Đấu La Đại Lục II Chương 383: Bài xích, ma cũ bắt nạt ma mới – Quan Lâm Thiên Hạ (Thượng)

Sắc mặt Hoắc Vũ Hạo nháy mắt liền u ám, hai mắt híp lại, đáy mắt thoáng hiện chút hàn quang.

“Ta chỉ muốn ở đây học tập cho tốt, các ngươi lại ép ta.” Hoắc Vũ Hạo biết lúc này tốt nhất là nên đi tìm Hiên Tử Văn, để hắn giải quyết tình huống oái ăm này. Nhưng hắn càng biết rõ hơn, nếu mình làm vậy, cũng chứng tỏ mình đã chịu cuối đầu với bốn người bên trong. Một khi đã nhát gan thì sau này bọn họ còn bắt nạt hắn thảm hơn nữa. Làm sao có thể toàn tâm toàn lực học tập đây?

Hắn khẽ than một tiếng, lòng thầm nhủ: “Là các ngươi bức ta.”

Sau đó, hắn đưa tay phải lên chạm vào cửa phòng thí nghiệm, ánh mắt hắn lấp lánh ánh kim. Nháy mắt sau, một trắng, một tím, một đen, ba cái Hồn Hoàn với tỷ lệ sắp xếp quỷ dị từ từ sáng lên bên người hắn. Mà đây mới là màu sắc thật sự của những Hồn Hoàn vũ hồn Linh Mâu. Còn người khác nhìn thấy có tin hay không cũng chẳng quan trọng. Dù sao đối với nhiều người, màu sắc Hồn Hoàn của Hoắc Vũ Hạo đã sớm chẳng biết đâu mà lần rồi.

Hiên Tử Văn từng hỏi Hoắc Vũ Hạo rằng Tinh Thần Tham Trắc có thể dò xét xuyên qua kim loại hay không. Hoắc Vũ Hạo trả lời trong một mức độ nhất định thì vẫn có thể. Mà đây cũng là đột phá lớn nhất mà hắn nghiên cứu được từ Tinh Thần Tham Trắc trong hai năm gần đây, phương thức sử dụng này hắn đặt tên là: Chuyên Chú.

Tinh Thần Chuyên Chú là phương pháp tăng lực xuyên thấu của tinh thần, đồng thời mang theo một chút khả năng phân tích. Mục tiêu Hoắc Vũ Hạo chọn, dĩ nhiên là cái khóa cửa Hồn Đạo Khí kia.

Ánh sáng từ ánh mắt hắn như hóa thành thực thể, ngưng tụ lại, tay phải hắn vẫn đặt ở mặt cửa, ngón trỏ chỉ vào một vị trí, ngay sau đó, ánh sáng vàng sậm nháy mắt lóe lên, một lưỡi dao sắc bén từ đầu ngón trỏ nháy mắt phụt ra, đâm thẳng vào cánh cửa lớn làm bằng hợp kim kia.

Phải công nhận rằng học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư khá đầu tư cho việc bảo vệ phòng thí nghiệm, cánh cửa hợp kim này dày chừng nửa thước, mà lại còn vô cùng chắc chắn. Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn không có khả năng phá cửa từ ngoài vào, vì như thế hắn sẽ tiêu hao một lượng Hồn Lực rất lớn, kế tiếp hắn còn rất nhiều việc phải làm, không thể để tiêu hao nhiều được.

Ám Kim Khủng Trảo sắc bén như vậy mà cũng không dễ dàng gì đâm xuyên qua được lớp hợp kim này, ánh đao màu vàng lợt không ngừng ma xát với lớp kim loại phát ra tiếng động chói tai, nương theo đó còn lấp lánh tia lửa nữa, nhưng vẫn như cũ, rất khó đâm xuyên vào.

Khi ánh đao vất vả đâm vào được chừng hai tấc thì ngón tay của hắn đột nhiên đẩy một cái, sau đó “bùm” một tiếng, ánh lửa từ cánh cửa càng phát ra dữ dội hơn. Hoắc Vũ Hạo thu hồi Ám Kim Khủng Trảo, cánh cửa bật mở.

Muốn mở ra cánh cửa này, cách đơn giản nhất là phá vỡ Hồn Đạo Khí khóa cửa kia, mà để tìm pháp trận trung tâm của nó cũng không quá khó khăn.

- Tích, tích, tích, tích, tích, tích, tích, tích…

Tiếng chuông cảnh báo vang lên dữ dội, bốn người đứng bên trong đều kinh ngạc nhìn chằm chằm Hoắc Vũ Hạo. Bọn họ dĩ nhiên không thể ngờ Hoắc Vũ Hạo lại dám phá cửa mà vào.

Trong hồi chuông chói tay ấy, Hoắc Vũ Hạo vẫn bình tĩnh bước vào phòng thí nghiệm như không có chuyện gì. Hắn cũng chẳng thèm liếc nhìn bốn người kia, lẳng lặng bước về nơi mình đang quét dọn ban nãy.

- Ngươi đứng lại.

Cô gái nhỏ nhắn kia kinh ngạc hô to.

- Ngươi dám phá hoại phòng thí nghiệm. Ban nãy ta nói gì ngươi quên rồi sao? Để ta thấy ngươi vào một lần thì đánh một lần.

Hoắc Vũ Hạo dừng bước, từ từ xoay người lại, vẻ mặt như có chút tiếc nuối, bình thản nói:

- Sau khi mở cửa, ta vốn đã cho các ngươi cơ hội cuối cùng, nhưng các ngươi đã không cần vậy thì ngại quá. Bây giờ, ta nghi ngờ các người xâm nhập trái phép, Quất Tử là nội ứng của các ngươi. Trước tiên, ta sẽ bắt các ngươi lại, đồng thời giao cho Hiên lão sư xử lý.

- Thằng con hoang này ở đâu chui ra thế? Mày nghĩ mày là ai? Bắt? Chỉ với sức của ngươi?

Người thanh niên ban nãy dẫn đầu nhóm người nói với vẻ khinh thường. Quất Tử cũng tức giận, chỉ có người thanh niên anh tuấn còn lại là hơi thấy kinh ngạc, chứ không có phản ứng gì nhiều.

Sau khi phá hỏng cửa phòng thí nghiệm, Hoắc Vũ Hạo đã biết chuyện này không dễ xử lý, mình phải đánh phủ đầu bọn họ trước, nếu không sẽ còn bị bắt nạt dài dài.

Đáy mắt hắn chợt lóe ánh kim, trắng, tím, đen, ba cái Hồn Hoàn cũng xuất hiện bên người.

Sau khi ba cái Hồn Hoàn ấy xuất hiện, bốn người kia rõ ràng đều sững người, Hồn Sư có ba Hồn Hoàn đối với bọn họ vốn chẳng đáng là gì, nhưng màu sắc của ba Hồn Hoàn này thật sự rất kỳ quái.

Nhân lúc bốn người kia còn đang sững sốt, Hồn Hoàn thứ nhất và thứ ba trên người hắn đồng thời sáng lên.

Tích tắc sau, hai tròng mắt của Hoắc Vũ Hạo biến thành màu trắng, một tầng ánh sáng trắng tinh từ người hắn không ngừng khuếch tán ra bên ngoài, không những thế, bầu không khí trong phòng thí nghiệm dường như cũng bị bóp méo theo đó. Cũng vì thế mà từ bên phía bốn người Quất Tử nhìn sang hắn bắt đầu không còn rõ ràng nữa.

Tuy bốn người Quất Tử chưa được vào Minh Đức Đường, nhưng bọn họ dù sao cũng là đệ tử năm tư của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, có thể xem là tinh anh của học viện. Hoắc Vũ Hạo ra tay với bọn họ, bọn họ làm sao có thể ngồi im chờ chết?

Phản ứng của Quất Tử khá nhanh, vô số quả quýt đồng thời bay về phía Hoắc Vũ Hạo, người thanh niên anh tuấn đứng cạnh cô cũng nâng hai tay lên, sáu cái hộp nhỏ màu vàng lợt hình lục giác liên tục văng ra, một màn sáng màu vàng lợt xuất hiện bao phủ lấy bốn người họ, vừa vặn chắn lấy hướng tầng sáng màu trắng đang từ phía Hoắc Vũ Hạo bay đến.

Bốn người bọn họ đều đồng thời phóng thích ra Vũ Hồn, Hồn Đạo Khí càng mạnh thì lại càng cần lượng Hồn Lực lớn mới có thể phát huy ra được tác dụng cao nhất. Trên vai cô gái nhỏ nhắn chợt xuất hiện một khẩu pháo khá chênh lệch với dáng người của cô. Khẩu pháo này so với Lôi Đình Cự Pháo mà Hòa Thái Đầu đã sử dụng, còn muốn lớn hơn một chút. Người thanh niên cao lớn nhất trong nhóm cũng không hề yếu thế, trên người xuất hiện rất nhiều khẩu Hồn Đạo Pháo khác nhau. Tuy đấy không phải là Hồn Đạo Pháo Đài nhưng với động tác nhanh cộng số lượng nhiều, uy lực không kém chiến pháp Hồn Đạo Pháp Đài bình thường bao nhiêu.

Tiếc là bọn họ đã xem thường thực lực của Hoắc Vũ Hạo. Tầng ánh sáng màu trắng từ từ di chuyển, chạm phải màn sáng màu vàng, sau đó vẫn tiếp tục xuyên qua như không hề có chướng ngại nào, kế đó vô cùng dễ dàng phủ xuống bốn người Quất Tử.

Ánh mắt cả bốn người đồng loạt biến thành màu trắng, cảm giác suy yếu truyền khắp người, các động tác tiếp theo gần như đồng thời chậm đi một nhịp, đầu choáng váng, chân mềm nhũn, cả người không còn chút sức lực khiến bước chân bọn họ đứng bắt đầu lảo đảo, nhất là cô gái đang đỡ khẩu pháp lớn kia, suýt tý nữa đã không đứng vững rồi.

Cũng trong lúc này, Hoắc Vũ Hạo đã tan biến trong tầm mắt bọn họ, kể cả những quả quýt đang bay đầy trời cũng không còn.

Đòn công kích từng gặp một lần, Hoắc Vũ Hạo tuyệt đối không để mình chịu thiệt thòi lần thứ hai, hắn gần như dán người xuống mặt đất, trượt đi, tay trái đưa lên không trung, nháy mắt liền bắt được sáu quả quýt, sau đó ném về phía màn ánh sáng màu vàng nhạt.

Điểm mạnh nhất của Hồn Sư hệ Thực Vật là có thể dùng Hồn Lực hóa thành thực thế, tạo thành những thức ăn có tác dụng đặc biệt.

Bên trong quả quýt là nước, rất nhiều nước, mà lúc này nó đã hoàn toàn đóng băng. Chỉ có sáu quả quýt bị đóng băng mà muốn tấn công vào bức màn phòng hộ được phóng ra từ Hồn Đạo Khí cấp năm à?

Hoắc Vũ Hạo cho bọn họ biết đáp hán.

Bốn người này bình thường ở học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, có thể xem là khá mạnh, dù bị trúng kỹ năng gây suy yếu trong phạm vi rộng của Hoắc Vũ Hạo, đồng thời bị ảnh hưởng từ Tinh Thần Kiền Nhiễu nhưng vẫn có thể phóng thích ra công kích. Người thanh niên anh tuấn bước ra chắn trước người Quất Tử, một tầng hào quanh màu trắng mịn dâng lên từ người hắn, cùng lúc đó, cánh tay phải hắn giơ lên cao, một thanh kiếm dài rực lửa đỏ lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.

Người thanh niên có vóc người cường tráng không ngờ lại là Hồn Đạo Sư Viễn Trình, còn người thanh niên dáng người cao ráo lại là Hồn Đạo Sư Cận Chiến, chuôi kiếm trong tay hắn hiển nhiên là một kiện Hồn Đạo Khí Cận Thiến không tầm thường.

Còn cô gái nhỏ xinh đến tận lúc này mới đứng vững lại được, cô định ra tay nhưng nghĩ đến uy lực của khẩu pháo lại bắt đầu do dự. Khẩu pháo này nếu bắn trong phòng thí nghiệm, thì sẽ…

Ngay trong tích tắc do dự của cô, Hoắc Vũ Hạo đã vọt đến trước màn sáng, nơi này chỉ là phòng thí nghiệm chứ không phải sàn đấu, khoảng cách hai bên chưa đến mười thước nữa.

Ầm, ầm, ầm, ầm, ầm, ầm!

Sáu tiếng nổ lớn gần như đồng thời vang lên ngay trước màn sáng màu vàng nhạt, mà nguồn gốc của sáu tiếng nổ ấy là đến từ sáu quả quýt mà Hoắc Vũ Hạo ném ra ban nãy, rõ ràng bên trong nó đã được kích hoạt Băng Bạo Thuật!

Nhưng bốn người bên kia nào biết chuyện này, cô gái dáng người nhỏ nhắn kinh hoảng nói:

- Quất Tử, cậu làm gì đó?

Bức màn phòng ngự màu vàng nhạt nhanh chóng xuất hiện vết rách. Hai tay Hoắc Vũ Hạo cũng ngay lúc này đánh thẳng vào phía trên bức màn ánh sáng.

Từ người hắn phát ra luồng lệ khí vô cùng mạnh mẽ, hai bàn tay lớn phủ đầy hạt châu băng sáng như kim cương, mơ hồ lấp lánh ánh sáng màu xanh biết. Một tiếng vỡ vụn chói tai vang lên, màn sáng màu vàng kia ngay lập tức vỡ nát dưới đòn đôi bàn tay của hắn.

Hoắc Vũ Hạo chân bước Quỷ Ảnh Mê Tung, cơ thể dưới tác dụng của Tinh Thần Kiền Nhiễu lại càng thêm hư ảo, gần như xuất hiện rồi biến mất. Hắn di chuyển về phía cô gái nhỏ nhắn, Khống Hạc Cầm Long lập tức hút lấy, kéo cô gái về phía hắn, vừa vặn ngăn lấy đòn oanh kích liên tục kéo đến từ phía người thanh niên vóc người cao lớn.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/dau-la-dai-luc-2/chuong-383/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận