Đến hiện tại mới thôi, Phương Hàn mới coi chúa tể Âm Dương là địch nhân chân chính của mình.
Từ khi hắn tu thành Thiên Quân, từng bước trưởng thành, tạo thành đại thế cho dù là gặp cao thủ vô địch, chúa tể Chiến Tranh, Thiên Mẫu thì Phương Hàn cũng không cảm thấy bọn họ là địch nhân chân chính của mình.
Địch nhân chân chính của hắn là Tạo Hóa Tiên Vương, Khởi Nguyên Tiên Vương theo lời đồn, mọi Tiên Vương tính kế hắn, cũng chỉ có Tiên Vương mới đáng giá hắn đối đãi một cách nghiêm túc.
Tuy nhiên hiện tại xem ra, trong số Thiên Quân cũng chỉ có mình đáng là cao thủ. Chúa tể Âm Dương này mặc dù bị mình nhục nhã một trận ở Càn Khôn hội trường, nhưng chân chính động thủ, mỗi chiêu đều chỉ thẳng bản tâm, chém vào điểm yếu ẩn bí nhất ở nơi sâu trong lòng. Hơi chút vô ý sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn.
Tuy nhiên, tuy là địch nhân chân chính nhưng chúa tể Âm Dương này còn không thể tạo thành thương tổn đối với hắn.
Đối mặt với một kiếm vấn tâm, thân thể Phương Hàn phóng lên cao.
Nhưng một kiếm kia như bóng với hình, như giòi bám xương đuổi theo, căn bản không thể trốn tránh.
Phương Hàn căn bản không muốn trốn tránh. Vào lúc hắn phóng lên cao, bàn tay khẽ điểm, đồng dạng một đạo kiếm khí xuất hiện trên đầu ngón tay. Đầu ngón tay run lên mãnh liệt, một kiếm ba màu ở trong kiếm quang. Thậm chí chúa tể Âm Dương nhìn thấy kiếp trước, kiếp này, kiếp sau của mình.
Một kiếm Tam Sinh!
Chúa tể Âm Dương thấy một kiếm này, sắc mặt đại biến, thân thể cao ngất chấn động mãnh liệt, kiếm thuật biến đổi, liên tục lui về sau:
- Âm Dương Cực Biến!
Một chiêu cực đạo biến hóa bay múa, cả thân thể chúa tể Âm Dương giống như con bướm bay múa, né tránh kiếm khí của Phương Hàn.
Xuy-
Nhưng một kiếm cuối cùng của Phương Hàn hoàn toàn không có quỹ tích, lắt léo đánh lên vai chúa tể Âm Dương. Một mảnh quần áo to bị chém rách, đầu vai chúa tể Âm Dương xuất hiện vết máu.
Hai người tách ra.
Phương Hàn khoanh tay mà đứng, mà chúa tể Âm Dương thì sắc mặt khó coi nhìn vết máu trên vai, hơi chút cử động từng cỗ Âm Dương Lực tràn lên, bao phủ vết máu trên vai chữa trị thương thế.
- Chúa tể Âm Dương, ngươi thua một chiêu!
Phương Hàn nói một cách bình thản:
- Kiếm thuật của ngươi kém ta một chút!
- Tam Sinh Kiếm! Vì sao ngươi có thể thi triển ra lực lượng của Tam Sinh Thạch? Chẳng lẽ Thần khí mạnh nhất chư thiên Tam Sinh Thạch ở trong tay ngươi?
Sau khi chúa tể Âm Dương khôi phục thương thế, trường kiếm chấn động kêu lên ông ông, toàn thân ngưng thần đề phòng, sinh mệnh dường như tăng lên cảnh giới đậm đặc nhất:
- Một kiếm thật tốt. Một kiếm Tam Sinh, kiếp trước kiếp này kiếp sau đều ở trong một kiếm, phá vỡ mọi chướng ngại, phá tan Âm Dương Kiếm của ta. Bội phục, bội phục! Rốt cục ngươi là ai?
- Tam Sinh Thạch không ở trong tay ta, tuy nhiên đạo thuật của ta có thể suy diễn ra các loại thánh Pháp chư thiên. Thiên hạ này không có đạo thuật ta không học được.
Phương Hàn đứng ngạo nghễ:
- Tuy nhiên kiếm thuật của ngươi đạt được sự tôn kính của ta. Chúa tể Âm Dương, ta người chính trực không làm chuyện mờ ám. Ta nói cho ngươi, ta chính là Kỷ Nguyên Thiên Quân Phương Hàn, chúa tể Nguyên giới vừa mới từ Thiên giới phi thăng lên, tiến vào Giới Thượng Giới tìm kiếm Điện Mẫu Thiên Quân. Ta nghe nói Điện Mẫu Thiên Quân vừa thoáng hiện trong Âm Dương Thành của ngươi, còn cùng ngươi phát sinh ân oán. Ta là người thủ hộ của Điện Mẫu Thiên Quân, kẻ thù của nàng chính là kẻ thù của ta. Cho nên ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Nguyên lai ngươi chính là Kỷ Nguyên Thiên Quân, mấu chốt trong đại kiếp nạn thiên địa!
Chúa tể Âm Dương chấn động mạnh, dường như không thể tin vào hai mắt mình:
- Ngươi... làm sao có thể! Nghe đồn tu vi của ngươi phi thường nhỏ yếu, là người sinh ra trong kỷ nguyên này, làm sao lại tu luyện tới cảnh giới lợi hại như thế? cũng tới tu vi mười bốn kỷ nguyên?
- Thiên hành kiện, quân tử không ngừng vươn lên.
Phương Hàn ha hả cười:
- Ti vi tới mười bốn kỷ nguyên tính là gì? Tiên Vương, Vĩnh Sinh Đạo đều phải cầu được.
- Hừ! Nếu đã như vậy, ta càng không thể buông tha ngươi!
Trên mặt chúa tể Âm Dương có một tia cười nghiền ngẫm:
- Ngươi cùng Điện Mẫu Thiên Quân đều là nhân vật mạnh mẽ sinh ra trong kỷ nguyên này, có được đại khí vận trong thiên địa. Có thể bắt được hai người các ngươi rồi luyện hóa, lập tức có thể đột phá tới Tiên Vương. Hơn nữa hôm nay có thể bắt giữ ngươi phong ấn, truyền ra phong thanh. Điện Mẫu Thiên Quân hẳn là sẽ tới. Đến lúc đó quả thật là như bắt ba ba trong rọ.
- Chúa tể Âm Dương, ngươi là thấy lợi tối mắt? Vừa rồi thua ta một chiêu, không ngờ còn dám tham lam như vậy, muốn bắt giữ ta cùng Điện Mẫu Thiên Quân để luyện hóa? Chỉ bằng một câu này của ngươi, hôm nay cho dù ngươi chạy trốn tới thiên ngoại thiên ta cũng phải giết chết ngươi!
Trên tay Phương Hàn bốc lên một đoàn hỏa diễm.
- Ngươi cho là ta cũng chỉ có chút tu vi như vậy cũng xứng làm chúa tể Âm Dương? Âm Dương Pháp Thần, xuất hiện đi!
Thân thể chúa tể Âm Dương lay động, một kiếm chỉ lên trời, Âm Dương nhị khí phóng lên cao không ngờ biến thành một nam một nữ. Hai người này một người vàng lợt, một người trắng nõn. Vàng lợt bá đạo, đại khí tận trời, nữ nhân trắng nõn dáng người thướt ta.
Phương Hàn thậm chí cảm giác được khí tức Tiên Vương từ trong đôi Âm Dương Pháp Thần này.
Hơn nữa hẳn thấy được trong cơ thể nam nhân vàng lợt kia ẩn sâu một chữ Dương, mà nữ nhân kia thì lại là chữ Âm. Dùng hai chữ Âm Dương làm hồn, xương cốt Tiên Vương làm phách luyện chế thành Âm Dương Pháp Thần.
- Phương Hàn. Không thể không nói tiềm lực của ngươi rất lớn, nếu như để ngươi tiếp tục sống sót, tương lai không lâu chỉ sợ ngươi cũng biến thành nhân vật giống như chúa tể Càn Khôn. Ngươi sẽ đem toàn bộ chúng ta cắn nuốt đều thành tựu Tiên Vương đại đạo vô thượng của ngươi!
Chúa tể Âm Dương hiến tế ra Âm Dương Pháp Thần, sắc mặt ngưng trọng dị thường:
- Đôi Âm Dương Pháp Thần này của ta chính là tiến vào chiến trường Tiên Vương thu hoạch máu, thịt, xương cốt Tiên Vương còn sót lại luyện chế mà thành. Dựa vào hai chữ Âm Dương, trải qua lực thời không vặn vẹo của Vĩnh Sinh Chi Môn mà thu hoạch được thần linh vô thượng, cuối cùng ngưng tụ thành hai Pháp tắc, trở thành nguyên thần. Phương Hàn, ta lấy ra tất cả thực lực bản thân là tôn trọng ngươi. Hy vọng trận chiến này ngươi cũng xuất ra đủ thực lực để ta xem rốt cục lợi hại đến trình độ nào?
- Như ngươi mong muốn, vốn ta không muốn thi triển đòn sát thủ của ta, hiện tại ngươi nói như vậy ta liền cho ngươi kiến thức một chút Đại Mệnh Vận Thuật xếp thứ nhất trong ba ngàn đại đạo chư thiên!
Phương Hàn gật gật đầu:
- Chúa tể Âm Dương. Ngươi chết dưới Đại Mệnh Vận Thuật cũng có thể sáng mắt.
- Cái gì? Đại Mệnh Vận Thuật.
Cặp mắt chúa tể Âm Dương đều thẳng, gần như không thể tin được vào tai:
- Thế gian này không ai có năng lực nắm giữ vận mệnh, ngươi cũng không thể...
Nhưng lời hắn còn chưa dứt, hai tay Phương Hàn khẽ vòng, hư không bị giam cầm, một dòng sông vận mệnh xuất hiện trong hư không. Cùng với dòng sông vận mệnh không phải là dòng sông số mệnh lúc trước mà là vận mệnh chân chính. Ở trong con sông, mỗi người thậm chí là vật đều có thể nhìn thấy gương mặt của mình, đủ mọi thứ kiếp trước, kiếp này, kiếp sau của mình.
Dòng sông này có thể phá vỡ vạn Pháp thế gian, thậm chí là Pháp Ngoại Pháp, Pháp Vô Pháp.
Không có gì có thể thoát khỏi trói buộc của vận mệnh.
Ầm!
Dòng sông vận mệnh sụp đổ xuống, cứ như vậy vây quanh Âm Dương Pháp Thần tiến hành vây khốn. Âm Dương Pháp Thần liên tục rống giận, hai tay đánh Âm Dương Pháp hoàn, một vòng nối một vòng, Âm Dương Lực thúc giục tới đỉnh điểm nhưng là lại bị Phương Hàn ngăn chặn sít sao.
- Âm Dương đại bùng nổ!
Chúa tể Âm Dương cảm nhận được áp lực vô cùng tận, gần như không thể chống cự. Hắn biến sắc, Âm Dương nhị khí toàn thân lập tức cấp tốc ma sát, từng cỗ lực bùng nổ thật lớn nối nhau bộc phát, Âm Dương nhị khí hoàn toàn nổ tung, muốn phá tan trói buộc của Vận Mệnh Lực.
Vô số Âm Dương trường kiếm xuất hiện trong không trung diễn biến ra những đạo thiên kiếm. Mỗi một đạo thiên kiếm đều rít lên chấn nổ, giống như Thái cổ thần sơn gặp hủy diệt, giống như thượng cổ nhật nguyệt bị cắn nuốt.
Hắn ngạnh kháng vận mệnh, như một anh hùng cái thế đi ra từ trong sử thi và thần thoại, muốn hướng về vận mệnh nói
"Không".
Bá!
Dòng sông vận mệnh kia không ngờ bị vụ nổ đánh bật, bị thiên kiếm chém ra một dấu vết.
- Quả nhiên là Đại Mệnh Vận Thuật. Tuy nhiên ta muốn phản kháng vận mệnh, mỗi người đều không cam lòng vận mệnh an bài, mệnh ta do ta không do trời!
Chúa tể Âm Dương ngửa mặt lên trời rống lớn, cả người nhận vận mệnh tẩy rửa, dường như tiến vào một loại cảnh giới thánh linh chí tôn. Không ngờ hắn mượn dùng Vận Mệnh Lực áp bách đột phá cảnh giới của mình.
Thấy bộ dạng này của chúa tể Âm Dương, Dạ Đế Thiên Quân ở trong Kỷ Nguyên Thần Trận chấn động:
- Môn chủ, người này lại mượn dùng Đại Mệnh Vận Thuật đột phá. Không tốt! Một khi hắn đột phá, sẽ không thể áp chế được hắn, đến lúc đó nguy hiểm vô cùng.
- Không ai có thể thoát khỏi vận mệnh trói buộc, Tiên Vương cũng không được. Trong thiên địa chỉ có một mình ta có thể nắm giữ vận mệnh, chúa tể Vận Mệnh. Ta là vị thần duy nhất trong thế giới, chúng thần thời đại đều chỉ duy có ta là độc tôn!
Ầm ầm!
Trong Kỷ Nguyên Thần Trận, một thanh âm thật lớn truyền ra, chấn động Dạ Đế Thiên Quân trực tiếp hôn mê, chỉ có thể mặc trôi giạt trong Kỷ Nguyên Thần Trận.
Phương Hàn phát uy, trong chiến đấu với chúa tể Âm Dương, đối mặt với phản kích mãnh liệt của đối phương phun ra một ngụm nguyên khí, hai tay đánh ra phù văn phức tạp khiến người ta đầu váng mắt hoa. Cho dù là Thiên Quân thấy dấu tay của hắn cũng tuyệt đối khổ sở tới hộc máu, căn bản không ai có thể hình dung được sự huyền ảo, vĩ đại của dấu tay của hắn.
Hắn giống như một dãy núi cao kéo dài, giống như biển rộng vô tận giống như tinh không mênh mông, giống như hư không.
Rầm rầm!
Dòng sông vận mệnh đột nhiên gia tăng gấp mười, từng con sóng động trời đánh lên thân thể chúa tể Âm Dương.
Phốc!
Chúa tể Âm Dương rốt cục không kiên trì nổi, thân thể bị con sóng đánh bay ngược ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi. Hai Âm Dương Pháp Thần cũng bắt đầu ảm đảm, Âm Dương Lực bị suy yếu không ít.
Dưới Đại Mệnh Vận Thuật, chúa tể Âm Dương căn bản không phải đối thủ. Phương Hàn luyện hóa Thiên Địa Huyền Môn, chữ Thọ, thực lực lại tăng lên gấp mười, đạt tới đỉnh của mười bốn kỷ nguyên, luận thực lực bản thân đã vượt qua chúa tể Âm Dương. Cộng thêm huyền diệu của Đại Mệnh Vận Thuật, chúa tể Âm Dương căn bản vừa bắt đầu liền rơi vào hạ phong.
- Phong ấn trọn đời!
Phương Hàn bước ra một bước, dòng sông vận mệnh biến thành một viên cầu, tiếng nước chảy không ngừng bắt đầu ngưng kết từ trên xuống dưới tiến hành bao phủ chúa tể Âm Dương, muốn hoàn toàn phong ấn vị cao thủ vô địch này.
Hết BooM Vĩnh Sinh 50 Chương :99: Xin chân thành cảm ơn các MTQ :99:
Vĩnh Sinh
Tác Giả: Mộng Nhập Thần Cơ