Tu Chân Giả Tại Dị Thế Chương 552 : Long uy.

Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Tác giả: Vũ Phong đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
-----oo0oo-----

Chương 552: Long uy.

nhóm dịch: black
Sưu Tầm By nguoibantot8 --- 4vn.eu




- Xuy xuy.

Bốn con ngũ trảo cự long hóa thành bốn cái thạch Long xoay quanh hai cây cột đá, lập tức lôi điện lay động có chút ổn định lại.

- Ao....ao....

Còn lại mười sáu con Cự Long ở giữa không trung tựa hồ mê mang vậy, thời gian này không biết nên đi nơi nào, tựa hồ là rời đi khỏi tháp Hạo Thiên đã rất lâu, mười sáu con Cự Long gào thét mấy tiếng, sau đó như nhớ lại chút gì vậy từ từ hướng những cột đá kia lao đến.

- Ao....ao....

Hai viên Thuỷ linh châu biến thành hai con ngũ trảo cự long màu xanh hưng phấn gầm thét xoay quanh một cây cột đá, mà trên cây cột đá cũng mang theo một tia màu xanh.



- Ao....ao....

Với hai con ngũ trảo cự long màu xanh xoay quanh cây cột đá, sau đó, mười bốn con ngũ trảo cự long cũng phân biệt rơi vào bảy cây cột đá rất lớn, hơn mười con Cự Long ngay tại trước thân Nhạc Thành không xa cuồn cuộn xoay quanh cột đá, khí tức cường hãn làm cho Nhạc Thành vô cùng chấn động.

Với mười cây cột đá được hai mươi con ngũ trảo cự long xoay quanh, đại điện tháp Hạo Thiên cũng khôi phục vững vàng.

- U u.

Bỗng dưng, với tất cả ngũ trảo cự long xoay quanh cột đá, lúc đó, một luồng khí rung động từ đại điện tháp Hạo Thiên khuếch tán ra bốn phía, lập tức cả tháp Hạo Thiên linh khí tiếp tục kéo lên.

- Sưu sưu sưu.

- Vèo.

Chục tiếng xé gió vang lên, chục đường ánh sánh vượt qua trước mắt Nhạc Thành, gần chục đường ánh sánh phân biệt rơi vào mười cây cột đá.

- Từ hôm nay trở đi, toàn lực luyện hóa tám viên Linh châu Thượng cổ còn lại, Tiên Ma giới, ta nhất định sẽ trở về.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói, trong ánh mắt lộ ra kiên nghị.

- Hảo, linh khí nồng đậm, thật là khủng bố rồi.

Nhạc Thành lẩm bẩm nói, cảm giác bây giờ bên trong tháp Hạo Thiên linh khí nồng đậm, Nhạc Thành nghĩ muốn ở bên trong tháp Hạo Thiên hảo hảo bế quan ba năm, năm năm, nhưng bây giờ mình còn có chút sự tình chưa có xử lý xong, muốn bế quan cũng không có thời gian. Nhạc Thiên lão tổ chỉ có hai năm rưỡi thời gian, nếu không chuẩn bị xong, Nhạc Thiên lão tổ thật sự không thể tồn tại.

Còn có Hắc Ám Thần điện, mình đến Huyền Thiên nội lục kỳ thật vì hai điều, thứ nhất là tìm kiếm chín viên Linh châu Thượng cổ, bây giờ chuyện thứ nhất đã hoàn thành, còn lại việc thứ hai là muốn nhổ tận gốc Hắc Ám Thần điện.

- Xem ra mình chưa thể bế quan tu luyện được, nhưng mình có tháp Hạo Thiên bên linh khí nồng đậm, mình chỉ cần siêng năng tu luyện, thực lực đạt đến lục giai Tán tiên cũng không mất bao lâu.

- Nên ra khỏi đây thôi, đã qua một ngày, hôm nay là ngày cổ động mở ra.

Nhạc Thành thì thầm, lập tức tâm niệm vừ động, Nhạc Thành xuất hiện ở trong không gian cổ đông, thần thức tản ra.

Trong tay thủ ấn đánh tới, tháp Hạo Thiên tiến nhập bên trong mi tâm Nhạc Thành.

- Thu.

Nhạc Thành mỉm cười quát nhẹ, thần thức bốn phía liền biến mất không thấy, lập tức thanh mang quỷ dị quay lại bên trong mi tâm Nhạc Thành.

- Vèo.

Nhạc Thành lập tức quay lại, đám người Yến Hiểu Kỳ, Tôn Thi Thi đang ở trên bệ đá, bây giờ bốn người nhìn thấy Nhạc Thành cũng chưa lấy lại được tinh thần.

- Nhạc Thành, chàng đã thu toàn bộ chín viên linh châu sao?

Tôn Thi Thi kinh ngạc hỏi.

- Nhạc Thành, là có chuyện gì xảy ra, chàng có thể nói cho ta biết hay không.

Đông Phương Lạc Nhan kinh ngạc nhìn Nhạc Thành hỏi.

Nhạc Siêu cũng có rất nhiều vấn đề hỏi, nhưng lại không dám tùy tiện hỏi tộc trưởng.

- Thi Thi, Lạc Nhan, chuyện tình những viên linh châu kia ta cũng vô pháp nói rõ ràng, nhưng chính ta có thể nói cho các ngươi biết, những linh châu kia vốn không phải là bảo vật của các tộc, những linh châu kia từ góc độ nào mà nói chính là của ta, ta phải thu trở về mới được, các ngươi đã nhìn hết thảy, những chuyện các ngươi đã từng gặp chũng không được nói ra, nếu không, có không ít phiền toái.

Nhạc Thành thần sắc ngưng trọng nhìn đám người Đông Phương Lạc Nhan nói.

- Hảo, ta đáp ứng chàng, tuyệt đối sẽ không nói, bất quá linh châu là bảo vật trong tộc, điều này ta xin lỗi tộc trưởng...

Đông Phương Lạc Nhan mâu thuẫn nói.

- Linh châu ảnh hưởng đối với các tộc ta biết, cho nên các ngươi yên tâm, tại thời điểm phù hợp lúc đó ta sẽ đưa cho tộc các ngươi một phần đại lễ, phần đại lễ này tuyệt đối so với linh châu còn lớn hơn.

Nhạc Thành nhìn Đông Phương Lạc Nhan nói.

Nhạc Thành tự nhiên biết rõ linh châu đối với các tộc ảnh hưởng như thế nào, công hiệu linh châu là phụ trợ cho người của các tộc tu luyện, điểm này Nhạc Thành muốn làm cũng không phải khó, bây giờ cũng có thể làm được. Nhưng bây giờ cũng không phải lúc, nhìn vào Yến Hiểu Kỳ, Đông Phương Lạc Nhan, Tôn Thi Thi, Nhạc Thành rất muốn đền bù tổn thất cho tam tộc, về phần Thú tộc, Nhạc Thành mặc kệ.

- Ta tin tưởng chàng.

Đông Phương Lạc Nhan nhìn Nhạc Thành trả lời.

- Ta cũng vậy tin tưởng chàng có thể làm được, yên tâm đi, chuyện này ta tuyệt đối không nói ra.

Tôn Thi Thi kiên nghị nói.

- Tộc trưởng, người của Nhạc gia hỏi, ta.....

Nhạc Siêu nhìn Nhạc Thành hỏi.

- Cũng không thể nói, ai cũng như nhau.

Nhạc Thành nhìn Nhạc Siêu từ từ nói.

- Vâng tộc trưởng, đánh chết ta cũng không nói.

Nhạc Siêu nhìn Nhạc Thành cam đoan nói.

- Nhạc Thành, thời gian cũng còn không nhiều lắm, cổ động sắp mở ra, chúng hãy đến lối ra đi.

Yến Hiểu Kỳ nhìn Nhạc Thành nói.

- Ừ, chúng ta đến lối ra thôi.

Nhạc Thành nói, nhưng trong lòng thì có chút bận tâm, không biết những Đấu Thánh cường giả kia có biết hay không, bây giờ Linh châu Thượng cổ đã bị mình thu vào bên trong tháp Hạo Thiên, nếu như bọn họ hỏi, cũng không có chứng cớ, mình tuyệt không thừa nhận là được rồi, nếu như bọn họ muốn dùng sức mạnh, mình cũng không sợ.

-o0o-


Nguồn: tunghoanh.com/tu-chan-gia-tai-di-the/chuong-552-bTuaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận