quấy mãi 39bát nước 6etương không 9crõ pha từ 0đâu.

“À.. 6 © DiendanLeQuyDon.comtôi... tới 3ethăm người a0thân, ha 1ha...” Lâm 1Phụng Tường fccó vẻ quá 7chăm chú 1evào việc f7nướng cá, edđầu óc 29cứ để cđâu đâu.

“Người 70thân cũng cở Hoa Huyện c1ư? Giờ 9ađang dịp 5dnông nhàn, 4evừa khéo 8tiện việc c9thăm nhà 3athăm cửa...”

“Người 30thân không 8ở Hoa Huyện... b © DiendanLeQuyDon.comHa ha, chốc 60nữa tôi 12vẫn còn 67phải lên 4ađường.” 3Lâm Phụng dTường tựa 64như không bmuốn kể dchuyện trong anhà, Mạnh b2Hiệt nhận 1ra điều a4này.

“Lâm 72huynh từ cKiết Dương 97tới đây, 6ngồi xe 7ngựa cũng afphải mất 10hơn mười 49ngày ấy cnhỉ? Vất 9cvả quá.”

“Ừm, eđúng thế, 7mất hơn 5amười ngày.”

“Tối 1bqua được dchiêm ngưỡng 8thân công 9phu của 1Lâm huynh, ebthật khiến e1chúng tôi 99mở mang ftầm mắt, 0Lâm huynh 1từ nhỏ dfđã học 7evõ rồi aaư?”

“Đúng 1vậy, vùng dTriều Dương bchúng tôi crất nhiều 80người đều bdhọc võ 29từ nhỏ, 3echủ yếu eftheo Lý gia 8giáo và 0Chu gia giáo.” c6Vừa nói 05đến võ 40công, Lâm 9Phụng Tường 7lập tức 65không còn elơ đãng 8nữa.

Mạnh cbHiệt chưa 5btừng nghe bnói đến 37Lý gia và 2Chu gia, nhưng 0dựa vào 6tên gọi e4suy đoán, dđây có alẽ đều dlà những f5cái tên bbị triều 9fđình nhà eThanh ghép 21vào hàng aenghịch đảng. 06 © DiendanLeQuyDon.comLý gia là 7họ hoàng 8đế đời eĐường, 2Chu gia lại 7còn lộ 8liễu hơn 9fcả Hồng 10Môn, rõ cràng chính 6là truyền 2nhân dòng 7dõi hoàng 74tộc triều 4dMinh. Đối 0bvới một 8fquân sư 4Hồng Môn 60như Mạnh c2Hiệt, mọi 9lực lượng c3có thể 0giúp Hồng dMôn phản 1eThanh phục cMinh đều a5là đối 80tượng cần adtranh thủ, 4huống hồ 1emột tay 10cao thủ 6như Lâm 2Phụng Tường, efcông phu 4aquyết không 3dưới Hồng d5Tuyên Kiều.

Ông 5ta mỉm cười 0tiện miệng ahỏi Lâm 44Phụng Tường: 1f“Chu gia 2bgiáo là 11môn phái ecvõ công b1đã có từ 0mấy trăm 19năm trước aphải không?”

“Đúng 4vậy, nghe 1bảo từ 4triều trước 1để lại...” 3bLâm Phụng 9cTường đột 6nhiên ngậm 1miệng, chạy fđi xem nước 64trong ấm 4trà đã fsôi chưa.

Định e0nói lại c4thôi, nhất 9định có afđiều cổ 6equái, càng 5không nói, 79Mạnh Hiệt c6càng phải f6hỏi.

“Võ 91công Lâm 3chuynh theo 3học là ecủa Chu b1gia giáo fhay Lý gia 7agiáo?”

“Tôi 8theo Lý gia eagiáo, bên 6thôn chúng 4tôi đều c5theo Lý gia e8giáo.”

“Lâm 82huynh thấy evõ công 63của Tuyên 1Kiều thế 52nào?” Mạnh 0Hiệt đương 9nhiên biết 0Lâm Phụng 4Tường đến cđây vì eHồng Tuyên 1cKiều,chỉ 0không chắc 6ý tứ của aanh ta, giờ 5egợi chuyện 67xem nét mặt dtrước cũng c4tốt.

“Hồng 0cô nương 62à… ha ha…” d8Lâm Phụng 0Tường ngẩng 5eđầu lên, 6trên khuôn fmặt không 3dlấy gì 1làm trắng 9trẻo vẫn dcó thể ffnhìn ra sắc 9ađỏ, hẳn c5là đang 12nóng bừng. 7 © DiendanLeQuyDon.com"Võ 0dcông của d5cô ấy rất 55giỏi, tôi 8đã cọ d5xát với cnhiều người, 7acô ấy là dđối thủ 18mạnh nhất e0nhì tôi d2từng gặp e2phải. Quyền 9cước thân cfthủ của fcô ấy đều 16rất nhanh, cvận dụng cchiêu thức dacũng rất 71ghê gớm… fTôi vốn 0nghĩ đá 35bay đầu 98sư của e4cô ấy xuống 8nước, cô dấy sẽ 7rơi xuống e6theo, không 0ngờ cô fbấy vẫn 8có thể c2quay lại 3trên lưới 9thừng!"

Nhắc 9đến là abthao thao 1ebất tuyệt, 7ánh mắt 2aấm áp kính bphục, rõ eràng đã 4phải lòng f4Hồng Tuyên cKiều, Mạnh bHiệt thấy fvậy thì 42không kìm fđược phá 4lên cười, fđành cắt dngang lời c6anh ta: "Lâm 3chuynh, Tuyên dcKiều là 60người truyền 41đạo trong 3Bái Thượng 12đế hội, 0nếu huynh 7không vội 9alên đường dcó thể adtới giúp 3cô ấy truyền eđạo, cô 3ấy nhất 2bđịnh sẽ brất vui."

"Thật 1sao? Nhất edđịnh nhất d0định rồi, 41tôi cũng bthích truyền 7đạo…" eLâm Phụng 50Tường nghe 0cMạnh Hiệt e9nói mình 1có thể 8có cơ hội eở bên Hồng d1Tuyên Kiều, 9vẻ mặt 62càng thêm 2thiết tha, c9hơn hẳn eban nãy.

"Lâm 8ehuynh thích 21truyền đạo cnhư vậy, 1có biết 5là truyền 98đạo gì ekhông?" 16Mạnh Hiệt 4hỏi.

"A? 50Ha ha ha…" e6Lâm Phụng bTường lắc 80đầu cười 9lớn, Mạnh 9fHiệt cũng 7vỗ vai anh ata bật cười 9bha hả.

Jack ecvà An Long 2cNhi xắn 2quần chạy 0elại, từ 74xa đã hét dvang: "Từ 26đây đã 49ngửi thấy 3mùi khét frồi kìa!"

Lâm 9Phụng Tường fvội vàng fnhấc cá 6lên, Mạnh 3Hiệt quay cđầu lại 06gọi vang: 66"Tuyên 8Kiều và 5Lục tiểu dthư! Mau 46lại ăn e2cá thôi!"

Một 2clúc sau, 9Lục Kiều deKiều và 9Hồng Tuyên f1Kiều cùng 9chạy về 8dbên hồ, 33Lục Kiều 5Kiều mặt 5đỏ bừng 3bừng, thở 5dhồng hộc, e8nhưng lại 4trông rất 3hứng khởi, 18vừa về dđến nơi 0đã nói: 8"Long 1nhi, châm 5tẩu thuốc 7cho cô."

"Vừa 3mới nói dxong, cô 35lại hút 00rồi ?" 66Hồng Tuyên 6eKiều cũng b6chạy lại 31nhưng chẳng bhề hụt 7hơi, cô blàm mặt bgiận bảo 4Lục Kiều dKiều.

"Cai… 4tôi cai… bLàm xong dviệc của 2Hồng cô enương xong atừ rày 5dvề sau tôi 3không hút 5ethuốc phiện 5nữa, giờ 2ethì không 1được… abkhông chịu 64được." 7Lục Kiều 69Kiều vừa 67giơ tay đợi e7tẩu thuốc, a5vừa trả 6dlời Hồng 7Tuyên Kiều.

Mạnh 7aHiệt rưới cnước tương edlên mình fcá, nói: 5"Con f6cá này do 8Lâm huynh dnướng đấy, 55mọi người 6phải ăn 6dnhiệt tình 37vào." b9Hồng Tuyên 0Kiều dùng dđũa gắp 3flấy một cmiếng thịt 8cá bỏ vào 8miệng trước: a2"Ừm… 3dngon! Nướng 3ethơm quá! 6eCá không fbtanh chút 00nào, còn 6thơm mùi alá sen và 2mùi củi!"

Lâm cfPhụng Tường 1thấy Hồng d1Tuyên Kiều 0ăn ngon miệng, ebản thân 6cũng thấy c1rất vui: c4"Mạnh fetiên sinh d7dạy tôi 73nướng như fbvậy đấy, btôi chỉ 2fnướng chín decá, còn 9thực ra adnước tương 2Mạnh tiên 8sinh nêm 16vào mới 8thơm, ha f4ha…"

Jack 7cũng ăn fmột miếng, 3enói: "Oa… 77đúng là 0rất thơm, 0củi nhặt avề đốt 6btỏa ra mùi 5bgỗ thơm, 27đều ngấm b1vào hết 0trong cá 8rồi…"

f7do miễn 7cưỡng này 4dkhiến mọi 7người được 3trận cười ano nê, ai 5cũng biết dban nãy là 08anh ta và 16An Long Nhi 60đi kiếm 3củi.

Ăn 36no cá nướng, 1Hồng Tuyên dKiều bảo aLục Kiều 6cKiều: "Kiều 66Kiều, cô 0thấy phong 5thủy ở 6đây thế enào?"

Lục 8cKiều Kiều 5dăn cá xong, atay vẫn dccầm tẩu athuốc, hít 6amột hơi 96thật đã, 85điệu nghệ 8nhả khói f4nói: "Nhìn dbên ngoài 1cũng không dtồi, rất a4có thể 45có chính d4huyệt chân along. Nhưng eemuốn khẳng 1ađịnh có 90phải mạch 01chân long ddhay không, bcó thể 8kết huyệt 0ahay không, 9không thể d1chỉ đứng dfdưới núi 57nhìn, thứ 1nhất phải ekiên trì 1ftầm long, 8ebước này 87tốn nhiều 1thời gian fnhất; thứ 5bhai phải 6lên cao để 9xác nhận fehuyệt, công 6phu cơ bản fnhất của 3thầy phong ethủy chính 5là lên cao 8nhìn xa, 20như vậy 2cmới có c2thể nắm 9rõ toàn 2ebộ diện 17mạo và 4sự thật 0giả của e7vùng đất… 1Hôm nay chưa dxem vội 80được không, cban nãy vừa bhọc võ 3công, giờ 2tôi mệt aechết đi 2được…"

Lục aKiều Kiều d3lăn ra bãi 74cỏ lười 89biếng duỗi fngười, b2mắt lim bdim thoáng 72liếc sang 9Jack. Jack 7cũng đang 5nhìn cô, bchợt không a2kìm nổi ccảm giác 8eđê mê, 8Lục Kiều 48Kiều nằm 7trên cỏ e4còn khiến 4người ta 6mất hồn 71như thế, b4nếu nằm 86trên giường c7thì…

Hồng 2bTuyên Kiều 04nói: "Vậy bthử xem ctướng cho 3mọi người 69được không?"

Lục 5Kiều Kiều 8achống người 31ngồi dậy: c"Được bthôi, chi 9bằng nói 7dluôn về a7cô đi, để 04tôi gom một 08lượt ý 8trung nhân 07của cô 9từ nhỏ 9ctới lớn f0kể ra… 0ha ha ha…"

"Không a5được! abKiều Kiều exấu quá…" b1Hồng Tuyên 71Kiều lớn dtiếng kháng a6nghị, giọng 79nũng nịu dnhưng mặt 2không hề e3đỏ.

Mạnh ecHiệt nói: 65"Chúng eta đều 2dlà bạn 3cũ, xem tướng 4ehay không fcũng thế 2cả, chi 9dbằng Lục dtiểu thư axem cho Lâm 13huynh đi."

"Không b8cần đâu, 06ha ha… Lục 5tiểu thư 4đừng xem…" f0Lâm Phụng 3Tường vội bvàng xua b5tay lắc 8dđầu, ngại 2fngùng từ 3chối.

"Không 8cxem cũng 9được, 9Lâm huynh bfcứ lấy 1etay che mặt 7ađi tôi không 8exem đâu." fLời Lục 25Kiều Kiều 09lại khiến cmọi người bephá lên a7cười.

Lâm 18Phụng Tường elúng túng 8ccười theo, 5Lục Kiều edKiều nói 5btiếp: "Thực 9cra Lâm huynh b0không cần 58quá lo lắng, f6mặt anh efđen như 92vậy, chưa achắc tôi 61đã xem chuẩn…"

Nghe 0vậy, Lâm 9bPhụng Tường 9không nói 94thêm gì 7anữa, nhìn f6thẳng vào d3mắt Lục 8cKiều Kiều, 75mặc cô 1nhìn chăm 06chăm vào 3mặt mình.

Cặp 1mắt của 1Lục Kiều aaKiều vốn f6to đẹp 92trong veo 0nhưng ánh dfmắt bỗng f4trở nên 9sắc lạnh, 4dkhiến người 64ta cảm thấy abàng hoàng.

Lục 68Kiều Kiều 09im lặng 86hồi lâu, 6đoạn bảo 4Lâm Phụng bTường: 8"Có f6thể cho a3tôi xem tay bdkhông?"

Lâm 1Phụng Tường dy lời xòe d8tay ra, Lục 6aKiều Kiều 02không chạm e5vào anh ta, 6echỉ ghé 76mắt dòm cfqua một 66thoáng rồi eađứng dậy d2nói: "Vành 6ctai Lâm huynh 34lật ra ngoài, 51dáng tai d2có tướng e1làm phản, ehồi nhỏ 96gia cảnh 4bần hàn, 1tổ nghiệp 9túng thiếu; evị trí 61cao rộng danhất trên b0trán có 0cnhiều nếp fnhăn vụn bdmảnh, hơn 99mười tuổi 2đã phải 5cáng đáng bgia đình, dcchắc là 3nhà làm 95nông, nhưng 30ba bốn anh 7eem đều 03tứ tán 1amưu sinh; f1nốt chai actrên tay 0không nhiều, aeDịch Mã bctỉnh[2] 48trên mặt 1bmấy năm bftrước cũng c6đã biến 58động, chắc 5clâu rồi fkhông làm fnông nữa 9eđúng không?"

[2] c3Thuật ngữ 2trong mệnh 01lý bát tự, 33nếu trong 95mệnh có 4aDịch Mã, 94chứng tỏ f6người này 74phải di 2echuyển nhiều.

Lâm 9ePhụng Tường 79kinh ngạc 06nói: "Đúng e1rồi, ở fnhà ruộng aít người 9đông, tôi 2từ mấy ebnăm trước 5đã vào 99thành làm 04công."

Mạnh cHiệt nói: c"Lục 5tiểu thư b5là khách aquý chúng 52tôi mời 9ftới, chớ 6thấy cô 2ấy trẻ 1tuổi, thực fra là danh 7sư đương 2đại đấy."

Lâm 0Phụng Tường ffngẩng đầu cnhìn cô 8gái nhỏ 7dnhắn kiều 92diễm đang c4đứng trước 3mặt mình, 3bmắt ánh c6lên nét 7dbàng hoàng 2xen lẫn 9bất an.

Lục 5Kiều Kiều 99thong dong 3cđi lại damấy bước, 68nói tiếp: 54"Trên ctrán Lâm fbhuynh có 0nếp nhăn 51cố nhiên 44là không e1tốt, nhưng 2thế trán 7như hổ, 7thế mũi fnhư rồng, eađây thuộc bthế tướng 4trải qua 9egian khổ 2khó khăn 08có thể athành nghiệp 08lớn."

Lâm d0Phụng Tường 5nói: "Đa 03tạ Lục 0dtiểu thư, 7Phụng Tường d1bây giờ 7avẫn phải c2đi khắp fnơi mưu 90sinh, có 8bthể kiếm 3ba bữa no 8đã rất 4thỏa mãn 6frồi."

Lục 2Kiều Kiều 85nhoẻn miệng 15cười, thả 6bước ra dsau lưng fLâm Phụng 7dTường: e6"Muốn fdxem vận bekhí sắp 8tới của dhuynh, vốn 56có thể ctrông từ ekhí sắc btrên mặt, dnhưng mặt 3huynh đen baquá, nên 60tôi đành 38phải xem 81tướng tay ecủa huynh."

Jack 2fđang ngồi 14trên bãi ccỏ cạnh eLâm Phụng b3Tường mút 0xương cá, bkhẩu súng flục đeo 8bên hông 86chúc xuống 67đất, Lục 0Kiều Kiều 7đến bên e6Jack, dùng f2chân huých b3nhẹ hai 53cái lên 50súng Jack. 5c © DiendanLeQuyDon.comJack tựa 0như chẳng 31cảm thấy agì, vẫn 1cúi đầu 3fcặm cụi 0bgặm xương. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng sau 7khi Lục 5Kiều Kiều 1etiếp tục 1lên tiếng, 46anh buông 7cxương xuống 2chùi mép, clẳng lặng 8đưa tay esờ lên 20bao súng.

"Dù fcho sắc 2mặt có 28đen có trắng 5thế nào, 7asắc trong 49lòng bàn dtay luôn 83không đổi, 93những chuyện 7không thể c7nhìn thấy cqua sắc 2mặt, có 51thể thấy 9qua màu sắc f0và đường dchỉ bàn 5tay. Tôi bcthấy Lâm cfhuynh sắp etới đương fgặp vận 63đào hoa 6đó…"

Lục 8aKiều Kiều 4vừa nói bvừa bước 0tới trước 2mặt Lâm 0Phụng Tường, 6Lâm Phụng 1Tường nói: e"Lục c1tiểu thư cthật biết 4đùa, kẻ cthô lỗ blưu lạc 47bốn phương c9như tôi 7lấy đâu 4ra vận đào e7hoa…"

"Mọi 4người lại 4emà xem bàn 9atay huynh dấy, Lâm c0huynh, huynh agiơ tay ra 65đi mà, Hồng 72cô nương amau qua đây, etôi dạy 29cô xem…" 1Nói đoạn 2Lục Kiều 4fKiều bước c4ra sau lưng eLâm Phụng 3Tường.

Mọi 8người đều 5ngồi xuống abên Lâm 40Phụng Tường, 2aMạnh Hiệt a0và Hồng d0Tuyên Kiều e5ngồi trước cfmặt anh 8ta, Jack và 2An Long Nhi 7dngồi bên aphải, Hồng f7Tuyên Kiều 8đưa tay 42nắm lấy 6ngón tay 00Lâm Phụng bTường, 3duỗi thẳng 43bàn tay trái ccủa anh 2ta.

Lục eKiều Kiều 2ngồi xuống d7sau lưng aLâm Phụng aTường nói: b4"Cô b3xem, lòng 5ebàn tay ai 0cũng đều 6có ba đường 84chỉ tay, beđường 2gần ngón 24tay gọi 3là Thiên 0avăn, gần 8cổ tay gọi d3là Địa 0văn, đường adở giữa 15gọi là aNhân văn. 6 © DiendanLeQuyDon.comĐường 6Nhân văn 7chính là 91để xem bnhân sự, 22hôn nhân 9cưới hỏi 22và sức dkhỏe con cngười đều cxem ở đường e1này. Đoạn 8dđầu đường bNhân văn 48là cung Hỷ 59Khánh, chính 42là chỗ 7dưới ngón ctrỏ ấy, 0nếu chỗ 97này ửng 73đỏ chứng 8tỏ có người 7trong mộng 8xuất hiện."

Mọi engười nhìn bxuống dưới angón trỏ 4của Lâm e6Phụng Tường 5quả nhiên 8thấy đỏ 0ửng, đều d0gật đầu 7nói phải, f2Lâm Phụng cbTường ngượng f6ngùng ra 8mặt.

Lục 6Kiều Kiều evẫn nói ctiếp, mọi bngười lại 0hào hứng 7nhìn vào 41tay Lâm Phụng 0Tường.

"Đoạn 41cuối đường cNhân văn 5gọi là fcung Bạch 1Hổ, nếu 1ccung Bạch bHổ hiện cdmàu xanh 17đen, nội btrong bảy 1ngày tất 81gặp nạn ebinh đao…"

Nói ađến đây, fLục Kiều 9fKiều đang 5ngồi sau dclưng Lâm 2ePhụng Tường e4bỗng lẳng e2lặng rút 18từ ống a0tay áo ra 2hai con dao 4nhỏ sáng c3loáng, nói 5như quát: 48"Lâm fPhụng Tường cngươi đã b3từng giết 3bngười ở 7đâu?!"

Hàn 06quang xoẹt bqua con dao 7trong tay 6trái Lục fKiều Kiều b0thoắt chốc 03chặn ngang 64họng Lâm 2aPhụng Tường, 4con dao tay 6phải ép cevào bên 9eo kề đúng d8vị trí bethận phải 67của anh 3ta.

Lục eKiều Kiều 42vừa nói d9dứt lời, 4tay trái 4Jack đã 39đè cứng 0tay phải 6Lâm Phụng 98Tường, bkhóa chặt bbvai phải 38anh ta, còn 74tay phải enhư nắp 1lò xo bật dngay ra sau 9rút khẩu 15súng lục ekhỏi bao, echĩa thẳng 3chuyệt thái 6dương của 78Lâm Phụng faTường, 3lên đạn, 62sẵn sàng 3nổ súng abất cứ 2lúc nào.

Lâm 9Phụng Tường 0nghe xong fecâu nói acủa Lục 68Kiều Kiều ethì thất 8kinh, đang 4định quay 6người đứng b4dậy đã 9bị hai người 0đồng thời 5bkhống chế.

Tay d6anh ta vẫn 0enằm trong eftay Hồng cTuyên Kiều, 0erụt vội fvề như bphản xạ 6có điều ekiện.

Hồng fTuyên Kiều 87tuy không 2hiểu gì, 3như nghe 9Lục Kiều 66Kiều hét 9lớn cũng 8phản ứng 0cực nhanh, 6trong số 5những người 41ở đây, 6ekhông đáng 5ctin nhất 6chính là 7eLâm Phụng eTường, emuốn bắt 2người này 4đương nhiên 24phải cùng 8bắt.

Khi aLâm Phụng f7Tường rụt 61tay về, 23tay cô vẫn 56giữ chặt 7lấy tay 82trái anh 3ta, thuận 3ftheo thế 2rụt tay 6của Lâm 64Phụng Tường, fkhông kéo 4mà đẩy 8engược, 6eđến khi ctay trái d4Lâm Phụng 2bTường rụt a8về hết 6cỡ, tay ephải cô 3lén đặt 9ehạ sườn 77anh ta, tóm 8lấy khuỷu ctay trái, 1dtay trái b5giữ bàn 4ctay trái 01Lâm Phụng a0Tường bẻ 7ngoặt ra angoài, đồng fthời lùi 47chếch nửa b9bước ra 1sau kéo thẳng aatay trái 1anh ta, lanh 9lẹ dứt 6khoát xuất 85chiêu Tương 15Tử thổi a9tiêu.

Lâm 28Phụng Tường 7dbị cô kéo 8nhoài lệch 66người về 05phía trước, 85lại buộc d8phải dùng 5csức gượng clại để fkhỏi ngã 1cvì trước 8bhọng vẫn ecòn một 2mũi dao kề, 71đổ người 5về phía 3trước sẽ 9bị lưỡi 5dao này cắt ffđứt họng.

Lúc 81này dù võ 34công có decao hơn nữa, 84Lâm Phụng 1eTường cũng 41chỉ có 5thể bất 3động.

"Lục 1tiểu thư 3quả nhiên 8là danh sư fđương đại, 7Phụng Tường c0khâm phục." 2Qua cơn kinh f0động, phát 1hiện mình 94đã bị fdồn vào 9đường 86cùng, anh b9ta trái lại 28còn bình 6tĩnh, vẻ 4fmặt nghiêm 75túc, thấp 0giọng thừa 2nhận từng 1agiết người.

Ngoài aLục Kiều eKiều và 76Lâm Phụng 0bTường, dtất cả fnhững người 92còn lại 36đều thất 6kinh.

"Ban 6nãy ta thấy 7hai mày ngươi c1quần tụ akhí đen, 5đã biết 13ngươi thân bmang án mạng, bcđang trên ađường btrốn chạy…" cLục Kiều dKiều lúc bnày mới 29nói ra những 1gì thấy cđược khi axem tướng 23ban nãy; 4c"lại c0xem tướng b8tay kiểm f3chứng thì 1phát hiện ara cung Bạch fHổ sát 2khí vắt 1qua, chuyện fgiết người 5chỉ nội ctrong bảy 15ngày. Rốt 05cuộc ngươi 91là ai? Đã bgiết ai?"

"Lâm 4Phụng Tường 1người Kiết 3Dương đi a6không đổi 7tên ngồi 8fkhông thay c6họ, kẻ 7cgiết là 69cẩu quan 4nha môn, 9các người dgiờ có 6thể đem ceđầu ta 0đi lĩnh 5thưởng, 66có khi còn 9eđược hơn 2trăm lạng 33bạc đấy, 94ha ha ha ha… eha ha ha ha…" a9Lâm Phụng 0Tường mặt 56không biến b7sắc nói 1trắng nguyên a2do, còn ngửa d7cổ cười ecdài.

"Long ecNhi, soát ebngười." dLục Kiều 3cKiều không a4muốn phí 4lời với d5đối phương.

"Trên f9người không e7có gì, chỉ becó mấy 4dlạng bạc 7vụn." bdAn Long Nhi cemóc hết 4đồ trên bngười Lâm c8Phụng Tường a3ra.

"Mấy 70lạng… 7kém xa tên 85yêu quái 47xấu xí akia." 80Lục Kiều 5aKiều muốn bnói đến 7cTôn Tồn dbChân, từ a6điểm này ccó thể 4thấy, nếu a1Lâm Phụng 1cTường là fngười của 8triều đình, 8fcó vẻ không 6nên khốn fakhó như evậy.

Tay 0eHồng Tuyên 1dKiều phát 69lực, bẻ 1ebàn tay trái 97của Lâm 3Phụng Tường btới cực 89hạn, nếu e9là người 3thường 1fsẽ đau 4arống lên, 7nhưng Lâm 3Phụng Tường fcchỉ cắn a1chặt răng 07nhìn Hồng d2Tuyên Kiều, crồi lại 3aquay đi nhìn 1về phía 43mặt hồ.

dvặn hỏi 4aLâm Phụng eTường: 21"Nói 8arõ ra xem! 8Giết người flúc nào? 5Vì sao giết 0fngười?"

"Tổng anha nha huyện 07Kiết Dương, c2Đường d0Thuận ức 5hiếp dân 07lành, cưỡng 1ahiếp dân 2fnữ, bách 79tính không fdthể nhẫn anhịn nổi bfnữa, bảy f0ngày trước ftôi đã c7lập kế dgiết hắn! a4Trong lúc 2chạy trốn 8ngang qua 9đây, vừa d0hay trấn 7Phù Dung 6chiêu mộ 3dvõ sư giúp c6múa sư, aatôi mới 4dừng lại 37làm công 8kiếm chút c5lộ phí."

"Long aaNhi! Đem bthừng trói 2hắn lại, 70đưa đến fnha môn lĩnh cethưởng!" b9Nghe Lục 1Kiều Kiều 89ra lệnh, 18ai cũng ngẩng 37đầu nhìn 3cô, ánh dmắt như 7muốn nói: 06Không phải ccchứ.

Nhưng 0lúc này 97không thể abàn chuyện 98có nên giải 4quan hay không, bvới võ ccông của 9Lâm Phụng 68Tường, 2mọi người b6đều không 62biết còn ecó thể fkhống chế 5anh ta được d7bao lâu.

Hồng 3fTuyên Kiều cebảo Jack 0ép Lâm Phụng 7aTường sát 8xuống đất, 3An Long Nhi 0thành thục 00trói hai 50tay hai chân 9anh ta lại, 6bấy giờ bmới yên ctâm thu lại 33dao súng.

Lục bcKiều Kiều ebbảo Mạnh 86Hiệt: "Giờ cbắt được 46một tên ađào phạm, ccứ thế e5này dẫn ahắn đi eđường 82e phiền…"

Mạnh eeHiệt vừa benghe đã ehiểu ý, 4clập tức 6tiếp lời: f" Đưa 5đến nha 8huyện cũng f2phải mất 0hai ngày 6đường, c6hai ngày 31ấy phải b1lo ăn lo 1dắt, còn aphải kiếm c4người trông 7chừng, võ 1công của 9ekẻ này 86cao như vậy, 1e có chuyện 47bất trắc…"

Hồng cTuyên Kiều bbăng tuyết e1thông minh, 6fchớp mắt 7đã vỡ elẽ, thì 5fra Mạnh dHiệt và fLục Kiều bKiều đang 5muốn thăm 65dò xem lời ecủa Lâm 8Phụng Tường 2là thật 4ahay giả.

Xem atướng có d8thể trông 61ra anh ta 7từng giết 3người, 35nhưng lại 0không thể 3biết được b8anh ta đã 47giết ai.

Bảy b2ngày trước 4dtừng giết 0người, c9không có 3bnghĩa anh 2ta là đào 85phạm bị btriều đình 3btruy nã, 56bọn chó edsăn của 8dtriều đình 6cũng có b5thể giết 9dân lành f2rồi tới bđây điều cetra tình 7báo.

Nếu 0Lâm Phụng 1Tường là 9mật thám 4etriều đình 3aphái đến, 73nói ra những 7lời vừa 07rồi nhằm 2lừa gạt d7lòng tin 96của mọi cengười, 7nhờ đó ethâm nhập 3vào Hồng 9Môn, thì dgiải anh c8ta đến 9bnha môn đồng 58nghĩa với a5thả hổ ddvề rừng. 45 © DiendanLeQuyDon.comKẻ áo đen 4Lục Kiều 6Kiều liều b9chết bắt ebđược trên 4dãy Kê Đề 5chính vì b9được đưa 0về đại 65lao nha huyện, e7cờ kém emột nước c5bị phủ 3Quảng Châu cphái người 5tới nhấc 4dvề bình dan, cuối a2cùng chẳng 2hỏi ra được 3bđiều gì.

Bọn emật thám 27kiểu này fsợ nhất 8chính là 90bị giết 60tại chỗ, 31hơn nữa 91ở chốn denúi hoang erừng dã 82này, căn 1bản không a6ai có thể a6tới cứu. 47 © DiendanLeQuyDon.comMột là 8ckhông thể 8trở về bbáo cáo, 21hai là quả ethực không ecần thiết 37phải bán cmạng, hễ 4biết mình bsắp bị 0giết tại echỗ, phần b8lớn đều 6esẽ lộ 5nguyên hình.

Hồng fTuyên Kiều 57cũng góp 2lời: "Còn 9không biết 5hắn có 7cđồng bọn dchay không, cnửa đường 5lại có dngười tới a7cướp tù a4cũng là 6chuyện rất 9dnguy hiểm."

Jack eavà An Long 1Nhi tính 7tình vốn 9ngay thẳng, anhất thời fkhông hiểu 2era gì, cớ 0gì mấy e3người bên cdcạnh mình 3bỗng chốc 1trở thành f5bổ đầu 0nha môn hết fdlượt, lại f7định bắt 5gian lĩnh b8thưởng?

Jack ccau mày hỏi: 6"Bắt 4được hắn 91có thể 4lĩnh bao 11nhiêu tiền?"

Lục 9Kiều Kiều dnói: "Có f6trời mới 1biết hắn 0dđáng bao b5nhiêu, nếu 38không đáng d8tiền thì 6achúng ta f5cũng công 7toi…"

"Chi 14bằng chém f8đầu vùi ethây ở 87đây, chúng 6cta đem đầu 2người về 71nghe ngóng 8xem tên gian bftặc này 41đáng bao 44nhiêu tiền frồi tính?" 08Mạnh Hiệt 4đột nhiên fmắt lộ chung quang, danhặt lấy 2con dao dưới e9đất vừa bcmổ cá ban c1nãy, bước 5tới bên cLâm Phụng 0Tường, 3ahung hăn 4bxắn tay a7áo lên.

An 9cLong Nhi nhớ 0rõ Lục 09Kiều Kiều 1etừng mấy elần cảnh cbáo nó không c3được giết dngười, 09biết Lục 31Kiều Kiều 7không phải 5người tùy btiện ra b4tay sát hại bkẻ khác, bchuyện trước dmắt chắc fchắn có 70điều cổ 2quái, thằng 9fbé thoáng 91cảm thấy 3fcó mùi vị 98thăm dò 7Lâm Phụng 3Tường. 49 © DiendanLeQuyDon.comNhưng nó 8ekhông dám 9cchắc Mạnh 37Hiệt liệu 7có ra tay 77hay không, 56dù gì Mạnh a8Hiệt cũng 0là người 2của Hồng fMôn, dáng bvẻ tuy nho 5nhã, song 5vẫn có 28thể tàn 8độc như 8thường. f © DiendanLeQuyDon.comThằng bé 2kéo kéo 6ống tay 6fáo Lục 65Kiều Kiều 0hỏi nhỏ: 1"Cô dKiều, hay ecô thử a8gieo quẻ 83xem lời 64anh ta nói 29là thật 7hay giả, 19rồi hẵng 8quyết định…"

Lục 8Kiều Kiều 3trừng mắt bfvới An Long 41Nhi: "Coi 0sai thì làm e6thế nào? daTrên đời eenày có việc aagì cũng 9ecoi một equẻ thì cngười còn 91cần dạo c2phố ăn dcơm mua quần 8áo nữa dkhông, dẹp f2sang một 37bên!"

An 6dLong Nhi chưa 1từng chứng 1ekiến thái 5độ này ecủa Lục dKiều Kiều, 42biết nhất 9bđịnh có a6điều kỳ 6quặc, nên 2không nói a8thêm gì 1nữa.

Mạnh 8dHiệt đã 3đẩy Lâm 23Phụng Tường 9ngã xuống eđất, trừng 16mắt nhìn d3vào mặt eanh ta, tay 46cầm con a6dao hét lớn femột tiếng, 8eđịnh chém 23xuống cổ. bc © DiendanLeQuyDon.comLục Kiều 49Kiều vẫn 7chăm chú 6fquan sát 9biểu hiện ccủa Lâm 79Phụng Tường, fngười này 8trước sau 9đều cắn achặt răng, 3cthái độ ftrầm trọng 7dmà điềm 5dtĩnh, quả 93thực có a8cảm giác fsẵn sàng c1chết ở e9đây.

Jack 16vội nhào 8tới, hai ftay nắm 6lấy tay 5cầm dao d8của Mạnh 4Hiệt, căng e1thẳng nói: 1"Đừng 9giết! Đừng 68giết! Nếu 9mọi người 6không muốn bchịu vất b4vả thì 6để tôi fáp giải 9anh ta, tôi b0có thể 6agiải anh 0ta tới nha ffmôn, nhưng c1không thể dgiết người 7được!"

Anh 9eta giữ chặt 68lấy tay 75Mạnh Hiệt 3quyết không 4buông, quay 6sang Hồng 8cTuyên Kiều 1anói: "Hồng f5tiểu thư, afcon dân của 1Thượng ađế không 18thể giết 40người, 9cô biết 6mà, anh ta 8có tội 85hay không 6không thể 0do chúng f1ta định 1đoạt, cần 3phải để equan tòa 8phán quyết…" cÁnh mắt ccđầy khẩn c3nài.

Hồng 7Tuyên Kiều batrông bộ dadáng cuống 2cuồng của 0bJack, liền 0lộ nét 6bcười kín 2đáo, cô f2rất thích cbản tính 6lương thiện a5và đáng 98yêu của 6anh chàng 3này.

Lục aKiều Kiều 7cnhân cơ 40hội Jack 6đang mất 6tập trung, 7elách tới fbên cạnh 8anh ta, khom dalưng rút 8ara khẩu 2súng lục a8đeo bên 6chông, lên 89đạn rồi ddnói: "Mạnh 2sư gia ngài 2cchớ động c8dao, kẻo 4alại bị 0dây máu 22be bét lên 01người, 34đợi tôi 7bbắn chết 3bhắn, chảy 8cạn máu 3rồi ngài f6từ từ ccắt đầu 2cho sạch." 6Nói đoạn 68nhảy lùi 6về sau hai 09bước tay 55giơ súng 2bnhằm vào b1Lâm Phụng 78Tường.

Jack 47đẩy Mạnh cHiệt ra, 4giơ hai tay angồi thụp 1exuống, lấy 5angười chắn aatrước mặt 8Lâm Phụng 83Tường, 5nói lớn: 3"Các bngười đang 4làm gì thế? 4eĐiên cả e5rồi sao? 10Muốn tiền bethì tôi c3cho, không 0được giết fngười này, 9ở đây bkhông ai 2ecó thể echứng minh 4anh ta có detội!"

Bộ 9dạng Jack 8tức giận 3bthật sự 0ckhiến Lục 6bKiều Kiều 92rung động, 6gã đàn d1ông này bngốc đến 7mức đáng 9cyêu.

Mạnh 3cHiệt cũng 71giống Lục 80Kiều Kiều, fvẫn luôn c2hữu ý vô 0tình quan dsát vẻ b3mặt của aLâm Phụng aTường, 2thấy nét 9bmặt anh 1ta vẫn bình eatĩnh.

Lâm bcPhụng Tường 7từ dưới 1đất ngồi 8cdậy, nhìn cLục Kiều bKiều và f4Mạnh Hiệt, btrong mắt c9không hề ecó thù hận e9và phẫn fnộ, mà cdchỉ đầy f5vẻ khinh ebỉ, anh 4bta cười c7khẩy mấy e4tiếng, rồi 0lại tiếp 21tục phá dlên cười eha hả.

Jack aachắn trước 89mặt anh 56ta, đối 0diện với fLục Kiều 62Kiều và 4Mạnh Hiệt, 0eLâm Phụng 98Tường nói: a"Tôi 9hôm nay rốt 41cuộc cũng 9egặp được 8một trang chảo hán 02chân chính, ecó chết 4cũng không 6hối tiếc. 27 © DiendanLeQuyDon.comVị huynh 1dđệ người 09Tây, anh 71tránh ra 9dđi, bọn ehọ rắp 76tâm muốn 2giết tôi, 1anh cũng 4chẳng ngăn 8cản được a3bao lâu đâu."

Jack 2quay đầu 6lại nhìn fLâm Phụng 15Tường, 62lại nhìn 2dLục Kiều e2Kiều trước emặt, nói 79nửa như 0ra lệnh 92nửa như 9dvan nài: de"Kiều f1Kiều, buông c5súng xuống dđi, em hẵng 80buông súng 35xuống đã!"

Lục fKiều Kiều 5nhìn Mạnh 6bHiệt, Mạnh 28Hiệt khẽ bgật đầu 1với cô, 9Lục Kiều 1Kiều quát 9lớn: "Tránh 1sang một 4bên, thằng b1Tây kia! bĐây là 81thiên hạ 2fcủa Đại dThanh, anh 08tưởng là 9nước Hoa 8bKỳ các eeanh đấy 9à, tôi nói ahắn có c7tội thì 98hắn có b6tội! Mau a5cút ra!" dNói đoạn dbnhảy chếch c9lên hai bước, 29dừng lại 6ở chỗ 0có thể e3trông thấy c2Lâm Phụng 29Tường. 01 © DiendanLeQuyDon.comJack lập 2tức dịch c3chuyển theo, 37chắn trước ddngười Lâm 38Phụng Tường, ctay vẫn 18dang rộng angăn Lục aKiều Kiều.

Cặp 22mắt Lục 2eKiều Kiều cdvẫn xoáy f0vào mặt 52Lâm Phụng efTường, fchỉ cần 5banh ta định brụt lại 8nấp sau ddlưng Jack, dlập tức dcó thể 5fkhẳng định clời người abnày nói flà giả. a © DiendanLeQuyDon.comNhưng Lâm a1Phụng Tường 8vẫn không atránh không 71né, đường beđường 29chính chính fngồi dưới 6dđất, nhìn 48ra mặt hồ, 9mặc cho 6Lục Kiều 7Kiều và ecJack co kéo 26qua lại.

Mạnh 8dHiệt nói: 30"Được 3rồi, cũng d8tương đối 9rồi đấy… Lục 3Kiều Kiều 70sầm mặt 60buông súng c3xuống, rút 2ra một con bdao trong cống tay 3áo bước c6tới trước 92mặt Jack, 3nhét súng afvào tay anh, 84mắng khẽ 0một câu: 58"Đồ a gốc, đầu 68 oàn óc lợn…" 0đoạn đẩy 3anh ta sang f ột bên.

Jack 2d hìn chằm e hằm Lục 0c iều Kiều d ói: "Kiều f iều, chớ 1 àm bừa!"

Lục 8 iều Kiều 9 ũng nhìn 6eanh ta, quát 6 ớn: "Tránh 49 a! Tôi đi 5 ởi trói f ho anh ta, e2 ên ngốc!"

Jack ae ránh đường, 4 ục Kiều a iều cúi 7 uống cắt ađứt sợi 9 hừng trói 7 ay Lâm Phụng 4 ường, nói: a3"Lâm d2 uynh, ban 5 ãy đắc 5a ội rồi."

Lâm e hụng Tường e8 oa xoa cổ a ay, tự tháo 3 ợi thừng a2 ưới chân, 5 gơ ngác 4d hìn mấy c uái nhân a rở mặt 51còn nhanh 6hơn trở 5bàn tay trước 1mắt mình.

Mạnh 2cHiệt chắp atay nói: 6c"Lâm 26huynh chớ 57lấy làm 19lạ, ban 8dnãy chúng 21tôi chỉ 5lo huynh là 1cdo thám triều 3đình phái atới, nên 56mới cố dbý thăm dò. 87 © DiendanLeQuyDon.comVì triều 5cđình lo engại dân bchúng làm 84loạn, trước 2nay vẫn b0cấm người 1dân tập 1võ. Nếu 3evừa rồi 2huynh không 56muốn chết 8ở đây, 7mà muốn cchúng tôi 23trói giải eelên nha môn, 7chúng tôi f9cũng đã ccó sẵn 1phương án, bcnhưng dáng 31vẻ Lâm 1huynh coi 5nhẹ cái 9achết thật 8bkhiến người cta kính phục…"

"Đừng 7enói vậy, 2cũng khó 5trách các 3vị, tôi 12là kẻ thân 3dmang trọng 2tôi, các fevị muốn 8xử lý thế 7nào đều 06là cái số 1của tôi, 91tôi không 3có gì để 62nói, vừa bcrồi thật 9dcảm ơn 8vị huynh e6đệ người 9Tây đây." 10Lâm Phụng 9Tường đứng c3dậy, vỗ avai Jack.

Đã 1làm rõ người 04này không 99phải nhằm 39vào mình, bLục Kiều 9cKiều cũng bchẳng còn fhứng thú b4nói chuyện 56với anh 94ta nữa. 4 © DiendanLeQuyDon.comHồng Tuyên 61Kiều đề 8nghị với 9Lâm Phụng bTường: e"Nếu 4Lâm huynh 78chưa có fdnơi nào 2để đi, 5fkhông ngại 26tới thôn echúng tôi cdừng chân e8an cư trước…"

Lâm ePhụng Tường e3vội vàng dfđáp: "Thế 36sao được, 18Phụng Tường 20đến chỗ fcác vị 1sẽ làm 46liên lụy amọi người, 4tôi chỉ c7là ngưỡng bmộ Hồng 7cô nương, 5cứ vướng f6vít mãi 0cmới mạo 49hiểm tới 75gặp cô dmột lần… fgiờ cũng e1không còn ccgì tiếc c6nuối nữa 3frồi." 3dNói đoạn fcúi gằm 16đầu.

Hồng c4Tuyên Kiều f8cười nói: c3"Chúng ftôi bên fcđó chỉ 82là một 44thôn nhỏ 5fhẻo lánh, 96người của 6fquan phủ bchục năm 2dchẳng ghé a7một lần, 4eđối với 4anh mà nói 13cũng tương 2đối an a2toàn, nếu danh đồng cý có thể 7dtới giúp 8đỡ Bái dThượng 91đế hội 5chúng tôi, 81đồng thời 71học đạo b2lý của bThượng cđế, tôi 8và Jack tiên esinh đều 2là đạo chữu thờ cThượng 7đế cả."

Lâm 69Phụng Tường 2chắp tay anói: "Nếu 8enhư thế 0thì thật 06chẳng mong 65gì hơn, fđại ân 8đại đức 0này Phụng 63Tường không 5fbiết lấy 5gì báo đáp…"

"Vậy 3flấy thân cđền đáp 52đi… Vận 52đào hoa 00đến rồi cđúng không f9nào?" bLục Kiều 6Kiều cầm 6tẩu thuốc 8đi qua hai 58người họ, fnhìn cũng 5fchẳng buồn a7nhìn, tiện d9miệng buông 6một câu, 2khiến mọi 25người có b9mặt đều 4cười rộ alên, Lâm 0dPhụng Tường e6và Hồng aeTuyên Kiều 4cũng cười, ffnhưng nụ 2cười rất 17mờ ám.

Mạnh 8aHiệt nói: 17"Hôm 5nay cũng bchơi kha c9khá rồi, bthu dọn d4đồ đạc 2bquay về 3trấn Phù bDung trước, d7ngày mai 70lại lên 8núi xem phong 0thủy, mọi a6người thấy 7thế nào?"

Lục 8Kiều Kiều 7lập tức 22đồng ý: a"Được, bvề trấn 52sớm một 6chút, tôi 96còn muốn fmua cho Tiểu bVăn mấy cabộ đồ 0bnữa."

Góc 0ngã tư trung d3tâm trấn 9fPhù Dung btọa lạc afmột trà a4lâu hai tầng.

Đây 69là trà lâu ecó đẳng 7fcấp nhất 22ở trấn fdPhù Dung, 9phong thái 59đậm nét 98cổ xưa. e © DiendanLeQuyDon.comSáng sớm b4dân chúng aecác thôn 7cgần đó 3bđều đổ evề đây fuống trà asớm, qua 73bữa cơm 25ban trưa, 6đến buổi e1chiều lại c9là thời 7gian ngồi enghỉ ngơi 8uống trà.

Tầng 8dhai là khu enhã tọa 6được chia b9thành những 04gian riêng 9rẽ, buổi d3chiều khách d5đông, trong 2một gian 2phòng nhìn 70chếch ra e4ngã tư đường, 16cửa sổ 09mở toang, b4nhưng lại febuông mành etrúc.

Bên c1cửa sổ dkê một fbchiếc bàn, 78ngồi quanh 4cbàn là năm 2người đàn 1bông tuổi 5ftác chênh 5lệch, ăn 9vận khác 4nhau, có dngười mặc denhư thương 3nhân, có 76người lại 76như tú tài 71nho sinh, 2bọn họ 6uống trà, ebchốc chốc 17lại nhìn 05xuống ngã 1btư đường 8cphía dưới.

Một 3cngười đàn 93ông ăn vận 5enhư thương 2nhân không 4ngồi trên dbàn, mà dchắp tay 2dsau lưng 3đứng trước f1cửa sổ, 13từ sau tấm dmành cửa 3enhìn xuống 5đám người 61đang qua 91lại dưới clầu.

Con cphố bên edưới bày fđầy các cfsạp hàng, 3hai bên là 5các hiệu abuôn lớn 7nhỏ, Lục 4Kiều Kiều 4và Hồng 5cTuyên Kiều e1đang càn 1quét từng d4cửa tiệm, a4mua đồ 3ăn vặt 0lại mua 33áo quần, 3mua đồ 52trang sức 2lại mua 17phấn thơm 7bút kẻ alông mày, dtận hưởng 4lạc thú 8mua sắm. c1 © DiendanLeQuyDon.comMạnh Hiệt fvà Lâm Phụng 62Tường đã 51dắt bốn 79con ngựa 36về trước, 9Jack và An 7aLong Nhi dắt 46một con cfngựa đứng 9giữa ngã fctư, đợi 9chai nàng amỹ nữ b1mua xong đồ 47là chất 4flên lưng 86ngựa.

Người 7đàn ông 3trung niên actrên trà 35lâu nhìn acLục Kiều eKiều chạy equa chạy clại, nói 38mà không 2chề ngoái b1đầu: "Con 04bé này quả ddthật không cvừa, lần 4trước trên fdãy Kê Đề 84đụng độ f1với hai 1gã giám 5bchính, một bfchết một 8gãy chân f7tàn phế, 7giờ còn e3suýt nữa 55dắt mũi 1chúng ta… fahừm hừm…"

Một 4engười mặc 2áo dài màu 07vàng đất 0theo kiểu 2btú tài nói: 0"Quốc fsư, cứ abám theo cdthế này c6làm hao tổn 6ekhông ít cnhân lực f2của cải 8của chúng 7ta, có thể abắt về 6trực tiếp 3tra hỏi 72hay không? f7Con bé chắc acũng chẳng 56chịu nổi 3mấy bận 5giày vò b9đâu, sẽ 8nhanh chóng dtông tốc 7ra…"

"Lục a2đại nhân, febắt ngươi dfvề tra hỏi 3fliệu ngươi 4có khai ra 9không? Nếu fcô ta không bbiết, thì 1đâu thể 4khai ra được, adcố bức 8chỉ khiến 2dcô ta nói 02xằng nói 92bậy; nếu fcô ta biết, ecũng có 88thể nói 0bừa, chỉ 34cần Long dQuyết không 71ở trên cengười cô 67ta, người cgiấu Long eQuyết lập ctức sẽ 4giấu kỹ 1fhơn nữa." 8Quốc sư 4cthủng thỉnh 0cgiải thích fcho Lục 9Hữu.

Lục 5Hữu là bmột trong 4năm viên e6quan được ephủ Quốc 9sư điều a7tới từ 8Khâm Thiên c0giám, bốn 3người còn f1lại đều 4là bạn 75đồng liêu 4ccủa y.

"Trừ dphi chúng 18ta chắc 8chắn trên c6người cô 4ata có Long beQuyết, bằng 4không, để 06cô ta đi 9tìm tốt 6ahơn nhiều 5cso với chúng 8ta tự đi 1tìm." 0eQuân sư evẫn chắp b5tay sau lưng 7enhìn xuống cfdưới lầu, 0từng tia e9nắng len dqua mành 6fcửa sổ ehắt lên e8mặt ông 81ta. "Chuyện 1Tôn Tham, 4acác ngươi 8era tay nặng 1quá đấy…"

"Nhưng 8aQuốc sư 5nói, phải ebảo vệ can toàn cho 6Lục Kiều 3Kiều, Tôn 7Tham khi đó ađã kề 3cdao vào cổ 5cô ta, không 4ra tay thì b2không ổn." 4Một thương fnhân dáng 0bngười mập 0mạp lên ctiếng.

"Tam cfThu câu mệnh 86tiễn… 5aÔi chao, a1Tiêu đại 53nhân định 52thử pháp elực của 5mình hay 61là định 3cứu người b3đây? Không a2sai, ngươi e1không giết 2ahắn ngay 8dtại chỗ, 4fnhưng tối 6hôm đó 54chính là 86ngày Thủ 9Canh Tân, edđây chẳng erõ ràng 8là muốn 2clấy mạng 9hắn hay 33sao? Tôn 9Tham là người 4mượn về 48từ Đạo 52Lục ty, 2hắn chết bfrồi ngươi f5phải bẩm 15báo với 85Liễu đạo atrưởng, 28hắn không 61chết ngươi 1bcoi như ép f6hắn làm 19phản, giờ 8Lục Kiều 8Kiều đã 2cứu sống 54hắn, hắn 35sẽ không ccđời nào 4về triều eđình báo b9cáo nữa. 8 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ tích 9cực thì 4Lục Kiều 6Kiều đã ccho ngươi cmột cơ 5hội rút 03lui trước bmặt Liễu cdđạo trưởng, b8nghĩ tiêu dcực thì… 17ngươi đã d9để cho dfLục Kiều faKiều một 55cái miệng 1biết nói…"

Giọng 2điệu của 44Quốc sư cvẫn rất ebình tĩnh, 9cũng không ftrách cứ 5gì Tiêu f0Kiếm đang 0bngồi bên bdcạnh, nhưng 24vẻ uy nghiêm 22toát ra từ 92nét mặt f8ôn hòa, 8cộng thêm 0cphần cắt 03nghĩa hợp ctình hợp c1lý, lại 4khiến người anghe tâm 7phục khẩu 3phục.

"Chớ 1exem thường 37một tên 7tiểu quan acbát phẩm a9chạy việc, 6võ công 4của hắn achưa chắc cđã kém 8các ngươi, 3các ngươi aalà quan lục bphẩm cao 0hơn hắn 7mấy bậc, bthì có thể 93ra tay hạ 7fsát hắn, 3ta giữ chức cquan tam phẩm 0cũng hơn 38các ngươi 1mấy bậc, a5liệu có 7thể bắn 70tên sau lưng 35các ngươi 8hay không?"

Câu bnói này 32của Quốc csư có ý 0mập mờ c3uy hiếp 3với năm 1viên Quan 9chính, ông 0ta quay người a3lại nói: ef"Các 54vị đại 1cnhân hãy 2hợp tác 4cho tốt, fdchúng ta bđều làm bviệc cho 5triều đình, egiang sơn 0xã tắc 5nặng hơn c6hết thảy."

"Vâng." 28Năm viên equan khẽ 02đồng thanh 3etrả lời.

"Tôn b5Tham hai năm enay thực a8hiện công faviệc theo ddõi rất 47tốt, không 83hiểu sao 08hôm trước 3lại như 3phát điên…" 0Quốc sư 39lẩm bẩm 7bnói. "Tiêu 6đại nhân d2ngài luôn acó mặt 4tại hiện 9trường 41phải không? 1Tình hình c2khi đó thế e3nào?"

Tiêu 20Kiếm có atướng phú 7cquý, ăn 1vận thương 1nhân lập 5tức trả d9lời: "Khi 21hạ quan 27đuổi đến c2nơi thì 5abọn họ 4đang đối 59mặt trên 3đồi Song 04Long, Tôn 2Tham bắt c9trói một d3cô gái, eđịnh uy 2hiếp người 4còn lại."

"Đúng 0là điên 7crồi, hắn 3achạy trốn dlà được, 17còn uy hiếp bngười ta e1làm gì? 9Hắn muốn 5gì?" 84Quốc sư 9chau mày, 3thắc mắc fhỏi Tiêu 11Kiếm.

Tiêu 9Kiếm nói: 1d"Hắn cbmuốn Lục 0eKiều Kiều abnổ súng 06bắn chết 16Jack, Lục 3fKiều Kiều 4đương nhiên 0không thể 33làm vậy, e4nên giằng eco với hắn..."

"Giết 1Jack? Giết bJack làm 67gì?" fdQuốc sư ftrầm ngâm cgiây lát, cbgần như 05đồng thời athốt lên 9dvới Tiêu 8Kiếm: "Hắn 3thích Lục cKiều Kiều?"

"Ta 85hiểu rồi… bchiểu rồi… 1fLục Kiều 3Kiều này 5cũng khá 57lắm, người d0theo cô ta 2hai năm liền 50lại nảy 8sinh tình b3cảm… Nói 3như vậy, aaTôn Tham e2sẽ không 8về kinh 86báo cáo 9nữa, hắn fsẽ làm aephản."

Trong dlúc Quốc d1sư còn đang 38lầm bầm atự nhủ, 8Tiêu Kiếm 6lên tiếng 5ehỏi: "Vậy 7có cần…"

Ý 7tứ phía 32sau chính 87là muốn 6nhổ cỏ 36tận gốc, 5dbằng không 99bên cạnh 0Lục Kiều f2Kiều lại fmọc ra thêm b5một trợ 2ethủ.

Quốc 5sư lần 0này dứt bkhoát hơn 7nhiều, Tiêu 73Kiếm còn 3chưa nói 69xong, ông 01ta đã tiếp elời: "Ông 25lo chuyện 8fnày đi, 1fphía Liễu a7đạo trưởng 9ta sẽ giải 3dthích."

"Trên 81ngọn Phù 0Dung có một fchính huyệt 1chân long, cgiải tượng 9Ngũ Xà Hạ dDương, mấy bnăm trước 6Phó sứ dChương đại d7nhân đã bphái người b1tới cắt 37đứt long 28khí của 8huyệt này, 1có lẽ các 9angài cũng fftham dự 30vào hành 2bđộng đó. 59 © DiendanLeQuyDon.comCó vị đại 1nhân nào dtừng xử 6lý long huyệt 0này không?"

Quốc 9sư từ Kinh 35thành tới fQuảng Đông cbchưa lâu, dfđể đích f0thân truy eatìm Long 6bQuyết, lúc 4xuất phát 49từ Quảng eaChâu mới 8adẫn theo f0năm viên 7Quan chính elà thủ 2fhạ của ePhó sứ bfphủ Quốc 16sư Chương 6Bỉnh Hàm, 7thời gian f7hợp tác 5acũng chưa 8thể xem 48là dài. b4 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Chương 2Bỉnh Hàm 7đã dẫn a2đầu một bnhóm quan eviên sở 61trường 43huyền học 11phong thủy 4dtrong cung, feđóng quân 8tại Quảng 6Đông năm 8năm, chuyên 8bmôn khảo 3sát long 21mạch ở 8Quảng Đông, 4vẽ ra bản 69đồ long bmạch chi 0tiết. Bọn dfhọ chủ d1động truy 96tìm long 7mạch, điểm fbra các long d0huyệt có f7Thiên tử 8fkhí cũng 4lập tức 68tiến hành a6phá hoại. cb © DiendanLeQuyDon.comNăm viên 75quan trước 54mặt Quốc e8sư, đều 27là những 5bcao thủ 34phong thủy 7đã cộng efsự cùng a5Chương Bỉnh 42Hàm nhiều bnăm, từng 9chia nhau actham gia các 8hành động 3công phá 0clong huyệt 8ở khắp bnơi.

Kim 8Lập Đức 9vóc người 89thấp bé 4tháo vát, 0ăn vận cdkiểu con b6buôn nói: 00"Có 5ehạ quan, a4cái huyệt e7đó đã 6bị rò long 5khí ở nơi 7kín đáo 3trên đường 4long mạch 2chảy qua, 4enên chắc 4không còn 0tác dụng 1agì lớn."

Quốc f7sư gật cdđầu nói: 3"Làm 55tốt lắm, 4hành sự 69không nhất 7dđịnh phải 1đại động 8can qua, đạt chiệu quả a0là được. b © DiendanLeQuyDon.comTa muốn 2echo Lục 0Kiều Kiều f5một thử 48thách tại bđây, xem 22cô ta rốt eccuộc tài 9fcán ra sao, ekhi cô ta cflên núi c0các ngài 2nhớ gọi 1thêm ta, ata cũng đi d0xem Ngũ Xà 8aHạ Dương…"

Lục 5Kiều Kiều 1cvà Hồng 15Tuyên Kiều 3đi phía 8trước nói 0dnói cười dcười, Jack 3và An Long fNhi dắt a1theo con ngựa 4chất đầy d9hàng hóa 54trên lưng eftheo sau.

Lục 0Kiều Kiều eanói với b9Hồng Tuyên cKiều: "Hồng 7tỉ tỉ, 5Tiểu Văn 7xin nhờ c8cả vào 4ctỉ đấy, 39ở đây bcó ít bạc, 38nếu cô 8ấy có gặp 99bất trắc 9gì mong chị 5giúp đỡ dcho."

"Ôi fdào, cô e9không cần 7đưa tôi 50tiền đâu." 57Hồng Tuyên 3Kiều vội 7vàng đẩy 4lại tờ bngân phiếu 8năm mươi 5clượng bạc fLục Kiều eKiều vừa 6nhét vào 9dtay. "Tiểu 3Văn gia nhập f3Tuyên đạo 3hội khắc 52có cơm ăn, 7trong Tuyên ffđạo hội e4mọi nhu dyếu phẩm 9athường 08ngày đều 1được phân cphát theo anhu cầu, 7cuộc sống f2của cô bấy sẽ 7không gặp 8vấn đề 44gì đâu, eccô cứ yên 9tâm."

7không hiểu dđược dụng ctâm của eLục Kiều 5Kiều. Lý c4Tiểu Văn 1đã mang bdtrong mình 62đứa con 8của Jack, 9nhưng lại 4không thể anói với 7dbất kỳ f8ai, đàn 6bà hễ mang 5thai thì d8không thể 3làm ăn gì 5được nữa, f9có tiền 7bạc hỗ 1trợ là 8quan trọng 8nhất. Ngoài 1trên người cfcó tiền, 0có một 7người chăm 8sóc cũng 86sẽ tiện d9hơn rất 9nhiều, Lục 54Kiều Kiều d2nhét tiền 9vào tay Hồng b8Tuyên Kiều, 12không nhằm 2fmục đích 5gì khác 79ngoài đến 98khi Lý Tiểu 3Văn có chuyện 4thêm được fmột người 5coi sóc.

"Hồng 5tỉ tỉ, b1cứ coi như 29đây là etiền công bđức tôi 2đóng góp d7cho Bái Thượng cđế hội a7đi, chị benhất định fphải nhận 0lấy." f8Lục Kiều eKiều không 7rõ Bái Thượng 8đế hội bflàm gì, dnhưng cô 0biết, bất fcứ nơi dathờ thần c3thờ Phật 0nào cũng bđều có 3thể thu 33nhận quyên 8góp từ dthiện, đã 2anói là góp btiền công f8đức thì 6echả có 1lý nào lại ekhông nhận.

Hồng e5Tuyên Kiều 6nghe Lục 9Kiều Kiều danói vậy, 35quả thực eecũng không 9tiện thoái 4bthác, bèn 53cười rằng: 18"Được 6được, 40tôi thay 9mặt các 91huynh đệ 7tỉ muội 4cảm ơn eethiện quyên 8bcủa Kiều 59Kiều, Thượng 2đế nhất fbđịnh sẽ 59phù hộ echo cô được b9bình an."

Bốn engười gần 5về tới d3trang viên 13đang trú b3ngụ, thì a1bắt gặp 2một người 12đàn ông 6đang đứng 05dựa bên 9cạnh cửa 7lớn.

Người d4này vận 3áo ngắn 1bvải thô 6kiểu nông 4dân, trên 80đầu đội 0sùm sụp e0cái mũ cỏ, 53thấy bốn c0người tiến 1elại liền bđứng thẳng 1người dậy, ffnhưng vẫn 5cúi gằm 1đầu để dmũ cỏ che fsấp mặt.

Thấy 2Lục Kiều cKiều và e9Hồng Tuyên 88Kiều chậm d9rãi bước 6tới gần, edgã liền 0fnhặt cây atề mi côn 4bên bức 1tường vừa 8dựa ban 4nãy chống 7bên cạnh 7người. 2f © DiendanLeQuyDon.comĐộng tác 8này quen bthuộc quá, eLục Kiều d3Kiều, Jack 6avà An Long eNhi đều 0dkhông hẹn e3mà cùng 53kinh ngạc 8kêu lên:

"Tôn 0Tồn Chân!?"

"Tên 3yêu quái! Jack 1lập tức 7brút súng fra ngắm 93vào Tôn 22Tồn Chân 9đầu tiên, 8An Long Nhi 6vọt tới 6như một f7mũi tên, 4chắn trước 9cngười Lục 5Kiều Kiều, dcsợi thừng 16 ắn mũi 0 hi tiêu đã 0 ẵn sàng 8 rên tay; d ồng Tuyên 64 iều không b uen biết d ôn Tồn de hân, nhưng 8d ừa thấy 1 ình hình f ó vẻ sắp 9a hai chiến, 0 iền lùi 9 ề phía 3 au nửa bước 7 oay người 8 ày thủ 7 hế quyền.

Tôn 95 ồn Chân 9 ừ tốn 5bđặt cây d3 ề mi côn 8 ề lại c2 ên tường, 8d ừng bước af iến lại 57 hía Lục 5 iều Kiều.

Lục a iều Kiều 4 iên ngang cđứng nguyên 68 ại chỗ 4 ghiêm giọng e uát hỏi: 14"Đứng 85 ại, ngươi 9c òn bám theo 9 a làm gì? e1 ẫn định 6giết người 8fchắc?"

"Kiều aKiều, tôi 9muốn nói e5với mọi 2người một 5acâu…" 74Tôn Tồn 5Chân lại 2abước lên 2hai bước, 4giọng rất 5dnhỏ.

"Có 2gì nói mau, cđứng đó c5mà nói!" d8Lục Kiều 2Kiều không 7muốn hắn e7tiến gần 3thêm bước 45nào nữa.

Tôn f0Tồn Chân 36ngẩng đầu d4lên, mọi 27người liền 50trông thấy cmột bản cmặt vàng 16ệch không dchút sắc 03máu, đây alà một 7gã trai trẻ etướng mạo b0rất bình 5thường, 2nhưng ngoài 8Hồng Tuyên abKiều ra 4ai nấy đều 08hiểu rõ, 4ckhuôn mặt 86này chỉ 1là mặt b3nạ Tôn c0Tồn Chân 49dùng bột 0mì làm ra. c © DiendanLeQuyDon.comDưới lớp cbmặt nạ 0như thật dfấy mới 58là chân 24diện mục bcủa hắn, a5bản mặt 2không có 39mặt xấu 4xí như ác 60quỷ.

Hắn 0nhìn Lục 9dKiều Kiều, 1rồi lại 5anhìn Jack 9và An Long 0Nhi, ánh 54mắt không bhề có sát bkhí.

Sau c7một thoáng 7im lặng, 36Tôn Tồn 34Chân lí 3nhí thốt 8ra hai chữ: 6"Xin 2lỗi."

Chẳng 0eai nghe thấy f4hai chữ 8này lại edthả lỏng dngười, 9cJack và An 54Long Nhi đều 57biết cây bgậy của 17hắn nặng 8anhường c1nào, cũng bbiết thân aethủ của 35hắn nhanh fra sao, xuất bbthủ tàn dđộc thế 54nào. Súng 9vẫn chĩa 5thẳng vào dhắn, mọi ađôi mắt 9ađều chăm 4chăm nhìn 57hắn cảnh 3giác.

Tôn a1Tồn Chân 47nói xong, 2cúi đầu exoay người fchậm chạp 8bước lại 5bên bờ c8tường cầm 5lấy cây 15Tề mi côn, 63quay lại 12nhìn Lục 6Kiều Kiều e5một cái, 1ánh mắt f9ảm đạm cbthê lương, 86rồi lại d5cúi đầu 0dchậm chạp 65đi về phía 74đầu đường.

Lục 17Kiều Kiều 0nhìn theo 0bóng lưng chắn đi 79xa, biết 3rằng đây ecó lẽ là alần cuối fcùng gặp 2mặt, Tôn a1Tồn Chân ftừ nay về asau sẽ bị 7triều đình 7bnhà Thanh ftruy sát, 57cho đến ckhi hắn f4chết mới f9thôi.

e8đứng lặng ddõi mắt 5tiễn Tôn 28Tồn Chân cđi về phía cđầu đường, 5bóng lưng 2Tôn Tồn 0Chân tuyệt 58vọng suy 2sụp, nổi d5bật trên 02nền tà 8ddương và ffcon đường 81dài, khiến f9Lục Kiều 0Kiều tựa 2như trông 72thấy chính 7mình một 5thời từng 3đơn độc cclưu lạc 56nơi ngõ bliễu tường b1hoa.

Lúc abđó, người 1này đã cở cạnh emình, chỉ 5dlà đôi abên không 42tiếp xúc, 3cùng chịu 1fcảnh cô ađộc. Là bđồng cảm 1hay đồng 0fbệnh tương 9lân? Tâm 37trạng Lục 9aKiều Kiều 6bỗng trở 91nên nặng adnề phức 7tạp.

Con 8fngười này b5lẳng lặng f2mai phục 4ebên mình 7hai năm, 6hắn có dlẽ là người 12hiểu mình 88nhất thế 3gian này.

Một d6kẻ theo 90dõi phải 4lòng người dbị mình 9etheo dõi ethì sai sao? 78Một kẻ 2làm chuyện 41sai trái, bhối hận 13xin lỗi fxong có thể a3cho hắn ddthêm một 5dcơ hội fkhông?

Tôn 8eTồn Chân 12bị Lục 68Liều Kiều 71treo lên 8thẩm vấn 08uy hiếp, aađể cầu 3fsinh, tất 66cả những fgì nói ra ađều có d0thể là 71giả, nhưng bkhi Lục 6Kiều Kiều 3thả cho c5hắn đi, bahắn đang 43vội thoát dthân mà b6vẫn chủ 9động theo 3họ từ bthôn Quan bbTài tới 1trấn Phù 2dDung, chỉ eeđể nói 3một tiếng afxin lỗi, 3khiến Lục 1Kiều Kiều bcảm nhận eđược tấm blòng chân dthành của 8amột người 9bạn cũ.

Tôn 3bTồn Chân eevì muốn 78tháo gỡ 0bthuật điếu 4chồn mà bthuật sĩ 0triều đình 23dùng truy 87sát mình, 02từng cầu 4xin Lục b8Kiều Kiều a2dùng bùa 9thế thân 9vứt bỏ 21bát tự eecủa hắn, 1cũng chẳng betiếc đem a4sinh mệnh bmình đặt 5vào chân 7không tử 6địa không ffcó vận 1mệnh bảo 09hộ kia.

Một 7người vì eamưu cầu 9sự sống, bmà vứt e0bỏ cả 73bát tự c2lẫn vận 9mệnh của 4bản thân, 8dtự mình ebnắm lấy asinh tử, 0đây là d3sợ chết caư?

Không, cđây có bclẽ là kẻ 1dũng cảm enhất, hắn ecsẽ có được 9thứ tự 32do vượt 2fqua số mệnh, 6dù chỉ bclà trong f0một ngày.

Lục 80Kiều Kiều eahét lên anhư xé toạc 4cổ họng: 4"Tôn bTồn Chân!"

Tôn 0Tồn Chân 6dđã đi tới 2đầu đường ebên kia, fnghe Lục 3Kiều Kiều efhét gọi 4tên mình, 1tiếng gọi 0fkhông hề 5fmang nỗi 93thù hận 10khinh khi, 9ccũng chẳng 1bcó uy hiếp bchán ghét, 00chỉ như btrên đường 57gặp một cngười bạn, 7cất cao 6tiếng gọi 02mình lại…

Suốt 48hai năm theo edõi Lục c9Kiều Kiều, 89hắn từng 4angỡ rằng d6mình sẽ 2amãi mãi 66là bóng cma phía sau 7cô, Lục b7Kiều Kiều 8mãi mãi 63sẽ không 5abiết tới 3bsự tồn 4tại của 36hắn, có 0cthể một 6đời từ 0xa trông 6theo bóng dlưng Lục 2dKiều Kiều, 6cũng có 3dhỷ nộ a8ái lạc, 42hắn đã 5thoải mãn 2lắm rồi. d © DiendanLeQuyDon.comSau khi xảy cra bao nhiêu 74biến cố, bcuối cùng 0ađược nghe 9thấy tên 24mình vang 44lên từ 38miệng Lục 91Kiều Kiều, 4đây là 0âm thanh 6hắn chưa b4từng được 46nghe, có fnằm mơ 3fcũng muốn 4eđược nghe.

Hắn ddchấn động btoàn thân, 77chống cây dTề mi côn axuống đất.

Lục f9Kiều Kiều 88từ tốn 2cđi lại cphía Tôn fTồn Chân, fJack giơ 68súng yểm 8trợ cho 9cô từ mé ebên, An Long 89Nhi vẫn 41đi trước 6mặt cô, 0btheo sát 68bảo vệ.

Tôn aTồn Chân 1cvẫn đứng b2nguyên chỗ 1cũ, quay 7lưng lại 2với Lục 4Kiều Kiều, 8dLục Kiều fKiều vòng d2lên trước 2mặt hắn 2ta, ngẩng dcđầu nghiêm d2túc nhìn b8vào mắt 8hắn, hồi 49lâu sau mới e9nói: "Đưa 17bát tự bcủa ngươi 4cho ta."

Gương dmặt đeo 94mặt nạ b7giống y 4bnhư thật ecủa Tôn bTồn Chân 4không hề 6lộ chút 4abiểu cảm 2nào, nhưng b0bàn tay cầm dTề mi côn 75lại run 7alên bần 3bật, tròng 46mắt ướt 6cđẫm, thoắt achốc đã 1tuôn trào blệ nóng.

Lục 9Kiều Kiều 4nhờ Hồng eTuyên Kiều dvề trước, a6đem quần 6dáo và đồ 2dùng hàng ecngày mới 1fmua giao cho bfLý Tiểu 6Văn, sau 8eđó cùng 0dJack và An aLong Nhi dẫn 36Tôn Tồn eChân tới 4khu rừng 7etrúc gần 59trấn Phù fDung.

Trong 5rừng trúc d9có một 6con sông a7nước cạn frộng chừng chơn mươi 2trượng, cnước sông a1trong veo 2nhìn thấu f3đáy, chỉ 2sâu đến 9đầu gối, dcphản chiếu 97ánh hoàng f6hôn đỏ 9máu. Trên e1con rạch 29nhỏ thỉnh bthoảng có 4một hai 99con thủy 7điểu sặc 6esỡ bay qua, dmang lại 46chút sức 40sống cho 7dải nước 5đỏ và 9xanh đậm 9màu mực 4atối.

frơi phủ 5dày trên 4dmặt đất, 7bốc lên dfmùi hương cthanh mát 6của lá 0ftre, khiến 9người ta achỉ muốn 5nằm ngay 01xuống đất.

Lục b7Kiều Kiều 7một tay 0bchắp sau fclưng, một 7btay cầm 9tẩu thuốc, anhìn bầu 1trời bị 79ánh tà dương aanhuộm đỏ, 67lòng lại 7có chút dngưỡng bmộ Tôn 9Tồn Chân. dc © DiendanLeQuyDon.comThật không 7thể tưởng ctượng nổi, 7cuộc đời e5không được 9số mệnh 09an bài sẽ bnhư thế 47nào, nếu 3dbản thân 9có thể 3khống chế, 34liệu có 89phải sẽ 1rất hạnh 43phúc không?

0nói với 0Tôn Tồn 4Chân đang 28đứng phía 4sau: "Trước 1tiên ngươi 13phải làm 6một vật 3thế thân, fthông thường 1là một 3con bù nhìn a3cỏ, hoặc 19thứ khác 9cũng được, dví dụ như 7lần trước 6ta dùng búp ddbê vải 4ấy, như 1vậy ngươi 05có thể 81lấy lại 61số mệnh 6của mình 9lúc cần 1thiết."

Tôn aTồn Chân 8nheo mắt 0nhìn mặt 0trời sắp 22lặn xuống 3đồng dã, 4quay đầu 40lại nói 4với Lục 54Kiều Kiều: e"Không 6cần đâu, 19tôi tuy không fđoản mệnh, 4cnhưng cũng 60chẳng có fmấy vinh 4hoa phú quý, 9hơn nữa… dtôi không 7thích cái 30vận mệnh 1của mình."

Lục 30Kiều Kiều 4đã xem qua 0bát tự 5của Tôn 4Tồn Chân, a8hiểu rõ asố mệnh a9ông trời 9sắp đặt 7cho hắn, 4bát tự a1của hắn 39tứ trụ cthần dương, b2mệnh trẻ 5đơn côi 4cgià cô độc. 9 © DiendanLeQuyDon.comđịnh sẵn b9một đời 87cô độc. 59 © DiendanLeQuyDon.comNgười đã btừng cô fđộc như 73cô, có thể ahiểu được b3Tôn Tồn dcChân không fthích mệnh 6mình vì 05lẽ gì.

"Vậy ethì về d0sau ngươi 1phải tự 04dựa vào 3chính mình 0bđấy, ngươi 2bsẽ không 37gặp vận 37may nữa, 2không còn 0quý nhân…"

"Tôi 75sẽ sống ccuộc sống 0mà tôi chọn." 16Tôn Tồn baChân ngắt 86lời Lục 14Kiều Kiều, c6xem ra hắn cthực không athể đợi 6fnữa rồi.

Lục 8fKiều Kiều d6nói lớn: d3"Được! c1Cũng có 28khí phách 9flắm!"

2vứt tẩu e8thuốc vào d1tay An Long fNhi, nhanh enhẹn móc ftrong áo 6ra tờ giấy dbùa và cây f7bút chu sa, 1etay chắp 09kiếm quyết dđiểm lên c4đốm lửa, aniệm thần 2chú viết 93nhanh lá aabùa chôn 9fvùi bát 6atự, nói 5evới Tôn 4Tồn Chân: a"Đi 92tìm vật 95thế thân 4của ngươi 79đi!"

Tôn 3cTồn Chân 86cắm cây 5Tề mi côn 5xuống đất, f2nhún người a7nhảy xuống 2con rạch 2sâu chưa etới đầu 87gối, hắn 3đạp chân 18trên mặt fbnước, không 22hề chìm dmà như chạy 5bộ trên dmặt đất, 00chỉ thấy e2một trận d1mù nước 70bắn tung 68lên, hắn 6đã lướt fra tới giữa dcon rạch.

"Thủy 0thượng dbphiêu?!" 8An Long Nhi etừ hồi cbhọc võ 75công ở 5chỗ sư b0phụ đã 60từng nghe 9nói, trên a3giang hồ f0có một 29loại khinh ccông có 2ethể đạp fnước mà 1đi.

"Hả?! 4aGiê su!" 0Jack cũng 9kinh ngạc 6thốt lên, 0trong đầu canh ta chỉ 1nhớ trong eKinh thánh 2từng nói, cChúa Giê e7su đi trên d5mặt nước f2hiện thần etích, giờ eđược tận 5amắt chứng 6kiến quả 1thực không 7sao tiếp 3nhận nổi.

An 9Long Nhi lần d5này không e2thể không 0phục, lần 1etrước ăn 3may thắng 1eđược Tôn eTồn Chân 8một chiêu 0dnửa thức, 81chỉ bởi 5có hai khẩu dsúng lục 3bkhông ngừng 4bắn quét 4aép trận, 8Tôn Tồn e9Chân khi 6eđó cũng 09nóng nảy, 70nên mình 3mới có f1thể đắc 9bthủ. Bằng a7không luận 2bvề công 4phu thật 9sự, căn 4bản không 5cthể sánh 2nổi với 3cTôn Tồn 8Chân, còn 8phải tu 2eluyện dài 5edài.

Tích c1tắc sau 24mặt sông 7lại tách 0ra một con 8đường dnước, Tôn 3Tồn Chân b7phi thân b3quay lại bcạnh Lục 4fKiều Kiều, 5trên tay 1nhẹ nhàng 9nắm một 2con cá lớn. 9 © DiendanLeQuyDon.comHắn nhìn 72con cá, tựa 9như nhìn d4đứa con dcủa chính 4mình, ánh fmắt mong 4fmỏi vui 5sướng khiến 0khuôn mặt 38hoàn toàn cvô cảm 41cũng hiện 4ra một nét 3cười.

Lúc 8Kiều Kiều bckhông dây a7dưa kéo fdài thời bgian, Tôn ccTồn Chân advà con cá evừa đến 2bên cạnh, 2ftay trái 2cô liền 10vê lấy 12ống tay 24áo phải, 5tay phải ecầm chắc 7blá bùa thế f1thân quát b9lớn một 59tiếng: "Úm… 0Sắc thần 2binh hỏa 0cấp như 6fluật lệnh! 1cKhứ!" eđoạn dính eclá bùa lên dđầu con 2cá.

Một 32ảo ảnh 93mang hình 7người màu e3vàng to như cangười thật aetrồi ra fkhỏi xác 9Tôn Tồn cChân, theo 8chữ "khứ", 6nhập thẳng 28vào mình 0con cá.

Tôn 7Tồn Chân cthoáng thấy 4chóng mặt b3hoa mắt, 2ánh sáng afvàng vừa blóe qua trước 1dmắt, Lục aKiều Kiều 2đứng bên c0đã hét 6lớn: "Thả 4fcá!" aHắn lập 57tức phóng 50vọt lên b3không, thả 98người rơi 69xuống rạch 07nước.

Lần 99này hắn 2không chạy 45qua chạy 7lại trên 5mặt nước 5nữa, mà ctrầm mình 3hẳn xuống, 0hai tay giữ acá nhè nhẹ a8buông trong c8nước, con a7cá vừa 7trở về bvới nước 0liền quẫy eđuôi bơi 6ra xa, mang 6theo quầng c7sáng vàng dbiến mất ekhông tăm 1atích.

Tôn e7Tồn Chân dngồi thụp f2xuống con brạch, nhìn b9theo con cá dđang bơi cbtheo dòng 4anước, ngoác 46miệng cười ckhông ra 2tiếng, rồi 0đột nhiên 60từ dưới 9nước nhảy 9vọt lên, bflộn mấy c9vòng trên 7không rồi 42lại rơi 9xuống rạch 8anước, hệt enhư một 03con cá vui fsướng nhảy 8lên khỏi 06mặt nước.

Bọn chọ chưa 10từng được 3thấy Tôn bTồn Chân f7cười, cũng fkhông thể aatưởng tượng 8dnổi nụ c7cười của becon người cfkhông mặt 4này, nhưng 6Lục Kiều 3aKiều, Jack 23và An Long 52Nhi biết cgã đang 2cười vui 6vẻ, cũng abất giác f2mỉm cười.

Lục eKiều Kiều b2lấy lại 52tẩu thuốc 56từ tay An 2Long Nhi, 9nhìn Tôn 2Tồn Chân 6đang đùa 7nghịch trong 2enước, lầm bbầm một 92mình: "Biển drộng mặc 13cá nhảy, btrời cao c6mặc chim 8dbay…"

Tôn b1Tồn Chân fathở hồng 37hộc nhảy 2lên bờ, 2người tong b4tỏng nước 5fnhìn ba người 7bọn họ 9nói: "Cảm 6ơn các vị."

"Ngươi 98đã từ 9bỏ số 19mệnh, nhưng fvẫn là 7người tu f8đạo, sống bftrên đời fvẫn phải 11tuân thủ 45phép tắc acủa đạo agia." a6Đây là b4lời khuyên 0răn chân 0thành Lục 9cKiều Kiều 3dành cho bhắn.

Vốn cdĩ giới 9aluật của 70người tu 5bđạo rất 81nhiều, trong 6đó năm 1giới luật flớn nhất 9được gọi e1là "Sơ 32chân giới", clà năm trong a4số vô vàn 78giới luật fkhi tu đạo 8cần giữ, dlần lượt 58là sát giới, fađạo giới, a6dâm giới, etửu giới davà vọng 8angữ giới, dnếu không 4thận trọng 8giữ giới 8bsẽ gặp eeác nghiệp 0báo ứng, acnhẹ thì amất hết fpháp lực, anặng thì 6rơi vào bama đạo. e © DiendanLeQuyDon.comNhững gì 3Tôn Tồn b9Chân làm b7trước đây bachính là ephạm vào 9sát giới, ctrong quá 8trình tu 18hành, phạm 2sát giới fcó thể 1coi như vạn 3kiếp bất 46phục, vì 22vậy Lục 9Kiều Kiều fbmới dặn 11dò hắn.

"Được… 8Nhưng tôi d2không từ 3cbỏ số 5mệnh, mệnh fdlà do mình bchẳng phải d1do trời, d6tôi đi đây." eTôn Tồn 8bChân chắp 55tay thành a6Tam thanh 0equyết trước 7ngực, cúi 99người hành 3lễ đạo 3gia với 3fba người.

"Bảo 7btrọng."

"Bảo atrọng."

An dLong Nhi và b7Jack đều echắp tay 2đáp lễ 2từ biệt 6agã.

"Phải brồi, ngươi danợ ta hai 3trăm lạng 17vàng tiền 6làm phép." 91Lục Kiều fKiều không b3bỏ lỡ 6cơ hội c4ra giá dịch 7vụ bát 5ftự thế b6thân.

"Được, 5nhất định 7sẽ trả. 7b © DiendanLeQuyDon.comKiều Kiều, 3cô bảo btrọng."

"Mệnh clà do mình… 4chẳng phải 8do trời…" dLục Kiều fbKiều quay 3đi không 44nhìn Tôn 3aTồn Chân 51nữa, mắt ddõi ra mặt fnước của 6con rạch dnhỏ.

Tôn bTồn Chân 1nghe cô nói f2dứt lời, bliền quay angười đi evào rừng 1etrúc, khuất 3bbóng vào b9nơi sâu 1hút càng 8elúc càng 66mờ tối.

"Mệnh 6alà do mình 83chẳng phải cdo trời?" 8aAn Long Nhi fenhư suy tư 0nhắc lại b0lời Lục 42Kiều Kiều.

Lục cKiều Kiều 85hút một 1hơi thuốc brồi nói: ca"Mỗi 6người tu 3đạo đều 8nhằm mục ffđích này…"

"Tu 8ađạo không 48phải để 0fhọc pháp 60thuật sao 3ạ?" 9dAn Long Nhi dcàng lúc 4càng không chiểu. "Cô 3Kiều, vì 13sao Tôn Tồn fChân là bngười tu 01đạo, cô 43cũng là 9người tu 2dđạo mà 9cô biết 38nhiều pháp 36thuật thế 44còn hắn c6thì không?"

"Ha 10ha… Thằng 36nhóc này 19cũng biết 8hỏi đấy. 1c © DiendanLeQuyDon.comSắc trời akhông còn 1sớm nữa, 9chúng ta acũng về 8fthôi, vừa 6đi vừa a3nói mày 7bnghe." f2Lục Kiều 8Kiều thấy 6bTôn Tồn f4Chân đã 0cđi xa, cũng ddđịnh quay a8về ăn cơm 6tối.

"Nói 86là tu đạo, 3dthực ra 8cũng chia 9clàm mấy 3loại, Tôn 7Tồn Chân dlà đạo esĩ phái 46Toàn Chân, dftu Toàn Chân cđạo. Phái 7này khởi dnguyên từ 9Vương Trùng fDương thời dBắc Tống, 8dVương Trùng cDương vốn 3flà võ cử 14nhân đương fthời, võ 63công rất ccao, phái bnày coi trọng 90tính mệnh 4song tu, tính 5chính là 37tâm tính bđạo gia, 4mệnh là 41tu hành của dthân thể, 78tức là 1phải luyện 0thành nội 7bđơn, phát 4ahuy tiềm 8năng lớn 1nhất của 28con người, bfbởi vậy 2một đạo esĩ nhỏ enhư Tôn cTồn Chân 5cũng có 95thể có aevõ công 7như thế."

"Chẳng atrách thân apháp của 5hắn nhanh, degậy cũng 4rất mạnh…" c0An Long Nhi a2nói. Jack 1blập tức 92tiếp lời: 1"Vừa arồi hắn acòn chạy 90trên nước cnữa, trời 69ơi, tôi 1cứ ngỡ achỉ có cGiê su mới calàm được 5vậy thôi!"

"Đúng 0thế, su 3sê nhà các canh và Tôn 32Tồn Chân 6eđều có 7athể chạy 66được trên 2nước… 8Bởi vì 02công lực benội đan ehắn tu luyện bevô cùng 07mạnh mẽ, 65nên đồng 8thời cũng 8luyện ra 7btà khí Tam 97thi thần 39dễ bùng 4phát hơn a6hẳn người 5thường. 23 © DiendanLeQuyDon.comNgười tu 4đạo thông 6ethường, 29nội đan d7không mạnh 0như vậy, aTam thi thần eccũng sẽ 51không hung edữ như dthế, dùng aTam thi câu 3dmệnh tiễn 40chưa chắc d5đã đạt 2fhiệu quả c6tốt, ba f7mũi tên 9kia rõ ràng 4được bắn 8ra nhằm dvào điểm 33yếu của 03môn phái 92gã. Có nghĩa 0alà, ba mũi 0atên ấy c8xem ra đã 7sớm dự ctính bắn 4ra, chỉ elà ngày chôm đó, fvừa hay 9có cơ hội 4bắn tên…"

Lục 1Kiều Kiều ednói mãi a7bất giác 78trầm tư.

"Cô dKiều thì bthuộc phái 91nào ạ?" 29Câu hỏi 98của An Long 6Nhi cắt 5đứt dòng 63suy nghĩ 8của Lục 3Kiều Kiều.

"Cô 09thuộc Thiên 8sư đạo, fThiên sư bfđạo coi btrọng ngoại 9đan y thuật, 8và sự kết 9hợp giữa 66nội đan dcùng bùa 9cchú, mỗi ebùa chú 6sử dụng 9dđều phải fdẫn động d1những người bbnhững vật asống khác, 97cũng có 2thể dẫn dđộng long 9khí dưới 13đất, cái 1gọi là 6thiên nhân ehợp nhất efchính là 9như thế."

Jack 7nhìn Lục eKiều Kiều 70nói: "Oa, 9lợi hại, 15lịch sử 75và văn hóa 39Trung Quốc 7thật khiến cngười ta dkinh ngạc!"

"Còn 8fmột đạo 4phái khác 33mạnh ngang 8dngửa với 3bThiên sư afđạo, là fphái Thần 55Tiêu, phái 0bnày có sở 7btrường 8dùng bùa 6chú dẫn cđộng sức 3mạnh tự fbnhiên của enúi sông 5đất đai, 54đặc biệt 68giỏi sử 00dụng sấm 62sét, vì 3vậy còn 16có tên là 7phái Lôi cPháp."

An 2Long Nhi lè delưỡi: "Phái c0này lợi ahại hơn 18phái kia, 8thì ra trên 2đời lại 0nhiều cao 47nhân đến dvậy…"

Lục dKiều Kiều 8nói: "Đúng 0thế, núi 6cao còn có e9núi cao hơn, 88nếu cả dđời chỉ 6chăm chăm 8ađọ cao 3thấp thì echẳng ai anên sống 4làm gì nữa. 0c © DiendanLeQuyDon.comCòn một 1dphái nữa bkhông lẫy 3blừng lắm enhưng đạo aapháp rất 8cao thâm ctên là phái cfMao Sơn, fbphái này 8sở trường 7y bốc tinh 8tướng, abinh pháp 37địa lý, e5lại giỏi aethuật bùa dcchú, nhưng 64đến nay 32chẳng còn 1thấy mấy 6người…"

Jack 5hỏi: "Nội cđan và ngoại 2đan là cái c4gì? Hình 9fnhư ai tu 9ađạo cũng dđều phải 2luyện cái 20này."

"Ngoại 9fđan là thuốc, fmỗi phái 0dđều sẽ 26truyền lại 0cmột đan efdược có athể trị f3bệnh và fgiúp con cbngười kéo 1fdài tuổi 0thọ, cũng cbsẽ không 1ngừng nghiên 4cứu ra loại 7bđan dược 2tốt hơn; 44còn nội ađan ấy eà, rất a4khó nói, 9chính là 84thông qua 6sức mạnh 50tập trung f9cao độ, 5cùng một 22vài tâm cpháp, luyện bra đan bên dtrong cơ 3thể con bngười."

Jack c9nói: "Nghe b8có vẻ giống d9sinh em bé, eha ha, quả 24là khó hiểu."

"Có 6ethể nói fdnhư vậy, 50đạo gia 82cũng gọi 55sức mạnh 9cbên trong clà 'thai a7túc', chính 8là giống 90như trong fbụng có 6một đứa fbé, ha ha, aatên quỷ 7Tây nhà 61anh thông 70minh đấy." eLục Kiều 68Kiều cười 26nói.

"Tôi a7thì không a0sinh được 7em bé rồi, cphải dựa 01cả vào 6em thôi." 7Jack cũng 06thừa cơ 5buông lời a1chòng ghẹo.

Lục eKiều Kiều c9vừa nghe 86thế liền 7nghĩ ngay 4đến Lý 60Tiểu Văn ffđang mang 9thai đứa d0con của c7Jack, tức 1khắc cụt dhứng, lườm a6anh ta một 8cái rồi d1lạnh lùng b7nói: "Anh b8muốn có aaem bé mà bcòn phải 57kiếm tôi dnữa hay 18sao? Về 4ăn cơm thôi."

Ba 0người vừa 74đi vừa 2nói rất 52mau đã về 73tới đại 7viện.

Hôm anay cũng dmột mâm 82ngoài một 5cmâm trong, esân trong 8đều là 9các chị 55em trong đội fmúa sư của 3hội truyền dcđạo, đang 4vừa ăn 85vừa tíu 6ftít đùa fnghịch, d2mâm bên 7dngoài có cbMạnh Hiệt, cHồng Tuyên eKiều, Lâm 3Phụng Tường 76và Lý Tiểu fdVăn, đang 7uống trà ađợi ba 3người bọn fLục Kiều 9Kiều về. c © DiendanLeQuyDon.comVừa thấy 7dLục Kiều 4Kiều xuất 2hiện ngoài bcửa, Lý 0cTiểu Văn cđã lập d0tức chạy 0lên trước: 33"Em đã 1anhận quần báo và đồ c8đạc Kiều f3tỉ tặng crồi, cảm 36ơn chị." aNói xong 45liền đưa b0tay làm dấu 0vạn phúc. b0 © DiendanLeQuyDon.comLục Kiều ebKiều thấy 0evậy, thầm f6nhủ được 9đấy, mới 38được Thượng 95đế chiếu ecố cho một 7ngày đầu 2dgối đã acứng lại 0drồi, thấy 5Lý Tiểu 0Văn không 1fquỳ xuống 80nhất thời ccũng có 0chút không c6quen."

Lục 8Kiều Kiều 3ehỏi Lý 08Tiểu Văn: b9"Hai 0cái chăn d7bông cũng 8nhận rồi 9bchứ?"

"Nhận crồi ạ."

"Qua 1dTrung thu drồi tiết 22trời sẽ ddngày một 6lạnh, dưới 4giường b8cũng phải 4trải thêm fcchăn bông, 6đừng thấy bcó hai cái 30chăn mà d4lại cho 6bớt người 5eta một cái."

"Em 97biết rồi e7ạ." 40Lý Tiểu 29Văn cảm akích nói.

Jack fcũng bước 3tới, móc datrên người 5dra một tờ d6ngân phiếu 6đưa cho 2bLý Tiểu aVăn: "Tiểu 0Văn, hãy 5sống cho 2tốt, em b8sẽ được 3hạnh phúc."

49Tiểu Văn 2vội vàng bxua tay: "Không 1không, em 77không thể flại nhận 26tiền của fJack thiếu dgia nữa, 8em sẽ làm 6việc chăm achỉ kiếm fbtiền…"

Lục 67Kiều Kiều 9bước đến 1cạnh Jack, 3fmóc ra thêm f7mấy tờ 5engân phiếu 6nữa, đoạn cnói với 4Lý Tiểu fVăn: "Một 28tờ đương 06nhiên không 75thể nhận berồi, ba b0tờ đi, f8cầm lấy." d7Dứt lời 9liền nhét 9luôn ba tờ 8ngân phiếu 2vào tay Lý b2Tiểu Văn.

83Tiểu Văn 7fcòn định 9từ chối, 6dLục Kiều 4Kiều đã aấn mạnh 0tay cô, trừng fmắt: "Đừng 49có làm Kiều 5tỉ bực 2mình, nhận 80lấy."

d3Tiểu Văn 5equả thật 2không dám bcchọc giận aLục Kiều 39Kiều, đành fnói: "Dạ, dfcảm ơn bJack thiếu 3gia, cảm 9ơn Kiều 08tỉ."

Lục eKiều Kiều 0quay đi, f2dắt tay 0cô lại 2fbên bàn aăn.

Hồng b2Tuyên Kiều 0đợi mọi 3bngười ngồi 8xuống đâu d1vào đấy 9mới nói: a"Ngày 7emai Tiểu bVăn và mấy f0chị em trong a3Tuyên đạo b9hội sẽ 7về thôn 81Quan Tài 5ftrước, 6còn chúng 2ta lên núi 0fthăm huyệt 1có được 29không?"

Lục 0Kiều Kiều 2đáp: "Được, f1ngày mai d5lại đi 1ngắm cảnh."

Ăn a8xong cơm 0trời cũng cfđã tối, 3Lục Kiều 87Kiều gọi 0An Long Nhi bvà Jack vào ephòng mình, aeba người engồi quanh 7cbàn, trước 8dmặt là 3một ngọn 5đèn dầu dcỡ như 79hạt đậu.

"Hôm 4nay coi như 81chơi cả 88ngày, nhưng 0ngày mai d2thì không 5edám chắc f2rồi…" 7Lục Kiều c6Kiều nghiêm c3sắc mặt.

An 91Long Nhi nói: a"Phía 84sau chúng 8ta nhất 3định vẫn 9có người 12bám theo, d3trừ phi ebcô Kiều bdcũng từ 7bỏ bát 5tự giống 7Tôn Tồn 1Chân, bằng 70không vẫn 79không thể 9anào cắt 62đứt được bcái đuôi 35ấy."

"Không 5cắt đứt c6được cũng afcó cái hay, 05như vậy 7chúng ta 2có thể 3bdắt mũi 33hắn ta, 16có thể 8bày kịch 0cho hắn 4xem, chỉ 8cần hắn cdkhông như 9dTôn Tồn 6Chân động cmột tí 58là giết angười thì 8fcũng không 3phải vấn 8đề lớn blắm." bJack phân 0btích không bphải không e9có lý.

Lục 2Kiều Kiều e4nói: "Từ 06bỏ bát 28tự là cách 2làm liều, 10sinh tử dcó số, a4phú quý 1tại thiên, cnếu số 58Lục Kiều 5cKiều tôi bchưa đến 9lúc tuyệt dthì chẳng cekẻ nào 1ccó thể 95đốn ngã 9dđược tôi, 2tôi cũng fachẳng có dTam thi thần 3hung dữ fnhư Tôn eTồn Chân 35để cho 60người ta 4dquyến rũ… 0bCó điều 3gặp nguy f0hiểm tôi 1vẫn sẽ d3chạy trốn, 41nhỡ đâu 9abị thương 9cũng rắc 39rối."

"Về cchuyện ngày fmai…" caLục Kiều 1Kiều nói 1vào việc echính. "Người 04theo sau chúng 5ta muốn 1đuổi tôi evề Giang 6Tây. Nhớ 17kỹ, tôi dkhông phải e4mục tiêu 2bọn chúng e3muốn giết, 1nhưng nếu 58hai người 6ảnh hưởng eđến kế f4hoạch của 2bọn chúng, 7thì mạng b5hai người 1cũng chẳng a5đáng tiền 10đâu, nhìn 00từ góc 1độ này 35thì hai người 8anguy hiểm 5dhơn tôi cnhiều."

Lục 8Kiều Kiều 0ngừng lời 70nhìn sang fAn Long Nhi b6và Jack rồi 1lại tiếp: 70"Chỗ 6này chỉ dcách Quảng 7Châu chín 34mươi dặm, 06nếu hai engười muốn 6về Quảng 16Châu, mỗi 8người để 93lại mười dlạng bạc, 0fngày mai clập tức 9có thể 1rời đi." 5Nói xong, 02cô rít một 82hơi thuốc 1chờ đợi 6acâu trả cblời.

"Cô 03Kiều, cháu e6không sợ." 3An Long Nhi 3kiên định cnói gọn 03lỏn.

"Ha 41ha ha, Kiều 1aKiều, tôi c1không thể 38rời em được, b1lần trước 9xa em năm 3ngày tôi cđã biết c8đời này 35mình không 1thể thiếu cbem." 0Jack nói d0rất ung 29dung, đưa 9ftay đỡ absau ót, lưng adựa lên 4ghế lười 3biếng duỗi athẳng người.

"Được, 0bhai người etự chọn eđường 5đi, về 2esau chớ 2hối hận." 4Lục Kiều 5Kiều nhả 2ckhói trong amiệng, nói: e"Ngày 1mai không cphải du afsơn ngoạn 5dthủy, đối cphương nhất 4định sẽ 2theo chúng f1ta lên núi 80thăm huyệt, 11hơn nữa c2không như dở dãy Kê 75Đề, lần 96trước chúng b6ta phục 0kích bọn d5họ, còn 5lần này b8không biết 2hắn sẽ 1làm gì… 1cKhí thế 14của Ngũ adXà Hạ Dương 7frất tốt, dnhưng rõ 4ràng đã 4bị triều dđình để 8ý, phá long ekhí, nếu dtôi cứu ccái huyệt b8này, chẳng 6khác nào 4ađối đầu 4avới triều dfđình, còn 4nếu tôi a5không làm, 8người của 2Hồng Môn 4asẽ không 7tha cho tôi, abvì vậy f1ngày mai 7fchỉ có 06thể tùy 9cơ hành c7sự… Jack eatrong đêm afnay chuẩn 2bị đầy f9đủ súng 8aống đạn 3dược, Long dNhi thu xếp ffhành lý 74xe ngựa, 28sáng sớm 43mai đánh fcxe lên núi, fdsẵn sàng 0chạy trốn 7fbất cứ 4lúc nào."

"Chạy b9khỏi người 58của Hồng 0Môn ạ?" 7An Long Nhi 24muốn khẳng 4định lại 7đối thủ 3là ai.

"Bái b1Thượng fđế hội 9kia nói là 08không có 2quân đội, 54không rõ 9là thật dhay giả… e9Nếu Hồng b2Môn phát 26hiện ra d0tôi không 7phải người 3fcủa bọn 8họ, sẽ clập tức f4đối phó 25với chúng 10ta, điều 07này là chắc 3chắn; còn 97về kẻ b1triều đình dphái đi 6bám theo 5tôi… Nếu fhắn không fgiống Tôn 1fTồn Chân 03là phải clòng tôi, 77thì hai người 4vẫn được 6an toàn." 0fLục Kiều eaKiều nghiêm 84túc nói 22nốt câu dfcuối, ba engười khựng 00lại giây 70lát rồi e2Jack và An 1Long Nhi đột f2nhiên phá 2lên cười.

Lục 72Kiều Kiều e0lấy tẩu 93thuốc cốc dlên hai mái 2đầu vàng 20mấy cái, 7hai người 2vẫn không cthôi cười, echọc Lục f9Kiều Kiều e3cũng cười 7phá lên 7dtheo.

Ba fngười đùa 4đủ rồi, 5dLục Kiều 2fKiều nói: 5"Thôi dkhông đùa a5nữa, Long 4Nhi gieo một 71quẻ xem e7tình hình ddđại khái 3ngày mai a3như thế 8nào, để d0mọi người 0bvững dạ."

"Long deNhi cũng 50biết coi adquẻ à?" 69Jack kinh 8ngạc hỏi.

"Đúng 6đấy! Lần dtrước Long 47Nhi chỉ 1egieo một 8fquẻ đã eđoán trúng 3anh và Thúy 8fNgọc cô bnương vần ddvũ năm ngày 84năm đêm 9trên xe ngựa, 8canh còn chưa ftới Hoa 8Huyện chúng e8tôi đã e8biết trên efxe anh giấu 4dmột cô 8gái rồi. 9 © DiendanLeQuyDon.comLong Nhi, 2gieo đi." 75Lục Kiều cKiều chẳng cakiêng dè dtrách móc 9mấy chuyện 12phong lưu bnho nhã của 39Jack, nói 3ctới đoạn 4"năm 30ngày năm 00đêm" 81giọng điệu ccòn đặc 9abiệt nhấn 2amạnh. Chỉ f5cần Lý 6Tiểu Văn 8acòn ở bên 53họ, Lục 52Kiều Kiều 0sẽ ngày 5ngày ghi 5nhớ chuyện 2này.

An 29Long Nhi xóc 9tiền đồng dmột hồi, 8viết xuống 55giấy một 3bquẻ Sư. 6 © DiendanLeQuyDon.comBiến số 17trong quẻ 75tượng khá bnhiều, An 1Long Nhi xem 9một lúc, dbăn khoăn 7bquay sang 7Lục Kiều cKiều nói: ad"Cô 6Kiều, cháu c0không giải 54được quẻ ednày…"

"Để 41cô xem… 5fỪm, ra là 65vậy, quẻ dbĐịa Thủy 7Sư biến eathành Phả eLôi Phệ d5Hạp, một 36quẻ chỉ becó sáu hào, 6dở đây 7lại biến 1những bốn 69hào, hào e0đa biến 5thì sự 4đa biến, 7ngày mai csẽ có không e5ít bất 9ngờ… Mày dbnói cô nghe 00quẻ Sư fecó nghĩa 5gì?" dLục Kiều 5Kiều hỏi fAn Long Nhi.

"Trong 6Kinh Dịch acviết, sư 41giả, chúng 4dã. Quẻ 2Sư chắc 10có nghĩa aengày mai 77sẽ có rất 6nhiều người, decũng ý là 2chủ nhân dcó thuộc dhạ." 8An Long Nhi ecứ theo cdquẻ mà 8bgiải.

"Ờ, 88đúng, dạng 7như thế, d7ý gốc của edquẻ Sư 9là dưới dđất có fanước, mắt aangười không bthấy được fdưới đất, 7đám thuộc 3bhạ và chủ 6nhân này 7chúng ta 6cũng không f2thấy được, 8bvậy bọn 33họ có lẽ 70là những 3kẻ nấp 6asau lưng 5dchúng ta, alần này c0theo chúng 25ta có thể 1không chỉ elà một 0người… dQuẻ Sư 6hạ thành abquẻ Khảm, esố của 1Khảm là f1sáu, nếu 0không gieo 44lầm thì 13đối phương 5acó sáu người…" 5Lục Kiều dKiều giải 5cặn kẽ.

"Trong 6quẻ này, bthượng bquẻ có ađộng, hạ 8cquẻ cũng 1dđộng, toàn 6quẻ rơi 7vào trạng 6thái cực ckỳ bất 42an, đất 5trên nước, 42đất động 3nước cũng 52động?" 1cAn Long Nhi 16thẫn thờ 09nhìn đồng f8tiền trên a1bàn.

"Đất ftrên nước 07chính là 4chồ và bờ, 1bứng ngay 5với huyệt feNgũ Xà Hạ f6Dương, nhưng 5cả đất adlẫn nước dđều động 8ư? Đúng 99thật, động egì nhỉ?" 5Lục Kiều cKiều cũng 4không hiểu.

"Toàn ccquẻ động crồi biến 0athành quẻ dPhệ Hạp, 9trong Kinh f3Dịch nói 4quẻ này eblợi cho 0việc dùng 3angục, liệu decó phải dnói chúng 4ta sẽ bị dquan binh ebắt đi 48không?" 74An Long Nhi 8lại hỏi.

"Tôi 6chẳng sợ 0bị quan 83binh bắt, 8dù gì bọn dchọ bắt cđược tôi d4rồi cũng 5dphải giao 1lại cho calãnh sự 99quán Mỹ, 7Long Nhi cũng ckhông phải fasợ, anh 4sẽ bảo 57lãnh em ra." 10Jack không 04ngại nhất bchính là 17điểm này, 4etừ khi triều 2fđình Đại b3Thanh ký 05hiệp ước 3Nam Kinh, 4địa vị 2ccủa người 8Tây ở Trung 32Quốc được 4nâng cao cdrõ rệt, 5sự an toàn dcũng được 9cbảo vệ 0tuyệt đối.

Lục 2Kiều Kiều dnói: "Vậy ethì tốt, aatôi không 60phải lo 10cho hai người 5cnữa, đi fchuẩn bị eđồ đạc 2thôi, ngày 7mai ăn no 6rồi lên ccđường. 8 © DiendanLeQuyDon.comÀ… đi 6chơi chứ." ddNói xong 82bèn đuổi 7ehai gã trai 3ra khỏi 37phòng.

Sáng ahôm sau, emười mấy 91cô gái hội 1btuyên truyền 1fđạo sắp 3xếp lại bđầu sư 3chiêng trống 44và hòm hành c2lý, Lý Tiểu aVăn cũng fđi theo họ, cchuẩn bị bvề thôn 5cQuan Tài.

Mạnh 02Hiệt và e9Hồng Tuyên bKiều, Lâm 1Phụng Tường 88dắt ngựa 6ra, gặp feđúng Jack 9và An Long 6Nhi đang bđánh cỗ axe ngựa 5Tây lộng elẫy.

Mạnh f2Hiệt cười ahíp mắt 96nói: "Hôm 12nay không 1cưỡi ngựa 8nữa à? 3Cưỡi ngựa 8lên núi asẽ nhanh chơn nhiều 28đấy."

Jack 3bkhông quen 48nói dối, b8đành đáp 53lời: "Chào 1buổi sáng, 9aha ha ha…"

An eLong Nhi đỡ ealời: "Vâng, 0dhôm qua cô cKiều cưỡi 7engựa cả dengày, tối 1về kêu e6mỏi xương d5cốt, hôm cnay muốn a0ngồi xe bngựa có b6đệm."

Hồng 2dTuyên Kiều ahỏi: "Thì 1dra là vậy, 80Kiều Kiều a1đâu?"

Rèm 3cửa sổ dcủa xe ngựa ađược vén 8lên, Lục 23Kiều Kiều a9ló đầu 3ra vẫy tay: f"Đây! 70Tôi ở đây!"

Lúc 1dnày cô trông 3fthấy Lý 4Tiểu Văn 02đang đứng 0cùng nhóm d2con gái tay blàm việc d1mắt nhìn c8sang đây, 3bèn bảo f7Jack: "Jack 0thiếu gia, a2người ta asắp đi 5rồi, có 84cần tới c5từ biệt 9không kìa?"

"Phải 31rồi, tôi 47qua nói mấy 4câu…" 3Jack bấy 9giờ mới c8bước lại 04chỗ Lý 39Tiểu Văn.

6Tiểu Văn 0cthấy Jack ftiến lại, 9cũng rưng 0rưng nhìn 9về phía 1anh ta. Tới 9gần Jack, d6cô cũng 97chẳng màng 66trước cửa 5có mười amấy cặp 0mắt đang 19nhìn, liền 1ôm rịt 4lấy anh c4ta.

"Jack 48thiếu gia, 1Tiểu Văn 6phải đi 5rồi…"

"Xin e1lỗi em, bbchúng tôi 2avẫn còn 5rất nhiều f7việc cần 50làm, không dthể mang 51em đi theo d4được."

"Không… 95Là Tiểu 4Văn không fcó phúc ectheo hầu d5hạ Jack 64thiếu gia…"

"Tiểu 8eVăn, em là 87cô gái rất 0dũng cảm, bakhi em không d8thích cuộc 6sống của 58mình, em 4sẽ cố 8gắng thay 69đổi nó. 5b © DiendanLeQuyDon.comGiờ sự 2esắp xếp amà Thượng 1fđế dành 9cho em, là b0nhờ em nỗ 58lực mà 9có được, 3em không bcần hầu fahạ bất 2cứ ai, em enhất định dsẽ sống frất hạnh 6phúc!”

1Tiểu Văn 4nghe đến 00đây, nước 5mắt càng 3etuôn không 2cầm được, 2thấm ướt dcả mảng a4áo Jack.

Jack 94nâng mặt b0cô lên, c4đặt một enụ hôn edlên trán 7ccô.

Lục 9Kiều Kiều 7ftừ xa trông 5thấy cảnh atượng này, 5lớn tiếng 7gọi An Long cNhi: "Long 7Nhi, đánh 7xe xuất 1ephát."

"Jack 0vẫn còn 38ở đằng ckia…" 7An Long Nhi 7dquay đầu 6lại nhìn.

"Cô 2bảo mày bđánh xe 2đi, mau!"

Thế 8là ba con f4ngựa cao 59lớn thong 78thả xuất 75phát, An 1Long Nhi đánh 3xe theo sau.

Hồi aclâu sau, 9Jack mới 04lếch thếch e9chạy đuổi atheo xe ngựa 0bcủa chính d9mình.

Nguồn: truyen8.mobi/t92400-tram-long-chuong-7.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận