Vũ Động Càn Khôn Chương 298 : Phù văn màu đen.

Võ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
-----oo0oo-----
Chương 298: Phù văn màu đen.

Nhóm dịch: black
Biên: NguyenDuy84
Nguồn: Sưu Tầm







Mây đen bắt đầu khởi động đầy trời, từng trận cuồng phong bốc lênh mạnh mẽ, nguyên lực ba động đáng sợ xé rách bình nguyên phía dưới, dị tượng kinh thiên động địa như vậy khiến người khác nhìn thấy không khỏi phải kinh ngạc hoảng sợ.

Mà ở giữa những luồng gió lốc khủng bố đó, bộ hài cốt thần bí kia đã chậm rãi phiêu phù ở nơi cách Lâm Động không xa. Nhìn bộ hài cốt màu trắng xám cùng với trong hốc mắt không ngừng lóe ra một luồng hồng mang nhàn nhạt, Lâm Động cũng thầm nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng thúc dục nguyên lực trong cơ thể đến mức tận cùng, Thiên Lân Cổ Kích nhất thời cũng hiện ra trong tay hắn.



- Rống!

Tiểu Viêm cũng có thể cảm nhận thấy được chỗ kinh khủng của đối thủ mạnh mẽ trước mặt, lập tức phát ra một tiếng hổ gầm, song dực huyết sắc khẽ di chuyển, hình thành một lớp chắn bảo hộ, che lấy thân thể Lâm Động.

- Hiện tại làm sao bây giờ?

Da đầu Lâm Động run lên, quay sang hỏi tiểu điêu trên vai, hiện tại đã không có cách nào chạy trốn nữa rồi.

- Nếu như thật sự không được, vậy thì đành vứt bỏ túi Càn Khôn thôi.

Tiểu điêu bất đắc dĩ nói.

- Cái tên ngu xuẩn này, ngày thường thổi phồng lợi hại như vậy, đến thời điểm mấu chốt thì lại dùng không được.

Lâm Động cắn răng, nói.

Nghe vậy, tiểu điêu không khỏi có chút xấu hổ, nói:

- Con mẹ nó, thứ này cũng không phải là vật tầm thường, nếu như ta còn ở thời kỳ toàn thịnh…

Nghe cái tên này vừa muốn nói đến hắn lúc còn thời kỳ toàn thịnh, Lâm Động không biết nói gì nữa, hiện tại hắn cũng chẳng muốn cãi với tên này. Bàn tay khẽ nắm chặt lấy Thiên Lân Cổ Kích, hiện tại cho dù hắn có vứt bỏ túi Càn Khôn đi chăng nữa, nói không chừng bộ hài cốt thần bí kia vẫn sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn. Một khi đã như thế, vậy thì cũng chỉ có thể liều mạng mà thôi.

- Ai ai, đừng có làm ra bộ dáng thất thểu như vậy. Tuy rằng điêu gia ta hiện tại đánh không lại thứ quỷ này, nhưng mà nếu như muốn dẫn ngươi chạy trốn thì vẫn còn làm được. Tuy nhiên cái giá phải trả thì cũng hơi đắt một chút.

Tiểu điêu nhếch miệng, có chút bất đắc dĩ nói.

- Hy vọng là vậy.

Lâm Động hiện tại cũng không định gửi gắm hy vọng vào cái tên này. Ánh mắt của hắn gắt gao nhìn bộ hài cốt thần bí kia. Từ trên thân thể của bộ hài cốt nguyên lực thiên địa đột nhiên bùng nổ ra vô cùng kịch liệt. Hắn biết, thứ quỷ quái này tựa hồ như sắp ra tay rồi.

- Người đoạt lấy bảo vật, giết không tha!

Hài cốt thần bí chân đạp long quyển phong, bên trong hốc mắt lóe ra một luồng hồng mang sâm dị. Một thanh âm khàn khàn kỳ lạ dị thường chậm rãi truyền ra từ trong miệng của nó. Trong thanh âm kia còn mang theo sát ý ngút trời, ngay cả thiên địa cũng phải vì đó mà biến sắc.

Mà khi thanh âm này khàn khàn truyền ra, cốt chưởng của bộ hài cốt thần bí màu xám trắng kia mạnh mẽ đánh ra, nguyên lực thiên địa nhất thời gào thét mạnh mẽ, không ngờ ở giữa không trung lại trực tiếp ngưng tụ thành một cốt chưởng nguyên lực to lớn vô cùng, gần như hoàn toàn che lấp cả mặt trời. Ngay sau đó cốt chưởng vỗ mạnh xuống, trực tiếp chấn cho không khí nổ tung, mạnh mẽ chụp xuống đỉnh đầu Lâm Động. Nhìn uy thế kia nó, cho dù là một ngọn núi cũng phải bị nó đánh cho tan thành mây khói!

Đối mặt với thế công khủng bố như thế này, sắc mặt Lâm Động cũng toát ra một chút tái nhợt. Thế nhưng chỉ trong chốc lát, trong mắt hắn đột nhiên lóe lên vẻ lạnh lùng. Một khi đã không còn đường để trốn, vậy chỉ có thể liều mạng chống cự mà thôi!

- Ta thật muốn nhìn Thủ Hộ Giả đến tột cùng là có năng lực như thế nào!

Lâm Động gầm nhẹ một tiếng, chợt hai tay đột nhiên biến ảo ra từng ấn pháp cực kỳ huyền ảo. Mà theo sự thay đổi của ấn pháp này, nguyên lực quanh thân hắn cũng ngay lúc này lập tức sôi trào lên. Thậm chí ngay cả nguyên lực thiên địa chung quanh cũng có dấu hiệu bị hắn hấp dẫn lại.

Ầm ầm!

Một luồng nguyên lực thiên địa ba động kỳ dị nhất thời hội tụ lại chung quanh thân thể Lâm Động, trong trong mơ hồ cũng có thanh thế cực kỳ không kém. Mà điều làm cho người khác kinh ngạc chính là, điều động nguyên lực thiên địa chính là năng lực mà chỉ có cường giả Niết Bàn Cảnh mới có, nhưng hiện tại không ngờ lại bị Lâm Động vừa mới đạt tới Tạo Khí Cảnh tiểu thành đã có thể làm được. Một màn này nếu bị bọn Vương Thống nhìn thấy, tất nhiên sẽ bọ dọa cho sợ đến mức đái ra quần.

- Muốn giết ta, để cho ngươi xem thử uy lực của Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ!

Nguyên lực không ngừng gào thét, ánh mắt Lâm Động nhất thời cũng toát ra vẻ lạnh lùng. Hắn bước ra phía trước một bước, sau đó chỉ mạnh một ngón tay lên không trung.

Theo ngón tay Lâm Động chỉ ra, cuồng phong đầy trời dường như cũng đều trở nên yên tĩnh lại. Mây đen bắt đầu khởi động, chợt bị một cỗ lực lượng cực mạnh đánh cho tiêu tán. Nguyên lực không ngừng ngưng tụ lại, một ngón tay màu đen khổng lồ, chiều ước chừng trăm trượng nhất thời phá rách trường không, giống như một tảng đá màu đen cự đại, mang theo một loại khí tức hoang vu kỳ lạ, hung hăng bắn mạnh về phía bộ hài cốt thần bí kia.

Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ, đó là vũ kỹ Tạo Hóa Cấp mà Lâm Động học được trong Tạo Hóa Võ Bi. Không nghĩ tới một khi thi triển ra lại có thể tự động ngưng tụ nguyên lực thiên địa. Hơn nữa khi Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ hướng tới bộ hài cốt thần bí, nguyên lực thiên địa quanh thân của bộ hài cốt kia thế nhưng lại cũng ngưng đọng lại giống như một cái lao tù nhốt bộ hài cốt thần bí kia ở trong đó, không thể nhúc nhích tránh đi được.

Đương nhiên, dựa thực lực hiện tại của Lâm Động cho dù có thi triển Đại Hoang Nhân Thiên Chỉ, hiển nhiên cũng không có khả năng trói buộc hoàn toàn bộ hài cốt thần bí được. Bởi vậy, nguyên lực phong tỏa ngưng đọng kia cũng chỉ giằng co được trong nháy mắt, đã bị bộ hài cốt thần bí kia chấn nổ tung ra. Sau đó cốt chưởng vung lên, chưởng ấn bạch cốt khổng lồ đã ầm ầm đánh vào ngón tay màu đen khổng lồ kia.

Ầm!

Trong chốc lát va chạm, mặt đất bên dưới điên cuồng run rẩy, một luồng gió lốc nguyên lực mạnh mẽ lạ thường thổi quét mở rộng ra, cuồng phong dâng lên ngập trời. Toàn bộ mây đen trên bầu trời cơ hồ trong khoảnh khắc đã bị quét ngang sạch sành sanh!

Gió lốc nguyên lực lan tràn đến mặt đất, nhất thời một cột cát sóng khổng lồ từ bình nguyên mạnh mẽ dâng lên hiện. Sau đó cột cát sóng khổng lồ cao tới hơn mười trượng kia, lan tràn ra tạo thành một vòng tròn đất đá thổi quét ra bốn phương tám hướng. Cả bình nguyên thời khắc này đều trở thành một đống đất đá hỗn độn.

Mà ngay tại trung tâm luồng gió lốc nguyên lực thổi quét ra kia, cốt chưởng và ngón tay khổng lồ tối đen kia đều không ngừng điên cuồng phóng thích ra những gợn sóng gió lốc đáng sợ. Cuối cùng, trong một tiếng nổ lớn, cả hai cũng đều nổ tung ra biến mất. truyện cập nhật nhanh nhất tại tung hoanh chấm com

Lâm Động dựa vào thực lực của Tạo Khí Cảnh đã thành công chống đỡ được một kích khủng bố của hài cốt thần bí kia.

- Phốc xuy!

Chẳng qua tuy nói chống đỡ được một kích công kích lần này, nhưng sắc mặt của Lâm Động cũng đã trắng bệch, một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra, thậm chí ngay cả lỗ chân lông toàn thân hắn cũng đều tươm ra một ít vết máu tươi, trong chốc lát cả người đã biến thành một huyết nhân.

Một ngụm máu tươi phun ra, Lâm Động nhất thời lui về phía sau hơn mấy trăm bước mới có thể ổn định lại. Lúc này, nguyên lực trong cơ thể hắn cơ hồ đã tiêu hao hầu như không còn sau một kích va chạm lúc nãy.

- Cái thứ chết tiệt này, cũng quá mức khủng bố rồi!

Lâm Động đưa tay lau vết máu trên khóe miệng, cảm thụ được thương thế trong cơ thể, không khỏi cười khổ một tiếng. Tuy nói hắn miễn cưỡng ngăn cản được một chiêu của đối phương, nhưng cái giá phải trả này quả thực không nhỏ rồi.

- Những kẻ xâm nhập, giết không tha!

Hốc mắt bộ hài cốt thần bí kia chợt lóe ra hồng mang quỷ dị. Thanh âm khàn khàn mà lạnh lùng vô tình, vẫn chậm rãi truyền ra. Chợt cốt chưởng quét ngang bầu trời một cái, nguyên lực khủng bố lại một lần nữa ngưng tụ trên đỉnh đầu. Chỉ trong thời gian ngắn ngủn đã trực tiếp ngưng tụ ra mười cốt chưởng nguyên lực so với lúc trước còn khổng lồ hơn rất nhiều. Một loại nguyên lực ba động đáng sợ nhất thời theo cốt chưởng khuếch tán ra.

Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Lâm Động cũng nhịn không được nhất thời biến thành tối đen, vừa dốc sức chống đỡ xong một cốt chưởng đã cạn kiệt sức lực, bây giờ lại gặp tiếp mười chiêu như thế nữa, e rằng ngay cả cái mạng của hắn cũng không còn.

- Tiểu tử ngươi cũng quá lỗ mãng rồi, dám chính diện chống đối với thứ quỷ quái này!

Tiểu điêu phóng lên trên bả vai của Lâm Động, Tiểu Viêm lúc này cũng phóng vọt tới, che chắn phía trước mặt Lâm Động, hướng về phía bộ hài cốt thần bí phát ra từng tiếng gầm gừ phẫn nộ.

- Hiện tại phải làm sao bây giờ?

Lâm Động hít sâu một hơi. Hiện tại đã đi tới thời điểm sinh tử, nếu không có cách đối phó nào hữu hiệu, chỉ sợ hôm nay hắn phải chết ở trong này.

- Yên tâm, ngươi không chết được đâu!

Tiểu điêu lắc lắc đầu, ánh mắt của nó thoáng có chút do dự và đấu tranh tư tưởng mãnh liệt. Một lát sau, cuối cùng nó cũng hít một hơi, vươn hai móng vuốt ra khoát lên trên người Lâm Động và Tiểu Viêm, tựa hồ như muốn thi triển cái gì đó.

Ầm ầm!

Chưởng ấn bộ hài cốt thần bí vũ động, sau cùng đột nhiên vỗ mạnh cốt chưởng xuống một cái. Nhất thời thiên địa biến sắc, mười cái cốt chưởng khổng lồ che lấp cả bầu trời kia nháy mắt chụp xuống đỉnh đầu Lâm Động. Dưới sự công kích khủng bố này, không gian trong phạm vi một ngàn mét xung quanh Lâm Động đều bị phong tỏa, mà thân mình Lâm Động thì lại bị nguyên lực cuồng bạo áp chế đến mức không thể nhúc nhích được.

Đây rõ ràng không phải là chiến đấu ở cùng một tầng cấp!

Nhìn mười cái cốt chưởng bên trong đồng tử mắt đang cấp tốc phóng đại, Lâm Động hít sâu một hơi. Hiện tại tựa hồ cũng chỉ có thể nhìn xem tiểu điêu có thủ đoạn cao minh gì hay không, bằng không hôm nay Đại Hoang Cổ Bi này sẽ là chỗ chôn thân của hắn.

Ánh mắt tiểu điêu gắt gao nhìn lên giữa không trung, từ trong móng vuốt của nó, từng đạo quang mang tử hắc sắc không ngừng trào ra. Những đạo quang mang tử hắc sắc này mơ hồ còn mang theo một chút quang mang màu tím sẫm nữa. Mà khi quang mang màu tím sẫm kia xuất hiện, thần sắc trong mắt của tiểu điêu cũng dần trở nên ảm đạm xuống. Nhìn bộ dáng này, tựa hồ nó đang cố gắng mạnh mẽ thi triển cái gì đó.

Quang mang tử hắc sắc này càng ngày càng phát ra nồng đậm hơn. Mà mười cái cốt chưởng tràn ngập tính hủy diệt kia cũng đang ầm ầm nện xuống. Mặc dù nó còn chưa rơi có xuống đất, thế nhưng mặt đất ở trên bình nguyên này đã sụp đổ xuống hơn mười trượng, giống như là một cái bồn địa khổng lồ vậy.

Xuy xuy!

Quang mang tử hắc sắc lan tràn ra, bay quanh lấy thân thể của Lâm Động và Tiểu Viêm. Nhưng mà, khi tiểu điêu chuẩn bị cùng bộ hài cốt thần bí kia liều mạng đánh một kích, một tia ba động kỳ lạ đột nhiên từ trong cơ thể Lâm Động truyền ra.

Ong ong!

Đối với loại ba động này, vẻ mặt của Lâm Động cũng có chút mờ mịt ngạc nhiên. Không đợi hắn lấy lại tinh thần, một đạo hắc quang đột nhiên từ trong túi Càn Khôn trên người hắn bay ra, hóa thành một phù văn màu đen phiêu phù phía trên đỉnh đầu của Lâm Động.

Oanh!

Phù văn màu đen lẳng lặng phiêu phù trên đỉnh đầu Lâm Động, cũng không có truyền ra bất cứ năng lượng ba động gì cả, nhưng mười cốt chưởng mang theo uy lực hủy diệt khủng bố đang oanh kích xuống kia cũng đột nhiên ngừng phắt lại giữa không trung.

Cùng lúc với mười cái cốt chưởng đang ngừng lại, còn có nguyên lực thiên địa đang bạo động khắp không gian cùng với bộ hài cốt thần bí đang phiêu phù trên bầu trời kia nữa.

Hốc mắt của hài cốt thần bí kia tập trung nhìn chằm chằm vào phù văn màu đen, hồng mang nhất thời lóe lên, cuối cùng dưới ánh mắt kinh dị của Lâm Động, chậm rãi ở trên bầu trời uốn cong nửa thân người, hướng về phía đạo phù văn màu đen kia lăng không quỳ một gối xuống…

Nguồn: tunghoanh.com/vu-dong-can-khon/chuong-298-sCqaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận