Đóng góp: Ý niệm trong khoảnh khắc
Niềm kiên định một đời
Định sẳn từ đây như thiên thân tìm vào biển lửa
Biết là họa, cớ sao vẫn hoang mang vô định
Đừng gặp gỡ, cũng đừng nhung nhớ
Vì như thế mới không yêu chàng
Thêm một bước lướt qua nhau
Rồi không ngừng trượt dốc
Lẩm lỡ của thời gian
Khiến hai ta chỉ đành lỡ bước
Càng nhung nhớ, chàng càng xa vời vợi
Sớm biết rằng sẽ là quả đắng
Nhưng giây phút này ta không muốn trốn chạy
Từ “đáng tiếc” nhức nhối làm sao
Đằng sau hai thế giới
Lẩm lở của thời gian
Khiến chúng ta chỉ đành lỡ bước
Càng nhung nhớ, chàng càng xa vời vợi
Đã biết kết thúc sẽ là sai lầm, không cách gì cứu vãn
Xin dừng chân tại khoảnh khắc này
Ta đành tình thâm duyên cạn.