Yêu Giả Vi Vương Chương 55: Cha Nuôi

Yêu GiảVi Vương
Tác giả: Yêu Dạ
Q.4 - Chương 55: Cha Nuôi
  
Ads
Yên phu nhân nghe được câu này, nhìn thấy vẻ mặt dữtợn của Tiêu Lãng, đầu tiên là sửng sốt, sau đó lại lp tức cười khúc khích. Tiếp theo sắc mặt trở nên lạnh lẽo.

Một tay nàng đột nhiên thoáng động, nắm lấy cổ Tiêu Lãng trực tiếp nhấc lên phóng về phía trước, cuối cùng giữTiêu Lãng ở trên vách tường. Uy áp cường đại của nàng vn bao phủ Tiêu Lãng, khiến Tiêu Lãng căn bản không nhúc nhích được.

Trong mắt phượng của nàng đầy lạnh lẽo, thâm trầm nói:

- Cắn ngươi? Cắn tiểu đệ đệ của ngươi sao? Ngươi nghĩtht là hay! Chỉcó điều cảm ơn ngươi đã nhắc nhở ta. Ta hỏi ngươi một câu cuối cùng có đáp ứng hay không? Nếu không đáp ứng bản phu nhân lp tức bóp nát trứng của ngươi, khiến cảđời này ngươi phải làm người lưỡng tính!



Dưới thân Tiêu Lãng mát lạnh, cảm giác một tay đột nhiên đưa vào dò xét, nắm lấy tiểu đệ đệ của hắn. Trong lòng hắn lp tức thầm mắng. Nữnhân này tâm địa quá độc. Có nữhài tử nhà nào lại chơi như vy chứ?

Chỉcó điều nếu gãy thì gãy. Từ trước đến giờtính khí hắn giống như con lừa vy, làm sao có khảnăng yếu thế?

Lp tức sắc mặt hắn trái lại trở nên bình tĩnh, khóe môi cong lên hiện ra một nụ cười lạnh lùng, tức gin mắng lên:

- Ngươi động thủ đi. Nếu như ta kêu đau một tiếng, lão tử chính là cha nuôi của ngươi!

- Cha nuôi?

Yên phu nhân lại sửng sốt, không tiếp tục hạthủ, trái lại còn nghi ngờhỏi:

- Vì sao lại là cha nuôi mà không phải là cha đẻ?

Tiêu Lãng không thèm đến xỉa, cười lạnh nói:

- Cha nuôi chuyên làm thịt con gái nuôi. Đã hiểu chưa, đồ phóng túng kia!

- Tht can đảm!

Trong nháy mắt Yên phu nhân đã hiểu rõ. Bàn tay đang nắm lấy tiểu đệ đệ phía dưới của Tiêu Lãng đột nhiên buông ra, giơ tay đánh một chưởng vào ngực hắn.

- Răng rắc!

Tiếng xương vỡ vụn cực kỳ rõ ràng. Chỉdựa vào khí thế đã có thểáp chế khiến Tiêu Lãng không thểđộng đy. Thực lực của Yên phu nhân này đã không cần phải nghi ngờ, tùy tiện đp một chưởng ít nhất đánh gãy vài ba cái xương sườn của Tiêu Lãng.

Tiêu Lãng quảnhiên có gan, không kêu lên một tiếng nào, chỉhơi nhíu mày. Trên khóe miệng hắn chm rãi có một dòng máu tràn ra. Hắn lại nở nụ cười tàn khốc, nhìn chằm chằm vào Yên phu nhân, tiếp tục mắng:

- Tiếp tục, cha nuôi ngươi còn có thểlàm được!

Ầm! Ầm! Ầm!

Liên tục đánh ba chưởng, xương ngực Tiêu Lãng gần như đã bịđánh gãy hết. Yên phu nhân thấy Tiêu Lãng không rên một tiếng, máu từ trong miệng chảy ra càng nhiều, ý cười trong mắt lại càng lúc càng nồng đm. Cánh tay của nàng đang giơ lên, chẳng biết tại sao lại không đánh xuống chưởng thứtư.

- Ngươi tht sự không sợ chết?

Yên phu nhân nhìn nửa thân thểTiêu Lãng bịmáu tươi nhuộm đỏ, lạnh giọng hỏi.

- Sợ chết không phải là đảng cộng sản!

Tiêu Lãng thun miệng nói một câu, lp tức vội vàng sữa chửa nói:

- Sai, sợ chết cũng không phải là cha nuôi ngươi!

Yên phu nhân khinh thường nói:

- Hừ! Ngươi ngoại trừ lắm lời còn biết cái gì? Một Đại lão gia, giờ phút này không phải bịmột nữtử như ta đùa bỡn trong tay sao? Ngươi có tư cách gì mà cuồng?

Tiêu Lãng khinh thường nói:

- Ngươi ở tuổi của ta, thực lực thế nào? Ngươi có tin không, sau mười năm lão tử có thểdễ dàng đùa chết ngươi? Ngươi tốt nhất là giết chết ta. Bằng không cuối cùng sẽ có một ngày, lão tử sẽ cứng rắn cưỡi ngươi làm một hồi, sau đó treo ngươi ở trước cửa thành, đểtrảlại nỗi nhục hôm nay!

- Ồ?

Yên phu nhân nghe được câu này, sát khí trên người thu lại, buông cổ Tiêu Lãng ra. Trên khóe miệng nàng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, thần bí nói:

- Được, bản phu nhân mỏi mắt mong chờ. Chỉcần ngươi có thểđột phá chiến kỹ Thiên Ma thất trọng, có thểtới đây tìm ta bất kỳ lúc nào. Bản phu nhân tắm rửa sạch sẽ, tùy tiện cho ngươi chơi!

Nói xong, Yên phu nhân lại lắc lắc cái mông đy đà trực tiếp rời đi. Khi đi tới cửa đại điện, nàng còn quay đầu nở nụ cười thần bí.

- Mẹ nhà nó, hôm nay ra ngoài không nhìn hoàng lịch? Gặp phải một con mụ điên!

Tiêu Lãng lp tức thảThảo Đằng ra trịliệu. Chờthương thế trên người khôi phục một chút, lúc này hắn mới chm rãi đi ra ngoài.

Tiêu Lãng đi ra hành lang bên ngoài Thiên điện, vào khán đài tử đấu trường, tìm Phá Hài và Phá Thục đang ngồi ở trên khán đài, chuẩn bịchờTiêu Lãng lên đài thì đặt cược. Bọn họ không nói một lời nào nhanh chóng rời đi.

Hắn không biết là, trong mấy gian nhã các không nhiều ở tầng trên cùng của tử đấu trường, Yên phu nhân và một nam tử trung niên anh tuấn tóc nâu đang đưa mắt hắn và Phá Hài Phá Thục rời đi.

Nếu như Tiêu Lãng ở trong gian nhã các, nhất định sẽ thất thanh kêu to. Bởi vì nam tử anh tuấn tóc nâu đang ở bên cạnh Yên phu nhân rõ ràng là cường giảThiên Đế đã tới núi Mê Tung đưa Âu Dương Ấu Trĩđi!

Điều này không quan trọng. Quan trọng nhất là... giờphút này cường giảThiên Đế này đang đứng, mà Yên phu nhân lại ngồi. Hơn nữa sắc mặt của cường giảThiên Đế xem ra vô cùng cung kính?

ChờTiêu Lãng biến mất ở tử đấu trường, lúc này cường giảThiên Đế mới cung kính chắp tay nói:

- Phu nhân, tiểu tử này thế nào?

- Không tồi!

Khóe miệng Yên phu nhân lộ ra ý cười nhàn nhạt, diễm quang bắn ra bốn phía. Nàng than nhỏ một tiếng nói:

- Chẳng trách sau khi Tiểu Ấu Trĩtrở về, đối với tiểu tử này vn nhớ mãi không quên. Quảnhiên hắn có chút đặc biệt. Cưỡng bức dùng lợi dụ dỗ mà mặt hắn không biến sắc. Tâm trí phẩm hạnh cũng không tồi. Chỉcó chút kiêu căng khó thuần. Nhưng đáng tiếc hắn lại tu luyện chiến kỹ Thiên Ma...

Cường giảThiên Đế gt đầu nói:

- Đúng. Chính vì hắn tu luyện chiến kỹ Thiên Ma, nên ngày ấy ở núi Mê Tung, ta mới không đưa hắn về gia tộc! Tu luyện chiến kỹ Thiên Ma quá khó khăn. Cho dù tiêu hao lượng lớn huyền thạch, hắn cũng không nhất định có thểđột phá được thất trọng. Nếu không đột phá được thất trọng, chung quy chỉlà một phế vt!

Yên phu nhân khẽ lắc đầu nói:

- Chiến kỹ Thiên Ma, ngày xưa Thiên Ma Đại Đế tự nghĩra công pháp nghịch thiên tới như vy, đột phá bát trọng, quét ngang Thiên Châu không có người nào là địch thủ. Đáng tiếc trăm vạn năm qua vô số võ giảtu luyện chiến kỹ Thiên Ma, lại không một người nào có thểtái hiện được hùng phong của hắn năm đó. Thôi, đừng đểTiểu Ấu Trĩvà hắn gặp mặt, đểtránh phá đạo tâm của nàng! Đểhắn tự sinh tự diệt đi!

- Vâng!

Cường giảThiên Đế khom mình hành lễ, thân thểlóe lên lặng lẽ rời khỏi đó. Trong gian phòng trở lại yên tĩnh. Yên phu nhân một mình ngồi ở trong nhã các nhìn tử đấu trường ầm ĩphía dưới, một lúc lâu lại khe khẽ thở dài:

- Yêu nghiệt sinh ra, thời loạn lạc sẽ tới. thiên hạphân chia lâu tất sẽ hợp, hợp lâu tất phân chia. Ai sẽ là đại đế nhất thống Thiên Châu kế tiếp đây?

...

- Cái gì?

Tiêu Lãng và Phá Hài trở về phòng. Hắn nói chuyện vừa xảy ra. Phá Hài và Phá Thục lp tức trở nên vô cùng khẩn trương.

Mắt Phá Hài không ngừng lp lòe, đi tới đi lui bên trong phòng. Chỉmột lát sau hắn đột nhiên quát khẽ:

- Tiêu Lãng, lúc này chúng ta phiền phức lớn rồi. Nếu ta đoán không lầm, nữtử ngươi vừa trêu chọc kia tuyệt đối không phải là quản sự cao cấp của tử đấu trường. Mà... là chủ nhân thần bí của Liễu Yên Các, Liễu Như Yên! Nữtử đã bịta quyến rũ từng trịnh trọng nói với ta, muốn ta ngàn vạn không được trêu chọc người này, bằng không nàng cũng không bảo vệ được ta!

- Làm sao có thểnhư vy được?

Tiêu Lãng cảkinh. Nữnhân Phá Hài câu dn kia chính là phó thành chủ, thực lực Nhân Hoàng đỉnh phong, còn là người của Âu Dương gia. Cho dù thế lực của Liễu Yên Các cường đại, nói thế nào cũng chỉlà chủ một lữquán thôi? Làm sao có thểso sánh được với gia tộc đệ nhất thiên hạ?

- Ta cũng không hiểu. Nhưng nàng tuyệt đối sẽ không gạt ta!

Sắc mặt Phá Hài cực kỳ ngưng trọng. Hắn đi đi lại lại trong phòng vài vòng, dứt khoát quyết định:

- Liễu Yên Các này không thểở được nữa. Chúng ta lp tức đổi chỗ. Chờsau khi Âu Dương gia truyền tin tức đến, chúng ta gặp tiểu thư Âu Dương xong lp tức rời khỏi Hồng Đế Thành!

Nguồn: tunghoanh.com/yeu-gia-vi-vuong/quyen-4-chuong-55-GWnbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận