Đóng góp: Ver: Kaisoul
Nhạc a k lôi cuốn…vì a đặt hết vào lời ca…
Và chắc chưa đủ để như a muốn…e đặt dấu chấm và rời xa…
Cuộc sống này wa’ hối hả… k thể đánh cược cuộc đời mà…
A cũng hiểu đc chứ…nên thôi cũng đã tháo nút buộc r` đó…
Khác w tất cả…a sẽ k khóc khi e ra đi…
Vì khi hết ướt nó sẽ càng khô khi thời gian thấm thoát wa đi…
A k muốn mình thành như thế…k muốn tàn phế trog tình yêu…
Nêu nếu k làm j đc nữa…chúc e hạnh phúc và bình yên……
Vẫn là như vậy…14/2 vẫn 1 mình…
F.A ghi lên stt…1 chút cười nhạt vì 1 mình…
1 mình dạo chơi trên phố…1 mình ngước nhìn ánh bình minh…
Lại 1 mình lượn xe đây đó…1 mình yogurt ngồi lặng thinh…
Món quà còn giữ lại đó…nó nhìn mình cười…thật trớ trêu…
Tin nhắn còn giữ lại đó…xem lại r` cười…ngẹn…cớ sao…
Bao nhiu câu hỏi vẫn cứ đặt ra…dù tất cả đã chấm dứt
Sẽ lành lại thôi…r` cũng sẽ wa…tự xoa dịu nơi vết nứt
Nơi kon tim…dù tồn tại mãi 1 khoảng không…
Nhưng r` tg cũng sẽ cho ta điều mới “che” đi vết thương lòng…
Đành vậy…lại ngồi và viết…cho sự thật “đc vơi bớt”
Biết đến khi nào thì niềm đau trog khúc nhạc này sẽ tan hết???...
Sẽ là ai khác hay vẫn mình ta…cũng chẳng cần thiết nữa…
Tương lai là do mình chọn…ráng làm cuộc sống này tốt hơn xưa…
Vẫn chỉ là ta…vẫn lại ích kỷ…1 mình đứng dậy thôi…
Vẫn là như thế…heh…thôi cứ xác định vậy đc r`…