Tu Chân Thế Giới Chương 766 : Điểu chi nhiệm vụ

'Hồng Tiêu Đoạn' đã bị tiêu diệt tận gốc. Tin tức kinh người này như bệnh dịch vậy, nhanh chóng lan tràn khắp nơi trong thế giới hắc ám Yêu tộc.
Thế giới hắc ám không khổng lồ như trong tưởng tượng của một số người, mặc dù trong vòng mấy năm gần đây sức ảnh hưởng của thế giới hắc ám lặng lẽ mở rộng ra. Nhưng những vị lão đại có đầu óc tỉnh táo đều biết rõ ràng, thời hoàng kim của thế giới hắc ám, chẳng qua chỉ là nhân vật phụ trong bộ phim nói về tranh chấp giữa các trưởng lão trong Trưởng lão hội mà thôi.
Nhưng sự diệt vong của 'Hồng Tiêu Đoạn' cũng làm cả thế giới hắc ám chấn động.
Thật ra thì địa bàn của 'Hồng Tiêu Đoạn' cũng không tính là lớn, nhưng nhờ có cách tổ chức cao minh khiến cho gốc rẽ của tổ chức này vô cùng vững chắc, phân nhánh có mặt ở khắp nơi, những xúc tu của bọn họ đã vươn đến tất cả góc ngách trong địa bàn của mình.

Một thế lực như vậy, trừ khi có mối thù sinh tử, nếu không rất ít người nguyện ý dây vào.
Thực lực cho dù cường đại, nhưng muốn chiến thắng tổ chức như vậy cũng phải trả một cái giá khá đắt, hơn nữa bên trong địa bàn của 'Hồng Tiêu Đoạn' được tổ chức giống như một chiếc thùng sắt, chính vì vậy kể cả có thể đánh gục bọn họ, muốn tiêu hóa địa bàn của họ cũng rất phức tạp và phiền phức.
Thực lực của 'Hồng Tiêu đoạn' rất cường đại, bởi vì họ rất giầu có. Sự giầu có này có được nhờ thủ đoạn lũng đoạn thị trường tài liệu cấp thấp.
Tuy tài liệu cấp thấp mang lại lợi nhuận không lớn, cho lên đại đa số những thế lực lớn đều không nguyện ý buôn bán loại hình kinh doanh lợi nhuận không cao lai mất rất nhiều nhân thủ này. 'Hồng Tiêu Đoạn' cũng như các thế lực hắn ám khác, tất cả bọn họ đều có quan hệ với tầng lớp nghèo của xã hội, Có đựoc nguồn nhân lực đông đúc, lại không bị các thế lực lớn cạnh tranh, cho lên Hồng Tiêu Đoạn mau chóng trở thành người chiếm độc quyền trong việc buôn bán tài liệu cáp thấp trong địa bàn của bọn hắn.
Bất kể một loại sinh ý nào khi đã bị lũng đoạn đều đem lai lợi nhuận kinh người, kể cả những loại hình kinh doanh nếu thoạt nhìn thấy sinh ý đó mang lại chẳng bao nhiêu lợi ích. Tài liệu đê giai không thu hút chú ý quá mức, nhưng nhu cầu về nó cực lớn.
Sau khi lũng đoạn thị trường, Hồng Tiêu Đoạn bắt đầu điều khiển thị trường, từ đó kiếm được lợi nhuận kinh người.
Bọn họ có thủ pháp cao minh, chuyên cung cấp hàng hóa cho những thế lực lớn với cái giá thấp hơn so với giá thị trường, chính vì vậy bọn họ không những không đụng đến lợi ích của những thế lực lớn kia mà còn xây dựng được một mạng lưới quan hệ rộng lớn.
Không ngờ một thế lực cường đại như vậy mà cũng bị tiêu diệt.
Thế lực tiêu diệt nó có tên là 'Hắc Hỏa'
Hắc Hỏa không phải là cái tên quá nổi tiếng, trong cả thế giới hắc ám to lớn, vị trí của nó lại nhỏ bé. Nhưng chính tiểu thế lực nhỏ bé này lại tiêu diệt được một thế lực làm người khác đau đầu, đó chính là Hồng Tiêu Đoạn, điều này làm người ta không thể nào tưởng tượng nổi.
Những xúc tu của thế giới hắc ám giống như mạng nhện vô hình, chỉ cần có môt chút cỏ lay hay gió thổi cũng khiến bọn họ giật mình. Rất nhanh sau đó, những tin tức tình báo có liên quan tới 'Hắc Hỏa ' được đưa lên trên bàn của các lão đại.

Trong khoảng thời gian gần đây, Vưu Cầm Liệt đều trải qua những ngày tràn ngập sung sướng, cái khuôn mặt lúc nào cũng u sầu của hắn cũng không che giấu được vẻ vui mừng.
Trên tay hắn có thêm vài vị có thực lực cường đại, cho dù Hồng Tiêu Đoạn có giẫy dụa như con thú bị lâm vào đường cùng, phát ra hết tiềm năng đánh một cú cuối cùng trước khi chết, nhưng những cố gắng cuối cùng ấy cũng tan thành mây khói.
So với sự gian khổ khi chiến đấu lúc trước, chiến đấu hiện tại thoải mái như một cuộc dạo chơi ngoài thành.
Chẳng qua việc thanh trừ những thế lực tàn dư của Hồng Tiêu Đoạn cũng mang lại khá nhiều phiền phức, tuy tuổi Vưu Cầm Liệt còn trẻ nhưng cũng có vài phần gọi là đa mưu túc trí, hơn nữa tâm cơ hắn thâm trầm, những nước cờ hiểm hắn bầy ra lúc trước đều phát huy được tác dụng vô cùng to lớn.
"Đa tạ các vị." khuôn mặt không chút cảm xúc của Vưu Cầm Liệt hướng tới mọi người nói lời cảm ơn, còn bên cạnh hắn, đám người Đào Vi đang dùng ánh mắt phức tạp nhìn đám người Nam Nguyệt.
Thế giới hắc ám không thiếu những cao thủ, ví dụ như Vu Ảnh, cũng có thực lực cường đại. Nhưng khi nhìn thấy những người trước mắt này, bọn họ vẫn cảm thấy có chút kính sợ. Loại cao thủ có cấp bậc như thế này, chỉ có những thê lực lớn mới có thể cung phụng nổi bọn họ.
Hậu trường sau lưng lão đại quả nhiên không thể thăm dò.
Đám người Đào Vi cũng nhìn ra được, nhóm người Nam Nguyệt tuy có thực lực cao thâm nhưng không phải người đi lại trong hắc ám, trên người bọn họ không có một tí khí tức hắc ám nào, cũng giống như cách chiến đấu của bọn họ, đường đường chính chính.
"Không cần khách khí." Trong mắt Nam Nguyệt hiện lên vẻ đề phòng, đối với những con người trong hắc ám này, bản năng của nàng mách bảo, phải luôn luôn đề phòng. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, nàng không thể tin được rằng đại nhân vẫn còn những thủ hạ đang ẩn giấu dưới vỏ bọc một thế lực hắc ám như vậy.
Nàng trực tiếp hỏi: "Tiếp theo! Chúng ta cần phải làm gì? Nếu có thể, ta muốn xong việc sớm một chút!"
Ánh mắt của những người phía sau nàng đều tập trung lên người Vưu Cầm Liệt, bọn họ cũng cảnh giác với vị thiếu niên có tuổi đời còn trẻ nhưng lòng dạ lại vô cùng hung ác này. Bọn họ đã tận mắt chứng kiến khuôn mặt không chút cảm xúc của Vưu Cầm Liệt khi xử tử hơn ba mươi người, hắn chính là một ác ma. Cho lên bọn họ chỉ hy vọng nhiệm vụ này sớm kết thúc để quay trở về.
Bọn họ đều yêu thích ánh mắt trời, không thích hắc ám.
Khóe miệng Vưu Cầm Liệt khẽ động, không nhìn ra đó là nụ cười hay hắn đang trào phúng.
Nhưng hắn quay về hướng Đào Vi rồi gật đầu một cái, Đào Vi hiểu ý, lấy ra một miếng ngọc giản, đưa cho Nam Nguyệt. Nam Nguyệt cảm thấy hơi nghi hoặc, đưa tay tiếp nhận ngọc giản rồi xem qua.
"Người này, là một trong những mục tiêu của đại nhân."
Thanh âm của Vưu Cầm Liệt, mang theo một tia âm lãnh làm mọi người lạnh cả sống lưng.
Sau khi xem hết, Nam Nguyệt liền đưa ngọc giản cho những người khác, còn nàng chỉ ngẩng đầu lên nói: "Ta không thấy người này có gì đặc biệt!"
Đào Vi mỉm cười, đôi môi anh đào khẽ mở, thanh âm mê người phiêu lãng trong hội trường: "Thương Lăng Tuyết, nữ, hai mươi sáu tuổi,người của Thương gia."
"Người của Thương gia?" Thương Trach cũng không nhịn được mở miệng nói, nghe thấy tên của người cùng họ với mình hắn cũng cảm thấy chút ít tò mò.
Đào Vi không biết vi sao, Thương Trạch lại kinh ngạc như vậy, nhưng nàng vẫn cẩn thận giới thiệu: "Thương gia ở Nhữ Bình Giới, cũng là một trong những thế lực đia phuơng. Cha mẹ của nàng qua đời khi nàng mười một tuổi, cũng vào năm đó nàng trở thành gia chủ Thương gia, cũng là vị gia chủ trẻ tuổi nhất trong lịch sử của Thương gia"
Nam Nguyệt dâng lên cảm giác đồng cảnh tương liên, cảnh ngộ của nàng năm xưa cũng như vậy, nghĩ đên cảnh một cô bé mới mười một tuổi đã phải làm Gia chủ một nhà, nàng cũng hình dung ra được những khó khăn mà cô bé đã gặp phải.
"Những thế lực khác ở Nhữ Bình Giới đều cho rằng sự suy tàn của Thương gia là điều đương nhiên, kể cả những thế lực đối địch với Thương gia cũng cho là như vậy. Chính vì vậy có ba thế lực địa phương liên hợp với nhau cùng công kích Thương gia. Nhưng kết quả lại làm người ta bất ngờ, dưới dự dẫn dắt của Thương Lăng Tuyết, Thương gia đánh bại cả ba nhà kia. Trân chiến này làm danh vọng của Thương gia tăng mạnh, cũng làm cho thanh danh của Thương Lăng Tuyết lan truyền khắp Nhữ Bình Giới."
Câu chuyện làm mọi người nghe đến xuất thần, trên mặt không ít người lộ ra vẻ khâm phục, việc này đối với một cô bé mới mười một tuổi mà nói khó khăn đến cỡ nào.
"Thời gian sau đó, dưới sự dẫn dắt của Thương Lăng Tuyết, thế lực của Thương gia bành trướng nhanh chóng. Ba năm sau, Thương gia đã trở thành một trong năm thế lực mạnh nhất Nhữ Bình Giới.
Dưới sự móc nối của nàng, năm thế gia có thực lực lớn nhất Nhữ Bình Giới liên kết với nhau rồi thành lập ra Nhữ Bình thương hội, còn hội trưởng chính là Thương Lăng Tuyết, năm đó nàng mới mười năm tuổi"

Khi mọi người nghe được chuyện này tất cả đều há hốc mồm, như đang nghe chuyện cổ tích vậy.
'"Nhữ Bình thương hội phát truyển cực nhanh, chỉ trong mấy năm ngắn ngủi, phạm vi kinh doanh mở rộng ra hơn ba mươi giới. A, Quên không nói cho mọi người biết, năm nay Thương Lăng Tuyết mới mười bảy tuổi"
"Thì ra trên đời này thực sự có tồn tại thiên tài!"Nam Nguyệt thán phục,
Chanh Phát Yêu cũng góp mặt, chẳng để ý tới xấu hổ: "Nam tỷ đang nói tới ta sao?"
A Văn lạnh lùng nhổ ra hai chữ: "Ngu ngốc!"
Đầu lông mày của Nam Nguyệt nhảy lên hạ xuống, hai tên này lại bắt đầu rồi! Nàng tung ra đòn sát thủ: "Hai người câm miệng lại, đừng quên trước khi đi lão đại nói gì!"
Chanh Phát Yêu rụt đầu lại, rồi làm ra vẻ thân thiết nói: "Hảo huynh đệ chúng ta cùng giảng nghĩa khí, người có nghĩa khí vô song chính là ta!"
A Văn không rên một tiếng.
Trong mắt Đào Vi hiện lên một tia dị sắc, nàng nhìn thoáng qua lão đại, nhưng lão đại vẫn trong trạng thái nhắm mắt dưỡng thần.
"Mời tiếp tục" Nam Nguyệt nói.
"Thương Lăng Tuyết rất am hiểu kinh doanh, dưới sự quản lý của nàng, Thương gia không những ngay ngắn rõ ràng mà còn không ngừng phát truyển lớn mạnh. Nhưng tài hoa của nàng cũng đem tới sự chú ý của rất nhiều thế lực lớn. Tuy Nhữ Bình thương hội cũng có chút thế lực, nhưng nếu đem nó ra so sánh với những thế lực lớn kia, thì nó quá nhỏ bé, chẳng đáng kể gì. Nghe nói trưởng lão hội cũng có hứng thú với nàng"
Sóng mắt Đào Vi lưu chuyển: "Các người có biết, biện pháp lôi kéo một thiếu nữ như thế nào là tốt nhất không?"
Nam Nguyệt thản nhiên nói: "Bức hôn."
Đào Vi cười nhẹ: "Nam tiểu thư rất thông minh. biện pháp đối phó với Thương Lăng Tuyết quá nhiều, nhưng ai có thể biết được những con bài chưa lật trong tay Thương Lăng Tuyết là bao nhiêu, cho lên biện pháp tốt nhất là cầu hôn. Bản thân Thương Lăng Tuyết cũng đã là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp, gia cảnh lại giầu có, không những thế nàng còn am hiểu kinh doanh, nếu ai mà cưới được nàng chẳng khác gì vớ được món lợi vô cùng lớn. Cho lên những lời cầu hôn gửi đến không dứt, đến giờ mới dừng, hiện tại Thương Lăng Tuyết đã thu được mười lời cầu hôn, những người cầu hôn đều là người của những thế lực lớn, mà nàng không thể đắc tội thậm chí cả Nhữ Bình thương hội cũng không dám đắc tội"
"Những người này thật đáng chết!" A Văn căm hận và bực tức nói.
Chanh Phát Yêu hiên ngang lẫm liệt nói: "Chỉ có thiên tài như ca mới có thể giải cứu thiếu nữ như hoa kia..."
Nam Nguyệt không thèm nhìn hai người, nàng nói: "Nàng có quan hệ gì tới chúng ta"
Vưu Cầm Liệt đang nhắm mắt dưỡng thần đột nhiên mở to mắt: "Đây là một trong những mục tiêu mà bên trên quan tâm, cho lên đừng hỏi ta lí do. Các ngươi chỉ cần biết nàng là mục tiêu của các ngươi, bọn ta sẽ giúp đỡ các ngươi hoàn thanh nhiệm vụ"
"Chúng ta phải làm gì?" Minh Quyết Tử trầm giọng hỏi, hắn là người có nhiều chủ ý nhất trong những người ở đây.
"Ta nghiêng về phuơng pháp, đem nàng cướp về" Vưu Cầm Liệt nhún nhún vai, gian xảo như một con hồ li: "Nhưng đây là nhiệm vụ của các ngươi, cuối cùng là dùng phuơng pháp nào, các người quyết định là được. Mục tiêu của cấp trên là nhân tài am hiểu nội chính và kinh doanh. Đương nhiên nếu các người ngại ngùng khi nàng còn nhỏ thì chúng ta vẫn còn mục tiêu khác"
Quả là một tên lãnh khốc vô tình, trong lòng Nam Nguyệt càng lúc càng cảm thấy không thích hắn, nhưng Minh Quyết Tử hỏi trước: "Ý của ngươi là như nào, chẳng lẽ trước khi hoàn thành mục tiêu này chúng ta có mục tiêu khác nữa sao?"
"Đúng vậy" Vưu Cầm Liệt thản nhiên nói: "Danh sách điều tra lúc đầu có một một trăm lẻ ba người, nhưng sau một thời gian điều tra và sàng lọc, cuối cùng danh sách còn mười sáu người."
"Mười sáu người!"
Đám người Nam Nguyệt há hốc mồm, con số này nằm ngoài dự đoán của bọn họ.
"Mười sáu người này đều là những người có thiên phú về một phương diện nào đó, nhưng thế lực của bọn hắn lại không lớn cho lên rất dễ đắc thủ "Vưu Cầm Liệt nhìn lại mọi người, khóe miệng hơi động đậy nói: "Đáng lẽ các người lên cảm tạ ta, ta đã thay các người hoàn thành bớt một số công tác. Hiện có tám người trong danh sách trải qua quá trình đe dọa, bắt cóc, thu mua cuối cùng cũng chiêu mộ được. Còn một mục tiêu chúng ta mới hoàn thành đó là 'Hồng Tiêu Đoạn'"
"Vậy có nghĩa là mục tiêu của chúng ta còn bẩy?" Minh Quyết Tử lập tức phát hiện ra điểm trọng yếu.
"Đúng vậy" khuôn mặt của Vưu Cầm Liệt vẫn không chút cảm xúc: "Ta đề nghị các ngươi lên hạ thủ với Thương Lăng Tuyết, trong bảng đánh giá của cấp trên gửi xuống, nàng là người xếp cao nhất. Tuy kết quả cuối cùng vẫn cần phải trải qua xem xét và so sánh mới có thể biết được, nhưng cá nhân ta cũng rất xem trọng nàng. Mặt khác, nhiệm vụ lần này có cấp bậc là ' điểu', ta tin rằng các ngươi cũng biết được tầm quan trọng của nó là như thế nào"
Đám người Nam Nguyệt vô cùng kinh ngạc và sợ hãi.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/tu-chan-the-gioi/chuong-766/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận