Đóng góp: anh iu em,qua thời gian anh chắc điều này ko hề sai
anh iu em,qua nụ cười,tính cách giọng nói khi kề tai
anh iu em,đến ngẫn ngơ cho dù hồn có nhập vào xác
anh iu em,đến nỗi con tim ko thể có người nào khác
anh có thể,bỏ 1 giờ thậm chí 1 ngày để nhìn em
anh có thể,cả 1 đời thậm chí kiếp sau chỉ mình em
anh có thể,thức trắng để kể truyện cho em khi đêm xuống
anh có thể trở thành 1 con người hoàn toàn khác nếu em muốn
để cho em dc tự do,anh chấp nhận mình bị hiểu lầm
cũng ko cần phải biết điều đó,ăn vạ trong iu là tiểu nhân
bởi tình iu ko phải là những bức tranh dc vẽ bằng bút thước
nên thường thôi,thứ tình cảm cho anh ko mặn mà như lúc trước
người em iu là anh,nhìn về kí ức mà xem
anh sẽ mặc cho chúng tiếp diễn,vì em ko còn là em
những gì anh có thể làm,là bịa đặt 1 câu chuyện
lẳng lặng đi,ko buồn ko tiếc nuối ko cầu nguyện
rồi ngày mai,khi anh bắt đầu 1 ngày mới
tiếng phone đó,ko còn reo ko còn ríu sang nhà chơi
những cơn mưa,những mùa đông lạnh lẽo cứ việc tới
đã đủ rồi,1 ký ức thật lung linh thật tuyệt vời
anh ko nghĩ là anh sẽ,quên dc trong ngày mai
kỷ niệm chỉ ko còn tồn tại,khi thằng kaby này die
nhưng ko có nghĩa là anh sẽ,ôm nỗi sầu này mãi
xem như là 1 ký ức kì lạ trên con đường đời đầy gai
anh biết em ko sao đâu vì ta ko chung hoàn cảnh
đời của anh "toàn là rác" còn đời của em "toàn sảnh"
anh đã giữ đúng lời hứa là sẽ đợi đến khi em trưởng thành
nhưng xem ra cứ qua 1 ngày thì tình thêm 1 mong manh
em đã từng khóc vì anh và anh cũng đã tuyệt vọng vì em
thôi thì đường ai nấy đi ko ai nợ ai con tim ko còn yếu mềm
trước kia bên nhau anh đã chưa từng làm 1 chuyện gì quá trớn
hy vọng thời gian cộng với niềm vui bên đời khiến em quên anh nhanh hơn
midtro made by KV :">
Kay V :
Chuẩn bị chưa ? hành lý để đưa tiễn kí ức
Như trước khi mưa ! Bầu trời kéo mây màu đen bao phủ ở phía trước !
Ngước mắt nhìn từng hạt mưa cứ rơi lên gò má
Lặng lẽ anh đi lướt qua một cơn mưa dài chẳng biết nơi nào cho ta ...
Nơi nào cho ta .. một hơi ấm ... một mùi hương
Nơi nào có cả sự gởi gấm ..... cho ai từng yêu ngậm ngùi thương ....
Có yêu có thương có đau có mất thì đó mới chính là tình yêu
Vấn vương vẫn thương cho nên gánh vai riêng anh một mình chịu
Vì anh yêu em mà .... nên anh sẽ không nói ra
Sự thật chẳng hề có người con gái nào bên cạnh anh tối qua ...
Bất quá chỉ là giấy trắng nằm nghiêng bên cạnh mực đen
Một mình ngậm ngùi ôm vùi cay đắng rồi lặng lẽ tắt đèn
Nhắm mắt .... suy nghĩ .... làm sao quên được em đây
Nhưng có vẻ là lo lắng rằng em đau mới khiến đôi mắt thêm cay !
EM ơi .... nếu như dòng đời này không nhiều sự bất công .....
Thì sau cơn mưa có lẽ anh đã quay về xin lỗi em rồi ...
Nhưng mà không cho dù mưa có biến thành giông
Thì anh cũng cố để em quên anh đi một cách nhanh chóng
Ngày anh đi ... mưa bao phủ hết cả trên lối về
Lệ cạnh mi ... nước mắt em làm trong tim anh nhức nhối thế .......
Anh xin lỗi em ha ..... anh không hề muốn lừa em đâu ....
Chỉ trách anh .... cứ hay lo nghĩ toan tính cho những ngày sau
Bên cạnh nhau anh chẳng muốn em cứ mãi lo nghĩ
Khi đi đến quyết định này anh đã nhủ mình suy nghĩ cho kĩ
Và rồi ....mọi chuyện cũng đã chấm dứt
Tiếng mưa như cứa vào những vết đứt của sự ấm ức !
Đau vào tim nhưng không chảy máu nhưng nằm như xác đã liệm
Máu nào kiềm được khi tim đập liên hồi như trống nát cả tim
Thà lừa dối để cho tương lai mai sau cứ đổi
Còn hơn để cho thời gian tàn nhẫn làm nát tình yêu tự phôi
Một buổi tối không có phone em sẽ buồn lắm
Nhưng thà như thế còn hơn mai sau làm nhau bẽ bàng đau ....
Sẽ không dễ ... để kiếm được 1 tình yêu gọi là true love
Giọt nước mắt anh rơi vì chính em dạy anh how to love !
I know how to love so i know how to stop !
Một mình lặng đi dưới mưa ....cầu mong nỗi buồn hãy vơi bớt ....