Vũ Động Càn Khôn
Tác giả: Thiên Tàm Thổ Đậu
..:: o0o ::..
Chương 68: Hắc Long trại.
Dịch : Dracupi (A Cú)
Biên : dihiep2010 (A Híp)
Nguồn: Bàn Long Hội
"Vận chuyển lần này, tất nhiên sẽ không dễ dàng như lần trước. Theo tin tức ta có được, lần chuyển Dương Nguyên Thạch này sợ rằng có phiền phức" trong một tòa đại sảnh của Thiết Mộc trang, Lâm Chấn Thiên sắc mặt ngưng trọng, nhìn đám người Lâm Khiếu, trầm giọng nói.
"Ừm? Chẳng lẽ là Lôi gia muốn xuất thủ?" Nghe được như thế, sắc mặt đám người Lâm Khiếu cũng hơi đổi.
"Hắc, cáo già Lôi Báo như thế nào dễ dàng xuất thủ như vậy. Theo tin tình báo ta có được, đối với nhóm Dương Nguyên Thạch lần này, ra tay hẳn là ‘Hắc Long trại’" Lâm Chấn Thiên cười lạnh, nói.
"Hắc Long trại?"
Cái tên này lọt vào tai, ở bên cạnh chân mày Lâm Động cũng không nhịn được cau lại. Chung qnah Thanh Dương Trấn khoảng một trăm dặm, có không ít thế lực đạo phỉ, mà cái gọi là "Hắc Long trại" kia, là tương đối nổi danh ở trong số đó. Bọn đạo phỉ này, thủ đoạn tàn nhẫn vô tình, hơn nữa nghe nói hai vị đương gia "Hắc Long trại" kia, cũng đều có thực lực Thiên Nguyên Cảnh. Hung danh hai người này tại Thanh Dương Trấn cũng là có chút vang dội.
"Hắc Long trại làm sao biết được chúng ta vận chuyển một nhóm lớn Dương Nguyên Thạch như vậy? Bọn họ hẳn là cũng hiểu được, Lâm gia ta cũng không phải là khúc xuơng dễ gặm" Lâm Khiếu nói. Dĩ vãng Lâm gia bọn họ cùng những thứ thế lực đạo phỉ này, từ trước đến giờ là nước sông không phạm nước giếng. Lần này Hắc Long trại làm sao đột nhiên đối với bọn họ xuất thủ?
"Hắc hắc, trong này sợ rằng không thể thiếu thủ đoạn của Lôi gia. Xem ra bọn hắn đối với hành động gần đây của Lâm gia ta, cũng sinh nghi a" Lâm Chấn Thiên cười lạnh một tiếng, nói.
"Ý của phụ thân là, Hắc Long trại kia đã bị Lôi gia giật dây?" Một bên Lâm Khẳng cùng Lâm Mãng sắc mặt cũng trầm xuống, nói.
"Lấy sự biểu biết của ta đối với Lôi Báo, hơn phân nửa là như thế"
Lâm Chấn Thiên khẽ gật đầu, ánh mắt cũng là từ từ lạnh lùng rồi đứng lên. Hắn hơi chút trầm ngâm, nói: "Đoàn xe lần này vẫn như cũ, ta tự mình dẫn đội đi. Lâm Khiếu, Lâm Mãng hai người theo hỗ trợ, Lâm Khẳng trấn giữ Thiết Mộc trang, bản thân ta muốn nhìn xem Hắc Long trại kia thực có can đảm đối với Lâm gia ta xuất thủ hay không!"
"Dạ!" Nghe vậy, Lâm Khiếu cùng Lâm Mãng hai người cũng là lập tức đáp lại.
"Động nhi lần này cũng không cần đi theo, ở Thiết Mộc trang chờ là tốt nhất" Nói xong, Lâm Chấn Thiên lại hướng về phía Lâm Động nói. Chuyến này không thể không đại chiến một hồi, tuy nói hiện tại Lâm Động có năng lực tự bảo vệ, nhưng ở lại Thiết Mộc trang, hiển nhiên là an toàn hơn một chút.
Nghe được Lâm Chấn Thiên nói như vậy, Lâm Động cũng chỉ có thể gật đầu.
"Việc này không nên chậm trễ, hai người các ngươi nhanh đi chiêu tập nhân mã!"
"Rõ!"
Lâm Khiếu hai người gật đầu lần nữa, sau đó liền đứng dậy đi ra ngoài, sau đó trong trang, chính là truyền đến tiếng vó ngựa ầm ầm, tiếng vang trầm thấp, tựa như mưa bão gió táp.
***
Đứng ở trên tường viện, Lâm Động nhìn đoàn xe mênh mông ra khỏi thôn trang. Sau đó trong ánh mắt của phần đông hộ vệ canh gác, mang theo bụi vàng ngất trời, hướng về phía cuối đại đạo lao đi.
"Hi vọng mọi người bình an"
Lâm Động khẽ thở ra một hơi, hắn có thể cảm nhận được không khí căng thẳng này trong Lâm gia. Trong bầu không khí này, coi như những tiểu đồng, sắc mặt cũng là trở nên ngưng trọng rất nhiều.
"Không cần lo lắng! Có gia gia ngươi tự mình dẫn đội đi, đám Hắc Long trại kia, cũng không dám động thủ!" Làm như biết lo lắng trong lòng Lâm Động, Lâm Khẳng ở bên, cười an ủi.
"Ừm"
"Hôm nay vừa lúc Lâm Hà, Lâm Hoành bọn họ đều ở Thiết Mộc trang, ngươi đi tìm bọn họ chơi đi. Những chuyện này, chúng ta sẽ giải quyết." Lâm Khẳng vỗ vỗ bả vai Lâm Động, sau đó quay đầu, quát khẽ: "Mọi người hãy mở to mắt cho ta. Gió thổi cỏ lay, lập tức báo động, bất kỳ người nào khả nghi, cũng không được cho vào bên trong trang!"
"Rõ!"
Nghe được tiếng quát Lâm Khẳng, trên tường viện cao chót vót liền vang lên đông đảo tiếng hô. Dưới ánh sáng chói chang từ mặt trời chiếu xuống, toàn bộ trang viên đều tiến nhập vào trạng thái đề phòng.
Lâm Động liền nhảy xuống tường viện, sau đó đi vào bên trong một mảnh sân huấn luyện. Nơi đó, Lâm Hà, Lâm Hoành cùng một đám tiểu bối Lâm gia, đang vây quanh, trong đó có mấy người đang luận bàn tỷ thí.
"Lâm Động ca!"
Nhìn thấy Lâm Động đi tới, lưng những thiếu niên kia đều thẳng tắp, hơi có chút hưng phấn kêu lên. Hiện tại địa vị Lâm Động trong lòng bọn hắn tương đối cao.
"Hừ, ngươi hiện tại uy phong nha!" Hai tay Lâm Hà chống eo thon nhỏ, đứng ở trước mặt Lâm Động, bĩu môi nói.
"Lâm Hà tỷ, ngươi cũng đừng giễu cợt ta chứ " Nhìn thiếu nữ duyên dáng yêu kiều trước mặt kia, Lâm Động không khỏi cười khổ, nói.
"Phốc!" Nhìn thấy bộ dáng Lâm Động, Lâm Hà cũng là không nhịn được cười một tiếng, giơ giơ cánh tay nhỏ nhắn trắng như tuyết lên, sau đó liền ngồi xuống trên tảng đá, nói: "Được rồi! Được rồi! Không đùa với ngươi nữa. Ngươi nói lần này gia gia bọn họ, sẽ không có chuyện gì chứ?"
Nói xong lời cuối cùng, gương mặt của nàng cũng hiện lên một chút vẻ lo lắng. Không khí trong trang, nàng không thể không cảm giác được. Tuy nói ở bên trong gia tộc, cuộc sống được che chở, nhưng bọn họ cũng rất rõ ràng, cái loại thế lực tranh đoan này là tàn khốc đến bực nào.
Lâm Chấn Thiên bọn họ là trụ cột Lâm gia, nếu như bọn họ xảy ra vấn đề gì, gia tộc này lập tức sẽ sụp đổ mất. Mà đến lúc đó, coi như là muốn cầu một cái yên ổn, sợ rằng cũng rất khó làm được.
"Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu!"
Lâm Động trong lòng thở dài một tiếng, nhìn vẻ lo lắng trên gương mặt Lâm Hà cùng những thứ đồng lứa nhỏ tuổi này, môi hắn không khỏi mấp máy. Nếu là hiện tại Lâm gia có một gã cường giả Nguyên Đan Cảnh mà nói, sao còn có thể lo lắng những vấn đề này? Nói cho cùng, chân chính lực lượng, mới là tài phú ổn thỏa nhất.
Nghe được Lâm Động an ủi, sắc mặt Lâm Hà mới khẽ tốt hơn chút, sau đó cùng Lâm Động nói đến một ít sự tình đã phát sanh trong khoảng thời gian này ở Thanh Dương Trấn.
Khi Lâm Động cùng Lâm Hà trò chuyện một hồi lâu, Lâm Hoành cách đó không xa kia đột nhiên đi tới, hắn nhìn Lâm Động, chần chờ một chút, khó nhọc nói: "Lâm Động biểu đệ, lúc ta tu luyện một môn võ học, gặp một chút phiền toái, không biết ngươi có thể chỉ điểm một chút giúp ta hay không?"
Nghe vậy, Lâm Động cùng Lâm Hà đều giật mình, có chút kinh ngạc ngước nhìn Lâm Hoành ở trước mặt. Người này từ trước đến giờ đều có chút ngạo khí, không nghĩ tới hôm nay lại chủ động hướng Lâm Động thỉnh giáo.
"Lâm Hồng biểu ca nói gì vậy! Người một nhà giúp đỡ cho nhau là lẽ thường phải làm mà" trong khi Lâm Hà đang có chút lo lắng Lâm Động sẽ bởi vì hành vi Lâm Hoành trước đây mà không để ý tới thì cũng là không có ngờ tới Lâm Động khẽ cười, nói.
Nghe được lời nói Lâm Động hiền hòa như vậy, Lâm Hoành cũng có chút ít kinh ngạc, chợt khuôn mặt trở nên có chút đỏ. Hiển nhiên là đối với những hành vi ấu trĩ trước kia, cảm thấy có chút xấu hổ.
"Lâm Hoành biểu ca, ngươi hãy thi triển võ học tu luyện một lần đi"
Lâm Hoành vội vàng gật đầu, thối lui một bước, mới vừa bày ra tư thế thì Lâm Động đang ngồi ở trên tảng đá, chợt đứng dậy. Nụ cười trên khuôn mặt vừa nãy, giờ phút này trở nên âm trầm đáng sợ.
"Lâm Động, làm sao vậy?” Nhìn thấy hắn bất chợt biến hóa, Lâm Hà ở bên, cũng bị sợ hết hồn, nói.
"Có phiền toái lớn rồi!"
Lâm Động hít sâu một hơi, không còn kịp giải thích thêm gì nữa, đột nhiên xoay người, nhanh chóng chạy tới cửa chính thôn trang, cuối cùng nhảy lên tường viện. Ánh mắt trông về phía xa, chỉ thấy được phía cuối đại đạo, đột nhiên bụi vàng bay lên đầy trời. Tiếng vó ngựa ầm ầm hóa thành làn sóng rất nhỏ, khuếch tán mà đến.
"Đây là cái gì vậy?"
Ở phía sau Lâm Động, Lâm Hà, Lâm Hoành thậm chí Thanh Đàn cũng đi theo tới đây, bất quá khi bọn họ nhìn bụi vàng đầy trời kia, trong mắt bắt đầu xuất hiện vẻ hoảng sợ.
"Là nhân mã Hắc Long trại, chúng ta trúng kế rồi, mục tiêu của bọn họ không phải Dương Nguyên Thạch mà gia gia bọn họ vận chuyển, mà là Thiết Mộc trang!"
nguồn tunghoanh.com
Trong chớp mắt, sắc mặt Lâm Động trở nên âm trầm, nắm đấm nắm chặt lại. Lần này, nếu làm không tốt, Lâm gia bọn họ sợ rằng sẽ nguyên khí tổn thương nặng nề.