Trang Lưu Bút Định Mệnh Chương 13

Chương 13

- Chi tin tôi di, con Dung nhà chị mà ưng cậu cả nhà bà bác sĩ đây thì xứng không ai bằng! Mà coi bộ con nhỏ cũng đã kết thằng Duy lắm rồi. Hình như chúng nó có quen nhau trước.

Bà Hồng vẫn giữ đúng ý đã bàn với con gái, nên nói:

- Nói gì thì nói cũng phải đợi cháu nó học xong tú tài 2 cái đã.

Bà bác sĩ Xuân vội lên tiếng:

- Mình làm đám hỏi trước rồi đợi khi cháu nó học xong thì tính liền cũng tiện.

- Chuyện này phải để tôi tính lại với con nhỏ. Nó khó tính và hơi cứng đầu. Hồi ba nó còn sống ông không cho ai ép uổng gì nó cả.

Bà Phán lấy lòng bà bạn của mình:

- Anh chị bạn tôi đây chỉ có con Dung là con gái, mà hiện giờ chỉ còn hai mẹ con sống hủ hỉ với nhau, nên chị ngại phải xa con…

Bà bác sĩ Xuân liền nói:

- Không sao cả, thằng Khương Duy là con cả, sau nó còn có ba người em nữa, cho nên nếu chị muốn thì tôi đồng ý cho cháu nó ở bên này cùng tiếp tay với vợ phụng dưỡng chị.

Bà Hồng còn đang phân vân thì từ nhà sau Hạnh Dung và anh chàng bước ra, tay trong tay. Cô nàng lên tiếng ngay:

- Tụi con tính rồi mẹ, con vẫn đi học, còn anh Phi thì đi làm, chờ khi nào con thi xong rồi làm đám cưới luôn!

Bà Hồng kêu lên:

- Kìa, con.

Dung đến bên mẹ, rất chủ động:

- Con và Phi biết nhau. Phi đây chính là anh ruột của Giáng Hương bạn con.

Bà Hồng ngơ ngác:

- Con nói gì vậy?

Bà bác sĩ Xuân cũng trố mắt:

- Ai là Phi? Thằng con bác là Khương Duy mà. Nó là con trai của bác, chứ đâu phải là anh của Giáng Hương nào đó như con nói đâu?

Bỗng anh chàng lên tiếng:

- Hạnh Dung nói đúng, con là Hoàng Phi!

Cả ba người đàn bà đều ngơ ngác, hết nhìn hai đứa trẻ rồi nhìn nhau. Bà Hồng hỏi đầu tiên:

- Con có tỉnh táo không Hạnh Dung?

Dung cười nhẹ với mẹ:

- Con của mẹ đây mà! Con lúc nào cũng tỉnh táo và nhớ lời mẹ dặn. Con…

- Nhưng sao lại có chuyện kỳ cục này?

Bà bác sĩ Xuân cũng chen vào:

- Thằng Khương Duy nhà tôi là đứa hiền lành, thậm chí có người nói là nó quá ngây ngô, vậy mà sao hôm nay lại… lanh lợi và còn biết đẩy đưa với mẹ nó nữa!

Bà Hồng đột ngột đứng dậy và ra dấu cho Hạnh Dung biết:

- Con vào trong này mẹ hỏi chút coi!

Bà kéo tay Dung đi thẳng vào phòng riêng. Trong khi đó, còn lại ngoài này bà bác sĩ tranh thủ nói với bà Phán Giáo:

- Như chị thấy đó, thằng Duy nhà tôi hơi thất thường nên tôi mới muốn cưới vợ cho nó, chỉ hy vọng có chất con gái vào sẽ giúp nó đỡhơn chút đỉnh, có ai ngờ chỉ mới gặp con này thì nó lại biến đổi, thật khó mà lường.

Bà Phán nheo mắt:

- Người ta nói đàn bà con gái có khả năng siêu phàm vậy đó!

Bất chợt anh chàng Khương Duy lên tiếng:

- Mẹ và bác Giáo nói đúng mà chưa đủ. Đúng là hơi con gái làm con tim người ta rộn ràng hơn, nhưng phải là hai con tim của hai người có duyên có nợ kia chứ!

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t102325-trang-luu-but-dinh-menh-chuong-13.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận