Vĩnh Sinh Chương 1163: Bán Thánh

Trên bầu trời tràn ngập sấm sét, khí tức càng lúc càng lớn, một mảnh thế giới yêu ma động quật này bị hủy diệt hoàn toàn, lôi bạo quét tới đâu, nơi đó liền biến thành phế tích.
Yêu ma quỷ quái đã sớm không còn thi cốt.
Đây đều là kiếp số do Phương Hàn dẫn phát, bọn người Tiểu Phủ Hoàng, Tiểu Vũ Hoàng đã sớm trốn ra thật xa, căn bản không rõ Phương Hàn ở nơi nào.
Loại lôi bạo mãnh liệt thế này, ngay cả hư ảnh Lôi Đế Thiên Quân cũng hiện ra, mạnh mẽ đến mức đi lại đó thì đúng là muốn chết. Bọn họ không biết rốt cuộc Phương Hàn thế nào, chỉ có thể trốn thật xa lẳng lặng chờ đợi.
Thế nhưng trong lòng mỗi người đều hết sức nặng nề, biết khẳng định Phương Hàn dữ nhiều lành ít. Trận thiên kiếp này còn khủng bố hơn cả thánh kiếp, cho dù tồn tại Nguyên Tiên đỉnh tới đây độ kiếp, cũng chỉ có kết cục chắc chắn phải chết.

Bởi vì lôi bạo quá mức mãnh liệt, thậm chí Phương Hàn đánh vỡ lôi trì, lao ra ngoài, một quyền đánh thủng hư ảnh Lôi Đế Thiên Quân, bọn họ cũng không thấy rõ.
"Lôi Đế Thiên Quân, đây không phải ý niệm cùng hình thể chân chính phủ xuống! Mà là một đoàn khí tức tự nhiên ngưng tụ thành, đã mạnh đến thế, nếu như thật sự là Lôi Đế Thiên Quân, vậy còn thế nào!"
Phương Hàn tu thành Nguyên Tiên, thực lực tăng mạnh, trước kia đâu bằng hôm nay. Hiện giờ hắn có cảm giác, dù là gặp Thánh nhân đến đây, sợ rằng cũng không khiếp sợ.
Thực lực của hắn hiện giờ, sợ rằng đã đạt đến Nguyên Tiên chân chính đỉnh phong, trở thành cảnh giới Bán Thánh.
Hắn tích lũy quá hùng hậu, một hơi thăng cấp đến Nguyên Tiên, mượn lực lượng máu huyết trong Quỷ Võ Thánh Đồ, luyện ra linh quang bất diệt siêu việt bất cứ Nguyên Tiên nào, pháp tắc trên người cũng nồng hậu hơn Tiểu Thạch Hoàng nhiều lắm.
Chính vì thế, hư ảnh Lôi Đế Thiên Quân cũng đã không làm gì được hắn.
Đương nhiên, hư ảnh Lôi Đế Thiên Quân này không phải ý niệm của Lôi Đế Thiên Quân chân chính phủ xuống, mà là kiếp vân lôi bạo đến cực điểm mà tự nhiên sinh ra tồn tại chí cao. Nếu Lôi Đế Thiên Quân đích thân đối phó hắn, ý niệm phủ xuống đây, còn có thể lợi hại hơn trăm lần, không phải hắn có thể cản được, trừ khi Hỗn Loạn Thiên Quân ra tay lần nữa.
"Phá! Giết! Thu nạp hư ảnh Lôi Đế Thiên Quân này vào trong cơ thể, đây là đại tiệc cuối cùng của thiên kiếp, nuốt hư ảnh Lôi Đế Thiên Quân, sẽ có lĩnh ngộ nhiều hơn với kiếp số."
Phương Hàn một quyền đánh tan hư ảnh Lôi Đế Thiên Quân, há mồm hút vào, cái bóng lôi bạo khí liền cuồn cuộn hút vào trong cơ thể, bắt đầu cô đọng, lực lượng cuồng bạo bị hóa giải thành lực dưỡng dục ôn hòa, lý giải càng hiểu thêm về hình thể Lôi Đế Thiên Quân. Lôi pháp ẩn chứa trong thiên địa đại đạo, hắn cũng có hiểu biết đặc sắc.
Ngay khi hắn đang "hưởng dụng" đại tiệc cuối cùng của thiên kiếp, đột nhiên có một cơn lốc màu đen bùng lên từ mặt đất, nổ tan lôi bạo, tiến hành công kích Phương Hàn.
Cơn lốc đen kia, chính là Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi.
Lúc này hắn không còn có màu tảng đá nữa, mà là màu đen, giống như lây dính ma khí gì đó, thế nhưng lực lượng mạnh hơn vừa rồi không biết bao nhiêu lần, toàn thân quấn quanh từng cỗ khí tức Thánh nhân.
- Ha ha ha ha! Phong Duyên, ta phải cảm ơn ngươi, ngươi lại dẫn phát thiên kiếp hung mãnh như thế, khiến cho nguyên khí trong ma quật dao động, cấm pháp vỡ tan. Nếu không có ngươi, ta còn không thể lấy được một cái phân thân do Thánh nhân Thương Thánh ma đạo thượng cổ để lại, bỏ vào trong Phong Thần Thạch Bi, khôi phục uy lực tiên khí vương phẩm. Hiện giờ tu vi của ta đã là Bán Thánh, Nguyên Tiên đỉnh phong tối cao, nửa bước Thánh nhân, ngươi có biết không?
Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi thoáng cái thuấn di đến bên cạnh Phương Hàn, đánh ra một quyền, thế công mãnh liệt, trong cơn lốc màu đen mang theo thạch khí càng thêm viên mãn.
Quyền phong vừa đến, quanh người Phương Hàn đã ngưng kết từng tầng xác đá màu đen, gần như muốn bắt lấy hắn phong ấn bên trong.
"Cái gì? Tìm được phân thân do Thương Thánh lưu lại, dung nhập vào thân thể, tu vi đến cảnh giới Bán Thánh. Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi quả nhiên khó giết! Ta vượt qua thiên kiếp, thành tựu Nguyên Tiên, vốn cho rằng giết hắn như trở bàn tay, thế nhưng hắn lại chiếm được kỳ ngộ như thế? Lẽ nào mạng hắn thật chưa đến lúc bị diệt?"
Toàn thân Phương Hàn khẽ động, xác đá màu đen nổ ra từng tấc, một quyền đối đầu, liều mạng đối đầu với Tiểu Thạch Hoàng Tống Đằng Phi.
Lập tức, hai quyền va chạm, trong cơ thể Phương Hàn liền ào ạt tràn vào một cỗ lực lượng cuồng bạo dung hợp Ma đạo cùng Thạch dạo. Ngay lập tức trước mắt Phương Hàn trùng trùng ma ảnh, ma lực cùng thạch lực đấu đá lung tung trong cơ thể, tinh thể thần quốc toàn thân rung động răng rắc.
"Văn Minh Ma đạo, Văn Minh Thạch đạo..."
Lúc này tu vi Phương Hàn cỡ nào? Tâm linh chợt lóe lên, hai đại văn minh đi ra hàng phục hai cỗ lực lượng này, hóa giải triệt để, không tạo thành bất cứ phá hoại nào trong cơ thể, ngược lại trở thành nguyên khí tẩm bổ cho hắn.
Còn Tiểu Thạch Hoàng trong va chạm đó liên tục lui lại, nhiều chỗ trên thân thể nổ tung. Thì ra lực lượng trong một kích của Phương Hàn, cũng đánh vào cơ thể hắn. Lúc này Phương Hàn thăng cấp Nguyên Tiên, lực lượng cứng rắn hung mãnh cỡ nào? Ngay cả hư ảnh Lôi Đế Thiên Quân cũng bị đục thủng, cho dù hiện giờ Tiểu Thạch Hoàng chiếm được kỳ ngộ to lớn, hóa giải cũng rất gian nan.
- Vượt qua thiên kiếp, tại sao ngươi còn hung mãnh như thế!
Toàn thân cuồn cuộn thạch khí, ma khí tràn lan, Tiểu Thạch Hoàng thật vất vả mới áp chế nguyên khí trong cơ thể xuống, liền hoảng sợ không thôi.
- Dù là ngươi có được kỳ ngộ, trở thành Bán Thánh, ta vẫn có thể giết được ngươi.
Phương Hàn đi ra một bước hư không, đến trước mặt Tiểu Thạch Hoàng lại là một quyền. Trong một quyền này bốn phía dày đặc lôi diện, ngưng tụ thành Càn Khôn Đồ, Vạn Hoàng Đồ, Xã Tắc Đồ...
Phương Hàn đã có thể hoàn nguyên ra uy lực của thiên kiếp, tiến hành công kích Tiểu Thạch Hoàng.
Hai tay Tiểu Thạch Hoàng lại xé ra một tấm Thần Đồ, càng có nhiều Thần Đồ xuất hiện, mạnh mẽ bao bọc lấy hắn, khiền cho toàn thân hắn sinh ra một loại khí tức cháy khét, tảng đá cũng bị thiêu đốt nứt ra.
- Đáng chết!
Mặt mũi hắn trở nên dữ tợn, sau lưng hắn xuất hiện ma ảnh to lớn như Thánh nhân. Ma ảnh kia bị phong ấn trong Phong Thần Thạch Bi, tiện tay một trảo, tất cả Thần Đồ đều vỡ ra!
- Phong Duyên, đến lúc này ta phải thừa nhận, ngươi là một người duy nhất trong đông đảo Thánh tử có thể chống lại với ta. Hôm nay ta sẽ không đấu với ngươi, chờ ta chân chính luyện hóa phân thân Thương Thánh trong người, pháp lực đến lúc toàn thịnh, ta sẽ triệt để đánh chết ngươi. Ngươi chờ đó.
Xé rách Thần Đồ, toàn bộ thân thể Tiểu Thạch Hoàng vặn vẹo lóe lên, lui vào hư không, bất ngờ không chiến đấu với Phương Hàn, trực tiếp bỏ chạy.
Phương Hàn không nói một lời, lao sát theo sau, hai tay đánh ra đại thuật tuyệt sát, lôi bí pháp vừa lĩnh ngộ ra, trực tiếp cách không đánh tới. Hiện giờ hắn thăng cấp Nguyên Tiên, tất cả pháp tắc ngưng tụ thành bất diệt linh quang, có thể tiến hành công kích mãnh liệt cách Thiên giới đại châu xa xôi, căn bản không quan tâm Tiểu Thạch Hoàng trốn đi thật xa.
Từng đạo lôi quang ngưng tụ trong không gian, lại biến thành từng đạo hư ảnh Lôi Đế Thiên Quân, trực tiếp nhào tới, rơi vào sâu trong ma quật. Trải qua mười nhịp thở, truyền lại một tiếng hét thảm.
Phương Hàn đứng yên bất động, lẳng lặng chờ đợi. Một lát sau, hư ảnh Lôi Đế Thiên Quân kia bay trở về, dung nhập vào thân thể hắn, còn trên tay hắn lại xuất hiện một giọt máu tươi.
Một giọt máu tươi này thoáng hiện ra màu sắc như tảng đá, bên trên còn như ẩn như hiện cái bóng của Tiểu Thạch Hoàng, giống như có được linh tính. Hiển nhiên là Phương Hàn một chiêu làm hắn bị thương, lấy được máu huyết bổn mạng của hắn.
- Phong Duyên, thiên kiếp lần này còn lợi hại hơn cả thánh kiếp, ngươi còn vượt qua được nguyên vẹn, ông trời cũng không diệt được ngươi. Chúc mừng ngươi thăng cấp đến cảnh giới Nguyên Tiên, từ nay về sau chỉ kém một bước là có thể thành tựu Thánh nhân, đến lúc đó không biết xưng hô ngươi thế nào, chẳng lẽ là Phong Thánh?
Tiểu Vũ Hoàng, Tiểu Phủ Hoàng bay đến, liên tục chúc mừng.
- Đáng tiếc, không thể giết được Tiểu Thạch Hoàng.
Thiên Vương Thánh Linh do Tôn Thi Họa cùng đông đảo Thánh tử hóa thân thành cũng bay tới, thở dài không thôi:
- Hắn lại chiếm được phân thân Thương Thánh lưu trong ma quật, sau này tiền đồ không thể đánh giá, là một uy hiếp to lớn đối với Vũ Hóa Môn.
- Không sao, vừa rồi ta đánh hắn bị thương, còn thu được một giọt tâm huyết của hắn. Sau này có thể vận dụng các loại thủ đoạn, suy tính được tồn tại của hắn, tất cả những hành động của hắn đều ở trong bàn tay của ta.
Phương Hàn thu giọt máu này vào Chu Thiên Nghi:
- Hiện giờ hắn đang hội hợp cùng đông đảo Thánh tử Thái Nhất Môn, ta đang suy nghĩ xem có thể đại khai sát giới, giết sạch toàn bộ Thánh tử Thái Nhất Môn, hay là nên đợi thời cơ?
- Phong huynh, chuyện không thể làm quá mức. Thiên kiếp của huynh càng lúc càng lớn, lúc thăng cấp Nguyên Tiên lọt vào thiên kiếp còn lớn hơn cả thánh kiếp của người khác. Nếu như thăng cấp Thánh Tiên trở thành Thánh nhân, thiên kiếp sẽ mạnh tới mức nào? Nếu như giết tất cả Thánh tử Thái Nhất Môn, chỉ sợ vừa ra khỏi Thái Cổ Chi Khư, đám lão già Thái Nhất Môn sẽ không để ý quy củ, tìm huynh gây chuyện.
Tiểu Vũ Hoàng Hạ Chi Thu khuyên bảo.
- Vậy được, trước tiên ta bỏ qua chuyện này. Trước giúp các người vượt qua thiên kiếp Nguyên Tiên rồi nói tiếp.
Phương Hàn nhìn hai người, biết khí tức của bọn họ cũng đã đến giới hạn, rất nhanh có thể đột phá đến cảnh giới Nguyên Tiên, cô đọng bất diệt linh quang.
Vì vậy hắn giúp hai người một tay, một khi tu thành Nguyên Tiên, cướp đoạt bảo tàng trong Thái Cổ Chi Khư thì sẽ có được trợ lực rất mạnh.
Lúc đang nói chuyện, hắn chỉ một ngón, hai đạo bất diệt linh quang đánh vào thân thể hai người. Lập tức khí tức trên người bọn họ liền không khống chế được, toàn thân bắt đầu run lên, từng đạo kiếp vân ngưng tụ thành hình trên đỉnh đầu.
- Phong huynh!
Tiểu Phủ Hoàng Hiên Viên Phá hét lớn một tiếng.
- Không sao, có ta ở đây, thiên kiếp của các người chỉ là trò chơi mà thôi, sẽ qua rất nhanh. Hơn nữa tuy rằng các người là Hoàng giả chuyển thế, thiên kiếp sẽ lợi hại hơn rất nhiều so với tu sĩ bình thường, cũng không lợi hại đến mức như ta. Nhanh chóng vượt qua kiếp số, thành tựu Nguyên Tiên, ta bù đắp cho các người vượt qua thời kỳ suy yếu sau khi vượt qua kiếp số.
Phương Hàn đột nhiên quát lớn, cảnh báo một tiếng, rồi hai người dường như được thanh tẩy.
Hai đại Hoàng giả chuyển thế lập tức khoanh chân ngồi yên giữa không trung, thần tình nghiêm túc, tích súc lực lượng đối mặt thiên kiếp ở không trung, chuẩn bị chống cự.
Thời gian tàn nửa nén nhang, kiếp vân chân chính bắt đầu nồng đậm. Lôi đình thô to trút xuống như thác lũ, trong đó diễn hóa ra rất nhiều binh khí võ đạo, thậm chí còn có bộ dạng bất hủ cổ lôi pháo, tiến hành oanh kích hai người.
Nhất là Tiểu Vũ Hoàng, trong lôi kiếp của nàng còn xuất hiện đến cả trăm khẩu lôi pháo.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/vinh-sinh/chuong-1163/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận