Tác giả: Vô Xỉ Đạo Tặc
Biên: Tiểu Ngọc
Ma Thần!?
Cổ Diêu đã nghe qua danh từ này, nghe nói hắn là thần linh được thờ phụng ở Ma Giới, biểu tượng của sức mạnh, tà ác, suy đồi cùng hắc ám, địa vị giống như Quang Minh thần chí cao vô thượng tại đại lục.
Mặc dù Ma Thần được hàng nghìn vạn con dân Ma Giới cúng bái, nhưng hắn cũng chính là nhân vật tồn tại trong truyền thuyết, hư vô mờ ảo.
Ác Ma trước mắt tự xưng là Ma Thần, giống như trên đại lục người nào đó nói chính mình là Quang Minh thần vậy, chắc chắn hắn sẽ bị coi là người điên, thậm chí sẽ bị tông giáo tài phán sở trừng phạt vì dám xúc phạm đến thần.
Nguồn truyện: TruyệnYY.com
Bởi vậy phản ứng đầu tiên của Cổ Diêu khi nghe được những lời này ngoại trừ hoang đường chỉ còn có hoang đường, thậm chí còn hơi buồn cười nữa.
Nhưng dường như Ác Ma lại không buồn cười chút nào, hắn rất chăm chú nói:
" Được rồi, đừng nói nhảm, loài người đem linh hồn của ngươi phụng hiến cho ta, ta sẽ phá lệ không huỷ diệt linh hồn ngươi, mà cho phép trở thành linh hồn lực của ta, đây chính là vinh hạnh hiềm thấy đó!"Ác Ma nói xong thì trong mắt lộ hung quang, tay cầm tam xoa kích sải bước hướng Cổ Diêu đi tới.
Cổ Diêu cau mày nói:
"Rất xin lỗi, mặc dù không rõ ý của ngươi, nhưng đối với cái vinh hạnh đó ta không có chút hứng thú nào."Mặc kệ chuyện gì đang xảy ra, nhưng nhìn qua cũng biết thằng điên này muốn gây bất lợi cho mình. Vì vậy Cổ Diêu bắt đầu vận chuyển đấu khí. Nhưng hắn hoảng sợ phát hiện, đấu khí trong cơ thể biến mất không còn chút nào.
Ác Ma thấy thế mỉm cười nói:
" Hắc hắc, vô ích thôi, ngươi còn không hiểu sao? Bây giờ ngươi đang ở trong thế giới nội tâm của chính mình, nơi này chỉ có thể dùng sức mạnh của linh hồn mà thôi, mà linh hồn lực của ta thì cường đại hơn so với ngươi cả nghìn vạn lần!"Vừa nói chuyện thân hình hắn vừa to lên, ngay lập tức hoá thành một tên khổng lồ, so với tượng thần cũng không kém nhiều lắm.
Hắn vươn tay đến, bàn tay cũng chỉ có thể dùng từ thật lớn để hình dung, trước nó, Cổ Diêu cũng không To hơn một thanh đoản thương bao nhiêu, cả thân hình trực tiếp bị chộp vào trong lòng bàn tay của Ác Ma.
Cổ Diêu liều mạng giãy dụa. Nhưng bị chộp quá chặt, không thể nhúc nhích được chút nào.
Ác Ma đưa nắm tay lên ngang mặt, nhìn Cổ Diêu chế nhạo:
" Nhân loại đáng thương! Trước mặt ta, ngươi mới nhỏ bé làm sao!" Nắm tay hắn mới nhẹ nhàng dùng sức Cổ Diêu đã cảm thấy đau đớn tê tâm liệt phế, không phải đến từ thân thể, mà là đau đớn của linh hồn, một loại đau đớn chưa từng trải qua thì không thể tưởng tượng được. Điều này khiến hắn không nhịn được mà rên lên một tiếng.
Ác Ma nói tiếp:
"Thấy chưa, ta chỉ cần nhẹ nhàng phát lực, linh hồn ngươi sẽ hoàn toàn bị nghiền nát, vạn kiếp bất phục, đừng tốn công kháng cự, sẽ chỉ làm ngươi càng thêm thống khổ và tuyệt vọng, sẽ phải chịu đựng hết thảy. Có thể đem linh hồn của bản thân phụng hiến cho ta ---- Trở thành một phần sức lực của Ma Thần vĩ đại nhất trong lịch sử, ngươi còn thấy bất mãn sao?"Ngất, rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra!? Chẳng lẽ chỉ là một cơn ác mộng, nhưng tại sao lại giồng thật như vậy?
Cổ Diêu nghĩ thông suốt, liền mở miệng mắng to:
" Mồ tổ cha nhà mi, mày chỉ là thằng hề đang diễn trò thôi, thằng điên!"Ác Ma trầm mặt xuống, trên tay dùng sức, Cổ Diêu kinh hãi phát hiện thân thể chính mình lại bị kéo dài một cách quái dị, giống như kéo một sợi mỳ vậy. Hắn cảm giác được mình tựa như dây cung đã căng hết sức, bất kỳ lúc nào có thể đứt đoạn, thống khổ tê tâm liệt phế lại trở về, nhưng hắn cắn chặt răng không lên tiếng.
