Đế Quốc Cuồng Lan Chương 14

Đế Quốc Cuồng Lan
Tác giả: Chàng Phá Nam Tường
Chương 14: Nổ Mạnh
  
Ads xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
"Bất Ly, ngươi cẩn thn một chút." Cơ Thắng Tình cũng nhấc rèm vải lên, đi ra ngoài. Trong tình cảnh nguy nan trước mắt, tình cảm giữa người với người phát triển đến độ rất nhanh chóng, Cơ Thắng Tình gọi một tiếng 'Bất Ly' rất tự nhiên.

"Ta biết rõ." Tiền Bất Ly mỉm cười gt đầu.

Ngay khi Tiền Bất Ly mặt đối mặt cùng công chúa, giây phút trầm mặc ngắn ngủi, một giọng nói không hợp thời vang lên: "Hừ! Chết đi coi như xong rồi!"

Ánh mắt kinh ngạc của mọi người lp tức tp trung đến một người, chứng kiến đôi mắt Kha Lệ trợn tròn, hai tay che miệng mình, vẻ mặt khó chịu. Kha Lệ còn kinh ngạc hơn so với người khác. Tại trong lòng mình nghĩlà tốt rồi, sao lại nói ra vy?



"Kha Lệ! !" Cơ Thắng Tình trầm mặt xuống.

"Ah. . ." Kha Lệ nhìn thấy công chúa luôn luôn yêu thương của mình tht sự nổi gin, nàng không khỏi khiếp đảm đi lui về phía sau, gót chân của nàng không ngờlại bịkẹt trên một tấm ván gỗ, cảngười nàng ngảvề phía sau, bịch. . .

Lại tới nữa! Tiền Bất Ly tht sự không hiểu vì sao mỗi một lần mình nhìn thấy tiểu nha đầu này, đều sẽ xuất hiện một tình huống ngoài ý muốn. Trước khi tiếng khóc lóc lại vang lên, Tiền Bất Ly vội vàng quay người, hét lớn một tiếng: "Giết ra ngoài!" Hô xong, Tiền Bất Ly đã dn đầu xông ra ngoài.

Tiếng chém giết nổi lên bốn phía, đám binh lính bộ binh đang mai phục ào ào chạy ra khỏi phòng, xông về phía binh sĩ bộ lạc Phi Ưng đang kinh hoàng thất thố.

Đóng quân ở Tuyết Nguyên thành nhiều năm, những binh lính này đều có thân bằng hảo hữu của riêng mình, mặc kệ bọn hắn có cảm thấy thất vọng đối với thống lĩnh Tiền Bất Ly hay không, giờphút này, bọn hắn đã bịtiếng kêu thảm thiết vang lên bốn phía kích thích khiến hai mắt đỏ một màu máu. Khi chứng kiến những binh sĩ bộ lạc Phi Ưng mang theo quần hoặc là mang theo huyết đao từ trong nhà dân chạy ra ngoài, sự phn nộ của bọn hắn càng đạt tới cực điểm.

Mà ngay cảbởi vì sĩkhí sa sút, các thành viên đội canh gác bịTiền Bất Ly đánh tan biên chế cũng dũng mãnh xông vào tuyến đầu. Bọn hắn đều đang lo lắng cho người nhà của mình. Một khi không có lựa chọn nào khác, chỉcòn cách nhanh chóng giết sạch những cường đạo này, mới có thểbảo đảm an toàn cho người nhà mình!

Bên thành đông, huyết quang bay tán loạn, thành tây cũng như thế.

Bộ chiến thì không thểsử dụng đại phủ, không biết Nhiệm Soái đã kiếm được một cây đồng côn quen thuộc từ nơi nào, côn thế đại khai đại hợp, trước người sau lưng tạo nên một mảng côn ảnh, không chỉbinh sĩbộ lạc Phi Ưng, mà ngay cảthân vệ của chính Nhiệm Soái cũng không dám tiếp xúc quá gần Nhiệm Soái, sợ bịngộ thương.

Tướng lãnh mà có thểtừ trong thiên quân vạn mã lấy thủ cấp thượng tướng quân thù như lấy đồ trong túi giống như trong Thần Thoại thì không có ở Cơ Chu quốc, hình như cũng chưa nghe nói qua trên toàn bộ đại lục. Chỉmới xông qua một con phố, trên người Nhiệm Soái có hơn hai chỗ trúng tên. May mắn thương thế không nặng, tuy côn thế của hắn vô cùng nhanh, nhưng vịtrí của hắn vượt lên quá phía trước, luôn luôn có những chỗ không thểchiếu cố.

Thế nhưng khát vọng quyết chiến cực độ khiến Nhiệm Soái càng bịtổn thương thì lại càng dũng mãnh, hắn mấy lần đá văng những thân vệ liều lĩnh nhào lên ôm lấy mình, chuyên hướng xông tới những chỗ có nhiều người.

Thân vệ của Nhiệm Soái, dưới tình huống không thểlàm gì, đành phải tuyển chọn mấy thân vệ có cung thut tốt nhất, bò lên trên nóc nhà, dùng cung tên trong tay yểm hộ Nhiệm Soái. Khi bọn hắn ở trên nóc nhà, quảthực có thểnhanh chóng phát hiện ra tiễn thủ có uy hiếp, nhưng bọn hắn cũng là bia ngắm thượng hạng, tiếp tục xông qua một con phố dài, trên người Nhiệm Soái nhiều hơn một chỗ trúng tên, mà thân vệ của hắn đã ngã xuống bảy người.

Sự dũng mãnh của Nhiệm Soái kích phát sĩkhí của tất cảbinh sĩ, cuộc chém giết ở thành tây chấm dứt nhanh hơn nhiều so với thành đông.

Mỗi một tướng lĩnh chỉhuy đều có phong cách không giống nhau, hiệu quảchiến đấu cùng trảgiá cao cũng không giống nhau. Nếu như đổi thành Tiền Bất Ly, ưa thích chiến thut tinh binh, hắn quyết sẽ không làm cho binh lính thủ hạbình thường của mình hi sinh vô ích. So sánh hai bên với nhau thì đúng là binh lính bình thường thủ hạ của Tiền Bất Ly thương vong vượt xa so với bên Nhiệm Soái.

Chiến tranh vĩnh viễn tàn khốc!

Lặc Mn toàn thân đm máu, dựa lưng vào góc tường của ngõ hẻm cụt, là một con thú bịvây khốn trong cuộc chiến, vệ binh của hắn đã sớm chết hết, chỉcòn lại có một mình hắn. Lặc Mn nhớ không rõ mình rốt cuộc đã giết bao nhiêu người, hắn chỉbiết là mình chống đỡ không được bao lâu nữa.

"Ai dám quyết đấu một trn cùng ta!" Lặc Mn thét dài một tiếng, trảlời hắn chính là hơn mười cây thương nhọn, Lặc Mn vung vẩy giơ tay túm lấy một thi thểlàm vt che chắn, tay phải đâm một cái, đâm ngã một binh sĩTuyết Nguyên thành.

"Người miền nam các ngươi đều là người nhu nhược!" Lặc Mn lại gào thét một tiếng. Dũng sĩtrên thảo nguyên không sợ chết, hắn cần một người có phân lượng đểchôn cất cùng với mình, đây mới là nguyên nhân khiêu khích của Lặc Mn. truyện được lấy từ website tung hoanh

"Tránh ra, ta nghe thấy âm thanh khó nghe như vy." Phía sau đám người, vang lên một giọng nói hờhững.

Binh sĩTuyết Nguyên thành nhường ra một con đường, Tiền Bất Ly chm rãi đi đến.

Lặc Mn cẩn thn quan sát người đến, người tới rất tuổi trẻ, mặc trường bào màu vàng nhạt của quý tộc: "Ngươi dám quyết đấu một trn cùng ta sao?" Lặc Mn lại rống từ trong cuống họng.

"Ngươi hô cái gì?" Tiền Bất Ly đánh giá Lặc Mn từ trên xuống dưới, hắn hỏi: "Ngươi là thiên phu trưởng?" Trong khoảng thời gian này Tiền Bất Ly hiểu được không ít tình huống biên chế quân đội của các quốc gia. Theo như tin tức từ khắp nơi truyền đến mà nói, trong thành chỉcó một đội một ngàn người.

"Không. . . Không sai!" Lặc Mn chỉcảm thấy cuống họng mình uất nghẹn, hào khí bừng bừng đều bịchẹn họng trở về. Theo lý thuyết, khi hai dũng giảquyết đấu, hắn phải dùng âm thanh mãnh liệt tương tự trảlời mình mới đúng. Lặc Mn gào lên: "Ngươi đến cùng có dám hay không?" Khi nhìn thấy binh sĩTuyết Nguyên thành không có ý tứđộng thủ, Lặc Mn dứt khoát ném nửa cỗ thi thểtrong tay xuống, hai tay cầm thương nhọn, trừng đôi mắt như mắt sói đe dọa nhìn Tiền Bất Ly.

"Ngươi đã từng chứng kiến thiên uy chưa?" Tiền Bất Ly cười nhạt một tiếng, nói: "Đến đây đi!"

Lặc Mn chm rãi di chuyển thương nhọn trong tay, giơ một tay bắt được chủy thủ bên hông, hắn có thểcảm nhn được, người đàn ông trẻ tuổi trước mắt này nhất định có địa vịrất cao, thế nhưng thực lực như thế nào thì Lặc Mn không thểnào suy đoán được, bởi vì đối phương tht sự quá trấn tĩnh.

Một bước, hai bước, Lặc Mn chm rãi tiến về phía trước, hắn có lòng tin đối với chính bản thân mình. Dù thực lực của đối phương hơn mình rất xa, hắn cũng có thểsử dụng biện pháp cực đoan đồng quy vu tn, làm cho đối phương trảmột cái giá lớn vô cùng nghiêm trọng. Thiên uy? Hù dọa tiểu hài tử đi, muốn hù dọa dũng sĩtrên thảo nguyên thì chỉcó nằm mơ mà thôi!

Ngay khi hai tay Lặc Mn dùng sức, muốn bất ngờđâm tới, 'Phanh' một tiếng vang tht lớn, đỉnh đầu Lặc Mn bịmột lực cực mạnh thổi bay toàn bộ, huyết hoa phun ra giống như như suối tuôn, khiến vách tường sau lưng Lặc Mn nhuộm thành màu đỏ.

Tiếng nổ mạnh đột nhiên xuất hiện khiến binh sĩTuyết Nguyên thành sợ tới mức không nhẹ, trong đám binh sĩ đứng ở phía trước có mấy người ném thương nhọn xuống đất. Nhiệm Soái chạy đến tiếp viện dùng một loại ánh mắt phức tạp nhìn bóng lưng Tiền Bất Ly: "Thiên uy. . . ." Với một người có bản tính tự phụ như hắn mà không thấy rõ Tiền Bất Ly dùng phương pháp gì giết người, đây có thểtính là một đảkích không nhỏ đối với Nhiệm Soái.

Nguồn: tunghoanh.com/de-quoc-cuong-lan/chuong-14-9pobaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận