Tác giả: Sưu tầm
Thể loại: Thơ
Thơ chúc vợ ngày 8/3
Thân trai cũng mười hai bến nước,
Nặng nỗi lo vô phước gặp "chằn".
Thế nhưng, chuyện chẳng khó khăn,
Miễn là khéo nịnh, khéo ăn, khéo mần.
Mần cho tuyệt phải cần nghệ thuật,
Đòi hỏi mình nên rất ga-lăng,
Khi mà bà xã nấu ăn,
Xắt hành, xắt tỏi lăng xăng phụ bà.
Canh bà nấu dù là mặn chát,
Cũng khen rằng: "Ngọt mát em ơi !".
Thức ăn dù chẳng muốn xơi,
Cũng gồng cái miệng nuốt trôi cho rồi !
Khi tan sở, về nơi tổ ấm,
Dù vợ nhà chưa tắm cũng hôn,
Khen rằng: "Mít chín chẳng hơn,
Thơm sao mà cả tâm hồn ngất ngây!"
Khi thấy vợ mặt mày ủ dột,
Phải khôi hài theo mốt Văn Chung,
Đang đi bỗng té cái đùng !
Để cho mặt vợ sáng trưng nụ cười.
Khi bà bị trở trời, nhức mỏi,
Đừng làm lơ, phải hỏi, phải han,
Bắt bà nằm sấp, chân dang,
Trổ tài đấm bốp nhiều màn mê ly !
Khi thấy vợ kẻ mi, vẽ mắt,
Phải ngắm nhìn rồi gật gù khen,
Khen rằng: "Nguyệt thẹn, hoa ghen,
Dung nhan em rất "ăn đèn" em ơi!"
Khi bà muốn vào nơi mỹ viện,
Mà túi tiền chẳng tiện bỏ ra,
Nịnh rằng: ''Em đẹp thướt tha,
Sửa chi cho mất.. cái mà anh yêu!"
Lỡ bè bạn có kêu đi nhậu,
Nửa đêm về, bị cấu, bị la,
Dẫu đau cũng giáng hề hà:
"Lẽ ra anh ngủ tại nhà bạn anh,
Nhưng men rượu nó hành anh nhớ,
Nhớ thương em, anh trở về đây,
Xin "cưng" đừng có quấy rầy,
Để cho anh được... "trả bài" cho em!"
Thấy vợ có lai rai tóc ngứa,
Lấy nhíp ra, ngồi tựa bên nàng,
Nhổ từng cọng tóc ngả vàng,
Cho nàng đỡ ngứa, mơ màng mắt nhung.
Vợ đi tắm, phải cùng đi tắm,
Để nàng cần sờ sẫm, kỳ lưng,
Lên xe, phải đỡ, phải bưng,
Xuống xe, phải ẵm, xin đừng lãng quên.
Nếu gặp chuyện chẳng nên đưa tới,
"Tò tí" cùng em mới thơm tho,
Cuộc vui bại lộ bất ngờ,
Bị bà bắt gặp, phải lo giải bày,
Rằng: "Anh trót nhậu say, lỡ dại,
Bị ma men khơi dậy máu dê,
Ả nầy chẳng đáng anh mê,
Nhưng mà không.. "ấy", ả chê "cù lần".
Em xinh đẹp bội phần hơn ả,
Thôi thì nên hỉ xả cho anh,
Cho anh cơ hội làm lành,
Chẳng còn tái phạm, tập tành thói hư!"
Thôi thì trót nặng thề phu phụ,
"Nâng dĩa" bà là sự ấm êm !
Góp kinh nghiệm với anh em:
Vợ mình, mình nịnh, chả thèm nịnh ai...
Hôm nay ngày 8/3
Không biết định nghĩa vợ là gì đây?
Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đóa hoa hồng
Vợ là sư tử Hà Đông trong nhà
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.
Nhiều người nhờ Vợ nên Ông
Nhiều anh vì Vợ mất không cơ đồ
Vợ là cả những nguồn thơ
Vợ là cả những giấc mơ vơi đầy.
Vợ là một chút men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lòng
Vợ là một ánh mây hồng
Vợ là hoa hậu để Chồng mê say.
Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sỹ tháng ngày trong ta
Vợ là nụ, vợ là hoa
Vợ là chồi biếc, Vợ là mùa xuân.
Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Vợ là hương lúa đậm đà tình quê.
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông
Vợ là chỗ dựa của chồng
Nhiều anh dám bảo Vợ không là gì????
Khoan, khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa rau, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là cát-sét, Vợ là ti vi
Nhiều đêm Vợ hát Chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta.
Vợ là làn điệu dân ca
Vợ là bà chủ, Vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là nội lực làm nên cơ đồ.
Vợ là thủ quỹ, thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà
Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường.
Khi nào giận, lúc nào thương
Sớm mưa chiều nắng ai lường được đâu
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh.
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian…