Đêm Mưa Va Phải Tổng Tài Chí Mạng Chương 105

Chương 105
Nguyện vì cô làm bất cứ chuyện gì

Kể 7từ sau khi 7bbị Hàn 4Trạch Vũ amạnh mẽ 33từ bệnh d8viện mang 2về, vẫn 4đang mưa, 69khí hậu 7âm u làm 0 ho tâm tình c5 ô vốn là b7 uồn bực 29 àng thêm e9 uồn bực.

Hôm 2 ay, nhìn 2cánh mặt 6 rời sáng 9 ỡ ngoài 6 ửa sổ, 8f ãnh Tiếu 41 iếu tâm f ình cũng 9 ốt cuộc f4 áng lại c5 ồi.

Nghĩ aeđến rất 6 hiều ngày 98 ũng không 32 ó tin tức bd ủa Lữ 50 uy Duy, cô e hát hiện 8f gười này bd iống như ceđem bản c0 hân quên 0d ất. Chẳng 2 ẽ là nói 4f êu thương 44 ồi hả?

Nghĩ 0fđến đây, 8 ô bấm điện 2 hoại của 1 ữ Duy Duy.

"Alo, a8 iếu Tiếu? a ôm nay làm 4 ao lại nhớ dđến tớ 4 ha?" aĐầu kia 3điện thoại b7thanh âm 8Lữ Duy Duy 4trước đây bđảo qua 30gào to, trở 1nên hết 99sức mềm d6mại đáng 40yêu, khiến 5Lãnh Tiếu 34Tiếu hết esức kinh bngạc.

"Alo, 15là Duy Duy asao? Cậu 18cái thời 9điểm gì 6cthì phải 25dịu dàng anhư thế 26nha? Quá 73làm cho tớ ddngoài ý 0muốn." 4bLãnh Tiếu 4Tiếu khoa 3trương .

"Lãnh 9Tiếu Tiếu, ccho cậu 4enói như 0vậy sao? eBản tiểu fthư tớ fbbình thường drất không 5dịu dàng 4sao?" dfLữ Duy Duy dlàm bộ 6thở phì 2aphò hỏi 8ngược lại.

"Ha 5ha, dịu ddàng? Tớ 5xem bình 13thường 50cậu có 7thể biết 0hai chữ 4này viết cnhư thế 4anào cũng ackhông tệ 7rồi." 9eLãnh Tiếu 57Tiếu không 6echút nào bđể ý đến 33giọng nói aLữ Duy Duy 41này dường 5cnhư không 9vui.

"Được frồi, cậu fthật sự 7blà chị 3em tốt của 70tớ nha, flâu như 8vậy cũng f9không liên 4alạc với 62tớ, gọi 6emột cuộ 7điện thoại btới liền e8chỉ biết 8elà chê tớ? 6eCậu ở fđâu nha? 7Tớ có chuyện fmuốn nói acho cậu." 97Trong thanh 1eâm Lữ Duy 5eDuy cũng 90lộ ra ngọt 4ngào.

"Hả? dChuyện gì? 24Còn thần 83thần bí 4bí như thế, 51không phải 7clà nói yêu 64thương chứ?" 02Lãnh Tiếu dcTiếu từ d1thanh âm fcủa Lữ 4Duy Duy, hình 6như đánh 72hơi được amùi vị bahạnh phúc.

"Cậu etạm thời 7fbát quái 5rồi, còn flại gặp 6mặt cậu 5bsẽ nói? eChỗ cũ cnha, tớ 4dcúp trước?" c0Lữ Duy Duy 11nói xong, 9trước tiên f5cắt đứt 0điện thoại 1rồi.

Lãnh 2Tiếu Tiếu 6dcầm điện 8athoại ý fcười đầy 9mặt lắc 5đầu. Lữ 3Duy Duy này 0hình như 40cá tính 2luôn luôn 37khẩn cấp 00như vậy.

aasoi gương 96mang đồ 37trang sức atrang nhã, 12ff8 53cô mang theo dbcái túi e2màu đỏ 2ra cửa.

Lục 1Tề Phong 98ở sau một 7giờ ngây 6ngốc đợi 29Lữ Duy Duy, 05cư nhiên 1ebị báo bacho cuộc bhẹn hôm 5nay sẽ hủy bbỏ, đổi d1đến Chủ 0nhật. Nguyên acnhân nhưng a5chỉ là 8bởi vì 6fcô trước 0đó hẹn b1chị em tốt 9dcủa cô, 15cho nên cô famuốn trọng 6bạn khinh 6sắc thả 9anh chim bồ 2câu rồi.