Đây là mơ, hoặc là huyễn thuật, chắc chắn là vậy!
"Hắc, không tệ, nhân loại có ý chí cứng cỏi như ngươi cũng có không nhiều, lại có thể chịu được nỗi khổ linh hồn bị xé rách, xem ra ta còn có chút xem thường ngươi." Nắm tay đang nắm chặt của Ác Ma buông lỏng dần:
" Ta thích những tên có cốt khí, vì điều này ta có thể tha cho tội vô lễ vừa rồi của ngươi. Ngươi cũng có tư cách trở thành bộ phận của linh hồn ta!"Dừng một chút hắn lại nói:
"Được rồi, chúng ta nói chuyện đến đây thôi, có lẽ bị thằng khốn Quang Minh thần vây ở chỗ này lâu quá rồi, lâu đến ngay cả ta cũng cảm thấy tịch mịch, không ngờ lại biến thành loại người như thế này, nhưng mà vẫn dừng lại tại đây thôi , đem máu huyết cùng linh hồn dâng hiến cho ta, nhân loại!"Ngay lúc Ác Ma đang đưa Cổ Diêu vào cái miệng như bồn máu của mình, một cổ đại lực từ bàn tay hắn tuôn ra, nắm tay hắn không tự giác mà buông ra.
Cổ Diêu rơi xuống mặt đất, toàn thân hắn không ngừng to lên, không, xác thực mà nói là một thứ khác đang bành trướng.
Cuối cùng, thứ kia ngừng cũng ngừng bàng trướng, cũng to gần bằng Ác Ma, chính là một con hồ ly, nhưng khác với những con hồ ly bình thường ở chỗ nó có chin cái đuôi, từ xa nhìn như một ngọn lửa đang nhảy múa.
Ác Ma nhìn con hồ ly đó, kinh ngạc nói không nên lời:
" Cửu Vĩ Hồ?"Trong linh hồn một nhân loại, thế nào lại tồn tại linh hồn của thượng cổ ma thú?
"Thật xui xẻo, chỉ có những lúc như thế này mới được ra, mồ tổ cha thằng Đa Minh Ni Khắc!" Cữu Vĩ Hồ tự nhiên mở miệng, điều này làm cho Cổ Diêu ở trên lưng nó kinh ngạc nói không ra lời.
Ma Thần, Cửu Vĩ Hồ, thế giới này loạn mẹ nó rồi! Rốt cục là việc gì đang xảy ra?
Nhìn Ác Ma trước mắt, Cửu Vĩ Hồ nói:
"Ui, linh hồn lực thật cường đại, so với ta còn lợi hại hơn!"Ma Thần hãnh diện nói:
"Nói nhảm, ta đường đường là Ma Thần, tồn tại cường đại nhất thế gian! Ngươi cũng muốn ngăn cản ra sao? Ta sẽ đem linh hồn của ngươi xé rách, có thể phát triển đến mức này cũng không dễ dàng gì, nếu thông minh thức thời thì mau tránh ra đi"Với sự kiêu ngạo của hắn, lúc này lại dùng ngôn ngữ khuyên can, có thể thấy đối với Cửu Vĩ Hồ này cực kỳ kiêng kỵ, dù sao cũng là thượng cổ ma thú sống hơn ngàn vạn năm, linh hồn lực tuyệt đối không thể khinh thường.
"Không được rồi, thằng "Super Gâu
" Đa Minh Ni Khắc đó cùng ta hạ linh hồn khế ước, linh hồn ta cùng tiểu tử này đã buộc chặt một chỗ, ngươi xuống tay với hắn chính là gây bất lợi cho ta!" Cửu Vĩ Hồ khi nói những lời này thì nghiến răng nghiến lợi, hiển nhiên đối với phong ấn của Đa Minh Ni Khắc hận thấu xương, nhưng cũng rất bất đắc dĩ.
Linh hồn khế ước chỉ làm cho nó mất tự do, nếu như Cổ Diêu thật sự bị Ma Thần cắn nuốt mà nói thì nó cũng phải chịu khổ, trở thành linh hồn lực của Ma Thần, ngay cả ý thức cũng hoàn toàn biến mất, giữa hai phương án, mặc dù rất không tình nguyện nhưng nó chỉ có thể chọn trợ giúp Cổ Diêu.
Mặt Ma Thần lại lần nữa trầm xuống:
" Nói vậy, ngươi muốn đối đầu với ta?"Cửu Vĩ Hồ không trả lời, mà dùng một cái đuôi cuốn lấy Cổ Diêu ném hắn ra xa:
"Tiểu tử, biến xa một chút, đừng ở chỗ này vướng tay vướng chân!"Quả thật, ở trước mặt hai quái vật siêu cấp biến thái, Cổ Diêu thật sự không có chút trọng lượng nào, hắn chỉ có thể tránh ra xa mà chứng kiến trận chiến kinh thiên động địa trong thế giới nội tâm của chính hắn.