Võ Động Càn Khôn Chương 282 : Sức mạnh của Phù khôi Cao cấp.

Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----oo0oo-----
Chương 282: Sức mạnh của Phù khôi Cao cấp.

Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm










Dưới sự quan sát của vô số những ánh mắt, đầu Phù khôi Cao cấp đó của Lâm Động trực tiếp mang theo những luồng kim quang lướt qua giữa không trung, sau đó va chạm với hư ảnh khổng lồ trên đầu Đằng Lỗi.

Bang!

Tiếng nổ đinh tai nhức óc nhất thời vang lên. Từng luồng sức mạnh ba động trong sào huyệt Phù khôi không ngừng chấn động, điên cuồng khuếch tán giữa không trung. Những sợi xích khổng lồ xung quanh đều dưới ba động này, bị chấn động đến gãy đi không ít.

- Mau lui lại!

Nhìn luồng sức mạnh ba động giống như cơn gió lốc thổi quét qua, sắc mặt đám người Mộ Thiên Thiên cũng thoáng biến đổi. Chợt thân hình rất nhanh bắn ngược ra, đáp xuống một chỗ bên cạnh sào huyệt Phù khôi.



Rầm rầm!
nguồn tunghoanh.com
Nham thạch khổng lồ không ngừng từ bốn phía xung quanh rơi xuống, cuối cùng rớt thẳng xuống vùng tối đen dường như không có đáy phía dưới. Tầng lưới xích được giăng ra, cũng ngay lúc này gần như đều nổ tung cả lên.

- Uy lực Phù khôi thật khủng khiếp!

Dừng lại ở nơi an toàn, những cường giả của Đại Ma Môn nhìn sức phá hoại khủng bố trước mắt, trong mắt cũng hiện lên vẻ kinh sợ nồng đậm.

Đôi mắt đẹp của Mộ Thiên Thiên nhìn xuống nơi Phù khôi và hư ảnh kia giao nhau. Ở nơi đó, kim quang đột nhiên khởi động, lại một lần nữa bao phủ lấy hoàn toàn hư ảnh đó, cuối cùng bang một tiếng, ép chặt lại, hư ảnh trong phút chốc nổ tung.

Cùng với hư ảnh nổ tung, một thân ảnh Phù khôi toàn thân bao phủ bởi kim quang, cũng một lần nữa xuất hiện trước ánh mắt quan sát của mọi người. Trên cơ thể của nó không thể xuất hiện một chút tổn thương nào, dường như trận va chạm kịch liệt lúc nãy, đối với nó căn bản không hề gây nên bất kỳ sự tổn hại nào.

- Không hổ là Phù khôi Cao cấp!

Nhìn thấy một màn này, trong mắt Mộ Thiên Thiên cũng lướt qua một tia ngưỡng mộ.

- Ha ha, Đằng Lỗi, xem ra vẫn là Phù khôi này của ta mạnh hơn một bậc!

Giữa không trung, Lâm Động chân dẫm lên kiếm mang, cười tủm tỉm nhìn đám người Đằng Lỗi sắc mặt xám xanh, nói.

- Tiểu súc sinh ngươi đừng quá đắc ý. Đừng tưởng rằng có được một đầu Phù khôi Cao cấp thì dám làm càn trước mặt Âm Khôi Tông chúng ta!

Một tên Trưởng lão của Âm Khôi Tông thấy vậy, không khỏi phẫn nộ quát lên.

- Chút chuyện làm càn này, vẫn còn chưa đủ!

Trong ánh mắt mỉm cười của Lâm Động lại có một tia lạnh lùng lóe lên trong đó. Chợt tay áo hắn phất lên, đầu Phù khôi Cao cấp đứng giữa không trung đó chợt một lần nữa hóa thành một đạo kim quang bạo lược mà ra, trực tiếp xông vào trong đám nhân mã của Âm Khôi Tông.

Bang bang bang!

Phù khôi Cao cấp này hung hãn vô cùng, lúc này đây giống như con sói tiến vào đàn cừu. Mỗi một lần ra tay đều sẽ có một cường giả Âm Khôi Tông thổ huyết thoái lui. Dưới sức mạnh đáng sợ của Phù khôi Cao cấp, cho dù cường giả Tạo Khí Cảnh cũng chỉ dám né tránh phong mang của nó. Cường giả tầm thường lại càng chuốc lấy thương tích nặng nề.

Mà cùng với một màn đuổi giết này của Phù khôi Cao cấp, đám nhân mã của Âm Khôi Tông chợt tan tác thành một mảnh hỗn loạn, vội vàng thoái lui. Nếu như không có Đằng Lỗi ở đây, e rằng bọn chúng đã không nhịn được mà quay đầu bỏ chạy rồi.

Dưới sự đuổi giết này, trong thời gian ngắn ngủi vài phút liền có mấy tên cường giả của Âm Khôi Tông đã bị thương tích không nhẹ.

- Lâm Động!

Nhìn thấy Lâm Động lại dám ở trước mặt mình mà xuống tay với đám nhân mã Âm Khôi Tông, sắc mặt tên Đằng Lỗi đó cũng xám xanh, quát lớn một tiếng, vội vàng khống chế Phù khôi của mình chặn lại Phù khôi của Lâm Động.

- Loại hàng rách nát này vẫn là đừng lấy ra làm mất mặt thì hơn!

Lâm Động khẽ cười nói, tâm thần thoáng động, thân hình Phù khôi Cao cấp liền lóe lên, một quyền nhanh như chớp mang theo kinh phong hung hãn hung hăng oanh trên người Phù khôi của Đằng Lỗi.

Đông!

Thanh âm như kim thiết va chạm vang lên, Phù khôi Trung cấp của Đằng Lỗi, trực tiếp bị một quyền oanh ngược ra, cuối cùng va mạnh trên một tảng cự thạch trên vách núi. Một kích va chạm này cũng đã lấy đi một cánh tay của đầu Phù khôi Trung cấp kia.

Giữa Phù khôi Cao cấp và Phù khôi Trung cấp tuy rằng chỉ khác nhau một chữ, nhưng sức chiến đấu lại chênh lệch một trời một vực.

- Ngươi muốn giết ta, hôm nay ta sẽ lấy mạng ngươi trước!

Một quyền đánh bay Phù khôi của Đằng Lỗi, Lâm Động lại đắc thế không tha người. Hắn dường như không hề cho Đằng Lỗi một cơ hội nào để ổn định lại, ánh mắt lạnh lùng, ý niệm vừa khẽ chuyển biến, đầu Phù khôi Cao cấp đó trực tiếp xoay chuyển thân hình, xông mạnh về hướng Đằng Lỗi.

Nhìn thấy Lâm Động muốn hạ thủ với mình, sắc mặt Đằng Lỗi cũng khẽ thay đổi. Có điều đối mặt với công kích của Phù khôi Cao cấp, hắn lại không dám có chút chậm trễ. Thân hình vội vàng lui về phía sau, từng luồng tinh thần lực hùng hồn vội vàng khởi động, hóa thành một thanh trường mâu tinh thần lực, chiều dài khoảng hơn mười trượng, sau đó hung hăng ném mạnh vào đầu Phù khôi Cao cấp đang lao tới kia.

Vù!

Trường mâu tinh thần lực kia lướt qua bầu trời, mang theo thanh âm xé gió chói tai, từng vòng khí mang chậm rãi hình thành trên đỉnh ngọn trường mâu, sắc bén bị thường.

Bang!

Nhưng mà, đối mặt với thế tiến công sắc bén của Đằng Lỗi, đầu Phù khôi Cao cấp kia lại không hề có chút biểu hiện tránh né, chỉ là trực tiếp oanh ra một quyền, đập mạnh vào trên cái trường mâu tinh thần lực kia.


Răng rắc!

Một quyền mạnh mẽ oanh ra, trên thanh trường mâu tinh thần lực, lập tức hiện lên những đường nứt. Một lúc sau, các đường nứt đã vô cùng dày đặc, bang một tiếng, liền nổ tung thành một mảnh hư vô.

Đầu Phù khôi Cao cấp lúc này, quả thực mang theo khí thế không người nào có thể chống đỡ nổi!

Hưu!

Một quyền oanh bạo trường mâu tinh thần lực, tốc độ của Phù khôi vẫn không dừng lại. Thân hình giữa không trung mang theo một đạo kim tuyến, trong chớp mắt liền xuất hiện trước mặt Đằng Lỗi. Trên gương mặt khô quắt không chút biểu tình kia chợt lóe lên kim quang nhàn nhạt. Thiết quyền trong tay lại không chút do dự nâng lên, mang theo kình phong xé toạc không khí, hung hăng oanh về hướng đầu của Đằng Lỗi.

Nhìn khí thế này, nếu như bị oanh trúng phần đầu của Đằng Lỗi cũng sẽ bị oanh kích thành một đống máu thịt bầy nhầy.

- Lâm Động, ngươi khinh người quá đáng! Đừng tưởng có thể dựa vào Phù khôi này, thì có thể đem ta lại lại nơi này!

Nhìn thấy Lâm Động từng bước từng bước ép sát, hai mắt của Đằng Lỗi cũng đỏ rực lên. Chợt hắn quát lạnh một tiếng, nhất thời tinh thần lực màu xám từ trong nê hoàn cung điên cuồng bạo dũng mà ra.

- Phốc xuy!

Tinh thần lực màu xám điên cuồng ngưng tụ trước mặt Đằng Lỗi, trong mơ hồ, lại giống như một màn sương mù đang không ngừng chuyển động. Ngay sau đó, Đằng Lỗi cắn mạnh đầu lưỡi của mình, một ngụm tinh huyết nhất thời phun mạnh ra.

Xuy xuy!

Đạo tinh huyết này vừa xuất hiện, liền dung hợp với sương mù tinh thần lực trước mặt. Nhất thời đám tinh thần lực kia trực tiếp vặn vẹo hóa thành một mảnh huyết phù mang theo khí tức huyết tinh nồng nặc. Trong mơ hồ có một tia ba động cực kỳ thô bạo từ trong đó truyền ra.

- Âm Khôi Đại Pháp, Huyết Tinh Phù!

Huyết phù vừa ngưng tụ, sắc mặt của Đằng Lỗi lại trong thoáng chốc trở nên trắng bệch. Chợt đầu ngón tay hắn điểm nhẹ, huyết phù nhất thời bạo lược mà ra, va mạnh vào nắm đấm của Phù khôi.

Oanh!

Lại là một khí lãng năng lượng cực kỳ cuồng bạo bộc phát ra giữa không trung. Tinh thần lực huyết sắc giống như sương mù bay lửng lờ, chợt dần dần tiêu tán đi.

Bang!

Thân hình của Đằng Lỗi chật vật lùi về phía sau, cuối cùng đụng mạnh vào trên một vách núi, chợt khiến nó chấn động nứt ra thành nhiều khe nứt. Một ngụm máu tươi rất nhanh bắn ra, xem ra trong cơ thể hắn đã xuất hiện thương thế không nhẹ.

Nhìn thấy Đằng Lỗi bị thương, sắc mặt những tên cường giả của Âm Khôi Tông chợt biến đổi, vội vàng phóng tới, đỡ hắn dậy.

- Đi!

Sắc mặt Đằng Lỗi trắng bệch, tuy rằng trong lòng vô cùng không cam tâm, nhưng hắn đã hiểu rõ, Lâm Động một khi sở hữu Phù khôi Cao cấp, dựa vào bọn chúng đã rất khó có đánh bại hắn, cho nên vẫn là nên mau chóng tháo chạy trước.

Nghe thấy mệnh lệnh của Đằng Lỗi, những tên cường giả của Âm Khôi Tông tuy rằng trong lòng cũng tràn đầy bất mãn, nhưng vẫn chỉ là gật gật đầu, dìu Đằng Lỗi nhanh chóng lướt đi, sau đó mang theo một chút chật vật, xông ra khỏi thông đạo.

- Phù!

Nhìn thấy đám nhân mã của Âm Khôi Tông bỏ chạy tán loạn, trong lòng Lâm Động cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm. Tâm thần vừa động, Phù khôi Cao cấp đó chợt xuất hiện, đứng ngay trước mặt hắn.

- Tên Đằng Lỗi đó quả thực có chút bản lĩnh, lại còn có nhiều thủ đoạn như vậy. Nếu như hôm nay không thu phục được Phù khôi Cao cấp này, dựa vào sức lực của một mình ta, muốn thoát khỏi cục diện này e rằng khó khăn không nhỏ.

Trong lòng Lâm Động khẽ thở dài một hơi. Tên Đằng Lỗi này quả thật không hổ là nhân vật thiên tài của Âm Khôi Tông, có thể coi là một đối thủ đáng gờm. Có điều bất luận như thế nào, có Phù khôi Cao cấp bảo hộ, sau này Lâm Động cũng không cần phải sợ hãi ưu thế về mặt số lượng của Âm Khôi Tông nữa.

- Uy lực của Phù khôi Cao cấp này đích thực rất mạnh, nhưng Thuần Nguyên Đan tiêu hao cũng quá nhiều. Nếu như quả thực giao thủ với cường giả Bán Bộ Tạo Hóa như Lâm Lang Thiên, e rằng hai mươi lăm vạn Thuần Nguyên Đan này cũng chống đỡ không được bao lâu.

Một phen thử nghiệm này, uy lực của Phù khôi Cao cấp khiến Lâm Động vô cùng vừa ý. Nhưng mà sự tiêu hao đó cũng là cực kỳ đáng sợ. Chỉ là dùng để thu dọn đám nhân mã của Âm Khôi Tông này thôi, đã tiêu hao hết hơn một vạn Thuần Nguyên Đan. Nếu như đổi lại đối thủ là thuộc đẳng cấp như Lâm Lang Thiên, e rằng sự tiêu hao này sẽ tăng gấp không biết bao nhiêu lần.

- Ha ha, trò vui đã xong, các vị cũng nhìn đủ rồi chứ?

Bàn tay Lâm Động giơ lên, đem Phù khôi Cao cấp trước mặt thu vào trong túi Càn Khôn, sau đó mỉm cười nhìn đám người Mộ Thiên Thiên, trào phúng nói.

- Khanh khách, Thiên Thiên quả thực là có nhãn phúc, lại có thể được nhìn thấy Lâm Động công tử dùng sức mạnh của một người chống đỡ lại nhiều cường giả của Âm Khôi Tông như vậy.

Nghe hắn nói vậy, Mộ Thiên Thiên cũng cười thản nhiên, nói.

- Mộ cô nương không cần chê cười tại hạ. Ta chẳng qua chỉ là dựa vào sức mạnh của Phù khôi mà thôi.

Lâm Động cười cười, giọng điệu vẫn khá hòa thiện. Đại Ma Môn này suy cho cùng cũng là thế lực lớn nhất nhì trong quận Đại Hoang. Hôm nay hắn đã hoàn toàn đắc tội với Âm Khôi Tông, nếu như lại gieo ác cảm với Đại Ma Môn, vậy thì quả thực là phiền phức to rồi. Suy cho cùng ở quận Đại Hoang này, người ta mới là chủ.

Mộ Thiên Thiên che miệng cười, mang theo đám nhân mã của Đại Ma Môn tiến đến, cuối cùng mang theo một luồng hương khí nhàn nhạt, hạ xuống một cách tao nhã bên cạnh Lâm Động.

- Lâm Động công tử, nói ra ngươi có thể có được Phù khôi Cao cấp này, người của Đại Ma Môn chúng ta cũng ra sức không nhỏ a?

Hạ xuống bên cạnh Lâm Động, Mộ Thiên Thiên cười duyên nói.

- Ha ha, Mộ cô nương cũng biết, nếu như để cho đám người của Âm Khôi Tông có được vật này, đối với Đại Ma Môn các người mà nói cũng không phải là thông tin tốt lành gì. Chí ít, ta và các người không có ân oán, sẽ không dùng nó để chống lại các người.

Lâm Động mỉm cười nói. Nữ nhân này tinh linh cổ quái, hắn vốn không muốn mắc nợ ân tình gì với nàng ta.

Nhìn thấy Lâm Động giảo hoạt đem việc này tách ra như vậy, hàm răng của Mộ Thiên Thiên cũng khẽ cắn nhẹ môi. Bọn họ lúc nãy đã tiêu hao không ít với đám người Đằng Lỗi, kết quả Lâm Động lại xuống đó phỗng tay trên, đổi lại là ai cũng đều có chút không cam lòng.

- Ngươi lần này cũng là nhắm đến Tạo Hóa Võ Bi mà đến đúng không?

Mộ Thiên Thiên liếc nhìn Lâm Động một cái, đột nhiên hỏi.

- Tạo Hóa Võ Bi?

Nghe thấy cái tên lạ lẫm này, Lâm Động lại bất chợt ngẩn người. Chẳng lẽ đây chính là mục đích mà các đại thế lực đến đây lần này? Nhưng đây là thứ gì chứ?

Nguồn: tunghoanh.com/vo-dong-can-khon/chuong-282-pHuaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận