Đóng góp: Bình minh lại bắt đầu con phố vẫn luôn nhộn nhịp
Bà cụ vẫn hối hả gánh rau chợ bán cho kịp
Ăn rau không chú ơi 1 giọng khàn khàn và run run của bà cụ cất lời
Phía trước mặt gã là một bà cụ đã già yếu và ở bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống xấu
Ăn hộ tôi mớ rau giọng bà cụ vẫn rất khẩn khoản bà cụ nhìn gã với ánh mắt …gần như van lơn.
Gã cụp mắt lại và rồi liếc xuống nhìn bộ đồ công sở mình đang mặc trên người
văng vẳng đâu đây có tiếng trẻ con đang đùa cợt vui cười.
Bần thần một lát gã chợt quay đi và rồi vội đáp.
Dạ cháu không ăn bà ạ gã nhấn ga vội vã phóng về phía xa
Chợt cảm thấy có lỗi
Phút chốc rồi lại qua thôi
Mình thương người thì ai thương mình suy nghĩ ích kỷ quên đi chữ tình.
Bà cụ lưng còng xếp lại rau và rồi lặng thinh
Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi tiếng bà cụ yếu ớt
Rau này mà bán cho người à bà mang về mà cho lợn
Cái giọng chan chát của 1 cô gái vừa đáp lại bà cụ.
Gã ngoái lại thấy cô gái xinh đẹp cũng tầm khoảng tuổi gã
Cau mày đợi cô gái đi xa Gã đi xe đến và hỏi bà;
Rau này bà bán bao nhiêu 2 nghìn 1 mớ bà cụ mừng rỡ.
Gã cầm ví ra có tập 10 nghìn và rút lấy 1 tờ
Sao mà chú mua nhiều thế con mua cho cả bạn con
Bây h con phải đi làm bà cho con gửi ở đây chiều về qua con lấy.
Rồi gã lại nhấn ga cho xe chạy lao đi như sợ mọi người nhìn thấy hành động vừa rồi của gã.
Nhưng lần này có khác ,lòng gã cảm thấy vui vui.
Chiều hôm ấy mưa rất to mưa xối xả ,gã đứng trong phòng làm việc nhìn qua ô cửa với những suy nghĩ về lúc xưa.
Gã thích thả trí tưởng tượng của mình theo những hạt mưa
Gã nhìn xuống hàng cây thưa và nghĩ đến những phận người
Nghỉ thế đủ rồi đấy giọng người trưởng phòng
Làm gián đoạn những dòng suy nghĩ còn lắng đọng.
Gã đi vào phía trong ngồi xuống làm việc và quên hẳn bà cụ
Đã mấy tuần trôi qua và không thấy bà cụ gã cũng không để ý lắm.
Gã đang bận với những bản thiết kế chưa hoàn thiện,gã đang lo lắng với những khó khăn trong công việc rồi quên hẳn bà cụ.
Chiều chủ nhật gã chạy lòng vòng và tạt qua quán trà đá ở bên đường.
Và chợt giật mình bởi câu nói oang oang của chị bán nước
Bà bán rau chết rồi
1 người khác liền hỏi?
Bà cụ lưng còng hay đi qua đây đó phải không hả chị?
Tội nghiệp cho bà cụ,
cách đây mấy tuần bà cụ giở chứng cứ ngồi dưới mưa cạnh bên mấy mớ rau
có người thấy thương hỏi mua nhưng nhất quyết k bán
rồi nghe đâu là bà bị cảm lạnh
Nghe đến đây nước mắt gã nhòa đi và dường như gã chết lặng đi không nói 1 lời vấn vương đôi chút nghĩ suy