Ca dao: Nỡ dang tay em dứt tơ hồng, Đứng đầu núi nọ mà trông non nầy, Ánh phong lưu son phấn đọa đầy, Thay đen đổi trắng để ai rày yêu thương, Chẳng may ra tán tía tàn vàng, Mười phương thiên hạ xem thường vào đâu, Tấm thân em chẳng nghĩ mặc dầu, Bọn đàn bà còn để tiếng xấu về sau muôn đời, Chị em ơi thế cũng kiếp người, Anh có thương thì thương cho chắc, Có trục trặc thì trục trặc cho luôn, Đừng
Nỡ dang tay em dứt tơ hồng Đứng đầu núi nọ mà trông non nầy Ánh phong lưu son phấn đọa đầy Thay đen đổi trắng để ai rày yêu thương Chẳng may ra tán tía tàn vàng Mười phương thiên hạ xem thường vào đâu Tấm thân em chẳng nghĩ mặc dầu Bọn đàn bà còn để tiếng xấu về sau muôn đời Chị em ơi thế cũng kiếp người Anh có thương thì thương cho chắc Có trục trặc thì trục trặc cho luôn Đừng như con thỏ nọ đứng đầu truông Khi vui giỡn bóng, khi buồn giỡn trăng!
Nỡ dang tay em dứt tơ hồng, Đứng đầu núi nọ mà trông non nầy, Ánh phong lưu son phấn đọa đầy, Thay đen đổi trắng để ai rày yêu thương, Chẳng may ra tán tía tàn vàng, Mười phương thiên hạ xem thường vào đâu, Tấm thân em chẳng nghĩ mặc dầu, Bọn đàn bà còn để tiếng xấu về sau muôn đời, Chị em ơi thế cũng kiếp người, Anh có thương thì thương cho chắc, Có trục trặc thì trục trặc cho luôn, Đừng