QUYỂN 9 : CƯỜNG CƯỜNG LIÊN HỢP
CHƯƠNG 10
CỔ THỔ BỘ TỘC
Người dịch: NHÓM LẠC HỒNG
Nguồn: Kiếm Giới
Truyện "Ám Sư Thần Thoại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
“ Sợ cái gì, nhà ta rất nhiều người, cho dù ngươi là người xấu, ta cũng không sợ.” Tiểu nam hài nhìn vào đôi mắt màu lam của Tử Long ngây thơ nói.
“ Ngươi tên gì?” Tử Long nhìn vào đôi mắt thuần khiết của hài tử hỏi.
“ Cổ Mặc.” Nam hài thẳng thắn đáp.
“ Tốt lắm Cổ Mặc, ngươi có thể gọi ta là Tử Long, chúng ta đi thôi.” Tử Long cười vỗ lên đầu Cổ Mặc, nói.
“ Ân, Tử Long thúc thúc, ta đưa ngươi đi.” Cổ Mặc ngẩng đầu nói, lộ ra vẻ tươi cười khả ái, nói xong, hai tay khẽ động, cát vàng dưới chân bắt đầu lưu động, chảy về phía trước, hai người giống như đang đứng trên một chiếc thuyền nhỏ, trôi theo dòng nước.
Lúc này khóe miệng Tử Long hơi nhếch lên, chậm rãi đứng thẳng thân thể, cát vàng bao bọc toàn thân hắn không ngừng bóc ra, mặc cho Cổ Mặc làm sao thi triển thổ tinh hoa khống tố thuật, cũng không khống chế được loại tình huống này phát sinh. Cổ Mặc chỉ cảm thấy năng lượng của hắn bám trên người Tử Long không ngừng bị hắn hút lấy, cát vàng mất đi năng lượng duy trì, đương nhiên không ngừng bong ra rơi xuống, thế nhưng làm cho Cổ Mặc có chút khó hiểu, hắn không rõ vì sao mình đã vây khốn Tử Long, nhưng lại gặp phải loại tình huống này, lẽ nào…
Cổ Mặc không cam lòng thu hồi cát vàng bao vây Tử Long, chỉ vào hắn lớn tiếng nói: “ Ngươi là ám sư?”
Tử Long phủi cát bụi trên người, gật đầu nói: “ Không sai, ta là một gã ám sư.”
“ Thảo nào, thảo nào…”
“ Rống…” Đột nhiên, một tiếng rồng ngâm vang lên tận mây xanh, mặt đất bắt đầu run lên kịch liệt, Tử Long chỉ thấy cảnh sắc chung quanh không ngừng biến thành cát vàng, thậm chí dòng Thí Đế Tuyền cũng hoàn toàn biến thành một dòng cát, sau đó toàn bộ dòng cát bay lên không ngừng dũng mãnh chui vào trong hồ lô sau lưng Cổ Mặc, mà chính hắn lại kinh ngạc, không biết xảy ra chuyện gì. Truyện "Ám Sư Thần Thoại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Khi toàn bộ ốc đảo tiêu thất vào trong hồ lô của Cổ Mặc thì một đạo quang mang hoàng sắc từ phía chân trời bay ra, thình lình hiện ra một con thần long, chỉ bất quá thần long có vẻ phi thường sung sướng bay quanh trên đỉnh đầu Tử Long, phảng phất như nhìn thấy lão bằng hữu, mà ám ảnh công pháp của Tử Long lại lần thứ hai không bị khống chế vận chuyển lên, làm Tử Long phải thu liễm tâm thần, ngồi xuống đất, cẩn thận khai thông thổ nguyên linh trong cơ thể.
Thổ tinh hoa nguyên tố trên không trung nhanh chóng hướng Tử Long vọt tới, không ngừng bị ám ảnh công pháp chuyển hóa thành nguyên linh chảy về hoàng sắc linh hạch…
Cuối cùng, thần long ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng, lập tức dũng mãnh bay vào trong cơ thể Tử Long, hóa thành một tiểu long vây quanh hoàng sắc linh hạch, giống như năm tiểu long ban đầu, vây quanh không ngừng, mà Tử Long lại lấy được quyền khống chế ám ảnh công pháp, tỉ mỉ dò xét thân thể một chút, nhưng không phát hiện ra biến hóa gì khác, chỉ là hoàng sắc linh hạch ngưng thực hơn rất nhiều, thổ nguyên linh cũng tinh thuần hơn không ít.
Cổ Mặc ngơ ngác nhìn tất cả những chuyện phát sinh trước mắt, toàn bộ cảnh sắc bốn phía đã tiêu thất không gặp, hắn cùng Tử Long đang ở trong sa mạc vô ngần, trong miệng hắn liên tục thì thào lẩm bẩm: “ Thần long hiện thế, Cổ Thổ về chủ. Thần long hiện thế, Cổ Thổ về chủ…”
Chỉ chốc lát, Tử Long thu công đứng dậy, cúi đầu nhìn Cổ Mặc đang đứng yên, không biết nên làm sao cho phỉ, tuy rằng vừa rồi Cổ Mặc muốn giết hắn, thế nhưng trong lời nói của Cổ Mặc hắn cũng biết cũng không thể hoàn toàn trách được Cổ Mặc, đương nhiên hắn cũng sẽ không ra tay giết Cổ Mặc làm gì.
Thấy Tử Long đứng dậy, Cổ Mặc đột nhiên giật mình tỉnh lại, “phác thông” một tiếng quỳ gối trên mặt đất, cung kính nói với Tử Long: “ Cổ Thổ tộc nhân đời thứ mười hai, gặp qua tộc chủ.”
Động tác thình lình của Cổ Mặc làm cho Tử Long ngây người, có chút không biết làm sao: “ Tộc..tộc chủ là sao?”
Cổ Mặc ngẩng đầu lên, đón lấy ánh mắt Tử Long, nói: “ Tộc trưởng đời trước từng nói qua, Cổ Thổ bộ tộc từ đời thứ nhất đã truyền xuống một câu nói, “ thần long hiện thế, Cổ Thổ về chủ.”, nếu như có một ngày, thần long xuất hiện trên cơ thể người này, như vậy người này vĩnh viễn sẽ là tộc chủ của Cổ Thổ bộ tộc, cho nên từ giờ trở đi, ngài chính là tộc chủ của Cổ Thổ tộc, tuy rằng…hiện tại Cổ Thổ tộc chỉ còn lại một mình ta.” Nói xong lời cuối cùng, trên mặt Cổ Mặc hiện ra vẻ bi thương. Truyện "Ám Sư Thần Thoại " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc ()
Tử Long bất đắc dĩ, trong lòng than thở: “ Lại thêm một lời tiên đoán, vì sao thần long lại xuất hiện trên người ta? Lẽ nào, đây thật là theo lời Sa Phàm nói, là năng lượng tồn tại trong thất tộc, chỉ là tiểu long trong cơ thể ta lại đang hấp thu năng lượng của chính ta a.” Tử Long có chút khó khăn, nhưng nhìn sự bi thương của Cổ Mặc, đành phải bước tới nâng hắn dậy.
Cổ Mặc vui vẻ, lại khom người thi lễ nói: “ Đa tạ tộc chủ nhượng cho tộc ta quy về dưới trướng.”
Tử Long giật mình, nói: “ Ta lúc nào đã nói muốn làm tộc chủ của ngươi.”
“ Vừa rồi ngài đã nâng ta dậy, chính là đã thừa nhận thân phận tộc chủ, hiện tại không cho ngài từ chối nữa.” Trong mắt Cổ Mặc hiện ra vẻ tươi cười giảo hoạt.
Thở dài một hơi, Tử Long thầm nghĩ trong lòng, lại là bộ tộc, đã làm Ngự Thú tộc trưởng, hiện tại lại thành tộc chủ của Cổ Thổ tộc, Tử Long cười khổ lắc đầu, nhìn Cổ Mặc nói: “ Nói cho ta biết, Cổ Thổ bộ tộc rốt cục xảy ra chuyện gì, thế nào chỉ còn lại một mình ngươi?” truyện copy từ tunghoanh.com
Vẻ bi thương trong mắt Cổ Mặc lại hiện lên, hít sâu một hơi, chậm rãi nói ra nguyên nhân…
Từ xưa đến nay, Cổ Thổ bộ tộc sinh tồn trong phiến sa mạc vô tận này, trải qua sinh hoạt an tĩnh mà tường hòa, thế nhưng ngay năm ngàn năm trước, mười mấy tên đế cấp cao thủ tràn tới đây, bọn họ dùng lời lẽ cường ngạnh ép tộc chủ trao ra Cổ Thổ tộc điển, bằng không sẽ tàn sát cả bộ tộc.
Thế nhưng tầm quan trọng của Cổ Thổ tộc điển đối với bộ tộc vô cùng trọng yếu, không thể giao cho người khác, cho nên bộ tộc dứt khoát cự tuyệt yêu cầu của bọn họ, cứ như vậy đám đế cấp cao thủ liền triển khai cuộc chiến đấu thảm liệt với các dũng sĩ trong bộ tộc, kết quả mười mấy tên đế cấp cao thủ chết hết, nhưng Cổ Thổ bộ tộc cũng tổn thất thảm trọng, đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Nhưng như vậy cũng chưa kết thúc, khi bộ tộc cho rằng sẽ không còn ai đến quấy rầy bọn họ, thì một người có thực lực kinh khủng xuất hiện, người kia đã đạt tới thực lực á thánh cấp, đối với bộ tộc đã mất đi sức chiến đấu mà nói, không thể nghi ngờ là hoàn toàn kinh khủng.
Bất quá ngoài dự đoán mọi người chính là người kia lại không trực tiếp tiến hành tàn sát, trái lại đưa ra điều kiện, chỉ cần bộ tộc tham gia vào Thiên Cơ môn, sẽ bỏ qua Cổ Thổ tộc điển, thân là thượng cổ chủng tộc, không có khả năng thần phục thế lực khác, cứ như vậy tộc trưởng lần thứ hai cự tuyệt lời đề nghị, mà ác mộng của bộ tộc cũng liền bắt đầu từ đó.
Tràng chiến đấu máu tươi khắp nơi, không có một tộc nhân nào thoát khỏi sự tàn sát tàn nhẫn của á thánh cấp cao thủ kia, mà khi đó bởi vì Cổ Mặc còn nhỏ, trốn trong một góc, cho nên mới tránh được một kiếp.
Cuối cùng tên cao thủ kia giết sạch mọi người đồng thời cướp được Cổ Thổ tộc điển, liền rời khỏi sa mạc, để lại thi thể đầy đất. Cổ Mặc vốn còn quá nhỏ nên bị tình cảnh trước mặt làm sợ hãi, hắn nhào tới những thi thể đầy đất tìm kiếm thân nhân, đã phát hiện vị tộc trưởng đang hấp hối.
Vị tộc trưởng dùng một tia khí lực cuối cùng nói cho Cổ Mặc, bảo hắn kiên cường sống sót, chỉ có như vậy mới có khả năng báo thù cho bộ tộc, chỉ nói cho hắn một câu “ thần long hiện thế, Cổ Thổ về chủ.” Tộc trưởng nói, đây là tiên đoán mà mỗi đời tộc trưởng đều phải biết, những lời này đã truyền xuống bao nhiêu năm, nếu có một ngày Cổ Mặc có thể nhìn thấy một người hiện thần long, Cổ Thổ bộ tộc sẽ quy về dưới trướng, người kia sẽ giúp đỡ bộ tộc báo thù, lấy về tộc điển.
Cho đến nay Cổ Mặc vẫn còn nhớ rõ câu nói cuối cùng của tộc trưởng: “ Cổ Mặc, ngươi phải trưởng thành, thời gian tới bộ tộc chỉ còn nhờ ngươi, từ hôm nay trở đi phiến thổ địa này ngoại trừ ám sư, là nhạc viên của bộ tộc, là mộ địa của địch nhân…” Nói xong những lời này, tộc trưởng tự giải thi thể, hóa thành vô số cát vàng, mà ngoại trừ người có thể câu thông thổ tinh hoa nguyên tố, những người khác nếu đi tới đây đều sẽ bị phong ấn năng lượng, đây cũng là hàm nghĩa câu nói cuối cùng của tộc trưởng.
Cổ Mặc bi thương mai táng thi thể các tộc nhân, đối mặt mộ huyệt, Cổ Mặc phát thệ, ai muốn quấy rối sự ngủ yên của tộc nhân, phải chết.
Từ đó, có thể đại chiến đã sản sinh ra năng lượng quá lớn, làm những đế cấp cao thủ trong Tường Vân cấm địa có điều cảm ứng, liền đến đây điều tra, thế nhưng đi lọt vào mảnh thổ địa này, nên phải chết trong tay Cổ Mặc, vì thế trên mộ huyệt của bộ tộc, đã được cắm thêm thật nhiều nhánh cây.
Nghe xong hắn kể lại, trong lòng Tử Long dâng lên bi thương, nhưng cùng lúc càng phẫn nộ sự vô sỉ của Thiên Cơ môn, điều này càng thêm kiên định tâm lý cùng Thiên Cơ môn đối địch, nhìn Cổ Mặc vẫn đang chìm đắm trong hồi ức bi thương, Tử Long trầm giọng nói: “ Ngươi đi theo ta thôi, một ngày nào đó ta sẽ giúp ngươi báo thù, ta cũng sẽ giúp ngươi thu hồi Cổ Thổ tộc điển.”
Ngẩng đầu lên nhìn Tử Long chăm chú, Cổ Mặc lộ ra vẻ tươi cười vui mừng, nói: “ Cho dù ngươi không cho ta đi theo, ta cũng sẽ không bỏ qua, bởi vì ngươi là tộc chủ của Cổ Thổ tộc, từ hôm nay dù là mệnh lệnh gì của ngươi ta cũng sẽ phục tùng vô điều kiện.”