Đóng góp: Version 1:
Một quãng thời gian thật dài kể từ cái ngày tôi ra đi…
Không thể phai mờ 1 chút gì đó nơi đây vẫn còn tồn tại khi…
Tôi nhớ nhiều lắm… Nhớ cánh đồng chải dài mãi tận xa xăm…
Tôi nhớ quê tôi… Câu hát ru, câu à ơi bà căn dặn…
Tôi nhớ về nơi có những thảm cỏ vắng vẻ thật ít người rẽ qua…
Tôi nhớ con sông êm đềm chảy dài vẫn chảy đi thật xa…
Và rồi cũng sẽ… Sẽ rất khó để quên cái nơi mình sinh ra…
Đơn giản mà… Nơi tôi sinh ra ngay sát dòng sông bé nhỏ mang tên Bắc Hưng Hải
Người dân nơi đây mưu sinh bằng nghề gốm sứ vất vả và trông gai…
Không phải đâu… Cuộc sống ko hề dễ dàng đối vs quê tôi các bạn cũng ko biết
Cứ tới tháng 7 nc’ lên thiên tai ùa đến cuộc sống thật khắc nghiệt…
Nhưng ko phải vì… Những điều đó… Dân quê tôi vội gục ngã
Mà chính điều đó… Đã khiến cho… Mọi người thêm cứng cỏi và…
Càng đi xa hơn thỳ tôi mới biết tình yêu của mình còn nơi đâu
Ko phải ngần ngại tôi vội trả lời… Quê hương VĂN GIANG yêu dấu…
Version 2:
Là 1 huyện nhỏ của Hưng Yên…
Vùng quê nổi tiếng đặc sản nhãn lồng suốt bao nhiêu năm đã xuất hiện
Ở trong tâm trí, đi vào câu ca hay những câu chuyện ko đầu ko kết thúc…
Văn Giang ko có nhãn lồng…
Nhưng sự nồng nàn trong tim người dân hay món bánh tẻ đặc sản xã Phụng Công
Bao nhiêu năm tháng bao nhiêu tháng năm người dân nơi đây vẫn hiếu khách
Phụng Công cùng Hai Bà Trưng cố thủ bảo vệ tổ quốc đã đc đi sâu vào sử sách
Câu chuyện vẫn còn rất dài đó…
Mời bạn ra quán trà chanh Học Viện Cảnh Sát để rồi chính tôi sẽ kể cho…
Quê tôi bé nhỏ những tính hiếu học đã đc đề cao từ khi mỗi người còn rất bé…
Có nhiều ng tài sinh ra trên chính nơi đây đã đc thành danh từ khi còn rất trẻ…
Văn Giang tự hào có Chu Mạnh Trinh ông đỗ tú tài từ năm ông còn 19 tuổi
Vị quan nổi tiếng công minh chính trực đã đc đi sâu vào lòng người
Mọi người vẫn cứ như vậy…
Không quá xô bồ ở nơi đây
Và tôi vẫn mong đc nhìn thấy hạnh phúc ngọt ngào ở nơi đây…
Righttttttt ….
V 3:
Viết tiếp câu truyện còn dang dở…
Phút giây HP còn đang chờ…
Tôi … Vẫn cố trở về nơi đây khi mùa lễ hội còn đang tới…
Văn Giang – Hội Chử Đồng Tử vẫn đứng trong Top 10 hội nổi tiếng nhất Việt Nam…
Mùng 10/2 hàng năm vẫn có hàng triệu vị khách thập phương trở về Văn Giang xem rước rồng…
Niềm vui rạng rỡ khi đc đứng giữa sông Hồng nhìn ngắm quê hương mình phát triển…
Nụ cười của bà vẫn dịu hiền…
Còn tôi… Vẫn cố tìm nơi vỉa hè để đc thưởng thức những món đặc sản ở nơi đây…
Bánh cuốn Mễ Sở còn hơi cay… Nhưng vẫn sao suyến vị giác biết bao nhiêu thực khách
Văn Giang vẫn đang phát triển, vẫn dần hoàn thiện 1 khu đô thị hiện đại nhất nhì cả miền Bắc…
Không khó để tìm nơi vui chơi…
Những món ăn quê vẫn đang đợi … oh…
Chỉ cách trung tâm HN 15km thôi … Không quá xa xôi nhưng vẫn giữ đc những nét truyền thống của đất nc’…
Sao bao nhiêu năm ta có đc … yeahhh…
Càng đi xa hơn thỳ tôi mới biết tình yêu của mình còn nơi đâu
Ko phải ngần ngại tôi vội trả lời… Quê hương VĂN GIANG yêu dấu…