Đóng góp: Ver 1 : Lâm Billy
Trong cơn say a viết lên bài nhạc này
Đó cũng chíh là lúc cảm xúc này vụt tan
Như cánh hoa kia đang dần tàn
Thời gian cho e đâu fải là mãi mãi
Đâu thể chỉ nhìn về tìh yêu và đối diện với ngày mai
Mà k có lấy 1 chút sợ hãi..
em à
Cái cảm giác người thứ 3 ý..có bao giờ..e đặt mìh vào vị trí của a
Lặng đứg nhìn yêu thương âu yếm trog vòng tay người khác
Lúc đó e mới biết đc cảm giác..tnào là người thứ 3
Và đã bao giờ..đã bao giờ e biết trái tim tìh cảm lí trí của a
Đã bao giờ e nghĩ đến a dù chỉ vỏn vẹn 1 phút giây
Và đã bao giờ e coi đó thứ tìh cảm dựng xây
Rồi cũg chỉ là 1 tờ giấy..1 tờ giấy nhàu nát
Trog khi a đã và đag nâg niu đưa nó vào từng câu hát
Nào ai hay ai biết
Tinh cảm của anh trao em nó là bất diệt
A Nói e nghe… tình yêu đâu dễ để có thể làm tăng thêm khoảng cách
em xem đi .
tình cảm a đã chứng minh với e nó như thế nào
và đã bao lần a gắng tự hỏi nó phải ra sao .. Phải ra sao
bao điều ngọt ngào……bao nhiêu cố gắng
chấp nhận tất cả giờ đây nhận lại chỉ còn là cay đắng
Anh không muốn nhắc lại …những câu chuyên đã quá cũ
Như vậy là quá đủ
Thân xác nặng nề dõi theo ánh đèn
Đan xen lạc lõng vào dòng người
Mặn chát giọt nước mắt khẽ rơi.... nhẹ hòa vào cơn mưa
Anh đã buông rồi Em…
Chắc cũng bước đi thôi
Chorus
Còn riêng tôi lẻ loi với tôi cô đơn trong căn phòng
Đợi chờ em sao quay lưng đi để tôi lẻ loi nơi đây một mình
Tình yêu giờ đây khuất lối biết đâu ngày mai
Tình yêu kia nỡ nhạt phai không đành quên
Ver 2 : L’kei
Có 1 ngày a gặng hỏi em tình yêu là gì
Em mỉm cười k nói nhìn a rồi quay đi
Có 1 giây chợt nghĩ..rồi lại tự trách mìh quá đa nghi
Nhưg r` có 1 sự thật đã kéo a trở lại
Con số 3 khiến mọi thứ dần trở nên tệ hại
Chính vì e..vì yêu e a đã cho phép cái điều tệ hại đó tồn tại
Ánh nắng liệu có chiếu sáng tới nơi của a và e vào sớm mai
Quay đi để nhận lại gì nếu ta thực sự yêu nhau và trở lại
Rồi có 1 lần a khẽ hỏi e tnào là thời gian
Thời gian là thước đo..là lí do..để cho chúg ta đog đếm từng ngày
Cứ tnày..a dần biến mìh thàh cỗ máy..k nỗi buồn..k cảm xúc
1 kết thúc..bất chợt mình buôg tay
Vì cảm xúc dàh cho e a đâu còn cảm nhận
A ước mìh có thể làm chủ đc thời gian
A nghĩ mìh có đủ mạnh mẽ để làm sự thật kia biến tan
Nhưg a k làm đc..tươg lai thì đâu thể biết trc’
Nhắm mắt đi theo con đường k lối bước..dù cho a kiên cường
Nhưg a đâu fải là sắt đá..đâu fải thứ vô tri vô thức
Nỗi đau cũng chỉ có thể dừng lại ở 1 mức..và khi đã đi quá giới hạn
Tất cả vỡ òa ra trog những tiếg nấc nghẹn ngào
Như hàng trăm mũi dao cứa nát trái tim a
Thấy đau nhưng chỉ dám mượn những tiếg thở dài
Để tìm 1 chút bình yên như ngày đầu tiên e đến
1 cái tên..mà a đâu dễ quên..hít 1 hơi thật sâu và tự nhủ với lòng mìh
Nhắm mắt lại..rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi