Trao lầm tình yêu cho anh Chap 148

Chap 148
Chạng vạng, hết giờ làm việc, trời đổ mưa phùn lất phất.

Lăng Lăng thu dọn xong đồ đạc, vừa nhìn mưa phùn vừa kiên nhẫn chờ đợi. 

Chưa tới mười phút, âm báo tin nhắn vang lên. "Anh ở trước cửa khoa Vật liệu chờ em." 

Cô biết anh sẽ đến đón mình. 

Thực ra, cho dù trời không mưa, khi nào Dương Lam Hàng không bận đều đến đón cô tan làm, tuy rằng khoa Vật liệu chỉ cách nhà họ mười phút đi bộ. 

Dưới tòa nhà khoa Vật liệu, Dương Lam Hàng giương ô đứng trước cửa. Mỗi sinh viên đi ngang qua đều chào hỏi anh, anh lịch sự đáp lại. 

Mãi đến khi Lăng Lăng xuất hiện trong tầm mắt, nụ cười xa cách của anh mới có tình cảm hơn. "Anh biết ngay em không mang dù mà." 

Cô làm mặt quỷ đáp trả anh. "Em biết ngay anh sẽ tới đón em mà." 

"Nhỡ đâu anh có việc quan trọng không thể đến thì sao?" Anh hỏi. 

"Chắc chắn anh sẽ phái người khác tới." 

"..." Bạn giáo sư nào đó tâm phục khẩu phục triệt để. "Lên xe đi." 

Action 4 

Xe chạy chầm chậm trong làn mưa bụi, bọt nước văng khắp nơi. 

"Báo cáo nộp rồi chưa?" Lăng Lăng hỏi. 

"Nộp rồi, em viết rất khá." 

"Mấu chốt là anh dạy dỗ rất có phương pháp!" 

Dương Lam Hàng đột nhiên nhớ ra điều gì. "Đúng rồi, chiều nay anh nhận được thiệp mời, Diệp Chính Thần tháng sau tổ chức hôn lễ, mời chúng ta đến dự..." 

"Kết hôn? Với Dụ Nhân à? Em không đi!" Nhớ đến cái kẻ đứng núi này trông núi nọ Diệp Chính Thần, trong lòng Lăng Lăng liền tức muốn nghẹt thở. 

"Không phải Dụ Nhân." 

"Cái gì!" Đối mặt với ông chồng luôn biết chừng mực, Lăng Lăng nhịn xuống nỗi kích động muốn hỏi thăm mười tám đời tổ tông của anh chàng đẹp trai nào đó. "Sao cứ luôn có nhiều cô không có mắt muốn nhảy vào hố lửa vậy chứ?" 

"Em đoán lần này là ai?" 

"Em đoán?" Vừa thấy biểu hiện đặc biệt có thâm ý của Dương Lam Hàng, Lăng Lăng bỗng nhiên ngồi thẳng. "Anh đừng nói với em là... Tiểu Băng nha." 

Action 1 

Diệp Chính Thần muốn kết hôn với Tiểu Băng, đây là tin tức chấn động nhất thế kỷ mà Lăng Lăng được nghe. 

"Điều này sao có thể?" Lăng Lăng càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, nhìn kỹ sắc mặt của bạn giáo sư nào đó, không hề có dấu hiệu đùa giỡn cô. "Chắc chắn anh nhầm rồi, Tiểu Băng đã đính hôn với thanh mai trúc mã của cô ấy rồi mà, tuyệt đối không thể nào cưới Diệp Chính Thần." 

Dương Lam Hàng đưa tay lấy từ trong túi áo ra một tấm thiệp khảm hình cưới, đưa đến trước mặt cô. Diệp Chính Thẫn vẫn đẹp trai chói mắt như thế, Tiểu Băng cũng vẫn tươi cười hạnh phúc như thế... 

Bên dưới thiệp mời đề rõ tên cô dâu chú rể: "Diệp Chính Thần & Bạc Băng" 

Nhìn bà xã đáng yêu rối rắm cào thẳng tóc, Dương Lam Hàng phì cười, không khỏi nhớ lại tình huống anh tình cờ gặp Diệp Chính Thần tại Nhật Bản ba năm trước. 

Khi ấy anh và Lăng Lăng vừa làm lành với nhau, hai người đang tản bộ trong sân trường đại học Osaka, Lăng Lăng tự nhiên như không kéo cánh tay anh, hoàn toàn không cần kiêng dè ánh mắt của người khác. 

Lúc đi ngang qua một quán cà phê, Lăng Lăng đột nhiên đứng sựng lại, phẫn nộ nhìn một đôi tuấn nam mỹ nữ trong quán cà phê, răng cỏ nghiến trèo trẹo. 

Dương Lam Hàng đang định hỏi rõ có chuyện gì, Lăng Lăng đã xông vào, đứng trước bàn đôi nam nữ kia, không nói không rằng cầm ly nước chanh nhằm ngay mặt anh chàng đẹp trai mà hắt qua. 

Người đàn ông không tránh né, cũng không nổi giận, chất lỏng trong suốt chảy qua vầng trán anh tuấn của anh ta, từng giọt rơi xuống bàn, vô cùng giống nước mắt. 

"Diệp Chính Thần! Đồ đàn ông không tim không phổi nhà anh!" Lăng Lăng cũng không màng trong quán cà phê có bao nhiêu người nhìn ngó, lớn tiếng chất vấn. "Anh còn dám qua lại với cô ta à?! Ban đầu anh đã đồng ý với tôi cái gì?!" 

Lời nói và hành động của Lăng Lăng, rất khó để người ta không liên tưởng tới cảnh "bắt kẻ ngoại tình", Dương Lam Hàng vừa đuổi theo tới cửa toàn thân chợt đông cứng, ngớ người đứng nguyên một chỗ... 

"Lúc đầu anh thề sống thề chết đáp ứng tôi sẽ một lòng một dạ với Tiểu Băng. Triệt để cắt đứt với cô gái kia... Nên tôi mới giúp anh giấu diếm, anh, anh..." Lăng Lăng tức đến nỗi giọng nói cũng run theo. "Anh có biết, trước khi đi Tiểu Băng gọi điện cho tôi, vừa khóc vừa nói cô ấy không bỏ được anh, không nỡ rời xa anh, vậy mà anh lại đối xử với cô ấy như thế!" 

Diệp Chính Thần vẫn không mở miệng, trên khuôn mặt tuấn tú không hề có biểu hiện gì, nhưng bàn tay buông bên người không ngừng nắm chặt rồi nắm chặt. 

"Lăng Lăng..." Dương Lam Hàng kéo Lăng Lăng đang giận run người, "Thôi nào, mình đi thôi." 

"Em không đi, em muốn nói cho ra nhẽ!" 

"Chuyện tình cảm, không thể miễn cưỡng." 

"Em không miễn cưỡng anh ta, mà chính anh ta luôn miệng nói sẽ không làm tổn thương Tiểu Băng..." 

Không còn cách nào khác, Dương Lam Hàng đành cứng rắn kéo Lăng Lăng ra khỏi quán cà phê, để cô bình tĩnh lại một lát. 

"Lẽ ra em không nên tin anh ta, nếu em sớm nói với Tiểu Băng anh ta có người khác, Tiểu Băng đã không bị tổn thương sâu đến thế..." Lăng Lăng áy náy nói. 

"Em không nói là đúng... Tình cảm là chuyện của hai người, người ngoài không thể hiểu được." Dương Lam Hàng nói. 

Qua cửa sổ thủy tinh của quán cà phê, Dương Lam Hàng lại nhìn thoáng qua Diệp Chính Thần, từ đầu chí cuối không hề cử động, ngồi trong kia, tựa như một con diều hâu không có máu lẫn thịt. 

Nếu Dương Lam Hàng nhớ không lầm, lúc anh vừa tốt nghiệp về nước từng gặp qua người đàn ông này trong một buổi chiêu đãi, Trác Siêu Nhiên đặc biệt giới thiệu họ với nhau: "Vị này là con trai duy nhất của tư lệnh quân khu X, Diệp Chính Thần..." 

Diệp Chính Thần khi ấy, quân phục nghiêm trang, tinh thần hăng hái...

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t19159-trao-lam-tinh-yeu-cho-anh-chap-148.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận