Sai số nội suy.
Với x∈[a,b] ta ước lựong sai số f(x) – Ln(x), trong đó x cho trước.
Đặt ωn(t) = (t-x0) (t-x1) ..(t-xn)
Rõ ràng nếu x không bằng mốc nội suy thì ωn(x)≠ 0, nên tìm được hằng số k để:
f(x) – Ln(x) = k ωn(x) (2.7)
Xét hàm số:
F(t) = f(t) - Ln(t)-k.ωn(t) (2.8)
Hàm này có n+2 nghiệm phân biệt t=xi (i=0;n) và t=x; Bằng phương pháp quy nạp chúng ta có thể chứng minh được rằng tồn tại điểm c ∈[a,b] sao cho F(n+1) (c)=0. Vì Ln là đa thức bậc n nên có thể tính đạo hàm cấp (n+1) biểu thức (2.8). Ta có:
F(n+1)(c) = f(n+1) (c) – 0 – k (n+1) =0
Vậy . Thay giá trị của k vào (2.7) ta được:
(2.9)
Điểm c thay đổi khi x thay đổi. Nếu đạo hàm cấp (n+1) của f bị chặn: |f(n+1)(x)| ≤M với ∀x ∈[a,b] thì ta có ước lượng sai số nội suy là:
trên đây được gọi là đa thức nội suy Lagrange.
Đa thức nội suy với mốc cách đều.
Ta xét trường hợp đặc biệt khi các mốc nội suy cách nhau một đoạn bằng nhau:
Δxi= xi+1 – xi = h = (b-a) /n (với i=0; n-1)
Dùng phép đổi biến (x – x0)/h = t, các đa thức sẽ là các đa thức theo t và chỉ phụ thuộc vào số mốc n và có nhiều cách biểu diễn đơn giản, dễ sử dụng hơn.