Vô Sỉ Đạo Tặc Chương 75: Điều Tra

Tác giả: Vô Xỉ Đạo Tặc <无齿盗贼>
Tin tức này chỉ trong một ngày đã truyền khắp mọi góc của học viện, tạo nên một cơn sóng chấn động mãnh liệt.
Phản ứng đầu tiên của mọi người đều là cho rằng việc đó là hoang đường, nhưng lại có không dưới năm mươi người chứng kiến, thậm chí bọn họ còn phát ra lời thề độc là đã tận mắt chứng kiến Đoan Mộc Tình và Đông Phương Lộ đã hôn môi nhau tại sân huấn luyện.
Nhiều chuyện vốn là bản tính của con người, sau biết bao nhiêu phen thêm mắm thêm muối, tình cảnh của đêm đó càng thêm kịch liệt.
Căn bản là Đoan Mộc Tình chỉ khẽ hôn lên mặt của Đông Phương Lộ thôi nhưng sau lại thành Đoan Mộc Tình cùng Đông Phương Lộ ôm hôn nhau thắm thiết suốt cả một phút đồng hồ.
Bởi vì có nhiều người chứng kiến nên khiến cho người khác khó có thể mà không tin, bọn họ đối với tin tức này thì có vẻ buồn cười nhưng trên thực tế thì chuyện gì cũng có khả năng.

Mọi người đều biết Đoan Mộc Tình hơn nửa năm trước đã từng phải trải qua một cơn ác mộng, có lẽ vì nguyên nhân này mà khiến cho nàng thay đổi, sinh ra căm ghét nam nhân, ngược lại thích đồng tính.
Về phần Đông Phương Lộ, tính cách của nàng cho đến nay chưa có điểm nào giống như là một nữ nhân.
Một thiếu nữ với tâm lý dị trạng, một thiếu nữ vốn không giống như nữ tử bình thường, hai người lại thân mật, nếu như ó phát sinh chuyện không bình thường thì cũng không có gì kỳ quái.
Thái độ của mọi người cũng dần dần biến hóa nghiêng trời lệch đất, lúc đầu thì tuyệt đối không tin, sau đó thì bán tín bán nghi, rồi lại chuyển thành tin tưởng không nghi ngờ, chỉ có điều là các nam học viên lại cảm thấy tiếc, cả hai người cần gia thế thì có gia thế, cần dung mạo thì có dung mạo, cần có thân hình đẹp đẽ thì có vóc dáng của một cực phẩm mỹ nữ, nhưng lại à đồng tính, thật đúng là phí của trời.
Đông Phương Lộ đi trên đường cảm giác được ánh mắt của những người khác nhìn mình có gì đó khác biệt, có chút mập mờ, tiếc nuối, lại còn có người lắc đầu thờ dài, chỉ chỉ trỏ trỏ.
Đã nghe được lời đồn đại nên Đông Phương Lộ dù có ngốc cũng có thể biết được những người này đang nghĩ cái gì, khóc không ra nước mắt, hận không thể tìm một cái lỗ mà chui xuống.
Lại là cái tên tiểu tử thúi đáng chết kia, nếu như không phải hắn thì Đoan Mộc Tình sẽ không tìm mình nhờ điều tra, cũng không sẽ biến thành tiêu điểm cho mọi người.
Kiên trì đi suốt đoạn đường đến chỗ hẹn với Đoan Mộc Tình, Đông Phương Lộ lập tức phát điên lên:"Tiểu Tình, ta sắp điên rồi, hãy xem chuyện tốt mà ngươi đã làm đi!"
Đoan Mộc Tình cười nói:"Không phải tốt sao, sau này sẽ không có các tên sắc lang đáng ghét đến làm phiền ngươi nữa."
Đông Phương Lộ dở khóc dở cười:"Những cũng không thể dùng phương pháp cực đoan này! Ài, quên đi, đây là tư liệu của tên tiểu tử thúi kia mà ta nhờ biểu cô của ta tra dùm."
Đoan Mộc Tình nghe vậy vội nói:"Thật sao, thế nào?"
"Gấp cái gì chứ, hắn cũng không phải là gì của ngươi, thiệt là!" Đông Phương Lộ bất mãn oán giận vài câu, sau đó dưới ánh mất cấp bách của Đoan Mộc Tình mà xuất ra tư liệu:"Cổ Diêu, mười sáu tuổi, vũ áo hệ tự do hệ năm nhất ban chín, cư ngụ trong học viện khu học viên bình thường, biệt thự một năm tám mươi sáu. Quê quán không rõ, phụ mẫu song vong, thông qua thí tập sinh trắc thí trở thành học viên chính thức, thí tập thành tích 60 điểm, không đạt đủ tiêu chuẩn, vũ kỹ không rõ, thực lực rất thấp, nhưng khinh công thân pháp cao minh, biến hóa đa dạng, vì điểm này nên được phá cách mà trúng tuyển, trở thành học viên chính thức kỳ thi kiểm tra tháng đầu tiên trong học kỳ đứng cuối lớp …
Tư liệu này vốn là do Đông Phương Lộ có được từ biểu cô của nàng chính là quản lý nhân sự trong thần thánh học viện, thậm chí trong đó còn ghi rõ ràng từng chi tiết sau khi Cổ Diêu trở thành học viên chính thức.
Đông Phương Lộ đọc một hơi xong thầm nói:"Là một tên trúng tuyển nhờ phá cách, đúng là vận khí tốt!"
Mà Đoan Mộc Tình sau khi nghe xong thì lâm vào trầm tư.
Một câu nói của quái nhân mặt nạ kia đột nhiên xẹt qua trong đầu nàng:"
mà ta, chỉ là một cô nhi không cha không mẹ mà thôi, khi mới năm tuổi đã bắt đầu cuộc sống lưu lãng …"
Không cha không mẹ?
Phụ mẫu song vong?
Cả hai người đều có điểm giống nhau.
Nhưng võ công của hắn quá thấp, điểm này làm cho Đoan Mộc Tình khó hiểu.
Quái nhân mặt nạ kia tựa hồ không phải là người đã bắt mình ra khỏi gia tộc, nhưng có thể khẳng định là sau lưng hắn có một chỗ dựa vững chắc, nếu như sau lưng hắn có một chỗ dựa như thế thì võ công hắn không kém mới đúng chứ.
"
Tiểu tình, ngươi đang suy nghĩ cái gì đấy?" câu nói của Đông Phương Lộ kéo Đoan Mộc Tình ra khỏi trầm tư.
Đoan Mộc Tình ngẩng đầu lên nói:"
Lộ Lộ, chuyện ta nhờ ngươi điều tra về người này ngươi phải giữ bí mật cho ta, đừng nói cho bất kỳ ai biết, kể cả ca ca của ta, được không?"
Đông Phương Lộ cau mày, "
tại sao?"
Đoan Mộc Tình cũng không có trực tiếp trả lời mà vẫn cứ nói:"
Tóm lại, ngươi nhất định phải đáp ứng, việc này đối với ta vô cùng trọng yếu!"
"
Được rồi, được rồi, ta đáp ứng ngươi!" mặc dù đầy bụng nghi vấn nhưng Đông Phương Lộ cũng không muốn vặn hỏi, mà chợt reo lên:"Bất quá, sau này đừng nhờ ta việc gì có liên quan đến tên tiểu tử thúi kia, hễ là chuyện gì dính dáng đến hắn là ta lại gặp xui xẻo!"
"
Được rồi, ta sẽ không phiền toái ngươi nữa, Lộ Lộ tốt!" Đoan Mộc Tình vừa nói chuyện vừa đi lại định ôm Đông Phương Lộ. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Đông Phương Lộ lập tức né sang một bên:"
Bảo trì khoảng cách, ta không muốn lại xuất hiện thêm lời đồn đãi nào trong học viện này nữa!"
Mà lúc này thì Cổ Diêu vẫn hoàn toàn không biết là mình đang bị điều tra, đêm nay hắn cùng với Hàn Đan có hẹn, Cổ Diêu mỗi ngày đều khổ luyện, sau đó lại đắm chìm trong thiên ma quyết, cả ngày ở trong thư viện, tính ra hai người không có thường xuyên gặp mặt.
Đứng chờ ở bên ngoài khu nữ sinh hơn hai mươi phút mà vẫn không thấy thân ảnh của Hàn Đan, Cổ Diêu cảm thấy nhàm chán, nên vận khởi thiên ma quyết.
Đột nhiên một đôi tay từ phía sau vươn đến bịt chặt lấy hai mắt của hắn, tiếp đó một thanh âm kỳ quái vang lên bên tai hắn:"Đoán xem là ai!"
Cổ Diêu hồi phục lại tinh thần:"
Chính là Đan Đan?"
Người bịt mắt nới lỏng tay ra, Hàn Đan từ phía sau nhảy ra nói:"
Thật thông minh, đoán trúng rồi."
Cổ Diêu đánh một cái vào mông của nàng:"
Đan Đan, muội lại nghịch ngợm rồi!"
Từ sau khi kỳ thi kiểm tra để trở thành học viên chính thức Cổ Diêu đã có thói quen đùa giỡn với nàng.
Nhưng không biết từ khi nào, cái mông nhỏ nhắn kia đã trở nên tròn trĩnh, săn chắc mà co dã, đến nỗi tâm thần của Cổ Diêu cũng rung động.
Vô Sỉ Đạo Tặc
Quyển 6 : Thiên Ma Chi Bí
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/vo-si-dao-tac/chuong-75/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận