Vợ Ơi, Theo Anh Về Nhà Chương 33

Chương 33
Ấm áp

Về ađến nhà, 86tôi hơi dmệt một 6chút, đến cquần áo 07cũng chẳng 6kịp thay, engẩng đầu 6dựa vào 4dghế sofa 8nghỉ ngơi.

Giang 0Ly đứng 7ebên cạnh 01 ôi, cúi a8đầu nhìn 0 uống, đến 4 ức tôi 1b hải run a2 ợ. Giang 11 y đột nhiên 33 hom lưng, 65 ách mắt 74 ôi gần c2 hêm mấy 06 hân. Tôi 99 gẩn ra nhìn 8f ặt Giang 3 y, trong lòng 3 ghĩ, làn a a anh ta thật 6đẹp…

Giang 3 y nhìn tôi 0 ột lát, dđột nhiên 3 át mẻ nói: d“Quan Tiểu 4 ến, cô ff hông có 25 ì muốn 4d ói với 2 ôi có gì f uốn nói b ới anh ta?

“Vậy 32 hì…” 28 iang Ly kéo c ặt xuống. e © DiendanLeQuyDon.com“Bọn cô 8ở trong 7e ũ hội hóa 3d rang chơi 4b ái gì?”


“Ăn b9 ống, khiêu 4vũ, chơi 4trò chơi.”

Giang fLy nhướn emày, ánh bmắt thoáng dalóe sáng 72rồi vụt btắt: “Vậy 8athì chơi b5trò chơi b0gì rồi?”

“Tôi…” 4Tôi vừa 9nghĩ đến ehình ảnh 2eVương Khải 3fhôn tôi, fliền lúng 04túng, thế belà nịnh a7bợ nói: 4b“Chỉ là 3mấy trò 7chơi linh 6tinh thôi a2mà, rất 66vô vị.”

Giang 2Ly chậm 78rãi, nói 1giống như c5mất hồn: f“Vậy sao, 3fhôn cũng 4rất vô 3evị ư?”

Tôi 7ngẩn ra: e4“Anh…anh a9làm sao mà 1biết được? cLẽ nào 6anh đã đến 04đó từ 11rất sớm?”

Trong 1giọng nói fbcủa Giang dLy mang chút 60tức giận: 7“Nghe một b2con hồ ly ctinh nói, 19nói cái 6gì mà Hoa dThần hôn acông chúa bBạch Tuyết…Khi eftôi đến, evừa hay 1fnhìn thấy 3chồng trước fcủa cô 6athổ lộ 8với cô, bfnhưng không 2ngờ rằng, bhóa ra trước 0đó còn 91có đoạn 3thế kia. 0 © DiendanLeQuyDon.comQuan Tiểu 20Yến, cô 6giỏi thật 6đó hử?” bChữ “hử” 03cuối cùng 5ccòn cất 7cao giọng, drõ ràng 73là giọng 8điệu uy 2dhiếp.

Tôi bdchỉ không 8hiểu, tôi 0đã chọc dgiận gì 8fanh ta chứ? 3bNhưng mà d5đổi cách 06nghĩ đi, 51tôi lại 8thoải mái 2fthư thái, 3atiểu tử 8này nhớ 3nhưng Vương 2Khải sao…Thế 62là tôi nhướn 69mày, cười 1dnói: “Anh 28ghen sao?”

Giang 2Ly nhìn tôi 6cmột cách e0nguy hiểm, fahai mắt 5sáng lên. 7a © DiendanLeQuyDon.comTôi phát 8hiện tiểu 6ftử này d8thực sự 4cũng chỉ 1là hổ giấy, 70đa số trong f9các tình bdhuống chỉ 0elà nhanh 3miệng mà e8thôi, thế clà lúc này 2tôi to gan 30hơn, tiếp 3tục giả 53vờ bình e1tĩnh, huênh 1bhoang, thản 3bnhiên nói: 8“Ai da, 76Giang tiểu ccông chúa 8của chúng a2ta ghen rồi, 67nên làm 2thế nào cbđây?”

“Làm a0thế này 06là được 7drồi.” 82Giang Ly nói 7erồi, đột 6nhiên cúi exuống.

Tôi 4dcảm thấy c8không tốt frồi, vừa 8bmuốn đứng edậy khỏi 39sofa lại bbị anh ta 1ấn trở 0lại, sau 8eđó, anh ccta bịt miệng a4tôi…bằng bcmôi của a6anh ta.

Hai 6cbờ môi 7mềm mềm, amát mát 66giày vò b6trên môi a1tôi. Tôi bbbị anh ta 5dọa cho 7giật thót 14mình, hoảng cbhốt đẩy d9anh tar a, 4anhưng không fcó cách 95nào làm 32anh ta xê eddịch chút faxíu. Lúc banày hai cánh 4tay của 9Giang Ly ấn 8evai tôi, 33tôi cảm 1thấy lực 33của tay 8canh ta càng 3lúc càng bnặng, lực dbtrên miệng acũng…càng a1lúc càng 71nặng. Anh 3ta đã đổi 9giày vò ethành cắn, 63thỉnh thoảng 3dùng đầu 5lưỡi vẽ 0vẽ trên f8môi tôi…

Tôi d7nhất thời 85bốc hỏa, 2nhấc chân fđạp một acái thật 3mạnh vào 0đầu gối 2anh ta, Giang 6Ly đau đớn, f3thả tôi a6ra.

Tôi ctức giận b6đùng đùng, 1gắng sức 5chùi miệng 3nói: “Anh 6bệnh à, bchỉ có 1người yêu 9nhau mới becó thể 5ahôn, anh fcó hiểu c7hay không?!” 01Anh ấy à, fchẳng phải 6chỉ là 32chồng trên edanh nghĩa e0của tôi 99thôi sao, 70coi nụ hôn flà trò chơi, 1tôi gét 2fnhất loại 7đàn ông fnày!

Giang 43Ly quay người abngồi xuống esofa, bên f4cạnh tôi. 95 © DiendanLeQuyDon.comTrước vẻ 7tức giận 5ecủa tôi, c3anh ta liếm 2môi, cười 3quái dị: a“Vậy thì ecô và Vương 5dKhải thực 5asự yêu eanhau à?

Tôi esửng sốt: d0“Đó chỉ 5là trò chơi, 1trò chơi, caanh có hiểu 23không?”

Giang 9fLy khoanh ehai tay ra desau gáy, 6dựa vào fsofa, dáng fvẻ vui vẻ: 26“Vậy chúng 85ta cũng coi 84như là đang cchơi đi…Cô 8bcho rằng 3atôi coi là 3ethật à?”

Tôi 1fôm lấy 0gối, đập a5vào đầu afanh ta, ném bra một chữ e3“cút”, f1chạy đi 25thay quần 95áo, tắm 78rửa. Giang 0Ly, tên biến 7fthái này, 64đơn giản 9là không 0dthể hiểu 4fđược!

Từ 1sau buổi 13vũ hội 67hóa trang 68đó, Vu Tử dbPhi khi nhìn bthấy tôi 2đã chuyển 29từ sự 8bối rối 8sang lẫn 7tránh. Không 2lâu sau đó, 41anh ta chủ 4fđộng xin 94đến chi 2fnhánh của 7công ty ở 4thành phố 9S, coi như 5hoàn toàn 8cách xa chúng 7tôi.

4vậy, tôi 52là một 4người tốt, fccó ân báo aân, sau khi abVu Tử Phi 1đi, tôi 3quyết định 51biểu hiện fethành ý ccủa tôi, 8mời Giang 9Ly ăn một f6bữa cơm deở trong 94một nhà c1hàng sang etrọng. Đương 3fnhiên, Giang cLy cũng không 1khách sáo, 11còn cố achọn những 7món đắt dnhất, trong bchốc lát eđã mất 7ehơn nửa etháng lương a9của tôi, 9tôi đau 6clòng vì a0chuyện đó.

Giang 0Ly gọi đồ 6xong, lại 50gọi một 5fchai Domaines b8Barons de 0Rothschild, 41nghe nói f2là tám mươi 9hai năm (nói d9thật lòng, 74tôi không a5hề tin). b0 © DiendanLeQuyDon.comTôi liền 09ngăn anh cta: “Ăn 2cơm trưa a9uống rượu 5vang không aethích hợp, dkhông thích 8bhợp…” 9Gọi loại 6rượu đó, 6tôi sẽ 4fphá sản ccmất.

Giang 68Ly suy nghĩ fmột lát, 7gật đầu 98nói: “Cũng 5được, 9vậy thì c2gọi Mào dĐài nhé! 2Gọi loại acủa năm fnào thì 3etốt nhỉ…”

Tôi 4vội vàng f9nói: “Giang c5Ly, chúng 0ta tiến 3cùng thời ađại, gọi 0floại của 3anăm nay đi.”

Giang bbLy nhướn cmày, nửa facười nửa 3ekhông: “Cô dchỉ có fchút thành 8ý thế này 4thôi sao?”

Tôi 5dcười hì 9hì, thành dcý cũng phải d1dùng thực 4lực kinh etế để 1dnói à…

Giang 8Ly nho nhã 60ăn tiền ablương của a4tôi, tôi dnhìn dáng advẻ khá 1tốt của 56anh ta, đột fcnhiên nhớ 5fra một chuyện, cthế là d2nói: “Giang 6Ly, cảm dơn anh!”

Giang 88Ly: “Đừng cbkhách sáo, 3tôi không 44phải làm 31không công.”

Tôi bftang bốc 4anh ta: “Thực cra con người 9anh cũng drất tốt 28đó.”

Giang bLy ngẩng cđầu hồ 1nghi nhìn f9tôi, cuối 8cùng nói: 5“Rốt cuộc 7cô muốn 6nói gì?”

Tôi: c0“Cái đó…anh 03xem, mọi 0việc đều dbđược giải 0quyết rồi, adanh có thể etrả blog 4lại cho 7etôi được e7không?” d8Mấy người 8bạn tốt fcủa tôi c6đều biết 62blog của 4tôi, mấy 2ngày trước 1Hạp tử 3còn chửi 35tôi, làm 6fsao có thể 6tùy tiện a5đăng ảnh 77chồng lên 73như thế, 8lúc đó 02tôi bi phẫn 66lắm…

Giang fLy không 9đồng ý, 1chỉ nói: 6e“Cô thế 40này gọi 41là qua cầu 23rút ván 4ađấy nhỉ?”

Tôi: b“Nhưng b9mà đó vốn e7dĩ là của 64tôi.”

Anh afta không c1hề phủ efđịnh, tôi c8lại hỏi: d“Vậy rốt cacuộc anh 3có trả 3không?”
Giang 3Ly lắc đầu: b“Không c8trả.”

“Vì asao?” Ức bhiếp người 56quá đáng!

Giang cLy: “Tôi cvẫn chưa 1achơi đủ.”

Tôi: 5“…”

Giang 56Ly, tôi hận 75anh, hận 57anh, hận canh, hận dcanh…(tiếng 35vang)…

Giang e5Ly lại lạm 4dụng tiền 2lương của 2tôi một 6chút, rồi 6đột nhiên 3ngẩng đầu 7nói: “Mấy 6ngày trước 5atôi và bố 8vợ của f6tôi cùng 4ăn một 79bữa cơm.”

Tôi 2nhất thời cchưa phản fứng lại fđược, 4ngốc nghếch 4hỏi: “Ai 4là bố vợ 3anh?”

Giang 15Ly lắc đầu 2thở dài: 1“Quan Tiểu 0Yến, cô 44hết thuốc 25chữa rồi.”

Tôi 72nhớ ra, 6không vui 7vẻ nói: 5“Ông ta 84tìm anh làm 5gì?”

Giang 0Ly: “Còn 4có thể elàm gì, 81con gái ruột e9của ông e0ấy không 1nhận ông e5ấy, đành 34đến chỗ 9người con 63rễ này 1để tìm 63chút an ủi athôi.”

Tôi: 4b“Ông ta  là f3muốn lôi 3kéo anh nhỉ?”

Giang 4Ly: “Vậy b9cũng có ethể coi clà lao tâm c2khổ tứ.”

Tôi: c“Đùa à, 77ông ta lừa daanh đấy! aNếu như 4aông ta thực 4sự lao tâm bdkhổ tứ, 12vậy lúc fđầu vì 9sao ông ta e2lại ròi 95bỏ mẹ 4tôi?”

Giang 3aLy lắc đầu, 7giả như 9chẳng biết dlàm thế 2nào: “Quan eTiểu Yến, 1con người 10cô cực 6đoan quá, 5sống thế 1này sẽ 7tương đối 4dmệt mỏi.”

Tôi d7cúi đầu, b6không nói, 7fnghĩ không 5thông tại 4bsao tất 94cả mọi 5dngười đều 5muốn nói 51giúp loại edngười đó, 37rõ ràng 50ông ta đã d9vứt bỏ cfmẹ con tôi.

Giang 0Ly lại nói: 03“Chẳng e8phải cô 88cũng đã 47tha thứ 6cho Vu Tử 3dPhi rồi 62sao?”

Tôi bcau mày: 0“Ai nói eetôi tha thứ cccho anh ta?”

Giang 65Ly nói: “Ít 6nhất cô 9không còn 2dhận anh 1ta nữa.”

Tôi 4thảng thốt, fchính xác, bbtôi thực asự đã 6chẳng hận eVu Tử Phi 4bnữa!

Giang fLy khéo léo cdẫn dắt: e“Ngoan, 88mau thừa f0nhận đi, aathực ra 18cô đã không fdhận Vu Tử 26Phi nữa.”

Tôi 35đành gật 0đầu, nói: 5c“Được 0rồi, tôi 3thực sự 3không hận 5anh ta nữa, 1anhưng vậy 1thì sao chứ?”
Giang 9Ly giả vờ 3fnhư chán bnản, bất 6lực lắc 6lắc đầu, c0nói: “Quan 7Tiểu Yến 32à, Quan Tiểu 69Yến, cô 3còn không ehiểu sao? 04Cô không 6fthể cả 9đời sống 1trong sai 3lầm của engười khác! 6Thực ra, d2hận một 3bngười rất 33lãng phí 0bsức lực. a5 © DiendanLeQuyDon.comCó ai có 8thể ngốc f8đến mức 3đem sức 6clực của 4cả đời 8này đi lãng 7phí hết 5trên phương 3fdiện thù afhận chứ? 31Cô không d5hận Vu Tử 1cPhi không 3dcó nghĩa elà cô đã dtha thứ 9cho anh ta, d7mà là cô 9thực sự fđã bỏ 1qua rồi. 93 © DiendanLeQuyDon.comCô có thể 0bỏ qua cho 8Vu Tử Phi, c2giống như 0bỏ qua cho 4bố cô. bb © DiendanLeQuyDon.comNếu như 3fmột người cluôn dùng 95sai lầm 49của người 47khác để ethù hận, ffvậy người cnày thực 0fsự là hết dthuốc chữa 8rồi.”

Tôi 84nghe Giang 4Ly nói mà 66sững sờ, f2đầu óc eenhất thời c7trì trệ 5bhơn. Tôi fblắp bắp 9phản bác: 43“Nhưng f1mà…ông eata làm những 1chuyện đó…”

Giang 68Ly day trán, a0nói: “Được bbrồi, ông 5ấy đã 4flàm những 6chuyện chẳng fdcó đạo 2đức gì, 2dvậy thì 0cô hận a5ông ấy, b7hận ông 6ấy vứt babỏ cô hay b6là hận 5ông ấy 76vứt bỏ bmẹ vợ?”

Tôi: 0e“…”

Giang 34Ly: “Nếu ecô hận c1ông ấy dvứt bỏ bmẹ vợ, 4cũng chính a7là mẹ cô, e3vậy thì cbây giờ 2bmẹ cô còn 9hận ông 19ấy không? 3Tôi đoán 1bà ấy sớm d0đã rất dsáng suốt 9dbỏ qua quá 4khứ đó 7rôi, chưa 2biết chừng 0còn muốn adcó mùa xuân 86thứ hai 8đó. Cô 2nói xem, 1người bị afngười khác 4vứt bỏ bfđã nghĩ 2fthông rồi, 31cô còn có 39gì nghĩ 8không thông achứ? Cũng d6không thể cnói rằng 5ftrong sự 4việc này 1những tổn 50thương mà 5ecô phải 42chịu lớn 8hơn  những aetổn thương 9cmà mẹ cô 51gặp phải 81nhỉ?”
Tôi: 0e“…”

Giang 6Ly: “Còn 82nữa, nếu b7cô hận f8ông ấy 3bvứt bỏ a7không cần eccô, vậy 8thì cách 1nghĩ của 90cô càng dđáng cười 3hơn. Ông 2cấy nuôi 73cô mười csáu năm, 2yêu thương 31cô mười 9sáu năm, datrong mười easáu năm 19đó, ông bấy đối ebxử với 69cô có tốt 5không? Đúng f7chứ? Vậy 5thì ông eeấy đối 5xử với fcô mười 90sáu năm, c8cô lại 9chỉ vì 11một sai 8lầm của 43ông ấy 1mà hận a3ông ấy 09suốt cả 4đời…Cô fcòn cảm 7cthấy người 5ấm ức 05là cô à?Được ffthôi, tuy 1tôi không dtán thành dviệc bố 6dcô làm khi acđó nhưng 3atôi càng 5không tán 31thành cô 2bởi vì 0chuyện này emà làm đến 0mức cha aecon không dnhìn mặt 4anhau!”

Tôi: 4“…” e5Tôi hoang 49mang nhìn dGiang Ly, 0không biết 1làm thế 2nào. Hôm 6nay anh ta 2rất khác. ae © DiendanLeQuyDon.comThường 70ngày Giang bLy đều fche dấu 53sự sắc asảo, ngay acả khi tức 1giận cũng 8bsẽ không cquá kích ađộng, chỉ 3thỉnh thoảng eecau mày. 2b © DiendanLeQuyDon.comNhưng bây 7giờ, anh dcta toàn thân 78như đang akích thích, 12hai mắt fsáng lên, fbiểu cảm e6trên mặt 01có thể 51miêu tả 0là sinh động 02nhiều màu 4sắc, phát 3era sức sống 4chói chang, a5phảng phất 94như minh 7btinh trong 66cuộc thi 5hung biện.

Giang cLy lại nói: 71“Tôi cảm b3thấy cô acvà bố cô 46làm ầm 8alên như 4thế này, 8mẹ cô sẽ avui vẻ được
sao?”

Sao?

Giang 47Ly: “Hoàn 4toàn ngược flại! Mẹ 9vợ của 5tôi, bà bkhông hẹp 7hòi như bvậy. Thực b2ra bà ấy c5lo lắng ednhất chính 0dlà cô không 0dthể có 5dquan hệ 6tốt với dbố của 3mình, con 4gái ruột acủa bà eluôn ôm e3lòng thù d7hận đối 75với bố f1đẻ, cô ccảm thấy ebtrong lòng cngười mẹ 6bcó vui vẻ 7được không?”

Tôi bakhông dám 14nhìn Giang 26Ly, đầu cóc rất 06hỗn loạn.

Giang 1Ly đưa ra 01một câu 23tổng kết: 52“Tóm lại, aeQuan Tiểu 9Yến, cô 1là một 1kẻ ngốc 0dnghếch, 1ngu si, suy 5nghĩ cực 9đoan, yếu a2đuối, ích 2kỷ không fcsuy nghĩ 3cho người 0khác, mẹ bvợ của 9tôi có thể 58nhin cô đến 26ngày hôm 5nay, cũng ffđược coi 1là kỳ tích 23rồi.”
Tôi bbủ rủ cúi feđầu, không e3thể phủ 1nhận.

Giang 8eLy giống 0fnhư đang cthẩm vấn 1phạm nhân: 1e“Cô ngẩng 6lên, không 9được trốn a4tránh, trốn 9tránh chỉ ecó thể d6khiến cô 91càng yếu f9đuối.”

Tôi ddngẩng đầu 0nhìn Giang d1Ly, có lẽ d3lúc này fmắt tôi 86quá mờ 6nên dẫn ađến cảm agiác sai 6lầm, tôi 2nhìn thấy e7trong mắt acủa Giang 28Ly có sự 70hỗn loạn.

Giang eaLy lấy lại e0vẻ bình 79tĩnh, khẽ 93chau mày fanói: “Ấy, f1sao mà cô flại khóc 5rồi.”

Tôi alau mắt, 49không nói f0gì. Anh nói 7btôi một 1thôi một 9hồi, còn 9không cho fphép tôi bdđau lòng 9một chút 0sao?

Giang 76Ly chẳng 7biết làm 4cthế nào, 5alắc lắc cfđầu: “Cô 2chỉ biết e4dùng chiêu 7này với ebđàn ông 8thôi à?” 51Nói rồi, banh ta vẫy 0tay gọi 18nhân viên f0phục vụ, 4thanh toán 0arồi đi.

Cảm 5xúc của dtôi tương a6đối rối 4cloạn cho 9nên mặc 1dcho Giang 4Ly thanh toán erồi kéo 3tôi ra ngoài…Sau c4này, tôi c9không nhắc 31đến chuyện 11này nữa, 2cũng không 8trả tiền 2anh ta, cứ 2coi như bữa 99cơm đó a5la do tôi 37mời (phụ 1dnữ à, chỉ 3amuốn nhẫn etâm một 39chút với fbđàn ông f4thôi).

Tôi a2nhoài người 5flên cửa f6kính xe, 3nhìn cảnh 9đêm rực 6rỡ của cfthành phố a2B

Tôi 52tự hỏi, 4dmình có dthực sự 8hận ông 3aấy không. 2 © DiendanLeQuyDon.comHận người 36bố biết 3đưa đón 2tôi đi học, dbiết đưa 7tôi đến 56khu vui chơi, 96biết giấu 8mẹ tôi famua đồ 9ăn vặt fbcho tôi, 9khi tay của 6mẹ tôi fbđạp lên f0đỉnh đầu 8tôi, liền 72cười hi fehi ôm tôi 2vào lòng?

Mười c4năm rồi, 47từ “bố” 88trong từ 1điển của 9tôi đã acó chút dxa lạ, nhưng 42nó lại 1eđã từng 1tồn tại 8quá rõ ràng anhư vậy.

Tôi 2hận sao? 07Nếu tôi b2thực sự fhận, vậy 55thì tôi fvì yêu mà 5hận, vẫn flà cố ý 6dùng suy 3dnghĩ này 4để áp 5đặt mình 4hận.?

Nếu 1dtôi hận, cvậy thì 6ehận bao dblâu?

Tôi cgiả vờ 9không quên 8dông ấy bflà bởi 70vì hận 5eông ấy, 0hay là bởi c0vì muốn 3trả thù 1ông ấy? 2Tôi muốn 3eông ấy 7áy náy thêm cmột chút?

Nhưng 7bmà bất 9luận thế e7nào, tất f0cả những 95điều này 95có ý nghĩa 46gì không? f6Ông ấy 85đã bỏ 86đi rồi, 8dcòn tôi 4avẫn phải cbsống, mẹ 3tôi mỗi 1ngày đều b2giống như 2cphát điên 19vậy, tự 5do tự tại, 93không có 3cảm giác 2fcủa người 0già.

Gần enhư không 1thê thảm bgiống như 85tôi tưởng 67tượng.

Giang 2Ly nói không 81sai, vì sai 6clầm của 73người khác c5mà khiến 9amình rơi 3evào đau 40khổ, thực 0sự là không 5cần thiết.

Mẹ 87tôi nói fcũng không dsai, bỏ a8qua cho người ckhác, thực 0era chẳng d4qua là bỏ 1qua cho chính 3mình.

Huống 44hồ, thời 13trẻ con fvà thiếu 5niên của 6ctôi, ông 78ấy từng 5mang đến f9cho tôi sự c3ấm áp và dyêu thương 6bkhông gì eethay thế 46được.
6ftất phỉa 3nói đến 72hận chứ!

Nguồn: truyen8.mobi/t70533-vo-oi-theo-anh-ve-nha-chuong-33.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận