Vũ Thần Chương 1293: Quỷ Khốc Lĩnh

Ở trên bầu trời đột nhiên có một đạo quang mang hoa lệ kéo dài thành một đường thẳng bay về phía xa, Hạ Nhất Minh ngồi trên lưng Bạch Mã Lôi Điện mà trong lòng tràn ngập lo lắng.
Vô luận là hắn hay Thần Long thì cũng không nghĩ tới Quỷ Khốc Lĩnh. Bởi vì bọn họ đều biết lai lịch chính thức của đối thủ, cho nên theo tiềm thức thì tin tưởng rằng Quang Ám Thánh Tử khẳng định sẽ làm ra cử động kinh thiên động địa. Cho nên bọn họ mới quả quyết không nghĩ tới Quang Ám Thánh Tử có thể lén tới Quỷ Khốc Lĩnh hay không.
Chỉ có Thần Toán Tử, hắn căn bản không biết mục tiêu phải đối phó của Hạ Nhất Minh và Thần Long, cho nên mới có suy nghĩ như vậy.
Hạ Nhất Minh ngay từ đầu cũng là cảm giác không có khả năng, nhưng vừa nghĩ tới tển Thần Chi Đảo, Quang Ám Thánh Tử bị hắn khiêu khích nhiều như vậy mà không ra đối chiến, cho nên sự kiên trì trong lòng nhất thời bị buông xuống.

Có lẽ, vì ước muốn có thể tiếp tục tấn giai, Quang Ám Thánh Tử sẽ buông tha tôn nghiêm của Chân Thần Cảnh, cùng với trước kia sẽ đưa ra hành động khác thường.
Lúc này, khi không ngừng tới gần Quỷ Khốc Lĩnh, trong lòng Hạ Nhất Minh lại càng trở nên không yên, hắn mơ hồ có cảm giác chỉ sợ bản thân đã tới chậm.
Ở trong lòng của hắn, Bảo Trư cũng cảm thấy bất an mà dãy dụa thân hình nhỏ nhắn của mình, đôi mắt của nó tràn ngập vẻ lo lắng.
Trong đám người bọn họ, tiểu tử này cùng với Long Xà có quan hệ tốt nhất, cho nên Hạ Nhất Minh cảm nhận được sự lo lắng của nó.
Bạch Mã Lôi Điện đột nhiên hí dài lên một tiếng, ở phía đằng xa, bọn họ đã thấy được một màn sương mù màu đen dày đặc trong không trung.
Đây chính là Quỷ Khốc Lĩnh trong Đại Bình Nguyên của Đông, Tây phương, những ngọn núi non chung quanh trông giống như một bức tường thành to lớn phong tỏa toàn bộ Huyết Sát khí vào bên trong. Đảo ánh mắt một vòng, thần sắc Hạ Nhất Minh không khỏi ngưng trọng vài phần, sương mù nơi này so với trước kia tựa hồ đã có biến hóa vi diệu.
Loại biến hóa này ở trước mặt mọi người thì không nhìn ra được chút mánh khóe nào, nhưng gặp phải thần đạo cường giả lại có thể dễ dàng cảm ứng được. Huyết Sát khí nơi đây so với trước kia tựa hồ đã ít đi rất nhiều....
Từ sau khi thiên địa lực khôi phục, thiên địa lực lượng ở trên thế giới này được gia tăng và nồng đậm hơn trước kia rất nhiều, cho dù là Huyết Sát khí cũng không thể trở nên mỏng manh như này được.
Lúc này đây, khi cảm nhận được biến hóa trong lớp sương mù, cảm giác không tốt trong lòng Hạ Nhất Minh lại càng trở nên rõ ràng hơn.
Bảo Trư đột nhiên dụng lực nhảy khỏi lòng Hạ Nhất Minh, hơn nữa nó nhanh chóng tiến vào trong đám sương mù.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh khẽ thay đổi, hắn đối với Long Xà cũng không có cảm tình gì đặc biệt, nhưng Bảo Trư lại khác. Khi còn chưa xác định được bên trong có mối nguy hiểm gì hay không, thì hắn không muốn Bảo Trư một mình tiến vào bên trong.
Thân hình hắn nhanh chóng bám theo sau Bảo Trư, thần lực trên người hắn bắt đầu được điều động, dần tích xúc Thế giới lực. Nếu gặp phải Quang Ám Thánh Tử, hắn khẳng định sẽ không chút do dự ra tay. Người này có uy hiếp rất lớn đối với hắn. Bạch Mã Lôi Điện và Bách Linh Bát cũng bám theo sau, mọi người chỉ thoáng cái đã tiến vào trong vòng bao phủ của lớp sương mù. Khi bọn họ tiến vào bên trong, cảm giác không tốt của Hạ Nhất Minh lại càng dâng lên cao.
Ở chỗ này, ban đầu Huyết Sát khí tràn ngập xung quanh, tuy bây giờ vẫn cuồn cuộn không dứt, nhưng nó đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Bảo Trư khẽ hếch cái mũi của mình để ngửi vài cái, động tác nó dần trở nên nhanh hơn, hai chân dùng sức chạy như bay, len lỏi giữa các ngọn núi.
Huyết Sát khí nơi đây vốn nồng đậm tới mức đưa tay lên không nhìn rõ ngốn tay, nhưng lúc này đã ít đi rất nhiều, chỉ còn giống như sương mù bình thường mà thôi. Hơn nữa điều chủ yếu là bọn họ đã nhìn thấy Long Xà, bất quá Long Xà bây giờ không còn to lớn như trước nữa, mà biến thành một tử xà với da bọc xương.
Ở trên thân thể của Long Xà, huyết nhục dư thừa cùng với sức sống khổng lồ đã biến mất, đôi mắt nó mở to ra nhìn vào khoảng không vô tận, điều này không khỏi làm cho trái tim người ta lạnh đi. Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi, thần niệm của hắn lập tức được khuếch tán ra ngoài.
Trước khi rời Thần Chi Đảo, hắn đem toàn bộ lực chú ý nhằm vào sinh vật sống, nhưng lúc này hắn đã được Thần Long chỉ giáo, cho nên thần niệm không chỉ tìm tòi sinh vật sống, mà còn tìm tòi cả những nơi có Linh Hồn lực lượng khổng lồ.
Hắn mơ hồ tìm được, ở nơi này từng xuất hiện một cỗ Linh Hồn lực lượng hơn xa so với Long Xà.
Nhưng đáng tiếc chính là, hắn tìm được chỉ là dư âm, còn nguồn gốc phát ra cỗ lực lượng này đã sớm rời đi không còn dấu vết. Dò xét xung quanh một hồi nữa, Hạ Nhất Minh biết, lúc này hắn đã tới chậm. Đột nhiên, một tiếng hống giận giữ kinh thiên động địa vang lên, kẻ phát ra tiếng hống này không phải ai khác mà chính là Bảo Trư.
Thân hình Bảo Trư không còn bị khống chế nữa, nó nhanh chóng trở nên to lớn hơn, gần như chỉ trong chốc lát đã bành trướng tới hơn mười bảy trượng. Hơn nữa, làm cho Hạ Nhất Minh cảm thấy sợ chính là, nó cũng không ngừng lại, mà ngược lại còn tiếp tục trở nên to lớn hơn.
Cảm thụ được khí tức phẫn nỗ xuất phát từ Bảo Trư cùng với lực lượng do nó phát ra, làm cho Hạ Nhất Minh mơ hồ hiểu được.
Sau khi nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Long Xà, tiểu tử này đã bị kích thích mạnh mẽ, do tâm tình ba động mãnh liệt mà nó cuối cùng đã không thể áp chế cỗ lực lượng cường đại được tích lũy lâu ngày, nhanh chóng chuẩn bị tấn giai.
Kỳ thật, Bảo Trư mấy năm nay không ngừng phục dụng Thần Dược Tiên Dịch, hơn nữa cùng với Hạ Nhất Minh và Bạch Mã Lôi Điện có tâm linh tương thông, lại còn chứng kiến cảnh hai Ngụy Thần cảnh tấn giai, cho nên đã sớm có chuẩn bị để tấn giai lên cảnh giới này.
Chỉ là tiểu tử này từ trước tới nay tính tình vẫn rất thong thả, rất khó có khi chịu nghiêm túc thu liễm tâm thần để đột phá lên cảnh giới cao hơn. Cho đến ngày hôm nay, tinh thần của nó bị chấn động mạnh, khiến cho lực lượng cường đại trong cơ thể dũng mãnh chuyển động.
"Ầm ầm"
Bầu trời trên cao đột nhiên trở nên u ám, lôi điện liên tục xẹt qua giữa khoảng không.
Vô luận là nhân loại hay thần thú, thì khi tấn giai cũng sẽ khiến cho thiên địa lực điên cuồng dao động.
Trên Thần Chi Đảo, lúc Bạch Mã tấn giai, do Bảo Trư dùng lực lượng của mình ngưng tụ được một tầng mây đen bao phủ trăm dặm, cho nên người ta mới không nhìn rõ dị tượng phát sinh, nhưng giờ phút này lại không giống vậy.
Lực lượng vô tận từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn chảy về phía Bảo Trư, hơn nữa còn tiến nhập vào trong thân thể của nó. Bảo Trư há miệng ra, từng đạo tiếng hống khổng lồ từ trong miệng nó thoát ra ngoài.
Đây chính là Âm Ba lực lượng, bởi vì vô cùng cường đại cho nên không khỏi khiến cho người ta phải bịt lỗ tai lại. Tuy nhiên, cỗ lực lượng này cường đại tới mức không có bất luận kẻ nào dám khinh thường.
Ở trước mặt Bảo Trư, hết thảy mọi thứ trong nháy mắt đều hóa thành hư vô, chúng nó cũng không phải là bị phá hủy thành mảnh vụn, mà còn hơn thế nữa. Âm Ba lực lượng cường đại tới mức khiến cho mọi vật ở phía trước bị nghiền nát thành phấn, biến mất trong mắt Hạ Nhất Minh.
Bất quá dù là vậy thì Bảo Trư vẫn như trước không có mất đi lý trí, nó liều mạng thay đổi phương hướng, tránh làm ảnh hưởng tới thi hài của Long Xà. Dù sự thống khổ trên người nó khó có thể chịu được, thì thân thể đang quằn quại của nó cũng không hề chạm vào cỗ thi hài này.
Trong lòng Hạ Nhất Minh chợt dâng lên một cỗ tâm tình bi thương tới cực điểm, lúc này hắn cảm nhận được hết thảy tình cảm của Bảo Trư dành cho Long Xà. Đầu đại xà này khi cảm ứng được Long mạch trong cơ thể của Bảo Trư, thì nó đối với việc Bảo Trư trộm đi sừng của mình lại không thèm để ý tới.
Bọn họ khi lần đầu gặp phải Cát Ma Phàm Thù, từng bị hắn đuổi giết ngàn dặm, cuối cùng bởi vì trốn vào Quỷ Khốc Lĩnh, được chính Long Xà tự mình động thủ đuổi đi, mới khiến cho vị Hoàng Tuyền lão tổ danh chấn thiên hạ khi ấy biết khó mà lùi.
Số lần bọn họ gặp mặt Long Xà cũng không phải là nhiều, nhưng cảm tình giữa Long Xà và Bảo Trư lại rất thâm hậu. Mà hiển nhiên, Bảo Trư cũng coi Long Xà trở thành bạn chí thân của nó.
Tình cảm mãnh liệt và chân thật như vậy đã khiến cho ngay cả với định lực của Hạ Nhất Minh cũng phải cảm động. Đây là tính chất đặc biệt của tâm linh tương thông, có thể chia sẻ cảm giác với đồng bạn của mình.
Cũng chính bởi vì có Hạ Nhất Minh cùng Bạch Mã Lôi Điện chia sẻ, cho nên tâm tình của Bảo Trư rất nhanh lại bình phục. Tuy nói nỗi đau thương này không thể lập tức biến mất, nhưng đôi mắt của tiểu gia hỏa này đã thanh tỉnh hơn rất nhiều. Thân hình to lớn của nó nhanh chóng uốn lượn đã chạy khỏi vùng núi non này, Hạ Nhất Minh biết, đây là do nó không muốn làm thương tổn tới thi hài của Long Xà.
Trên bầu trời không ngừng vang lên những tiếng sấm, thậm chí còn từ từ hình thành những đạo lôi điện to bằng cánh tay.
Lôi điện lực lượng này cũng không phải là do Bạch Mã phóng ra, mà do một loại lực lượng thần bí trong thiên địa triệu hồi tới, khi Bảo Trư tấn giai Ngụy Thần Cảnh, cỗ lực lượng này sẽ được triệu tập tới, hơn nữa còn đánh xuống người nó như một khảo nghiệm của tấn giai.
Nhưng mà, còn chưa đợi Lôi Điện hình thành, Bảo Trư đã bay vút lên không, đón đầu Lôi Điện đang chuẩn bị phóng xuống.
Tựa hồ như cảm nhận được khí tức Bảo Trư phóng thích ra có vài phần coi rẻ nó, Lôi Điện trên bầu trời nhanh chóng được hình thành, hơn nữa còn mạnh mẽ đánh xuống. Bảo Trư thấy vậy thì há to miệng ra, một tiếng hống to không thể tưởng tượng được từ trong mồm nó thoát ra.
Trong tiếng hống của Bảo Trư bao hàm lực lượng rất lạ thường, đây là lực lượng của Bảo Trư chuẩn bị tiến giai, cũng ẩn chứa sự tức giận vô hạn. Tiếng nổ "ầm ầm" liên tục vang lên, lôi điện trên bầu trời trong nháy mắt bạo liệt liên tục.
Cho dù là với uy lực của thiên lôi thì cũng không cách nào thừa nhận nổi cỗ Âm Ba lực lượng cường đại do Bảo Trư phát ra.
Hạ Nhất Minh than nhẹ một tiếng, hắn biết, Bảo Trư đang phát tiết lửa giận tràn ngập trong lòng nó, loại tính tình này lần đầu tiên xuất hiện ở trong tâm tình một tiểu tử hoạt bát vui vẻ như Bảo trư.
Cho nên lúc này nó rất cần phải phát tiết, mà thiên địa chi uy do nó tấn cấp dẫn tới chính là đối tượng tốt nhất để ra tay. Thiên địa chi uy ngưng tụ uy lực khổng lồ của thiên địa, mà Ngụy Thần Cảnh cường giả lại có đủ tư cách và lực lượng để chống lại.....
Quang mang hoa lệ vẽ qua bầu trời một đường thẳng, đám người Hạ Nhất Minh từ trên cao hạ xuống.
Mặc dù Hạ Nhất Minh đi tới Quỷ Khốc Lĩnh xa xôi một chuyến, nhưng chuyến đi này cũng không lâu, mà càng làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn chính là, thần đạo cường giả của các môn phái vẫn chưa rời đi.
Bóng người liên tục chớp động, bọn họ nhanh chóng tụ tập ở hậu viện, nhìn thấy ánh mắt chú ý của bọn họ, Hạ Nhất Minh miễn cưỡng cười nói:
- Các vị, Quỷ Khốc Lĩnh Long Xà đã chết. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Ánh mắt đám người Lưu Mục không khỏi xuất hiện một tia kinh hãi.
Long Xà chính là thần thú cùng tấn giai thần đạo cùng với Bảo Trư, năng lực của nó rất cường đại, vậy mà vô thanh vô tức ngã xuống, điều này khiến cho trong lòng các thần đạo cường giả không khỏi xuất hiện một tia hàn ý.
Ngao Bác Duệ trầm giọng nói:
- Long Xà ở Quỷ Khốc Lĩnh có thể đem một thân thực lực phát huy tới mức nhuần nhuyễn, chẳng lẽ có người ở đấy dễ dàng chế trụ được nó?
Ánh mắt hắn nhìn về phía Cát Ma Phàm Thù, nói:
- Cát Ma huynh, Hoàng Tuyền môn của huynh ở gần Quỷ Khốc Lĩnh, không biết huynh có cảm ứng được điều gì không?
Hoàng Tuyền lão tổ âm trầm lắc đầu, ở trong toàn bộ thần đạo cường giả, hắn là kẻ lo lắng nhất.
Nếu như có người có thể dưới tình huống không gây ra động tĩnh giết chết Long Xà, như vậy muốn đối phó hắn chẳng phải là không cần tốn sức sao? Mọi người cùng trao đổi ánh mắt với nhau, ai cũng nhìn ra trong mắt đối phương một tia sợ hãi mơ hồ.
Nếu như Long Xà ngã xuống ở nơi khác thì mọi người còn không quá giật mình, dù sao thần đạo cường giả cũng không phải là kẻ có tấm thân bất tử.
Nhưng mà bên trong Quỷ Khốc Lĩnh tràn ngập Huyết Sát khí, dưới tình huống thiên địa lực không ba động kịch liệt mà có thể giết chết Long Xà khiến cho người ta cảm thấy khó tin. Khi nghe được tin tức này, trong lòng mọi người đều mơ hồ cảm thấy bất an. Ở trong những người này, chỉ có duy nhất Thần Toán Tử là Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả, sắc mặt hắn hơi đổi, nói:
- Không tốt.
Ánh mắt mọi người đều tập trung về phía hắn, sắc mặt Thần Toán Tử càng lúc càng trở nên khó coi nói:
- Người này muốn có một lượng lớn Huyết Sát khí cùng với huyết nhục sinh linh, mà lại không khiến cho Hạ trưởng lão chú ý, như vậy mục tiêu hắn xuống tay chỉ sợ là....
Nói đến đây, Thần Toán Tử đột nhiên ngừng lại, ánh mắt hắn đảo qua tất cả mọi người. Mặc dù những người này đều là thần đạo cường giả, nhưng khi ánh mắt Thần Toán Tử đảo qua ai là người đó đều cảm giác gai ốc toàn thân nổi lên.
Người có thực lực càng mạnh thì sức sống lại càng lớn, đồng dạng khi thần đạo cường giả ngoài ý muốn ngã xuống, như vậy sẽ sinh ra Linh Hồn lực lượng rất cường đại. Hơn nữa, Linh Hồn của thần đạo cường giả lại càng thêm tinh thuần, hơn nữa những Linh Hồn hỗn tạp của sinh linh bình thường.
Nếu như người nọ giết chết không chỉ là Long Xà, mà còn là thần đạo cường giả của các môn phái, như vậy chỉ sợ ngoại trừ Ngũ Hành Môn, Lưu Ly đảo cùng với Tây Bắc Thiên Trì thì những người khắc chỉ có thể thúc thủ chịu chết.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh hơi thay đổi, nói:
- Tu vi võ đạo của người này sâu không thể lường nổi, nhưng khi hắn còn chưa khôi phục được hoàn toàn thực lực, thì chưa chắc đã có thể vô thanh vo tức đánh chết Ngụy Thần Cảnh cường giả.
Sắc mặt đám người Bảo Nham Trúc càng trở nên khó coi, Hạ Nhất Minh nói như vậy hẳn là sự thật. Nhưng kề từ đó mà suy ra thì chẳng phải là bảo các Hư Thần cảnh cường giả gặp phải đối phương thì sẽ chết sao?
Ánh mắt đảo qua mọi người, Hạ Nhất Minh nói:
- Bảo huynh, Nguyên trưởng lão, hai người tấn giai thần đạo đã mấy trăm năm, tích lũy cũng được nhiều. Hạ mỗ gần đây luyện chế được một loại đan dược, có tác dụng tăng lên Linh Hồn lực lượng. Nếu hai vị không chê xin mời ở lại Hạ gia trang mấy ngày được chứ?
Ánh mắt của Bảo Nham Trúc và Nguyên Quyên nhất thời tràn ngập vẻ vui mừng và sợ hãi.
Bọn họ cũng giống như Mưu Tử Long, đã sớm biết kiếp này không còn khả năng tiến thêm một bước nữa. Nhưng lúc này nghe Hạ Nhất Minh nói, trong lòng bọn họ nhất thời nhớ tới một chuyện.
Ánh mắt Mã Dự như vô tình nhìn về phía Mưu Tử Long, thấy hắn khẽ gật đầu một cái.
Mọi người lúc này mới tỉnh ngộ, trách không được Mưu Tử Long lại đột nhiên tấn giai, nguyên lai là bởi vì Hạ Nhất Minh.
Mã Dự cảm kích nhìn Hạ Nhất Minh gật đầu nói:
- Hạ huynh, người này mặc dù xuất thân từ Thần Chi Đảo, nhưng nếu dám giết thần thú của phương Đông chúng ta, thì không thể để cho hắn tiêu diêu tự tại được. Ta đề nghị, chúng ta mấy người tạo thành mấy tổ đội săn giết, mọi người ra tay hỗ trợ lẫn nhau.
Đề nghị này của Mã Dự rất nhanh đã được mọi người chấp nhận, thần đạo cường giả dù sao cũng là những người đứng ở đỉnh kim tự tháp, bọn họ vốn rất thông mình. Hơn nữa với ví dụ sờ sờ là Long Xà, thì Ngụy Thần Cảnh còn trấn định được một chút, chứ Hư Thần Cảnh cường giả thì ai cũng cảm thấy bất an.
Đề nghị của Mã Dự đối với Hư Thần Cảnh tuyệt đối được xem như lồ than giữa mùa đông, khiền cho người ta rất vui mừng tiếp nhận.
Hơn nữa, tất cả mọi người đều biết, cái gì mà đội săn giết chứ, đây chỉ thuần túy là dát vàng lên mặt bọn họ mà thôi. Bọn họ ở cùng một chỗ chỉ là làm cho lực lượng mọi người ngưng tụ lại không phân tán ra, tránh cho rơi vào trường hợp như của Long Xà, về phần sơn môn bọn họ thủ hộ thì.....
Nếu như đã trợ giúp hỗ trợ lẫn nhau thì một khi môn phái nào phát sinh ra nguy hiểm, tất cả mọi người sẽ ra tay trợ giúp, như vậy so với việc một mình đối mặt với tên khủng bố kia thì còn dễ chấp nhận hơn nhiều. Ánh mắt đám người Mã Dự đều rơi vào trên người Ngao Mẫn Hành, mặc dù danh hào thiên hạ đệ nhất nhân tộc đã được chuyển sang cho Hạ Nhất Minh, nhưng Ngũ Hành Môn lại có ba vị thần đạo cường giả. Trừ những điều đó ra thì uy vọng của Ngao Mẫn Hành ở trong đám người này là cao nhất, uy vọng do hắn hao tổn mấy trăm năm gây dựng không phải là Hạ Nhất Minh có thể trong thời gian ngắn thu hẹp lại được. Nếu như nói đề nghị này có ai không cảm thấy hứng thú thì như vậy cũng chỉ có Ngũ Hành môn mà thôi.
Nhưng mà ngoài dự liệu của mọi người, Ngao Mẫn Hành lại nghiêm nghị nói:
- Mã huynh nói không sai, người này nếu đã ra tay lạm sát người vô tội như thế, hơn nữa hôm nay còn giết chết Long Xà, có lẽ ngày mai sẽ giơ đồ đao lên đầu chúng ta. Nếu như không giết chết được người này thì lão phu cũng không cảm thấy an tâm. Ta đề nghị mọi người toàn lực tìm kiếm, một khi tìm ra thì toàn lực ra tay giết chết hắn, để vĩnh viễn cắt đứt mối hậu hoạn này.
Tất cả mọi người đều có chút không hiểu, cho dù là ai cũng không nghĩ ra được Ngao Mẫn Hành lại dễ tính như vậy, hắn dễ dàng giơ hai tay tán đồng.
Hạ Nhất Minh hơi cười, chỉ có hắn mới biết, Ngao Mẫn Hành sở dĩ tích cực như vậy khẳng định là do có ý kiến của Thần Long. So sánh với Ngũ Hành lão tổ sớm đã biến thành Thần Long thì bản thân hắn lại càng sốt ruột hơn.
Mọi người sau khi thương nghị chốc lát, đã đưa ra quyết định, đem toàn bộ thần đạo cường giả tập trung lại, sau đó chia ra làm ba trấn thủ ở Nam Cương, phương Đông, và Tây Bắc. Tất cả trợ giúp lẫn nhau, một khi phát giác hành tung của người nọ thì phải toàn lực ứng phó, bằng biện pháp nhanh nhất giết chết đối phương. Tất cả Ngụy Thần Cảnh cùng Hư Thần Cảnh nhanh chóng được chia ra các đội ngũ.
Đương nhiên, Hạ Nhất Minh, Bảo Trư, Bạch Mã Lôi Điện cùng Bách Linh Bát là một ngoại lệ, dưới sự hợp lực của bọn họ thì tuyệt đối có thể chiến thắng được địch nhân.
Nếu như để cho người dân trong thiên hạ biết ý định của bọn họ, chỉ sợ sẽ lập tức gây ra chấn động lớn. Đông đảo thần đạo cường giả tập trung lại chỉ vì một người mà phải lăn qua lăn lại, từ lịch sử xa xưa tới nay thì đây là trường hợp độc nhất vô nhị. Sau khi mọi người bàn xong kế hoạch, Hạ Nhất Minh không chút do dự lấy ra Song Tu Đan tặng cho Nguyên Quyên và Bảo Nham Trúc.
Hai người bọn họ mặc dù đã tấn giai Hư Thần Cảnh cường giả từ mấy trăm năm trước, nhưng khi được viên đan dược này, hai tay vẫn không tránh khỏi có chút run rẩy.
Thực lực của Hạ Nhất Minh hôm nay đã hơn xa ngày trước, hắn rõ ràng cảm ứng được nội tâm biến hóa của hai người.
Trong lòng hắn khoogn khỏi cảm thán, trên thế giới này quả nhiên là ai cũng có khát vọng. Không chỉ có người bình thường, mà kể cả thần đạo cường giả cao cao tại thượng cũng như thế, thậm chí ngay cả Thần Long Ngũ Hành lão tổ cũng không ngoại lệ, điều duy nhất khác nhau chính là những khát khao đó là cái gì. Sau khi nhận được đan dược từ trong tay Hạ Nhất Minh, Bảo Nham Trúc và Nguyên Quyên lập tức ở trong Hạ gia trang bế quan tu luyện.
Hôm nay, ngoại trừ thần đạo cường giả của phương Tây, thì toàn bộ thần đạo cường giả của nhân tộc đề tụ họp về đây. Quang Ám Thánh Tử dù lá gan có lớn hơn nữa cũng không có khả năng tới đây chịu chết.
Sau hai tháng, ở trên bầu trời Hạ gia trang xuất hiện hai trận thiên địa lực biến đổi, Bảo Nham Trúc và Nguyên Quyên đều lần lượt thay nhau tấn chức Ngụy Thần Cảnh. Mặc dù bọn họ lúc này còn chưa hình thành được lĩnh vực cho riêng mình, nhưng thực lực đã gia tăng hơn trước rất nhiều.
Mã Dự vui mừng quay sang Hạ Nhất Minh nói lời cảm ơn, hắn nói nhỏ:
- Hạ huynh, ngươi nói người đến từ Thần Chi Đảo có thân phận như thế nào?
Hạ Nhất Minh hơi sửng sốt một chút, trên mặt không khỏi xuất hiện một tia thần sắc khó khăn.
Mã Dự trầm giọng nói:
- Hạ huynh hôm nay đã lĩnh ngộ được Thế Giới lực, nhưng vẫn phải coi trọng địch nhân như vậy, chẳng lẽ người nọ lại là..... - Nói tới đây tay của Mã Dự chỉ về phía phương tây xa xôi.
Sắc mặt Hạ Nhất Minh dần trở nên cổ quái, trầm ngâm chốc lát, cuối cùng chậm rãi nói:
- Mã huynh đoán không sai, người này có được thực lực quả thật là hiếm có. Mã huynh nếu không muốn đắc tội với hắn thì bây giờ rời khỏi vẫn còn kịp.
Mã Dự thở dài một tiếng, hắn thì thào nói:
- Quả nhiên là hắn, nguyên lai Chân Thần Cảnh cường giả lại có thể sống lâu như vậy
Sau một lát, ánh mắt hắn đột nhiên trở nên ngưng trọng nói:
- Nếu hắn còn sống, như vậy Ngũ Hành lão tổ thì sao?
Hạ Nhất Minh hơi do dự một chút nói:
- Mã huynh kỳ thật cũng đã sớm gặp qua người này rồi.
Mã Dự chậm rãi gật đầu nói:
- Kỳ thật, Thần Long có được thực lực sâu không tưởng tượng nổi, bọn ta ai cũng sớm hoài nghi. Ài..... Chân Thần Cảnh a.
Hắn thở dài một tiếng, mang theo nhóm người trấn thủ Nam Cương rời đi. Hạ Nhất Minh cũng vô cùng cảm khái, người thông minh trong thiên hạ tuyệt đối không phải là ít.
Thần Long và Quang Ám Thánh Tử nếu có thể an phận thì trong lòng bọn họ dù cảm thấy nghi hoặc cũng không ai tin tưởng Chân Thần Cảnh cường giả sống quá ngàn năm.
Nhưng khi bọn họ phá lệ ra tay, như vậy dù có cẩn thận thì cũng để lại chút dấu vết.
Mã Dự có thẻ nhìn ra chút mánh khóe, các thần đạo cường giả khác hiển nhiên cũng vậy.
Nếu không như thế, cho dù là Long Xà ngã xuống cũng không có khả năng khiến cho đông đảo cường giả buông bỏ tôn nghiêm của mình, đáp ứng liên thủ để bảo vệ bản thân. Một tháng trôi qua, thiên hạ vẫn sóng êm gió lặng, nhưng mọi người không một ai cảm thấy thư giãn.
Đúng lúc này, Thần Toán Tử vội vã tới Hạ gia trang, hắn đem một quỷ tượng lấy ra, nói ra bốn chữ kinh tâm động phách:
- Thần thú hồn phách......
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/vu-than/chuong-1293/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận