GIÁO DỤC
Lịch sử giáo dục của Malaysia bắt đầu với sự hình thành các trường 'Pondok' cũng như các trường Ả Rập và các trường tôn giáo cho đến cuối thế kỷ thứ 19. Đến đầu thế kỷ thứ 20, các cơ sở giáo dục đã trở nên có tổ chức hơn và kiến thức thế giới đã được đưa vào chương trình của các trường tôn giáo. Cho đến dưới chính quyền cai trị của người Anh thì các trường bản xứ được thành lập. Việc mở trường dành cho người Malay bắt đầu từ việc hình thành Trường Tự do Penang năm 1821.
Nhìn qua nền tảng giáo dục dưới thời thuộc Anh, rõ ràng là người Anh chẳng mấy quan tâm đến việc phát triển con người địa phương qua giáo dục. Việc khắc sâu kiến thức và tính đồng nhất trong giáo dục không được đặt lên tầm quan trọng. Sau chiến tranh, việc cơ cấu lại hệ thống giáo dục trở nên cần thiết, từ đó có các bản báo cáo Barnes (1950) và báo cáo Fenn Wu (1951). Mặc dù bản báo cáo Barnes là rõ ràng, cách mạng và có ảnh hường lớn nhất trong số những báo cáo đã từng được đưa ra, nó không được chấp nhận bởi tất cả các dân tộc trong nước. Sau đó bản báo cáo đã được sửa đổi và thay thế. Đến năm 1955 chính quyền đã thành lập ủy ban Giáo dục, ủy ban này đưa ra bản báo cáo Razak năm 1956, trở thành cơ sở cho việc phát triển chính sách giáo dục quốc gia.