Triệu Hoán Thần Binh Chương 133



    Triệu Hoán Thần Binh
    Tác giả: HạNht Dịch Lãnh ​​
    Chương 133: Lột Xác

    Nhóm dịch: Sói Già
    Nguồn: Vipvanda
    Ads - Thực lực của ta có thểkhông bằng hắn, nhưng ta có năng lực chỉhuy cường đại. Ta có thểdn theo tổ Kỳ Binh đi tới đỉnh cao. Nếu như không phải hắn tới, ta có thểrất nhanh sẽ làm tổ trưởng. Tất cảđều là vì hắn!

    Mọi người không còn lời nào đểnói.

    Tổ trưởng sao? Ngươi dựa vào cái gì mà làm tổ trưởng. Thực lực yếu không nói, tính cách còn bạo ngược như thế. Đầu óc nhỏ nhen tới mức ngay cảkim cũng không đâm lọt. Trước đây khi đám người Thái ca tới đòi quyết đấu, ngươi thiếu chút nữa đã cầu xin tha thứ. Người như vy cũng xứng làm tổ trưởng sao?



    Đương nhiên, trong mắt mọi người vn lộ vẻ khiếp sợ. Ở chung lâu như vy, không ngờkhông biết bên cạnh có một người như vy.

    - Tổ trưởng, tổ trưởng tổ Kỳ Binh vn có người đảm nhiệm. Là người kia truyền cho ta. Ngươi dựa vào cái gì mà lên làm. Kỵ vệ Bắc Đấu sẽ đến nâng đỡ ngươi sao?

    Vu Nhai lạnh lùng nói. Không cần nhìn cũng biết đáp án: xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m

    - Hừ, ngươi tự tuyệt đi!

    - Muốn giết ta sao? Đừng có mơ. Hắc hắc, hôm nay cho dù ta chết cũng sẽ đồng quy vu tn với các ngươi.

    Liệp Thủ đột nhiên nhảy dựng lên lao về phía quảtrứng. Chỉcần đạp trúng, mùi của những quảtrứng cũng sẽ lan tỏa ra. Tới lúc đó đàn Thiên Hạt Thứu sẽ chiến đấu không chết không dừng!

    Ầm...

    - Ta đã sớm đề phòng chiêu thức ấy của ngươi!

    Vu Nhai nặng nề đạp một cước xuống. Đúng lúc này, một tia sáng đột ngột phát tới. Huyết quang từ dưới cổ Liệp Thủ phun ra. DạTình chm rãi rơi xuống đất. Liệp Thủ đã tắt thở.

    - Liệp Thủ...

    Mọi người kêu lên, muốn nhào tới, nhưng cuối cùng vn dừng lại, chỉnhìn chằm chằm vào thi thểcủa hắn thì thào.

    Tht sự khó tiếp nhn nổi. Rõ ràng còn là chiến hữu, tại sao lại đột nhiên biến thành kẻ phản bội, biến thành một thi thể. Khí tức nặng nề ép bọn họ không thở nổi. Dù sao bọn họ vn chỉlà tân binh chưa từng trải qua bất kỳ chiến trường nào mà thôi.

    Từ hôm nay trở đi, lột xác. Vịchiến hữu đầu tiên không phải chết ở trên tay kẻ địch, mà là chính hắn. Loại cảm giác này quá nặng nề. Loại lột xác này phải trảgiá lớn tới mức người ta khó có thểtiếp nhn được. Đương nhiên, nó cũng sẽ khiến người của tổ Kỳ Binh trưởng thành nhanh hơn.

    - Cảm ơn!

    Vu Nhai không có cảm giác gì. Kiếp trước hắn cũng là lính, đã từng giết người, làm công tác tình báo cũng gặp phải mấy gián điệp. Lại nói người này muốn giết mình, càng không có bất cứquan hệ gì với mình.

    Hắn quay lại nhìn DạTình gt đầu cảm ơn.

    - Không có gì. Hắn không chỉhại ngươi, còn muốn lợi dụng ta. Tên Lý Thân Phách kia đúng là một kẻ ngu si. Nhưng Lý Khai lại không phải. Chủ ý này nhất định là xuất phát từ hắn!

    DạTình thản nhiên nói. Nàng ra tay hóa giải sự xấu hổ cho Vu Nhai. Dù sao Vu Nhai xuất thủ, tuy rằng người của tổ Kỳ Binh sẽ không nói gì, nhưng trong một thời gian vn rất khó tiếp nhn được. Thm chí có thểsẽ nảy sinh chút hiểu lầm.

    DạTình vốn chính là người ngoài. Hơn nữa nàng có danh tiếng và thực lực, cũng có đủ lý do đểgiết người.

    Vu Nhai gt đầu, không nói thêm gì nữa. Hắn nhìn Tiểu Thúy nói:

    - Mang tất cảnhững quảtrứng này đi tht xa. Một quảcũng không đểlại. Chờthời cơ tới, ngươi có thểnuốt chúng. Nhớ kỹ, không nên quá tham ăn, nuốt hết một lần.

    Tiểu Thúy nhìn những quảtrứng Thiên Hạt Thứu này, đã chảy nước miếng hồi lâu. Vừa nghe được Vu Nhai nói những lời này, nó lp tức kêu lên những tiếng kỳ lạ, nhặt hết những quảtrứng đó lên, sau đó bay lên tht cao.

    Nhìn Tiểu Thúy bay đi xa, Vu Nhai thở hắt ra một hơi:

    - Tuy rằng trứng đã được mang đi, chúng ta vn không thểchm trễ. Lp tức chuẩn bịchiến đấu. Lấy tốc độ của Thiên Hạt Thứu, không bao lâu sẽ bay tới đây!

    - Vâng, tổ trưởng!

    Tuy rằng tâm tình mọi người vn nặng nề, nhưng bây giờkhông phải là thời gian suy nghĩcho những chuyện này. Cuộc chiến đấu vn tiếp tục. Cuộc sống vn phải tiếp tục.

    Cũng không biết vì sao, động tác của bọn họ nhanh hơn, chiến ý trong mắt bọn họ càng trở nên kiên định hơn.

    Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Vu Nhai luôn có chút né tránh, có chút chột dạ. Tht không nghĩtới mình ngay cảngười tốt người xấu cũng tht sự không phân biệt rõ. Tạm thời bọn họ không có thời gian biểu hiện điều gì với Vu Nhai. Nguy cơ có khảnăng đến bất cứlúc nào. Nghe theo mệnh lệnh của hắn chính là biểu thịtốt nhất.

    - Ngao...

    Đó không phải là tiếng kêu của Tiểu Thúy. Từ phía xa truyền đến những tiếng kêu lớn khiến tim người khác chợt đp nhanh hơn.

    Trong nháy mắt, phi cầm ùn ùn kéo đến chiếm giữnửa bầu trời. Chúng không ngừng kêu lớn. Trong rừng đá, đám ma thú cũng kêu lên khe khẽ...

    Ở nơi này, lúc Thiên Hạt Thứu đi tới chỗ rằng loạn thạch của đám người Vu Nhai đang ẩn nâp, đột nhiên chúng dừng lại.

    Tất cảmọi người nấp ở trong thạch động, toàn thân run rẩy. Sau đó liền thấy một đoàn đuổi về phía Tiểu Thúy vừa bay đi. Tất cảmọi người thở phào một hơi.

    - Thành công rồi sao?

    Răng Lớn khẽ nói.

    Khi Răng Lớn vừa dứt lời, một đám nhỏ đột nhiên bổ nhào xuống. Xem ra bọn chúng cảm giác được nơi này có mùi trứng Thiên Hạt Thứu nồng hu.

    Tim mọi người lại cùng dâng lên. Hiện tại bọn họ chia nhau ra trốn ở trong thạch động vừa được đp ra. Chỉcó điều đá ở đây đều rất nhỏ. Một thạch động chỉcó thểgiấu được hai ba người. Các con vt cưỡi chỉcó thểchạy vào sâu trong rừng loạn thạch. nguồn t.u.n.g h.o.a.n.h (.) c.o.m

    Những tảng đá này rất dày. Lúc Thiên Hạt Thứu giang cánh không nhỏ. Nếu dung nạp một con thì không có vấn đề. Nhưng con thứhai sẽ phải tìm khe đá khác.

    Có hơn mười con hạxuống đất. Khi chúng thu lông chim lại, nhìn giống như một con bò cạp hơn. Đầu chúng có rất bẹp. Hai chân giống như hai cây kéo. Đuôi là liêm đao rất dài, nhưng lại có vảy dày che phủ toàn thân.

    - Tê tê...

    Âm thanh chúng phát ra không phải là tiếng chim hót lảnh lót, mà giống như tiếng rắn khẽ kêu. Trong đêm đen, tiếng của chúng âm trầm khủng khiếp. Trong giây lát một con Thiên Hạt Thứu đột nhiên phóng về phía tảng đá nào đó.

    - Bịphát hiện rồi. Tiễn Linh, bắn!

    Vút..

    Một mũi tên xé rách không gian bắn ra, bắn trúng đầu của Thiên Hạt Thứu. Máu tươi điên cuồng phun ra. Con bò cạp chm rãi ngã xuống.

    Tất nhiên vịtrí Tiễn Linh đang nấp cũng bịlộ theo. Hơn mười con Thiên Hạt Thứu phn nộ vọt tới. Chỉcó điều rất nhanh chúng đã bịloạn thạch dày chặn lại. Chúng chỉcó thểsắp xếp thứtự đi tới. Vu Nhai không chút do dự hạlệnh:

    - Giết, một con cũng không đểlại!

    Mọi người giống như mãnh hổ vọt ra. Có lẽ vì liên quan tới Liệp Thủ, bọn họ chém giết đặc biệt ra lực. Lần này DạTình và Tiểu Mỹ cũng ra tay, bây giờkhông phải là thời khắc rèn luyện, mà là thời khắc sống còn.

    Máu tươi nhuộm đỏ quần áo mọi người. Từ khi tiến vào Hoang Nguyên tới nay, đây là lần đầu tiên bọn họ tht sự giết chóc.

    Mọi người mượn sát khí trong lòng chém giết thun buồm xuôi gió. Nếu như không có chuyện của Liệp Thủ, chỉsợ bọn họ còn có thểsẽ sợ đông sợ tay không dám ra tay tht sự.

    Đúng vy, vn hai chữkia... Lột xác!

Nguồn: tunghoanh.com/trieu-hoan-than-binh/chuong-133-plqbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận