Khoác trên mình chiếc váy cưới trắng tinh đính cườm màu ngọc bích.
Em sẽ như thiên sứ lung linh với giày búp bê và tóc buộc lệch,
Cô gái của anh sẽ hạnh phúc nhất trên đời!
Ngày mai thôi giữa những tiếng nói cười,
Giữa muôn hoa tươi và lời chúc tụng,
Em của anh sẽ ôm lấy vị hôn phu bằng vòng tay mở rộng...
Trao cho chồng mình một nụ hôn chứa đựng những khao khát đê mê.
Ngày mai cô gái của anh sẽ là vị hôn thê.
Anh sẽ đến lễ cưới của em nhưng không làm chú rể,
Em sẽ sánh bước cùng chồng em giữa trung tâm buổi lễ,
Ngày mai...
...chúng ta phải quên đi những tháng năm dài...
Bao nhung nhớ yêu thương tưởng chừng không có đáy,
Vậy mà một ngày vẫn phải xa nhau đấy,
Lời ước hẹn “Yêu đến suốt cuộc đời” có dịp thực hiện đâu...
Đâu phải cứ yêu nhau thì sẽ mãi mãi thuộc về nhau...
Số phận và duyên trời nhiều khi tàn nhẫn lắm!
Cuộc đời dài mà vòng tay quá ngắn,
Cái ôm ngọt ngào chưa ấm đã phải xa...
Ngày mai em sẽ thành con dâu nhà người ta!
Ngày chúng mình yêu nhau bố mẹ anh vẫn bảo:
“Cô bé này sẽ thành dâu hiền, dâu thảo!”
Chỉ tiếc bây giờ em gọi bố mẹ người khác là bố mẹ chồng thôi...
Ngày mai em sẽ bước sang trang mới của cuộc đời...
Làm vợ đảm đang, làm mẹ hiền của một đàn con nhỏ.
Em sẽ chăm lo cho một gia đình nhỏ,
Em sẽ tự tay xây đắp một mái ấm hạnh phúc màu hồng...
Mỗi sáng thức dậy em sẽ thắt cà vạt cho chồng,
Nấu những bữa cơm ngon rồi cả nhà ăn trong tiếng cười vui rộn rã...
Em sẽ cuốn xoay vào dòng đời hối hả,
Để đôi khi quên mất chính cả bản thân mình...
Và em ơi những ký ức về một cuộc tình,
Em đừng lấy ra xem rồi ngậm ngùi trong luyến tiếc...
Những kỷ niệm đã xa, hãy mỉm cười và nói lời từ biệt,
Đừng để quá khứ qua rồi ám ảnh hạnh phúc gia đình mình nghe em...
Anh sẽ không ép mình phải quên...
Anh trân trọng tất cả những yêu thương từng dành trọn cho một người con gái.
Người con gái anh đã yêu trong suốt những tháng năm mê mải,
Yêu đến chết giấc, yêu đến quặn thắt cả trái tim và một nửa cuộc đời...
Anh cũng sẽ không mộng tưởng xa vời...
Em không thuộc về thế giới của anh, và đó là sự thật!
Anh sẽ tự lay cho mình tỉnh giấc,
Anh sẽ đi tìm một nửa lạc mất, của riêng anh...
Rồi nỗi buồn chắc cũng qua nhanh,
Chúng mình sẽ cùng nhau lần cuối cùng thực hiện một lời hứa:
“Anh và em sẽ hạnh phúc bên một nửa!”
Một nửa của hai ta là hai mảnh khác tách rời...
Rồi ai cũng có hạnh phúc cả thôi!
Lời cuối anh chúc cô-gái-của-người-ta một cuộc đời yên ấm....
“Xin lỗi...Anh Yêu Em Nhiều lắm!
Vợ-của-anh, vợ...của..riêng...anh...”