Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 406: Tất cả đều tốt. (1)
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By Master Thief --- 4vn
- Nhạc Thành, còn cái này nữa, ngươi thu lại, lần trước ta quên cho ngươi, ngươi muốn tìm ta thì dung nó.
Doanh Thi đi tới bên cạnh Nhạc Thành cũng đưa một ngọc giản màu hồng cho hắn:
- Đây là ngọc giải thông đạo của Tôn gia, nhớ kỹ, ta tên là Tôn Thi Thi chứ không phải Doanh Thi.
- Ừ, ta nhất định sẽ đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Ở trên không trung, Nhạc Đại nhìn Nhạc Thành, thần sắc hiện ra một vẻ phức tạp tựa hồ như muốn cùng với Nhạc Thành nói gì nhưng vẫn im lặng lại
- hừ, để lại Bát Sí Linh Mãng Tứ Đại Thú Tộc sẽ cho ngươi rời khỏi.
Phượng Kình cùng với U Minh lão đại, viễn cổ Hổ tộc, Toan Nghê tộc do dự một lát rồi đòi người.
- Hừ.
Nhạc Thành lạnh lùng quát sau đó nhìn về phía bốn người này, trong mắt hiện ra hàn ý tràn ngập.
Cảm nhận được hàn ý trong mắt của Nhạc Thành, Tứ Đại Thú Tộc không khỏi cảm thấy sợ hãi.
- Phượng Kình, U Minh lão đại, bây giờ tiểu huynh đệ này chính là bằng hữu của ta, ta thấy các ngươi lui ra thì tốt hơn.
Vũ Văn Minh Quang nhìn người của Tứ Đại Thú Tộc mà nói.
- Tiểu huynh đệ, ngươi đi trước đi, ở đây giao cho ta là được.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Ai dám cản trở hắn chính là đối nghịch với Tôn gia.
Doanh Thi cũng hơi biến đổi sắc mặt, lập tức đi tới bên cạnh Nhạc Thành mà nói.
Nhạc Thành nhìn Vũ Văn Minh Quang và Doanh Thi, sắc mặt hơi biến đổi, hiện tại Yêu Huyên bị ngất ở trong ngực của hắn, Nhạc Thành cũng không muốn dây dưa với Tứ Đại Thú Tộc.
- Cám ơn.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Vũ Văn Minh Quang và Doanh Thi sau đó cùng với Hỏa Lão lập tức lao về phía trước.
- Tứ Đại Thú Tộc, lần sau đừng nên gặp ta, nếu không ta sẽ cho các ngươi đẹp mắt.
Ở trên không trung, thanh âm của Nhạc Thành vang lên.
Kỳ thật ở đây lại vi diệu, thứ nhất là Tứ Đại Thú Tộc không dám trêu chọc tới Nhạc Thành, thứ hai chính là không dám động tới Hỏa Lão ở bên cạnh.
Nhìn thấy thân hình của Nhạc Thành biến mất giữa không trung, trong mắt Doanh Thi hiện ra một vẻ phức tạp và mê man.
- Mọi người mau vào linh mộ đi.
Không biết là ai cất tiếng, lập tức từ trên không trung người của Tứ Đại Thú Tộc và Tam Đại Nhân Tộc nhanh chóng đi vào bên trong linh mộ.
Mà bây giờ Vũ Văn Minh Quang, Phượng Kình, U Minh lão đại cũng nhanh chóng tiến vào.
Sau một lát, Tứ Đại Thú Tộc và Tam Đại Nhân Tộc đều thất vọng, vì bên trong linh mộ bọn họ cẩn thận tìm một lần vẫn không phát hiện ra được gì.
- Hắc Sơn, chúng ta sẽ đi, một năm sau gặp lại.
Đi ra khỏi linh mộ, Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Hắc Sơn, về phần không tìm thấy bảo vật ở trong linh mộ, đối với Tam Đại Nhân Tộc không có tổn thất gì, mục đích của bọn họ tới đây chỉ là để ngăn cản Tứ Đại Thú Tộc và Hắc Ám Thần Điện có được truyền thừa của Bát Sí Linh Mãng mà thôi.
- Được rồi, một năm sau gặp lại, lúc này trở về thôi.
Hắc Sơn cất tiếng nói:
- Chỉ là lúc này đây, Vũ Văn gia không nên tham gia, nếu không sẽ thất bại.
- Ai nói, vừa rồi không phải có một người xuất hiện sao, nàng chính là cháu gái của ta, coi như người của Vũ Văn gia.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói với Hắc Sơn.
- Đến lúc đó Tôn gia thua mới đúng.
- Vũ Văn thúc, tiểu nữ sẽ không thua đâu.
Tôn Thi Thi mỉm cười nói với Vũ Văn Minh Quang.
- A, ta quên rằng Thi Thi cũng tham gia, xem ra có hi vọng, xem ra Thi Thi cũng sẽ sắp dung hợp Xích Viêm hỏa rồi.
Vũ Văn Minh Quang mỉm cười rồi nói.
- Hừ, Tam Đại Nhân Tộc các ngươi đừng có cao hứng.
Ở giữa không trung, U Minh lão đại hừ lạnh một tiếng nhìn Hắc Sơn mà nói.
- U Minh, vậy thì cứ chờ xem đi.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
- Chúng ta đi.
U Minh lão đại trầm sắc mặt xuống, sau đó bóp nát ngọc giản rồi mang người của viễn cổ Minh Xà Tộc biến mất không thấy gì trên không trung.
- Chúng ta cũng đi thôi.
Phượng Kình của Thần Phượng Tộc cũng chăm chú nhìn mọi người, sau đó bóp ngọc giản ra, bốn trung niên hán tử của viễn cổ hổ tộc cũng bóp nát ngọc giản và biến mất.
Xem ra Tứ Đại Thú Tộc đều có ngọc giản, điều này khó trách ngoại giới không thể tìm được bọn họ.
- Ta cũng đi.
Vũ Văn Minh Quang biến đổi sau đó nhìn về phía Nhạc Thành và Yến Hiểu Kỳ nói:
- Hiểu Kỳ, nàng tên là Hiểu Kỳ, thật sự giống mẹ nàng.
- Xoẹt.
Vũ Văn Minh Quang bóp nát ngọc giản, sau đó lập tức gật đầu với Hắc Sơn và Nhạc Đại, mang theo người của Vũ Văn gia tộc mà đi vào trong thông đạo.
- Nhạc Đại chúng ta cũng đi.
Hắc Sơn mỉm cười rồi đi tới gần Thi Thi:
- Tiểu thư, chúng ta cũng đi thôi.
- Ừ, chúng ta trở về đi.
Tôn Thi Thi nhìn theo hình bóng mà Nhạc Thành biến mất rồi lẩm bẩm nói:
- Tiểu tử, lần này cho ngươi ngọc giản, ngươi không đến thăm bổn tiểu thư, ngươi nhất định phải chết.
- Xoẹt.
Một không gian ngọc giản đã được bóp nát, Hắc Sơn cùng với Tôn Thi Thi, U Cơ và người của Tôn gia tiến vào trong đó.
-Thanh niên áo đen này rốt cuộc là ai, tại sao hắn lại có Kim Long thân thể của Nhạc gia.
Nhạc Siêu và Nhạc Đình cất tiếng hỏi Nhạc Đại, trong mắt bọ họ hiện lên một vẻ hâm mộ và đố kỵ.
- Thiếu gia, tiểu thư, hắn hẳn là hậu nhân của Nhạc Thiên cho nên mới có huyết dịch của Nhạc gia.
Do dự một lát rồi Nhạc Đại nói:
- Kim Long thân thể, đúng là Kim Long thân thể.
- Đi thôi, thiếu gia tiểu thư, chúng ta cũng nên trở về, kế tiếp phải chuẩn bị tham gia cuộc thi.
Nhạc Đại cất tiếng nói sau đó cũng bóp nát một ngọc giản.
Ở bên trong một dãy núi rất lớn, Nhạc Thành hiện tại đang khoanh chân mà ngồi xuống, toàn thân hắn hiện tại đang bao phủ một thanh mang nồng đậm, chân khí trong cơ thể từ từ lưu động.
Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang hộ pháp ở xung quanh chủ nhân, mà ở trong một tiểu sơn động, Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng và bốn con Địa Ma Lang cũng hộ pháp cho Hỏa Lão, Hỏa Lão cũng đang bế quan dưỡng thương.
Ở bên trong sơn động, bên cạnh Nhạc Thành chính là hai nữ nhân, Yến Hiểu Kỳ và Yêu Huyên, mà cách đó không xa chính là Trầm Linh, Tư Mã Yên Nhiên, Hàn Nguyệt. Nhìn thấy sắc mặt của Yến Hiểu Kỳ và Yêu Huyên trắng bệch, chúng nữ cũng vô cùng lo lắng.
- Linh tỷ, chúng ta làm sao bây giờ? Hiểu Kỳ cùng với Yêu Huyên tỷ sắc mặt không tốt lắm.
Tư Mã Yên Nhiên cất tiếng hỏi Trầm Linh.
- Chúng ta không cần phải gấp, Nhạc Thành đã cho Yêu Huyên và Hiểu Kỳ ăn đan dược, Nhạc Thành đã nói sau khi hắn thức dậy thì sẽ không xảy ra chuyện gì, Yêu Huyên tỷ chỉ bị lực lượng phản phệ mà thôi.
Trầm Linh cất tiếng nói.
Một ngày sau, Nhạc Thành từ trong đan điền thở ra một ngụm trọc khí, sau đó hắn lập tức mở to hai mắt, trải qua một ngày một đêm điều tức, sắc mặt của Nhạc Thành đã tốt hơn rất nhiều nhưng vẫn hơi tái nhợt.
- Nhạc Thành, huynh làm sao vậy?
Chúng nữ thấy Nhạc Thành đã tỉnh lại thì lo lắng mà hỏi.
- Ta không sao.
Nhạc Thành cất tiếng nói với chúng nữ, sau đó hắn liền kiểm tra thân thể của Yến Hiểu Kỳ và Yêu Huyên.
Nhìn thấy Nhạc Thành kiểm tra thân thể của Yến Hiểu Kỳ và Yêu Huyên, chúng nữ cũng không quấy rầy.
Một lát sau sau khi đã kiểm tra hai nữ nhân xong, Nhạc Thành càng thêm tỏ ra khó xử.
- Nhạc Thành, Hiểu Kỳ, và Yêu Huyên tỷ thế nào?
Trầm Linh cất tiếng hỏi, nhìn thấy thần sắc của Nhạc Thành, nàng cũng biết không tốt.
- Có hơi phiền phức.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Trầm Linh, vừa rồi hai nữ nhân này đã kiểm tra một lần, Nhạc Thành biết rõ Yến Hiểu Kỳ và Yêu Huyên đều có hơi phiền toái, đặc biệt là Yêu Huyên, tựa hồ như trong cơ thể bị thương quá nặng, không thể tự mình điều tức dưỡng thương, may mà Yêu Huyên hôm qua được ăn không ít đan dược nếu không thì hôm nay còn bị phiền toái hơn.
Nhạc Thành do dự một lát rồi nhét hai viên đan dược vào miệng Yêu Huyên, sau đó lại khoanh chân ngồi xuống bên cạnh Yến Hiểu Kỳ, thủ ấn trong tay biến đổ, dính sát vào vai của nàng.
Trong tay của hắn nhẹ nhàng phát ra chân khí, chân khí của hắn từ từ thâm nhập vào người của Yến Hiểu Kỳ.
Trong cơ thể của Yến Hiểu Kỳ lúc này không ngừng sôi trào, nếu như không phải có Nhạc Thành nắm chắc thì thật khó khăn, khó trách Vũ Văn Minh Quang nói mời Yến Hiểu Kỳ tới Vũ Văn gia mới có thể khôi phục.
Chân khí tiến vào trong người của Yến Hiểu Kỳ xong, Nhạc Thành đột nhiên cảm thấy trong mạch máu của Yến Hiểu Kỳ có một linh khí như muốn bạo phá vậy, linh khí này tuyệt đối không giống như huyết dịch bình thường.
Xem ra đúng là huyết dịch của Vũ Văn gia.
Nhạc Thành trong lòng đã tin chín phần lời nói của Vũ Văn Minh Quang, chỉ bằng linh khí trong máu nồng đậm không hề dưới huyết dịch của Kim Long thân thể của mình cho thấy Yến Hiểu Kỳ là người của Vũ Văn gia.
Chân khí từ từ tiến vào, bao bọc quanh mạch máu của Yến Hiểu Kỳ, một mảng thanh mang từ trong cơ thể của nàng lóe ra.
Nhạc Thành bây giờ cần phải khống chế huyết mạch sôi trào của Yến Hiểu Kỳ, dựa theo Nhạc Thành dự đoán, Yến Hiểu Kỳ bị một thứ gì đó kích phát huyết dịch linh khí do đó khiến cho thân thể của Yến Hiểu Kỳ không thể thừa nhận.
Huyết mạch của Tứ Đại Nhân Tộc tuyệt đối là không kém, Nhạc Thành lúc trước sau khi kích phát đấu đế huyết mạch của Nhạc gia cũng cửu tử nhất sinh, bây giờ Yến Hiểu Kỳ kích phát huyết mạch của Vũ Văn gia năng lượng phản phệ còn nghiêm trọng hơn.
Chân khí của Nhạc Thành từ từ tiến vào, Yến Hiểu Kỳ lúc này cảm thấy thoải mái một chút tuy nhiên cũng không có hiệu quả gì lớn.
Nhạc Thành biết rõ chuyện này không thể gấp, nhất định phải từ từ mới được.
Trong một kết giới của Vũ Văn gia tộc, một người trung niên lúc này đang nhíu lống mày lại, khi nghe Vũ Văn Minh Quang thuật lai thì trong mắt hiện ra một vẻ ôn nhu vui vẻ.
Trung niên phu nhân này mặc một bộ cẩm bào, sắc mặt hơi tái nhợt, hẳn là do lâu không được nhìn thấy ánh sang mặt trời.
- Đại ca, huynh nói thật không, Hiểu Kỳ thực sự đã tới Huyền Thiên nội lục?
Trong hốc mắt của trung niên phu nhân có một vẻ ướt át.
- Minh Châu, là thực, Hiểu Kỳ đã trưởng thành, cũng xinh đẹp như muội năm đó.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói:
- Huynh vốn muốn mang nó trở về nhưng không ngờ hôn phu của nó không chịu, không ngờ huyết mạch bị phong ấn chặt chẽ lại phát sinh trên người nó, có tới tám phần, nếu như cha biết thì sẽ rất vui mừng mà cho Hiểu Kỳ về gia tộc
- Có hôn phu rồi sao?
Trung niên phụ nhân cười rồi nói:
- Đại ca, muội không muốn để Hiểu Kỳ rời khỏi phụ thân của nó, muội đã rời khỏi Nhân Hùng, nhất định phải cho nữ nhân ở bên cạnh huynh ấy.
- Muội đó.
Vũ Văn Minh Quang thở dài một hơi rồi lập tức nói:
-Huynh đi gặp phụ thân, nói chuyện của Hiểu Kỳ cho phụ thân biết, sau đó sẽ nghĩ một cách để đưa Hiểu Kỳ tới.
- Đại ca, bây giờ gia gia không công nhận Hiểu Kỳ, hơn nữa muội cũng có lỗi với Hiểu Kỳ, từ nhỏ tới lớn muội không chăm sóc nó, không có mặt mũi nhìn nó.
Trung niên phụ nhân ướt át mà nói.
- Minh Châu, lần này huynh thấy Hiểu Kỳ tới Huyền Thiên Nội lục hẳn là để tìm muội, muội cứ yên tâm đi, cho dù gia gia không đồng ý thì huynh cũng vẫn đưa nó tới gặp muội.
Vũ Văn Minh Quang cất tiếng nói.
Bây giờ ở trong một kết giới, có một lão nhân đang ở trong đó, Nhạc Đại cũng ở trong nhóm đó.
- Kim Long thân thể, thật là Kim Long thân thể thân thể sao?
Đám người trong Nhạc gia cũng kinh ngạc.
- Không sai, dựa theo suy đoán của ta thì hắn có tới tám phần huyết dịch.
Nhạc Đại cất tiếng nói.
- Tộc trưởng, đúng là huyết mạch Kim Long thân thể, chúng ta nên mời thanh niên đó trở về, dù sao đây cũng là huyết mạch của Nhạc gia.
Một lão nhân áo xám cất tiếng nói.
- Không được, người này là hậu nhân của Nhạc Thiên, Nhạc Thiên đã rời khỏi Nhạc gia, Nhạc gia với hắn không có liên quan.
Lão giả phía bên phải cất tiếng.
- Chẳng lẽ để huyết mạch của Nhạc gia lưu lạc bên ngoài?
Lão giả bên trái tức giận mà nói.
- Đã không phải là Nhạc gia huyết mạch nữa, Nhạc Thiên đã không còn là người của Nhạc gia.
Một lão nhân nữa cất tiếng.
- Được rồi, chư vị trưởng lão đừng tranh cãi nữa, ta thấy chuyện này không cần phải lo, chúng ta cần phải chuẩn bị cho cuộc tỷ thí một năm sau, mọi người hiện tại cần phải nghĩ cách làm sao để chiến thắng.
Một lão giả mặc áo màu xanh cất tiếng, đây chính là tộc trưởng của Nhạc gia, Nhạc Duy.
- Tộc trưởng, hiện tại Nhạc Siêu và Nhạc Đình tiểu thư đã là tam tinh Đấu Tôn, Nhạc gia chúng ta có hi vọng rất lớn.
Lão giả áo bào màu tím cất tiếng nói.
- Tộc trưởng, lần này Tứ Đại Thú Tộc có mấy người thực lực không tệ, còn nữa Tôn Thi Thi của Tôn gia sắp sửa dung hợp với Xích Viêm Hỏa, Vũ Văn gia tựa hồ đã tìm ra một cô gái có huyết mạch tới tám phần, không biết có xuất chiến hay không, mà hai cô gái này đều quen biết Nhạc Thành.
Nhạc Đại cất tiếng nói với Nhạc Duy.
- Thật không, Vũ Văn gia tại sao lại tìm được một người có tám phần huyết mạch như vậy, còn có Tôn gia nữa, dung hợp được chí tôn Xích Viêm Hỏa, thật là lợi hại.
- Tộc trưởng như vậy xem ra chúng ta phải mời Nhạc Thành về với Nhạc gia, có hắn đại biểu cho Nhạc gia xuất chiến thì Nhạc gia chắc chắn thắng lợi, hai trăm năm qua, Nhạc gia chúng ta chưa một lần thắng.
Lão nhân bên trái lại cất tiếng.
- Hừ, không còn là người của Nhạc gia nữa thì nói gì là hậu nhân, muốn tham chiến, thật buồn cười.
Lão nhân phía bên phải cất tiếng.
- Nực cười, có huyết dịch chảy trong người chính là người của Nhạc gia.
Lão giả bên trái cất tiếng nói.
- Mọi người đừng cãi, thân là trưởng lão nói vậy còn ra thể thống gì.
Nhạc Duy biến đổi sắc mặt rồi lập tức nói:
- Trên người đã chảy máu của Nhạc gia, lại có Kim Long thân thể dĩ nhiên là người của Nhạc gia.
Nghe thấy lời nói của tộc trưởng như vậy ai cũng im lặng.
Một đêm nữa, Nhạc Thành mới từ từ thu lại thủ ấn, hai tay di chuyển khỏi lưng của Yến Hiểu Kỳ.
- Nhạc Thành, Hiểu Kỳ thế nào rồi?
Tư Mã Yên Nhiên cất tiếng hỏi Nhạc Thành, chỉ là chúng nữ cũng nhìn ra sắc mặt của Yến Hiểu Kỳ so với trước kia đã tốt hơn rất nhiều.,
- Không có vấn đề gì lớn.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó lại kiểm tra Yến Hiểu Kỳ một chút, xác định không có huyện gì thì mới yên tâm.
- Các nàng chiếu cố Yến Hiểu Kỳ cho tốt, ta muốn trợ giúp Yêu Huyên chữa thương, nàng bị thương quá nặng.
Nhạc Thành đánh thủ ấn ra, lập tức một đạo cấm chế thiết lập quanh người hắn và Yêu Huyên.
Cấm chế bố trí xong, người xung quanh không nhìn thấy bên trong.
-Yêu Huyên, ta cũng đành phải bất đắc dĩ.
Nhạc Thành đặt Yêu Huyên lên một bệ đá, Yêu Huyên bây giờ bị thương nặng như vậy Nhạc Thành không thể không dung biện pháp kia để chữa cho nàng.
Cũng may đây không phải là lần đầu Nhạc Thành dùng biện pháp này chữa thương cho Yêu Huyên, Nhạc Thành hồi ở Hạo Thiên Tháp đã chữa thương giúp nàng một lần, sau đó Yêu Huyên cũng không tìm hắn gây phiền phức.
Đặt Yêu Huyên lên bệ đá, nhìn cô gái tuyệt đẹp trước mắt, Nhạc Thành nói không động tâm thì quả là giả dối, nhưng bây giờ Yêu Huyên bị thương, Nhạc Thành không thể không thu hồi dục niệm.
- Đừng suy nghĩ nhiều, bây giờ là cứu người.
Nhạc Thành thở dài ra, cố nén dục hỏa mà trút quần áo của Yêu Huyên và mình xuống.
Cố gắng kìm chế dục hỏa, Nhạc Thành lập tức đưa vật cứng rắn tiến nhập vào trong cơ thể của Yêu Huyên. Nhạc Thành không dám nghĩ loạn, cũng không dám loạn động, hiện tại tuy có kích thích nhưng hắn cũng chỉ có cách cố gắng kìm nén, công pháp từ từ xuyên vào người Yêu Huyên.
Lúc chân khí của Nhạc Thành tiến vào trong cơ thể của Yêu Huyên, lông mày của hắn khẩn trương lên, tựa hồ như thương thế của Yêu Huyên trong tưởng tượng của hắn còn mạnh hơn nhiều.
- Aizzz
Nhạc Thành thở dài một hơi, Yêu Huyên tiếp nhận truyền thừa của tộc mà chống lại Hôi Ma, bởi vậy không chỉ bị lực lượng phản phệ mà lục phủ ngũ tạng cũng bị chấn động kịch liệt.
Từ từ chữa thương cho Yêu Huyên, Nhạc Thành thu hồi tạp niệm, thời gian từ từ trôi qua.
Trong sơn động Trầm Linh và chúng nữ biết Nhạc Thành cũng cần yên tĩnh chữa thương cho Yêu Huyên cho nên cũng cẩn thận chiếu cố cho Yến Hiểu Kỳ.
Ở trong thung lũng của Ma Tượng Thú Tộc, một nhóm thân ảnh đang xuyên qua.
- Thiếu môn chủ, chúng ta vừa tìm thấy một linh dược sơn, thu hoạch không tệ lắm, có cả một cây Huyết Linh thảo.
Mấy thân ảnh màu đen tiến tới trước một trung niên hán tử mà cất tiếng nói.
- Linh Dược sơn đều không có thu hoạch gì lớn xem ra đã bị người ta quét qua một lần.
Thanh niên áo đen lại có vẻ thất vọng
- Thiếu môn chủ, chúng ta quên đi,viễn cổ thung lũng này đã bị người ta đi qua một lần, cũng tại chúng ta tới quá muộn mà thôi.
Một lão giả cất tiếng.
- Thật là vất vả.
Thanh niên khẽ mỉm cười nói.
Mà ở lúc này, trong một thung lũng có một khí tức tràn ngập, chính là đám người Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Yêu Cơ, Thông Thiên Thử, Đại Song và Tiểu Song.
- Đại trùng, không ngờ nữ chủ nhân của chúng ta đã đột phá tới Đấu Tôn.
Tử Điện Mãng cất tiếng nói với Khiếu Thiên Hổ.
- Tất nhiên, nữ chủ nhân tu luyện cũng rất nhanh.
Khiếu Thiên Hổ cất tiếng nói:
- Con rắn chết, chúng ta cảm nhận được khí tức của chủ nhân quanh đây vậy mà vẫn không tìm thấy.
- Chủ nhân có lẽ đã rời khỏi, chúng ta chờ nữ chủ nhân đột phá xong nhất định sẽ tìm kiếm.
Thông Thiên Thử cất tiếng nói.
- Khiếu Thiên, Thông Thiên, Tử Long, các ngươi nếu như muốn luyện chế đan dược thì Tiểu Song và ta giúp các ngươi là được rồi.
Đại Song mỉm cười, sau đó hai mắt sáng ngời lên, đưa bình ngọc cho đám người Khiếu Thiên Hổ.
Tiếp nhận lấy bình ngọc trong tay của Tiểu Song, đám người Khiếu Thiên Hổ cũng cao hứng không thôi, nhờ có Đại Song và Tiểu Song luyện chế, bọn họ không sợ thiếu đan dược.
- Yêu Cơ, đây là của tỷ.
Đại Song lại một lần nữa đưa bình ngọc cho Yêu Cơ.
- Đại Song, đa tạ muội.
xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
Yêu Cơ mỉm cười, nàng cũng không cự tuyệt, đan dược đối với việc tu luyện của nàng rất trọng yếu.
- Yêu Cơ, tỷ còn khách khí gì nữa.
Đại Song mỉm cười, cảm tình của nàng với mọi người vô cùng tốt.
Yêu Cơ mỉm cười, nàng không khách khí nữa mà nói:
- Đại Song, Tiểu song hai người gần đây xem ra mới đột phá.
- Ừ, đã kết đan thành công, hiện tại đang ở thời kỳ sơ kỳ.
Tiểu Song cất tiếng nói.
- Cái gì, hai người vừa mới đột phá?
Nghe thấy lời nói của Tứ Sí Ma Ưng, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử ba người kinh ngạc mà há hốc mồm.
- Cái gì, vẫn còn kém so với các ngươi và Yêu Cơ tỷ.
Đại Song buồn bực mà nói, tựa hồ như vẫn không hài lòng với thực lực của mình.
- Đại Song, Tiểu Song, hai người các ngươi không biết đủ sao, chúng ta phải tu luyện tới mấy chục năm vậy mà các ngươi mới tu luyện vài năm, chưa tới năm năm vẫn chưa tới.
- Đúng thế, chỉ là chủ nhân cũng nói ta và tỷ tỷ qua ba đến năm năm có thể vượt qua các ngươi.
Tiểu Song nghiêm túc nói.
- Xoẹt.
Một lực lượng cường hãn khuếch tán ra từ trên không trung.
- Nữ chủ nhân cuối cùng cũng đột phá.
Khiếu Thiên Hổ nhìn lên không trung mà nói.
Một lát sau, một thân ảnh áo trắng uyển chuyển nhảy từ trong thung lũng ra, sau đó rơi xuống trước mặt đám người Khiếu Thiên Hổ.
Bạch y nữ từ này vô cùng xinh đẹp, bên trong toát ra những khí chất cao quý, khí chất này ngay cả đám người Đại Song, Tiểu Song và Yêu Cơ cũng không bằng.
Bạch Y nữ tử này dĩ nhiên là Mộ Dung Hiểu Hiểu, trên đời này không có ai có được khí chất như vậy ngoại trừ nàng.
- Chúc mừng nữ chủ nhân đột phá.
Khiếu Thiên Hổ cao hứng nói với Mộ Dung Hiểu Hiểu.
- Ừ, chúng ta cũng nên đi tìm Nhạc Thành.
Mộ Dung Hiểu Hiểu mỉm cười, đột phá tới Đấu Tôn rồi, nàng dĩ nhiên vô cùng cao hứng.
- Nữ chủ nhân, có người tới.
Yêu Cơ biến đổi sắc mặt, trầm xuống mà nhìn về phía trước.
Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử ba người cũng chăm chú nhìn về phía trước, có ba bốn mươi người đang nhanh chóng tới đây
- Xoẹt xoẹt.
Mấy thanh âm xé gió vọt tới cách chỗ nhóm người Yêu Cơ không xa, đứng ở giữa chính là một thanh niên sau lưng là một lão nhân hơn ba mươi tuổi.
Than niên này vừa rơi xuống đất thì đã kinh ngạc nhìn bốn cô gái.
- Thật là đẹp, đúng là thiên tư quốc sắc.
Thanh niên này cất tiếng nói, hai mắt như muốn rơi ra vậy.
- Ta còn tưởng là ai quang lâm, hóa ra là mấy người đẹp.
Thanh niên này biến đổi sắc mặt mà nói:
- Ta chính là Hàn sơn thiếu môn chủ, tên là Triệu Hổ, không biết mấy vị xưng hô thế nào?
- Chúng ta đi thôi.
Mộ Dung Hiểu Hiểu hơi biến sắc mặt sau đó nhanh chóng nói với đám người Khiếu Thiên Hổ rời đi.
- Người đẹp, tại sao lại như vậy, chúng ta nên làm quen một chút.
Nhìn thấy đoàn người Mộ Dung Hiểu Hiểu đã muốn đi, Triệu Hổ lập tức lách mình tới gần.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết, cút ngay cho ta.
Khiếu Thiên Hổ biến đổi thần sắc, hung hăng đánh một quyền tới Triệu Hổ.
- Hừ, trở về cho ta.
Lúc này lão giả đứng ở phía sau Triệu Hổ lách mình từ trên xuống, sắc mặt hơi trầm xuống rồi đánh về phía Khiếu Thiên Hổ.
- Ầm.
Một thanh âm vang vọng vang lên, thân hình cứng cáp của Khiếu Thiên Hổ bị bay tới vài trăm thước, thân hình của lão giả thì chỉ hơi chấn động mà thôi, thực lực còn ở phía trên cả Khiếu Thiên Hổ.
- Ngũ tinh Đấu Tôn.
Thông Thiên Thử, Tử Điện Mãng, Yêu Cơ ba người hơi biến đổi sắc mặt, thần sắc chuyển đổi
- Thiếu môn chủ, chúng ta ra tay thôi.
Lão nhân nhìn ba người Thông Thiên Thử, Tử Điện Mãng Yêu Cơ, sau khi biết thực lực của Khiếu Thiên Hổ thì y biết Khiếu Thiên Hổ không phải là người dễ trêu vào.
- Chẳng lẽ chúng ta còn sợ bọn chúng sao.
Triệu Hổ bất mãn nhìn lão nhân, trên khuôn mặt hiện ra một lãnh ý.
- Mấy người đẹp, theo ta về Hàn Sơn môn được không, ta nhất định sẽ chiếu cố tốt cho các vị.
Triệu Hổ hiện ra một lãnh ý trong mắt, định thu mấy cô gái vào trong lòng.
- Hừ, tên gia hỏa muốn chết.
Thân ảnh của Tử Điện Mãng kéo lê một đường vòng cung, một chưởng mang bổ về phía Triệu Hổ.
-o0o-