Lục 0bTề Phong 4quả thực falà hết e3sức buồn 7bực, buồn d9bực hết 6sức? Ai, bai kêu mình cyêu một enha đầu 8fđiên như 8bvậy?

Anh 3cthở dài 9một tiếng, 5đi về phía cbãi đậu 09xe.

Điện b2thoại di c6động lại 1đột nhiên dbvang lên.

Nhất 4định là 5Duy Duy cô alại đột 8nhiên nhớ 3amình, cho fnên hối 56hận? Lục 10Tề Phong 8nhìn cũng 78không nhìn dđiện thoại cdi động 76thật hưng 5phấn nghe bđiện thoại, e8"Duy 3Duy, vẫn 3là suy nghĩ afmuốn anh? 0Anh biết 7ngay em không 7bỏ được 6anh đâu."

Điện 2cthoại đầu 4kia trầm famặc chốc flát, ở 85sau một 4hồi tiếng 35thở dài 2ftruyền đến 0bmột thanh 17âm thật cnhẹ. T7sh.

"Tề 2fPhong, là 0em, Mỹ Giai, a8ngày mai f7là Chủ a4nhật, bác 05Lục nói d4để cho 8chúng ta 86về Lục eviên."

Lục aTề Phong 7nghe được 3thanh âm 1btruyền đến alà Lâm Mỹ 3Giai, hết 4sức thất bvọng. Anh 8có chút 9không vui 4cnói, "Mỹ 8Giai, tôi 48không trở 18về, ngày 9mai tôi có 1fchuyện quan 1ftrọng muốn 1làm, không 35có rảnh, amuốn đi etự cô đi 52đi."

Tâm 37tình anh a5tốt."Tề 51Phong, em acảm thấy 3bđược anh fkhông nên 5eđối với fchuyện tình 9bá mẫu fcanh cánh c0trong lòng, 04thật ra 84thì. . . 9 © DiendanLeQuyDon.com. . ."

"Mỹ f3Giai, chuyện 22đã qua tôi 3không muốn f2nói lại, caxin cô không ebnên hỏi c3đến chuyện 4nhà của 8tôi, không 21cần can 7thiệp suy 18nghĩ của aftôi. Đối 19với chuyện 1dđêm đó, 98tôi chỉ 59có thể 6dnói tôi 5rất xin e5lỗi, thật 1exin lỗi?"

Đoạn e1chuyện cũ 6kia là thương 9tổn trong 9elòng của 32anh, sự 37thật chân 58tướng anh 5dbiết rõ, 0anh không 2bcần bất dkỳ ai nói f8cho anh biết 35cái gì là 13sai cái gì a6là đúng.

"Tề 02Phong? Anh 3nói ngọn d0ngành có b8hiểu hay fkhông? Chỉ f1có em mới bmột lòng 6fmột dạ 8đối với 8anh, em mới 42là người 88duy nhất 93yêu anh. 6 © DiendanLeQuyDon.com. ."

Lâm 7Mỹ Giai bcảm thấy 7ebị Lục 4Tề Phong 7lạnh lùng f5và vô tình, afcô thật 47sự rất 4khổ sở. ba © DiendanLeQuyDon.comCô thật 5sự không 68nén được 1enội tâm d9khổ sở 9gầm nhẹ avới Lục caTề Phong.

"Được 28rồi, Mỹ aGiai, người 8không hiểu aelà cô, tôi 34không thương dcô, coi như emiễn cưỡng 5ở bên cũng 94sẽ không ehạnh phúc. 1c © DiendanLeQuyDon.comNếu có dthể, chúng 47ta đã sớm dở chung 4một chỗ, f9cô có hiểu 86hay không?"

Lục 84Tề Phong 60vốn là 3không muốn 16trực tiếp dtổn thương f2cô như vậy, 3fnhưng mà 0bây giờ 2Lữ Duy Duy 3ethật không 1fdễ dàng 4đồng ý f0quan sát 1cẩn thận amình một 24chút, anh 7athật sự ckhông muốn 62sinh ra một dchuyện phá 1hòng quan 7hệ của 48bọn họ.

"Em 4không hiểu 46không hiểu, bem cũng không 5muốn hiểu, 4bTề Phong, 2em chỉ muốn e8nói cho anh, 16duy nhất 3thích hợp 83anh chỉ 2ccó em." caLâm Mỹ 6Giai tức 5giận nói 8xong liền a8trực tiếp 4đem điện 2thoại cúp.

Lục 7Tề Phong 9cầm điện 54thoại, bất 0đắc dĩ belắc đầu.

Nghĩ c9đến trong c2thanh âm 6fcủa Lâm 2Mỹ Giai fgần như fcuồng phong, 44trong lòng 6của anh 4đột nhiên 2có một 5chút cảm eegiác lo lắng 6khác thường.

—————– cphân cắt bTiết Tử 3Thu ————-

Phòng 2làm việc b0chủ tịch 97tập đoàn 3Hàng Hải.

Lâm 3Mỹ Giai agiống như 4nổi điên 2chất đồ fdlung tung, 8trong phòng adlàm việc e0vỡ tan tành 0đầy đất, ftài liệu 09bay đầy dftrời.

Thư 4ký tiểu cTrang mặt 1dđau lòng cđứng ở 97ngoài cửa, bđáy mắt c3cô lộ ra dnóng nảy. f2 © DiendanLeQuyDon.comCô do dự 0bồi hồi, dmấy lần 01không nhịn 2được nghĩ 42muốn đi c9vào trấn 7an cô ấy 33là một 24chút bị 77thương tâm.

bbthật không cehiểu, người 4phụ nữ 2xinh đẹp 4agiống như e6Lâm tổng 3vậy, người f3đàn ông 46kia tại cbsao còn không 5thích? Còn 5phải khiến 91cho cô ấy 7bthương tâm 6như thế?

Nghe 1được thanh 8câm bên trong adần dần 0thở bình f2thường a1một chút, 5tiếp truyền 3đến thanh aeâm Lâm Mỹ dGiai khóc 8dkhẽ. Cái 2thanh âm 5lúc ngắt 4quãng này, 1cô thường 0nghe được, ecô thật 9esự rất akhổ sở.

5rất muốn 7ôm cô ấy 4cthật chặt 3vào trong fngực, nói d5cho cô ấy b0biết mình 7bao nhiêu 2yêu cô ấy. f © DiendanLeQuyDon.comNhưng mà, 1nếu như 5nếu cô 5ấy không bthể nào 2tiếp nhận 9được mình, bmình như 7vậy liền 3cơ hội 2dở lại 02bên người 55cô ấy cơ ehội cũng e1không có.

7không dám 31đánh cược? 21Đánh cuộc 45này quá 9flớn.

Qua d0một hồi 17lâu, tiểu 0Trang như ethường 9ngày đi cvào, bắt 4dđầu yên 14lặng dọn cdẹp phòng alàm việc.

Lâm dMỹ Giai 0mặt đờ 7đẫn nhìn 0chằm chằm 35ngoài cửa 3sổ, trên emặt vẫn 0là có lưu 9lại nước c7mắt. Ở d5bên trong 27lòng của 6atiểu Trang dmột hồi 2ckhổ sở, 43cô cầm 8lấy khăn 5agiấy đi alặng lẽ 6bđến bên 4ecạnh cô 0( Mỹ acGiai), 43không kiềm dahãm được 7lau nước e5mắt trên 7mặt cô fd(Mỹ bcGiai).

Tiểu 7Trang đột 66nhiên hành 8bđộng khiến eLâm Mỹ fGiai một 5bhồi kinh 8ngạc, cô 4(Mỹ 72Giai) dmột tay 9vươn ra 5đẩy tay 2của cô d3(tiểu 0bTrang), 5lạnh lùng 4cđứng dậy echạy về ehướng phòng 20nghỉ.

Lâm 5Mỹ Giai 6lạnh lùng elàm đau aelòng của e3tiểu Trang, 8cô thần 3xui quỷ b7khiến đuổi 9theo bắt 97được tay 4của Lâm cdMỹ Giai.

"Lâm c9tổng, cô 6fkhông cần bnhư vậy, 6dù là tất 65cả mọi 4người ruồng 01bỏ cô, 3dtiểu Trang 1cũng vĩnh aviễn sẽ f2không rời 93khỏi bên 26cạnh cô, 6tiểu Trang 2có thể 1nguyện ý a5vì cô làm c1bất cứ 0chuyện gì?

Nguồn: truyen8.mobi/t102717-dem-mua-va-phai-tong-tai-chi-mang-chuong-105.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận