Bình minh những giọt nắng hồng lăn qua khe cửa sổ bung vỡ những mảng sáng lói lóa trong căn phòng chật hẹp. Nhưng khi tạt qua khuôn mặt đôi mắt tôi nhăn nheo và cảm được rằng những luồn tối đang tuôn chảy trong nghỏ hẻm và cuộn mình trong cõi thẳm sâu nơi trú ẩn những kẻ đồng lõa
Bình minh. Những mảnh sáng vươn tay lục lọi từng hình hài tuổi thơ đang che chắn hiện lên trong đôi mắt tôi những hình ảnh những bức tranh treo lủng lẳng trên bức tường đang im nghe tiếng ran nứt của mình. Những khe nứt mà con thằn lằn đang cong lưng im nghỉ hướng cái đuôi dài ngoằn nghèo đâm mắt hút vào khung tranh...