Sắc mặt Thần Dạ đột nhiênrun rẩy, sau khi suy tư chỉ chốc lát không có kết quả, hắn vội vàngđứng dậy chạy bộ về hướng trong nhà.
Nhưng vào lúc này, tuấn mã phút chốc ngừng lại, lập tức bóng dáng kiatựa hồ cũng nghĩ tới điều gì nên vội vàng kìm ngựa xoay người lại. Saukhi nhìn bóng lưng Thần Dạ, vẻn vẹn là trong nháy mắt người đó đã giụcngựa quay lại phi nhanh tới. Mặc dù so với Thần Dạ đang chạy thì cũngkhông phải là cùng một phương hướng. Thế nhưng, đó đều là con đường quay về đế đô.
Một mạch hấp tấp chạy trở lại trong nhà, Thần Dạ không còn kịp thở gấpmấy hơi nữa. Hắn trực tiếp chạy tới chỗ nhà của đại bá Thần Thuận, nhưng không chỉ có đại bá đi vắng mà Nhị bá cũng không ở nhà.
Bất đắc dĩ, Thần Dạ đành nhằm hướng nhà của lão gia tử ở chỗ sâu trong phủ đệ mà chạy tới.
- Tiểu thiếu gia, tiểu thiếu gia, Huyền Lăng Công Chúa đã đến đây. Nói rõ muốn gặp ngài, đại gia và Nhị gia bảo ngài mau đến đó.
- Nhanh như vậy?
Thần Dạ chợt cười khổ. Người ta là đang cưỡi ngựa, so với hai chân củamình thì đương nhiên nhanh hơn. Xem ra, nàng cũng nhận ra chính mình.
Nếu đã như vậy, cũng chỉ có thể đi một bước nhìn một bước. Cũng muốnnhìn một chút, xem nha đầu kia đến tột cùng là đang làm trò quỷ gì?
Trong phòng khách rộng rãi chỉ có bốn người, ngoài Đại bá cùng Nhị bára, thì một trong hai người còn lại đúng là bóng người giục ngựa tậntình tung hoành mà hắn vừa nhìn thấy cách đây không lâu.
Lúc này, nàng đã bỏ cái khăn che mặt ra, dung nhan tuyệt sắc hiện ra rõràng ở trong tầm mắt của mọi người ở phòng khách. Chỉ là có một chútkhông giống. Đôi mắt của thiếu nữ giờ phút này hoàn toàn mờ đục, làm cho người ta có cảm giác đần độn ngây ngô. Còn cái miệng nhỏ nhắn đangkhông ngừng cắn ngón tay kia thì hơi có nửa phần khí chất Công Chúa.
Còn có một ông lão, thiết nghĩ là hộ vệ của thiếu nữ này đang cung kính đứng yên ở sau lưng nàng.
- Dạ nhi, lại đây ra mắt Huyền Lăng Công Chúa!
Thần Thuận cười bảo, nhưng ai cũng đều nghe ra, trong giọng nói kia thấp thoáng một vẻ không hài lòng. Hoàng đế bệ hạ vừa mới ban hôn khôngđược, vai chính trong ban hôn này lại tìm đến cửa. Đường đường chínhchính làm nhục Thần gia như thế, thực sự coi Thần gia rất dễ trêu chọcđùa bỡn sao?
- Thần Dạ ra mắt công chúa điện hạ!
Thần Dạ cũng cực kỳ buồn cười, tiến lên cung kính chào một tiếng.
- Đi chơi.... đi chơi....
Vừa nhìn thấy Thần Dạ, Huyền Lăng Công Chúa mồm miệng nói gì không rõ, còn người cũng đứng lên từ trên ghế mà đi tới.
Huynh đệ Thần Thuận lập tức ngẩn ra. Bởi bọn họ không nghĩ tới, HuyềnLăng Công Chúa này đối với cháu nhà mình lại đúng là 'Lọt mắt xanh' như thế!
Trong lòng Thần Dạ càng cười thoải mái. Chỉ từ dáng vẻ hiện tại củaHuyền Lăng Công Chúa mà xét, ai có thể nghĩ rằng nàng còn có một mặtkhác. Thời gian suốt mấy năm, nha đầu kia vẫn còn thật là có bản lĩnh,có khả năng dấu diếm qua mặt mọi người trong đế đô Hoàng Thành, trong đó liền bao gồm cả Cửu ngũ Chí Tôn lão cha của nàng!
- Công Chúa có lệnh, Thần công tử, ngươi liền chơi đùa cùng Công Chúa một hồi đi!
Lão già kia lại quay sang nói với huynh đệ Thần Thuận:
- Hai vị đại nhân, làm phiền.
Không đợi huynh đệ Thần Thuận nói cái gì, Huyền Lăng Công Chúa liền trực tiếp kéo tay Thần Dạ sôi nổi đi ra ngoài. Thấy vậy mà huynh đệ bọn họngây ra ngẩn người.
Trái lại không có chuyện chơi đùa gì, hai người đều biết rõ ràng tronglòng. Thần Dạ liền trực tiếp dẫn Công Chúa tới trong phòng của mình, sau khi đóng cửa phòng thì Thần Dạ nói:
- Ra mắt công chúa điện hạ.
Lời này vẫn khách khí, nhưng không có cung kính như trước đây!
- Ha hả, Thần Dạ, thái độ của Thần gia các ngươi đối với ta cũng không có tốt đẹp bao nhiêu, lá gan đủ lớn a!
Huyền Lăng Công Chúa chớp chớp mắt, đôi mắt nhung kia trong nháy mắt đãlinh động cực kỳ, vẻ đần độn lập tức biến mất. Thay vào đó, là một sựlạnh nhạt như búp sen xanh nở rộ, hiện hết phong thái công chúa của mộtnước, so cùng nàng vừa rồi, lập tức phân chia ra được như hai người!
Nghe vậy, Thần Dạ thản nhiên cười nói:
- Nói lá gan, tất nhiên công chúa điện hạ còn lớn hơn nữa. Mà nếu nhưkhông có hoàng đế bệ hạ ở sau lưng che dấu cho ngươi, vậy tâm kế kiacủa Công Chúa liền rất làm cho người ta rung động.
Huyền Lăng Công Chúa, cục cưng của đương kim bệ hạ. Lúc mới ra đời,trời giáng mây lành, vừa vặn gặp lúc biên ải đại thắng. Do đó kết thúchơn mười năm chiến tranh cùng Đại Thương hoàng triều. Bởi vậy được chorằng là điềm lành mà trời cao ban cho Đại Hoa hoàng triều.
Từ đó về sau, rất khiến cho đương kim hoàng đế yêu thích. Mặc dù sinhtại đế vương gia, Huyền Lăng Công Chúa cũng có được vẻ cao cao tạithượng mà các hoàng tử hoàng nữ khác không có. Quả nhiên là tập hợp ngàn vạn sủng ái trong một đời. Ở trong quốc gia này, không ai lại khôngthích nàng.
Không ngờ, vào năm Huyền Lăng Công Chúa bảy tuổi, khi du ngoạn ngự hoaviên lại trượt chân ngã vào trong ao sen. Mặc dù tính mạng không lo, lại bởi vì kinh sợ quá độ mà sau khi tỉnh lại đã hóa thành một người ngungốc.
Sau chuyện đó cho dù hoàng đế dùng bao nhiêu biện pháp, đều không thể khiến cho Huyền Lăng Công Chúa khôi phục như cũ!
Viên Minh Châu của một đời, từ đó bị long đong!
Nhưng trước đó, không người nào nghĩ tới, sự ngu ngốc lại là Huyền LăngCông Chúa vì muốn che dấu tai mắt người khác, nên cố ý kiến tạo ra mộtthân phận giả.
Nếu như không gặp đúng dịp hôm nay, Thần Dạ cũng căn bản sẽ không nghĩ đến!
Từ đó có thể thấy được, thiếu nữ này so với chính mình không nhỏ hơn bao nhiêu, lại có tâm trí bày mưu tính toán khác thường đã đạt đến đẳngcấp đáng sợ ra sao!
- Ngươi đây là khích lệ, hay là châm chọc?
Thần Dạ đáy lòng hoàn toàn cung kính, thản nhiên đáp:
- Không biết công chúa điện hạ đích thân đến tìm ta, là vì chuyện gì?
Ở trong mắt người khác, Công Chúa chính là Công Chúa. Cho dù ngu ngốcthì nàng vẫn là Công Chúa. Cũng như thể bản thân có sứ mạng tự nhiên của con cháu hoàng thất, đó chính là thông gia!
Thông gia của các hoàng tử hoàng nữ khác đều là đan xen việc tìm kiếmlợi ích lớn lao từ hoàng đế. Huyền Lăng Công Chúa cũng không ngoại lệ,hoàng đế định hạ chỉ ban hôn nàng cho Thần Dạ, cũng là đồng dạng một đạo lý.
Thần gia quyền khuynh Đại Hoa hoàng triều, trực tiếp điều khiển được một phần ba binh lực hoàng triều. Vài con số này, nhất định ngoại trừThánh Chủ Gia ra thì đều là nhân tố khiến cho bất cứ một vị hoàng đế nào cũng sẽ không an tâm.
Nhưng nếu nói rõ ra thì hoàng đế không dám, chỉ có thể từ từ làm suy yếu lực ảnh hưởng của Thần gia. Sau đó tiến thêm một bước làm suy yếu binhquyền của Thần gia. Vào lúc này thì Huyền Lăng Công Chúa liền phát huyđược tác dụng rất lớn.