Đóng góp: Sớm nay tỉnh dậy a lại nhớ về những câu chuyện của ngày hôm qua
Rất buồn nhưng cố làm sao để a chóng quên tất cả
Lặng lẽ để câu chuyện này khép lại ở đó và đưa nó vào lãng quên
Để mọi thứ tự nhiên
A chỉ muốn e biết rằng tình yêu a dành cho e là sự thật
Và những cái nắm tay hơi ấm của a cũng là thật
Tìm quanh đâu đó giọng nói của e vẫn nhắc a nhớ rằng
Rằng e vẫn im lặng
Để mặc mình a với tình yêu e với nỗi nhớ e a k thể nào kiểm soát
E vẫn thường nói e k thể nào và vẫn thường nhắc phải làm sao
A không tin và đến bây giờ a vẫn không bao giờ tin
Rằng 1 ai đó trên thế giới này có thể điều khiển được trái tim mình
1 ai đó có thể chữa lành vết thương trong tim khi bình minh
Và a k tin e có thể thực hiện điều đó
A vẫn cố gắng a vẫn chạy theo tình yêu mà k 1 lí do
A Vẫn gửi tình yêu đến 1 nơi và không hề đắn đo
Nó đáng được trân trọng mà k fải thứ thoảng qua như cơn gió
Nó vẫn ở đây nhẹ nhàng đến bên cạnh e mỗi khi e buồn vì 1 lí do nào đó
Với a không có thứ gì có thể là rào cản..không j có thể là khoảng cách
Trừ khi e đến và tự tạo ra khoảng cách a k thể nào bước qua
Khoảng cách e tạo ra có lẽ là khoảng cách lớn nhất mà a từng được biết
Vì khi đó..a đã biết và a đã hiểu rằng chỉ những câu nói từ e chỉ những cử chỉ từ e mới đủ sức nặg để khiến trái tim a tổn thương..a đâu nghĩ rằng mình lại dễ dàng tổn thương đến như vậy
A vẫn tự nhắc với chính bản thân mình rằng
Cố gắng lên hãy cứ mỉm cười với đời rồi đời cũng sẽ đáp trả lại
Nhưng lời hứa a nói ra cũng tỷ lệ thuận với dòng nước mắt nhiều lần từng lăn trên đôi gò má
1 lần nữa a đang có linh cảm chẳng lành với những j sắp tới
1 chút niềm tin 1 chút hy vọng a đã chuẩn bị khá kĩ nhưng a k đủ dũng cảm để đối mặt
Trải qua nhiều lần đổ vỡ nhưng a vẫn k thể lành lặn ra về với 1 trái tim vô cảm
Không thể hờ hững với những j đã có và a sẽ k để bàn tay này tuột mất e
K để những kỉ niệm kia chỉ mãi là kí ức
Cho dù nó là những kí ức k bao giờ quên..a vẫn k muốn và a muốn viết tiếp
Cho những j dang dở..
A k chắn chắn với những gì a đang viết có thể khiến a vơi đi nỗi buồn
Để chỉ còn lại nơi đây là sự tin tưởng từ nơi e
Dàh cho a 1 khoảng nhất định nào đó
Dành cho ta 1 quãng tgian đủ để e hiểu vì sao a y e mà k cần 1 lí do
Những món quà những cái ôm và những cái nắm tay
Tất cả đều có giá trị riêg của nó
Không phải giá trị về vật chất.. đó là giá trị về tinh thần
Về những j a m’ gửi đến e như 1 nỗi nhớ đang theo a từng ngày
E hãy cứ im lặng … nếu thật sự là điều em muốn
Nhưng đừng hờ hững vô tâm với những j mà a đang cố gắng
Đừng khiến a 1 lần nữa rơi vào khoảng không bất tận mà k thể nào thoát ra
Và đừng để a lại 1 mình với những bản tình ca
Những giấc mơ nào sẽ thôi k về làm ướt đẫm bờ mi
Ước mong chi rồi mai a lại về cùng nỗi buồn như lúc xưa
Nhớ k em lời nói a chân thành
Người có b’ anh chờ mong
Đếm lá rơi ngồi đây a vẫn chờ…chờ cho đến khi e nhớ a