Yêu Cung Chương 8 : Xem vết thương không hiểu (thượng)


Trong nháy mắt khi xác con chiến mã xuất hiện, một đám kỵ sĩ đều dừng động tác của mình lại. Bọn họ sững sờ nhìn với vẻ không thể tin được.

Đây chính là chiến mã thuần chủng nhất của Tây Kỳ quốc. Người Tây Kỳ quốc rất thích ngựa. Cho dù ngựa chết, bọn họ tuyệt đối không thể chôn cất qua loa như vậy được. Nhưng bây giờ bọn họ phát hiện xác chiến mã bị chôn cất qua loa như vậy. Điều này chỉ có một khả năng!

- Tiếp tục đào!

Lăng Túc có chút không dám tin! Tuy rằng hắn đoán được có thể sẽ phát sinh loại chuyện này, nhưng khi suy đoán biến thành sự thực hiện ra ngay trước mắt, hắn vẫn không thể nào tiếp nhận được.

Nghe Lăng Túc nói vậy, đám kỵ sĩ luống cuống tay chân lôi xác chiến mã ra khỏi cái hố. Sau khi lôi xác con chiến mã thứ nhất ra, xác con chiến mã thứ hai lại xuất hiện!


- Chuyện này... Rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì vậy?

Một đám kỵ sĩ nhìn thấy vậy đều há hốc mồm. Nếu như nói chỉ có một con chiến mã, bọn họ còn có thể tiếp nhận được. Nhưng một lần xuất hiện hai con chiến mã, bọn họ có chút giật mình!

Nhưng điều khiến bọn họ giật mình còn chưa kết thúc. Khi xác con chiến mã thứ hai được lôi ra, lại có con thứ ba, con thứ tư. Mãi đến khi xác của con chiến mã thứ năm xuất hiện, bọn họ mới dự đoán được có khả năng một chuyện đáng sợ đã phát sinh.

- Đội trưởng... Vẫn... Vẫn đào sao?

Một tên kỵ sĩ nhìn Lăng Túc ngồi trên lưng ngựa, vẻ mặt cũng khiếp sợ, hắn run rẩy hỏi.

- Đào! Tiếp tục đào!

Lúc này Lăng Túc đại khái có thể suy đoán được chuyện gì đã phát sinh. Nhưng chưa thực sự nhìn thấy, hắn chắc chắn sẽ không lập tức đưa ra kết luận!

Sau khi xác của con chiến mã thứ năm được lôi ra khỏi hố, đám kỵ sĩ lại đào thêm một chút. Sau đó đã xuất hiện một cảnh tượng khiến bọn họ không thể nào tiếp nhận nổi!

Năm thi thể, nói cho đúng là năm thi thể trên người mặc áo giáp da thám báo, trên lưng có gài chiến đao xuất hiện ở trong hố. Nhìn năm thi thể này, một đám kỵ sĩ đã nhìn thấy thây chất thành núi, máu chảy thành sông cũng ngây người đứng tại chỗ nhìn!

- Hắc... Hắc Giáo!

Lăng Túc không cách nào kìm chế được cảm xúc của mình. Cho dù hắn đã đoán được có khả năng kết quả sẽ như thế, nhưng khi thực sự nhìn thấy thi thể của Hắc Giáo, hắn vẫn kích động.

Bọn họ vốn là một trung đội bốn mươi người tinh anh, đã đuổi theo Hắc Giáo suốt một tháng. Từ biên ải đuổi vào tới đây là 400, 500 dặm, tổn thất mười người. Hiện tại bọn họ lại phát hiện Hắc Giáo mà bọn họ khổ sở truy tầm đã bị người ta giết chết trong rừng núi nho nhỏ này. Thậm chí tại trận lại không hề có dấu vết phản kháng! Điều này chứng tỏ điều gì? Lẽ nào có cường giả tuyệt thế xuất hiện ở đây?

- Đưa thi thể của Hắc Giáo lên!

Lăng Túc xoay người từ trên ngựa nhảy xuống. Hắn đẩy người đứng trước mặt ra tự mình giúp đỡ những kỵ sĩ khác đưa thi thể của Hắc Giáo ra khỏi cái hố.

Nhìn thi thể Hắc Giáo, kẻ đã khiến bọn họ khổ sở truy đuổi suốt một tháng, cũng khiến bọn họ tổn thất mười người, đầu óc Lăng Túc hoàn toàn hỗn loạn! Hiện tại hắn không thể chờ được. Hắn nóng lòng muốn biết chuyện gì đã phát sinh. Rốt cuộc vì nguyên nhân gì đã khiến Hắc Giáo nắm giữ sáu mã lực phải bị chôn thây trong rừng núi này!

Trong nháy mắt khi thi thể của Hắc Giáo được đưa lên, một mũi tên đen nhánh từ trên thi thể của hắn rơi ra! Đây là mũi tên của Âu Dương. Bởi vì trong lúc thu thập thi thể quá mức vội vàng, Lý Vĩ đã bỏ qua mũi tên ghim Hắc Giáo xuống mặt đất. Không ngờ hắn tiện tay lấp cả mũi tên này trong hố...

Mũi tên rơi xuống đất, lập tức có kỵ sĩ liền nhặt lên. Đây là một mũi tên vô cùng bình thường. Thậm chí còn kém hơn mũi tên của đoàn kỵ sĩ bọn họ sử dụng. Nhưng dưới tình huống này tại sao lại xuất hiện mũi tên như vậy?

- Tổng cộng có hai vết thương do mũi tên gây ra! Một mũi tên xuyên thủng vai. Một mũi tên trực tiếp xuyên qua yết hầu. Hai vết thương này có dấu vết xoắn ốc! Đây là do một Thần Xạ Thủ bắn ra! Ồ! Đây là...

Lăng Túc đưa tay nhận lấy mũi tên trong tay người kỵ sĩ kia, vừa quan sát vết thương trên thi thể. Với kinh nghiệm tham chiến của hắn tại biên ải lâu như vậy, thông qua vết thương trên người Hắc Giáo, hắn có thể phán đoán chính xác là do trúng tên. Hai mũi tên này cũng vừa vặn lấy tính mạng của Hắc Giáo!

- Mang tất cả thi thể ra đây!

Sau khi Lăng Túc kiểm tra xong thi thể của Hắc Giáo, hắn lập tức ra lệnh cho thủ hạ tiếp tục mang thi thể lên. Hiện tại hắn muốn nhìn xem trên các thi thể còn lại có vết thương thế nào. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com

Rất nhanh, bốn thi thể còn lại đã được đưa ra. Lăng Túc đi tới trước bốn thi thể đó. Kế tiếp hắn quả thực không thể tin được vào những gì mình đang nhìn thấy.

- Mất mạng vì một mũi tên! Toàn bộ đều mất mạng vì một mũi tên! Chuyện này... có khả năng sao?

Lăng Túc nhìn vết thương trên những thi thể này. Hắn quả thực không thể tin vào mắt mình! Ngay cả một Thần Xạ Thủ, ngay cả một người nắm ưu thế về địa hình, nhưng lấy một địch năm, mà đối thủ còn là Hắc Giáo dẫn theo tiểu đội thám báo tinh anh.

- Đội trưởng, ngài xem! Bốn người ở đây đều bị bắn thủng yết hầu mà chết. Một người bị mũi tên xuyên tim. Đỉnh đầu Hắc Giáo có một vết thương bị mũi tên xẹt qua da đầu!

Một tên kỵ sĩ đã có nghiên cứu rất kỹ về vết thương. Hắn phân tích vết thương trên năm thi thể với ý định phục hồi lại cảnh tượng bọn họ bị giết.

- Đội trưởng, điểm quan trọng nhất ở đây chính là thi thể này!

Kỵ sĩ lôi thi thể của tên thám báo bị bắn xuyên vào tim nhưng bị không xuyên thủng ra nói:

- Thông qua vết thương của bốn thi thể khác có thể phán đoán, tên Thần Xạ Thủ này có năng lực cường đại dị thường. Cho dù là Hắc Giáo đã mặc áo giáp da dày như vậy cũng không tránh khỏi vận mệnh bị một mũi tên của hắn bắn xuyên thủng. Nhưng thi thể này lại không bị bắn xuyên thủng. Các ngươi biết nó có nghĩa là gì không?

- Có nghĩa là gì?

Nói tới nghiên cứu vết thương, Lăng Túc tự nhận không bằng kỵ sĩ đang nói chuyện. Mỗi một kỵ sĩ dưới tay hắn đều có một tuyệt chiêu đặc biệt của riêng mình.

Người kỵ sĩ thả thi thể này xuống, tìm ra một thi thể khác. Sau đó hắn kéo hai người tới để bọn họ đỡ hai thi thể đứng thẳng! Hắn chỉ vào vết thương của thi thể phía trước chậm rãi mở miệng nói:

- Một mũi tên trúng hai con nhạn!

- Một mũi tên trúng hai con nhạn?

Nghe được từ này, một đám kỵ sĩ kể cả Lăng Túc đều sửng sốt!
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/yeu-cung/chuong-8/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận