Tu Chân Giả Tại Dị Thế Chương 313 : Hai đại lão quái (1).

Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 313: Hai đại lão quái (1).

nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn


nguồn tunghoanh.com
- Thật sự làm cho người ta phải mở to mắt ra, đường đường Hồ điệp cốc tam tinh đấu tôn xuất thủ đánh chết một người bình thường, nếu chuyện này truyền ra ngoài, xem Hồ điệp cốc ở huyền thiên nội lục ngày nào còn sống yên đây.

Ngay tại thời điểm tam trưởng lão chuẩn bị giết chết áo xám thanh niên thì bỗng dưng trong đại sảnh có một hơi thở cường hãn tràn ngập ra, lập tức một đạo thân ảnh màu xám bắt đầu công kích tam trưởng lão.

- Nhị tinh đấu tôn cường giả.

Nhất thời mọi người vô cùng khiếp sợ, không ai nghĩ tới áo xám thanh niên này là nhị tinh đấu tôn đây, có người trà trộn vào Hồ điệp cốc mà không ai biết, điều này đủ làm cho đám trưởng lão cùng hộ pháp chấn kinh rồi.



- Lớn mật, ngươi cũng dám trà trộn vào Hồ điệp cốc, hôm nay vô luận như thế nào ngươi cũng chết chắc rồi.

Lập tức, trưởng lão cùng hộ pháp trong đại sảnh đều đứng dậy ngăn cản người áo xám thanh niên.

- Các ngươi còn muốn lấy nhiều khi ít sao.

Áo xám thanh niên sắc mặt trầm xuống, nhìn chăm chú vào đám nữ nhân Hồ điệp cốc lộ ra một tia cười lạnh, tựa hồ hắn đã sớm dự đoán một màn như vậy rồi.

- Ngươi có dã tâm trà trộn vào Hồ điệp cốc, hôm nay ngươi nhất định phải chết.

Tam trưởng lão lạnh lùng nhìn áo xám thanh niên nói.

Lúc này, vẻ mặt La Phương cũng trầm xuống, có người trà trộn vào Hồ điệp cốc mà không có ai phát hiện ra, điều này quả thực chính là tát cho Hồ điệp cốc một cái tát đau điếng, nếu người này địch nhân mà nói, Hồ điệp cốc cũng nguy hiểm rồi.

- Các ngươi nếu muốn giết ta thì giết đi, nhưng ta trước cảnh cáo các ngươi, nếu ta chết ở bên trong Hồ điệp cốc, có người sẽ loan báo chuyện này ra bên ngoài, vậy đến lúc đó ta xem Hồ điệp cốc các ngươi làm sao đối mặt với người trong thiên hạ đây.

Áo xám thanh niên cười lạnh nói.

- Giết ngươi, ta xem có ai đi ra ngoài, ngươi còn muốn đe dọa sao.

Một áo xám trưởng lão sắc mặt trầm xuống, nói.

- Hừ, hù dọa các ngươi, ta đã sớm an bài người ở bên ngoài, chỉ cần là ta không ra khỏi Hồ điệp cốc, ta cam đoan chuyện các ngươi lập tức bị người ngoài biết.

Áo xám tuổi trẻ lạnh nhạt nói:

- Nếu người khác biết Hồ điệp cốc các ngươi cho tới nay đều cho người thường tiến vào hàn đàm chịu chết, thần nữ cái gì, phó cốc chủ cái gì đều là âm mưu sao, đến lúc đó Hồ điệp cốc có hậu quả gì.

- Hừ, thế thì làm sao, chẳng lẽ Hồ điệp cốc e ngại chuyện này sao, đánh chết vài người bình thường cũng không có gì, cho dù là Hồ điệp cốc hiện tại đi ra ngoài đánh chết người bình thường, ta xem ai dám nhiều lời đây.

Tam trưởng lão lạnh lùng nói.

- Hừ, không hổ là Hồ điệp cốc, đánh chết người bình thường tùy ý, nhưng thanh danh Hồ điệp cốc về sau có thể bị hủy, đến lúc đó U Minh tông vung tay, ta tin tưởng các thế lực đều gia nhập đối phó với Hồ điệp cốc.

Áo xám thanh niên sắc mặt trầm xuống nói.

- Cái gì, ngươi là người của U Minh tông sao.

Nhất thời Hồ điệp cốc trưởng lão sắc mặt trầm xuống, ngay cả La Phương cùng Trầm Linh cũng đại biến.

- U Minh tông sao, nguyên lai ngươi là người của U Minh tông.

Nhạc Thành đang đứng xem náo nhiệt, lúc này nghe thấy người áo xám thanh niên tự xưng là người của U Minh tông, hắn không khỏi sắc mặt hơi đổi. Không biết U Minh tông tiến vào đây rốt cuộc là vì cái gì, xem ra chuyện này càng ngày càng không đơn giản rồi.

- Dừng tay, các vị trưởng lão cùng hộ pháp đều lui xuống.

Nhìn thấy mọi người đại biến, Lương Thiền lộ ra một tia mỉm cười, lập tức chậm rãi đi lên.

- Hồ điệp cốc chúng ta cùng người của U Minh tông đều không có ân oán gì, bây giờ U Minh tông muốn thế nào.

La Phương thần sắc hơi đổi hỏi.

- U Minh tông chúng ta cũng không muốn cùng quý cốc là thù địch, chính ta muốn ngồi lên ghế phó cốc chủ mà thôi, chuyện này ta một mực mặc kệ.

Hơi đánh giá một chút mọi người, áo xám thanh niên nói:

- Thế nhưng ta bị các ngươi lợi dụng, hiện tại ta cũng có thể được một chút thù lao đi.

- U Minh tông còn muốn nhúng tay vị trí cốc chủ Hồ điệp cốc sao, chẳng lẽ U Minh tông cho rằng Hồ điệp cốc dễ bắt nạt sao.

Tam trưởng lão cả giận nói.

- Không phải U Minh tông muốn nhúng tay vào, là các ngươi lợi dụng ta trước, nếu chuyện này bị nói toạc ra, ta xem các ngươi đuối lý trước, chẳng lẽ các ngươi còn muốn đổi ý sao, các ngươi tuyên bố ra bên ngoài như thế nào đây, hừ.

Áo xám thanh niên hừ lạnh một tiếng nói.

- Chúng ta tuyển chọn người thường, nhưng là do ngươi trà trộn vào Hồ điệp cốc, đây chính là do ngươi không phải, ngươi không có tư cách rồi.

La Phương nói, người này là người U Minh tông mà ngồi ghế phó cốc chủ Hồ điệp cốc, thì cơ nghiệp Hồ điệp cốc coi như xong rồi.

- La cốc chủ, vừa mới rồi có một người bình thường đã bị các ngươi đánh chết, ngươi còn nói cái gì, Hồ điệp cốc các ngươi có thể không từ thủ đoạn, U Minh tông vì cái gì mà không thể đây.

Áo xám thanh niên không sợ nói.

- Điều này…

Nghe thấy lời nói của áo xám thanh niên, mọi người đều biến sắc, cũng không khỏi có chút kinh ngạc, đối với lời nói của người áo xám thanh niên không thể phản bác được, trong lúc nhất thời không ai biết nên làm cái gì bây giờ.

- Các ngươi có thể hiện tại đánh chết ta, giết ta, ta vốn không có cơ hội ngồi ở vị trí phó cốc chủ Hồ điệp cốc.

Áo xám thanh niên hung hăng cười lạnh nói:

- Bất quá ta muốn cảnh cáo các ngươi, lúc này U Minh tông cường giả cách Hồ điệp cốc không xa, nếu các ngươi đánh chết ta, ta chỉ cần cầm ngọc giản trong tay bóp nát, đến lúc U Minh tông cường giả có thể danh chính ngôn thuận đánh vào Hồ điệp cốc, các ngươi chính là chuẩn bị quan tài thôi.

Nói xong, áo xám thanh niên lấy ra một cái ngọc giản màu trắng.

Mọi người đều nhìn nhau một cái, không ai biết lúc này làm cái gì bây giờ, nếu để cho người của U Minh tông ngồi ở vị trí phó cốc chủ Hồ điệp cốc, Hồ điệp cốc cho dù bị hủy, nhưng cũng không thể đáp ứng. U Minh tông sớm có chuẩn bị, đến lúc đó hai phái đại chiến, Hồ điệp cốc chính là chịu thiệt rồi.

Lúc này Hồ điệp cốc phiền toái lớn đây.

Nhạc Thành mỉm cười, náo nhiệt này càng ngày càng có vui.

- Dựa theo quy củ trong cốc, hiện tại có ba thần nữ, cho dù là cốc chủ cùng phó cốc chủ, cũng không tới phiên ngươi.

Hiện tại nhìn thấy áo xám thanh niên kia tựa hồ muốn xuất đầu, Nhạc Thành tự nhiên là chờ xem náo nhiệt rồi.

- Nếu mọi người đều đồng ý, cứ dựa theo ý tứ của các vị trưởng lão.

La Phương hơi do dự một chút, lập tức nói, ba người thường này đã không có giá trị, giết ba người bình thường đối với Hồ Điệp cốc mà nói giống như giết ba con kiến bình thường mà thôi, căn bản không có bao nhiêu người để ý đến.

- Các vị trưởng lão, các vị hộ pháp, nếu để bọn họ ở lại Hồ Điệp cốc cả đời chết già, như vậy so với giết bọn họ còn tốt hơn.

Nghe các vị trưởng lão cùng hộ pháp đều muốn lập tức đánh chết ba người Nhạc Thành, Trầm Linh nhất thời trong lòng hoảng hốt.

- Thần nữ không nên nhân từ nương tay.

Một tử y trưởng lão sắc mặt trầm xuống, lập tức thân ảnh như điện ở trên ghế đứng dậy, trong tay quang mang ngưng tụ, nháy mắt dừng ở trước mặt hoàng y thanh niên.

- Xích.

Hoàng y thanh niên còn không có phản ứng, đã bị tử y trưởng lão đánh chết.

- Các ngươi cùng chết đi, Hồ Điệp cốc là nơi táng thân của các ngươi.

Thân ảnh Tử y trưởng lão tiếp tục đi tới trước mặt áo xám thanh niên, trong tay ngưng tụ hào quang.

- Tam trưởng lão không được.

Trầm Linh nhất thời la lớn, không nghĩ tới tam trưởng lão đột nhiên động thủ. Mà lúc này trưởng lão cùng hộ pháp tuy rằng cảm thấy tam trưởng lão tựa hồ có chút không ổn, nhưng là vì Hồ Điệp cốc, mỗi người đều không phản đối, đều ngầm đồng ý như vậy.

Tam trưởng lão lại nói.

- Ta nghe nói các ngươi đồng ý ở hàn đàm, chúng ta vượt qua bảy ngày cùng nhau tỷ thí sao, ta xem dựa theo quy củ mà làm.

Ở giữa không trung một tiếng quát trầm thấp vang lên, lập tức có một đạo thân ảnh màu xanh quỷ dị dừng ở bên trong đại sảnh.

- Lão giả này thật mạnh.

Nhìn thanh bào lão giả đột nhiên xuất hiện, mọi người trong lòng không khỏi cả kinh, lão giả này xuất hiện chính mình không có phát hiện, hơn nữa hiện tại Nhạc Thành cũng không thể cảm giác được hơi thở trên người lão giả này.

- Các hạ là người phương nào?

Nhất thời mọi người trong đại sảnh hoảng hốt đứng lên, trên mặt La Phương càng thêm đại biến.

Mà lúc này, chỉ có ánh mắt Lương Thiền lộ ra một tia cười nhàn nhạt, tựa hồ là đối với thanh bào lão giả cũng không xa lạ gì.

- Lão quái vật, chẳng lẽ ngươi cho Hồ điệp cốc không có người sao.

Mà ngay tại thời điểm, ở giữa không trung lại truyền đến một đạo thanh âm rất nhỏ, lập tức một áo lam lão phụ cũng vô thanh vô tức dừng ở trong đại sảnh.

- Bái kiến Thái thượng trưởng lão.

Trong đại sảnh Hồ điệp cốc trưởng lão cùng hộ pháp nhìn thấy áo lam lão phụ này nhất thời hành lễ, lúc này ngay cả Trầm Linh, Triệu Hoa, Lưu Quyên ba vị thần nữ cũng nhìn áo lam lão phụ hành lễ. La Phương thân là Hồ điệp cốc cốc chủ, cũng đứng dậy đi tới trước người áo lam lão phụ.

- Lão yêu bà, ngươi còn chưa có chết sao, ta cũng không phải là muốn tới phá cốc, chính là Hồ điệp cốc các ngươi muốn giết người của U Minh tông, ta không thể không mặc kệ được.

Thanh bào lão giả nhìn chăm chú áo lam lão phụ, thần sắc tựa hồ có chút phức tạp.

- Lão phụ này thực lực cũng rất là cường hãn.

Nhạc Thành đánh giá áo lam lão phụ trước mắt, thần thức trên người đều không dám lộ ra, tại cường giả trước mặt, nói không chừng chính mình sẽ bị bọn họ phát giác ra.

- Lão quái vật, sự tình trải qua ta đã biết, dĩ nhiên là U Minh tông đến gây phiền toái, Hồ điệp cốc cũng không e ngại ngươi, ba ngày sau, ngươi dẫn người đến cùng Trầm Linh tỷ thí, nếu Trầm Linh bại bởi Triệu Hoa và người của ngươi, Cốc chủ giao cho Triệu Hoa, người của ngươi cũng là phó cốc chủ, ta tuyệt đối sẽ không ngăn trở.

Áo lam lão phụ nói.

- Hảo, thống khoái, nếu ta thua, chuyện tình Hồ điệp cốc các ngươi U Minh tông sẽ không can thiệp, ba ngày sau ta sẽ trở lại.

Thanh bào lão giả cũng không ngờ áo lam lão phụ này đáp ứng sảng khoái như vậy, lập tức nhìn áo xám thanh niên nói:

- Chúng ta đi, ba ngày sau chúng ta trở lại.

Nói xong, thân ảnh hai người đi ra khỏi đại sảnh, lập tức xoay người bay lên không trung.

- Thái thượng trưởng lão, nếu ba ngày sau Trầm Linh thua, có phải vị trí cốc chủ liền giao cho Triệu Hoa sao.

Lúc này, sắc mặt Lương Thiền cũng hơi đổi, tựa hồ nàng cũng thật không ngờ chuyện này kinh động Thái thượng trưởng lão đi ra.

- Lương Thiền, lời ta nói tự nhiên là có ý nghĩa, nếu ba ngày sau Triệu Hoa thắng lợi, nàng có thể đả bại Trầm Linh, nàng tất nhiên có thể ngồi ở trên vị trí cốc chủ.

Áo lam lão phụ sắc mặt hơi đổi, lập tức trả lời.

- Thái thượng trưởng lão, nhưng Trầm Linh tựa hồ không phải đối thủ.

Lương Thiền hỏi, tựa hồ là có ý thăm dò cái gì.

- Ai nói một mình nàng, nàng không còn có người lựa chọn sao, tiểu tử kia lúc đó cùng lên nhé.

Áo lam lão phụ nhìn chăm chú Nhạc Thành nói.

- Thái thượng trưởng lão, nhưng hắn là người bình thường, làm sao có thể…

Lương Thiền hơi biến sắc, không biết trong lòng Thái thượng trưởng lão đang nghĩ đến cái gì.

- Người thường thì làm sao, ba ngày sau hắn cùng Linh nhi thi đấu.

Áo lam lão phụ nói xong, lập tức nhìn mọi người, chậm rãi nói:

- Phương nhi, Linh nhi, còn có tiểu tử này lưu lại, mọi người lui xuống.

- Thái thượng trưởng lão.

Các vị trưởng lão cùng hộ pháp ở trước mặt Thái thượng trưởng lão không ai ho he, lập tức rời khỏi đại sảnh. Lương Thiền, Triệu Hoa, Lưu Quyên tuy rằng tò mò, nhưng Thái thượng trưởng lão nói rõ chỉ lưu lại Trầm Linh cùng hắc bào thanh niên ở lại, các nàng tự nhiên không dám hỏi nhiều, ở Hồ điệp cốc lời của vị Thái thượng trưởng lão này nói ra chính là thánh chỉ, không ai không dám tuân theo.

Mọi người sau khi rời đi, áo lam lão phụ sắc mặt hơi đổi, lập tức hai tay bày ra một cái kết giới.

- Lưu ta lại làm gì, chẳng lẽ phát hiện ra thân phận của ta sao.

Nhạc Thành sắc mặt hơi đổi, trong lòng cũng cảm thấy có thể lão phụ này gây bất lợi đối với bản thân mình, tuy rằng lão phụ này rất mạnh, nhưng hắn có Hạo Thiên tháp, Nhạc Thành tự tin bảo tính mệnh không thành vấn đề. Nếu như hắn trốn ở trong Hạo Thiên tháp, cho dù lão phụ này thực lực có cao tới đâu, cũng vô phương gây nguy hại cho mình được.

- Thái thượng trưởng lão, người có chuyện cần nói sao.

La Phương hỏi.

- Phương nhi, lúc trước sư tỷ đem Hồ điệp cốc giao cho ngươi, chính là hy vọng ngươi có thể quản lý Hồ điệp cốc cho tốt, nhưng từ khi ngươi tiếp nhận Hồ điệp cốc, Hồ điệp cốc từ đó tứ phân ngũ liệt, ngươi còn không biết sai sao?

Áo lam phụ nhân nhìn La Phương nói.

- Thái thượng trưởng lão, muội biết sai rồi, nhưng Thái thượng trưởng lão, lần này Linh nhi sẽ đối phó với hai người đó ra sao, hẳn là không phải là đối thủ, ngài tại sao còn đáp ứng U Minh tông, nói như vậy, Hồ điệp cốc càng thêm phâm tán.

La Phương nói.

- Điều này ta đã có dự định, chẳng lẽ ngươi không hiểu được vì sao chuyện này biến thành như vậy.

Áo lam lão phụ tiếp tục nhìn La Phương nói.

- Thái thượng trưởng lão, chuyện này ngoài ý muốn, hàn đầm sảy ra vấn đề, chúng ta cũng thật không ngờ.

La Phương do dự một chút nói.

- Thúi lắm, ta mặc kệ hàn đầm ra sao, nhưng có người của U Minh tông trà trộn vào Hồ điệp cốc ngươi cũng không biết, vậy ngươi làm cốc chủ gì vậy.

Áo lam lão phụ đột nhiên chửi một câu thô tục, tựa hồ là bạo nộ.

Nhạc Thành nhìn chăm chú vào áo lam lão phụ, hắn vẫn không thể nhìn thấu thực lực của áo lam lão phụ này. Nghe nói áo lam lão phụ nói ra lời thô tục, hắn cũng không khỏi muốn cười lại không dám cười, đành phải nhịn cười ý, lập tức đứng ở một bên nhìn xem náo nhiệt.

- Thái thượng trưởng lão, chúng ta cũng không biết người U Minh tông làm như thế nào trà trộn vào, nhưng chúng ta...

-o0o-

Nguồn: tunghoanh.com/tu-chan-gia-tai-di-the/chuong-313-D4saaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận