Đóng góp: Mel : J
có bao giờ e muốn dấu đi nỗi buồn...ngồi 1 mình góc phố
ngắm đôi tay bình yên.
nhớ xem mình đã chạm vào điều gì...mà chẳng phải nỗi nhớ.
rồi từ đâu thật tình cờ...tim e như đi lạc trong mơ
người đó đến kéo đôi tay em run run...nâng bước chân...e qua thời gian.
em muốn chạm vào chạm vào cham...chạm vào..chạm vào.chạm
em muốn chạm vào chạm... vào cham...chạm vào..chạm vào.chạm
em muốn chạm vào chạm... vào cham...chạm vào..chạm vào.chạm
Vers 1: IDC
em đã chạm tới gai nhọn... Những tiếng than nỗi đau
để anh chạm lên trên đường là những lời gian dối nhau.
là dấu chân còn in...hạt bụi đường màu tím.
để a chạm nên hi vọng.bên những khoảng trời bình yên.
những đoạn giao lộ...ngã tư đường phố.
người người chạm mặt...như sắp phát nổ...
sóng biển gọi tên e
gió gọi hoàng hôn lên
những cụm cây trinh nữ .từng chiếc lá..khép lại khi thấy e đến.
hoang phế...mặt trời dịu dàng...dìu bc e về
qua từng xóm nhỏ...khói chiều vươn cao trên từng ngọn tre.
em vẫn muốn được chạm vào bao ..lời ru của mẹ.
bảng hiệu đèn màu...phố thị đêm nay e biết đi về đâu
kẻ đang giữ tình yêu...của em...là thuốc và men
em muốn quên đi hết nhưng biết chạm vào đâu
khi xung quanh chỉ còn kỉ niệm ta đã chạm vào nhau.
Mel: J
có bao giờ e muốn dấu đi nỗi buồn...ngồi 1 mình góc phố
nắm đôi tay bình yên.
nhớ xem mình đã chạm vào điều gì...mà chẳng phải nỗi nhớ.
rồi từ đâu thật tình cờ...tim e như đi lạc trong mơ
người đó đến kéo đôi tay em run run...nâng bước chân...e qua thời gian.
em muốn chạm vào chạm... vào cham...chạm vào..chạm vào.chạm
em muốn chạm vào chạm. vào cham...chạm vào..chạm vào.chạm
em muốn chạm vào chạm... vào cham...chạm vào..chạm vào.chạm
Ver 2: Mr.Shyn
Em đã chạm đợt sóng xanh lên ngọn hải âu trắng
Quật ngã chiếc thuyền trôi chìm xuống câm lặng
Hiểu những nỗi đau mất mát từ người yêu thương
chạm Những vất vả đến từ quê hương
Chạm những ví tiền ai vội đi bỏ quên trên những dặm đường
Vì sao tình yêu không đến thật mau
Để ta chạm vào nhau rồi nói 1 câu
Văn thơ anh kém nên để mực nghẹn lại đầu bút
Chưa kịp ngỏ lời..cánh thiệp hồng buông lời cầu chúc
Ta đã từng chạm tay đan vào tay,phố đêm hoang vắng còn ai không
E chợt nhẹ yên giấc và thiếp..con tim a đau như mất và điếc
Trẻ con hóa cát bụi..người già về nôi khóc
Bao mùa anh đợi em…hoa rừng buồn thôi mọc
em muốn quên đi hết nhưng biết chạm vào đâu
Em yêu sự ích kỉ nên đã chạm quá lâu
Anh ko thể nhớ mình đang đứng ở đoạn đường nào
Anh muốn đc cảm nhận vị đắng từ đoạn trường thảo
Em chẳng thể nhớ hết bao mùa mưa rơi
Nụ thanh xuân còn ấm em về tinh khôi
Nên về sau
Khi xung quanh ko còn kỉ niệm thôi đừng xin chạm vào nhau.
Mel: J
có bao giờ e muốn dấu đi nỗi buồn...ngồi 1 mình góc phố
nắm đôi tay bình yên.
nhớ xem mình đã chạm vào điều gì...mà chẳng phải nỗi nhớ.
rồi từ đâu thật tình cờ...tim e như đi lạc trong mơ
người đó đến kéo đôi tay em run run...nâng bước chân...e qua thời gian.
em muốn chạm vào chạm... vào cham...chạm vào..chạm vào.chạm
em muốn chạm vào chạm. vào cham...chạm vào..chạm vào.chạm
em muốn chạm vào chạm... vào cham...chạm vào..chạm vào.chạm