Độc Cô Chiến Thần Chương 298: Đào Hầm Công Thành (P1)

Ác ma nam tông bắt đầu hành động, bốn tông khác thấy được điều này, cũng dựa theo kế hoạch bắt đầu hành động.
Hai vạn ác ma bước đi trông lít nha lít nhít, toàn bộ trừng mắt đỏ bừng nhìn về phía tường thành mà lao tới, chiến hào ngoài thành đối với ác ma cấp năm mà nói có cũng như không, trực tiếp ào ào xông qua sông đào hộ thành.
Mà những nỏ công thành đang bắn kia, ngoại trừ bắn chính xác trúng đầu ác ma ra, bằng không chỉ bắn thủng một lỗ trên thân ác ma hoặc là bắn gẫy bốn chi ác ma cũng không thể khiến cơn lũ ác ma tràn tới.
Quan binh trên lầu thành mới tiến hành bắn nỏ công thành một lượt, ác ma cũng đã tiến sát dưới tường thành.
Quan binh trên lầu thành Thanh Nguyệt nhìn thấy dưới thành đám ác ma dày đặc, trong lòng không kìm nổi run sợ, bởi vì bộ dáng những ác ma đó thật sự rất khủng bố.

Ngẫm lại mà xem, mấy vạn ác ma da mặt cháy đen, hai mắt đỏ bừng, nhe ra hai hàm răng đen vàng, gào thét những tiếng không phải tiếng người, mắt trừng trừng nhìn ngươi, không sợ đến chân nhũn ra mới là lạ.
Tuy nhiên ác ma công thành thoạt nhìn rất khủng bố, chỉ là những ác ma đó vây quanh ở dưới chân thành, đến khi dùng móng vuốt cũng không thể so với thần binh lợi kiếm kia đào móc vào tường thành, lại trông có vẻ khôi hài.
Quan binh trên lầu thành thấy đám ác ma cố sống cố chết dùng móng vuốt cặm cụi đánh vào tường thành bằng nham thạch, sửng sốt khá lâu một chút, lập tức thoải mái hơn, thậm chí có người bởi vì thủ đoạn công thành thô thiển của ác ma mà cười ha ha.
Không trách những quan binh đó lại hí hửng đến mức cười to lên, bởi móng vuốt ác ma cho dù có cứng đến đâu, cũng chỉ là móng vuốt to hay nhỏ mà thôi, muốn dùng nó để đào bới tường thành được làm từ đá tảng như vậy, quả thực chính là nằm mơ giữa ban ngày.
Nếu phương pháp công thành của ác ma chỉ là như vậy, cho dù mười vạn ác ma vây thành, người trong thành cũng sẽ không có bất cứ lo lắng gì.
Quan binh trên lầu thành tâm tình được thả lỏng, vừa cười ha ha, vừa nâng chảo dầu hung hăng nhắm những ác ma đang dùng móng vuốt đào tường thành mà đổ xuống.
Sau khi hầu hết những ác ma có thể tới sát đều bị quan binh trên lầu thành tưới lên một phần dầu hỏa xong, vô số những cây đuốc đã được châm lửa lập tức được quăng xuống, phía dưới tường thành lập tức "Oanh" một tiếng bùng lên ngọn lửa lớn, ngọn lửa đó còn bức cho quan binh trên lầu thành phải đi xuống.
Ác ma dưới thành đều đang giãy giụa trong biển lửa, người chỉ huy trốn ở một nơi bí mật gần đó thất kinh, bởi vì ác ma cấp năm nói thật đúng là không sợ lửa, những cũng chỉ là lửa với độ nóng bình thường, còn nếu ngọn lửa có độ nóng quá cao, thì vẫn biến thành than đen như thường.
Nhìn thấy lửa lớn, đặc biệt người chỉ huy của nam tông, lại lập tức ra lệnh cho ác ma lui lại, bọn họ quả thực đã bị lửa thiêu khiến cho kinh sợ rồi.
Ác ma vừa lui, trên lầu thành lập tức một trận hoan hô, trong lòng mọi người đều cảm thấy được ác ma cũng chỉ như thế, sĩ khí tự nhiên cũng trở nên đại chấn.
Tuy nhiên khi các sĩ quan kiểm kê số lượng ác ma bị thiêu hủy dưới tường thành, phiền não trong lòng lại tăng lên.
Vừa rồi số lượng ác ma bị thiêu đốt dưới tường thành có tới trên vạn, nhưng hiện tại số bị thiêu cháy dưới thành cũng chỉ khoảng ba bốn mươi mà thôi, điều này nói rõ những tiêu bì ác ma đó thật sự khó đốt nha!
Người chỉ huy ác ma hiển nhiên cũng phát hiện ngọn lửa vừa rồi thoạt nhìn cực độ khiếp người, nhưng sau khi kiểm đếm lực lượng, cũng hiểu được chỉ là dọa người.
Nhưng bọn hắn cũng không có lập tức phát động công kích, bởi vì theo cách ác ma công thành vừa rồi mà nói, móng vuốt ác ma đối với đá tảng xây dựng tường thành căn bản không có tác dụng gì, nếu không suy nghĩ biện pháp công thành khác, cho dù không sợ lửa thiêu cũng không có biện pháp công phá thành trì Lôi gia được.
Những người chỉ huy vừa thượng lượng xong, liền để đám ác ma làm một việc khiến cho quan binh trên thành trợn mắt há miệng nhìn.
Chỉ thấy những ác ma đó bắt đầu lấy bùn đất ngoài thành, sau đó cứ như vậy cầm nắm bùn đất đắp dưới tường thành, móng vuốt của ác ma lấy bùn đất thực sự rất thoải mái, nhưng bốc đất thì được bao nhiêu?
Hơn hai vạn ác ma bốc đất quả thật đắp thành một cái núi nhỏ, tuy nhiên cái cách thực hiện chật chội cùng tập trung một chỗ này, đã khiến cho quan binh trên thành đốt đèn quan sát buổi tốt cười hi hi ha ha.
Một ngày công thành như một vở hài kịch liền trôi qua, kết quả này khiến cho đám người chỉ huy ác ma xấu hổ và giận dữ chỉ muốn chui xuống đất, tuy nhiên điều này cũng khiến người chỉ huy ác ma nghĩ ra một biến pháp.
Ta công không phá được cũng đắp không ra bậc thang, nhưng ta có thể đào hầm nha!
Vây quanh tường thành toàn bộ phương hướng đều tiến hành đào hầm, ngay cả chuyển đất cũng miễn, bởi ác ma không sợ bị đất chôn, chờ tiến vào được trong thành, xem Lôi gia các ngươi còn cười thế nào!
Có được ý tưởng này trong đầu, những người chỉ huy ác ma càng cảm thấy được đây chính là phương pháp công thành tốt nhất cho ác ma, vì thế ra lệnh một tiếng, đám ác ma không có ngày đêm, không biết mệt mỏi, không cần bất cứ tiếp tế tiếp viện nào, lập tức vây quanh tường thành bắt đầu đào hầm.
Ngay từ đầu nhìn thấy ác ma công thành suốt đêm, quan binh trên thành đương nhiên lập tức ném đá lăn cây đổ dầu, sau đó bắt đầu lấy nỏ công thành bắn xuống.
Cũng phải nói thật sự là dở khóc dở cười, binh khí bình thường, như khảm đao cung tên khiên chắn cùng trang bị thủ thành khác, đối mặt với những ác ma công thành căn bản là mất đi tác dụng, chỉ có thể sử dụng uy lực rất lớn của nỏ công thành cùng đá tảng và các khí giới có thể ném mạnh để phòng thủ, cái loại cảm giác nghẹn khuất này thật sự khó chịu.
Quan binh trên thành nhìn thấy ác ma không né không tránh chỉ xoay người không biết làm việc gì, tuy rằng kỳ quái những cũng không nghĩ nhiều, chỉ liều mạng ném các vật liệu thủ thành xuống, tiếp theo đợi cho dầu phía dưới đã đủ nhiều, lại ném những cây đuốc đang cháy xuống, ngọn lửa tiếp tục lại bùng lên.
- Ồ? Tại sao lần này ác ma không lùi lại?
Binh lính đang giữ nỏ công thành híp mắt nhìn ra bên ngoài, sau khi trời tối, từ trên tường thành thường xuyên có những quả cầu lửa ném ra giúp cho quan binh thấy rõ hành động của ác ma.
Hiện tại phía dưới đã bị lửa lớn thiêu cháy, ánh sáng tỏa rộng một vùng, khiến cho người đứng trên thành có thể nhìn thấy rõ xa hơn, chỉ là theo lý ác ma nên lui lại nhưng không thấy xuất hiện, chẳng lẽ bọn họ chuẩn bị tiếp tục công thành trong lửa?
Binh sĩ nghĩ vậy lập tức hô lớn:
- Chú ý! Coi chừng ác ma thừa dịp lửa lớn công thành!
Binh lính vốn bị lửa nóng phải xuống lầu, nghe nói như thế, cảm giác rất có thể, lập tức lại mạo hiểm mặc kệ lửa nóng chạy lên lầu thành.
Tuy nhiên mọi người chờ đợi cho đến khi ngọn lửa bắt đầu từ từ nguội tắt, cũng không có thấy ác ma công thành, quan sát về phía dưới thành, tất cả mọi người sửng sốt một chút.
Bởi vì hơn hai vạn ác dưới thành không ngờ biến mất vô ảnh vô tung! Chẳng lẽ ác ma đã bị ngọn lửa vừa rồi thiêu hủy? Binh lính vốn không muốn suy nghĩ sâu xa lập tức trên mặt xuất hiện vẻ vui mừng.
Tuy nhiên các sĩ quan thì sắc mặt nghiêm trọng, không nói ngọn lửa đó không có khả năng thiêu hủy ác ma, cho dù là thiêu hủy, như vậy trên mặt đất cũng phải có hơn hai vạn bộ hài cốt, nhưng dưới thành ngoại trừ hơn mười cỗ hài cốt từ lần trước ra không còn một bộ hài cốt nào khác.
- Những đống đất kia là cái gì?
Thanh âm này khiến ánh mắt mọi người đều tập trung về những đống đất thấp bé trải rộng khắp dưới thành, bởi vì rất dễ thấy chúng có chút cháy đen, có chút lộn xộn, cho nên dễ dàng bỏ qua những đống đất, tất cả mọi người chấn động trong lòng, bởi vì những đống đất đó trong rất giống như những ổ kiến, vừa nhìn là biết số bùn đất đó là mới được đào lên!
- Ác ma đang đào hầm!
Tất cả mọi người đoán ra được kết quả đều điên cuồng quát lớn lên, mấy vạn ác ma theo đường hầm tiến công, trong lòng các sĩ quan lập tức xuất hiện một cỗ cảm giác vô lực, bởi vì bọn họ thật sự không có cách nào đối phó với phương thức tiến công theo đường hầm này của ác ma.
Chẳng lẽ chính những người mình phải giương mắt nhìn những ác ma đó đào hầm tiến vào trong thành, sau đó chém giết bốn phía sao?
Một sĩ quan nghiến răng ôm lấy một thùng dầu hỏa quát lớn một câu:
- Mau mở cửa thành cho ta!
Sau đó liền quay đầu lao xuống dưới thành.
Hành động của sĩ quan này khiến cho đám binh sĩ hiểu được hắn muốn làm cái gì, trong lòng chấn động mạnh mẽ, chấn động bởi dũng khí của vị dũng sĩ này.
Phải biết rằng ngoài thành là có hai vạn ác ma nha! Tuy rằng hiện tại đều chui vào trong hầm, nhưng chỉ cần có một người đi ra, người đó tuyệt đối sẽ không toàn mạng.
Đương nhiên, đám quan binh đồng thời cũng chấn động bởi sự thông minh của vị dũng sĩ này, thật giỏi! Làm sao hắn nghĩ được dùng dầu hỏa đổ vào trong hầm ngầm rồi thiêu đốt ác ma chứ?
Đây tuyệt đối là biện pháp tuyệt vời, những ác ma đó chui vào trong hầm, tuyệt đối không thể trốn tránh như trên mặt đất bằng phẳng, một trận lửa tuyệt đối có thể khiến hầm ngầm của đám ác ma không còn chỗ mà đào!
Người Lôi gia có gan liều chết tuyệt đối không phải ít, lập tức dầu hỏa trên lầu thành gần như trở thành hư không, vô số quan binh ôm thùng dầu lao ra khỏi cửa thành, sau đó tìm cửa hầm liền đổ dầu hỏa vào.
Người chỉ huy ác ma trốn ở một nơi bí mật gần đó ngoài thành chỉ khen ngợi nhau bản thân mình đủ thông mình, không ngờ ngay cả phương pháp công thành tuyệt đối thích hợp với ác ma như vậy cũng có thể phát minh ra.
Bọn họ đang mơ tưởng đến lúc mình mang phát minh như vậy về trong tông hội sẽ đạt được tưởng thưởng gì, liền phát hiện cửa thành Thanh Nguyệt đột nhiên mở ra!
Phát hiện này khiến tất cả người chỉ huy ác ma đều choáng váng, nếu Lôi gia đã mở cửa thành, vậy những người mình ra lệnh cho ác ma đào hầm chẳng phải là chuyện để cho thiên hạ chê cười sao?
Ngay khi những người chỉ huy ác ma đang chần chừ muốn triệu tập ác ma ra hay không, từ trong cửa thành Thanh Nguyệt trào ra vô số binh lính Lôi gia, sau đó liền thấy những binh lính đó lấy thùng dầu tưới vào trong những hầm ngầm mà ác ma đào ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Nhìn thấy những thứ quen thuộc đó, người nam tông là người đầu tiên nhảy dựng lên quát:
- Bọn chúng là muốn dùng dầu đốt chết hang chuột đó! Mau kêu đám ác ma đi ra ngay!
- Từ từ! Mỗi tông chỉ để một nửa ác ma đi ra thôi, số ác ma khác tiếp tục đào hầm! Ta thực muốn xem bọn hắn có thể chống cự đến khi nào!
Đột nhiên có một người chỉ huy ác ma lên tiếng phản bác đề nghị của nam tông, tuy nhiên đề nghị này liền chiếm được sự đồng ý của mọi người bao gồm cả người nam tông.
Bất quá nói là nói như vậy, mệnh lệnh cũng được truyền xuống như vậy, nhưng bọn hắn lại quên rằng đám ác ma chui trong hầm ngầm đó có thể chui ra dễ dàng như vậy hay không.
Kết quả chính là, đến khi tất cả hầm ngầm đều đã bị châm lửa, không ngờ không có một ác ma nào rút lên.
Kết quả này khiến những người chỉ huy ác ma gấp đến độ đầu óc cũng phát nổ, hiện tại chỉ có thể khẩn cầu ác ma nhà mình năng lực kháng hỏa đủ mạnh, hoặc là lửa dầu Lôi gia nhiệt độ không đủ, bằng không toàn quân bị diệt cũng có thể xảy ra.
Tuy nhiên những người chỉ huy ác ma đó, không cần biết thế nào vẫn cho rằng phương pháp này là thỏa đáng nhất, tất cả đều sửa đổi mệnh lệnh, để cho tất cả ác ma toàn lực đào bới đường hầm, cũng ra lệnh chỉ cần vừa xuất hiện tại trong thành Thanh Nguyệt liền lập tức triển khai chém giết!
Qua một đoạn thời gian rất dài, binh lính Lôi gia không ngừng tăng thêm dầu hỏa, lửa đốt hầm ngầm vẫn liên tục đến sáng, rốt cục từ từ nguội tắt dưới sự chờ đợi lo lắng của đám người chỉ huy ác ma.
Thoáng cảm ứng một chút, lập tức khiến lòng tin của đám người chỉ huy ác ma bạo tăng, bắt đầu thoải mái tự tại cùng chờ đợi tiếng kêu thảm thiết từ trong thành truyền ra.
Binh lính Lôi gia đã trở lại trong thành, một lần nữa đóng cửa thành lại, rất khó chịu hướng về phía những đống đất đã bị cháy đen thầm chửi, nếu không phải dầu hỏa trong kho đã dùng hết, sợ rằng lửa này còn phải tiếp tục thiêu đốt nữa.
Mà thành Thanh Nguyệt mất đi lợi khí dầu hỏa để đối phó ác ma, liền lưu lại một chi bộ đội tinh nhuệ, đại bộ phận mọi người thông qua mật đạo di dời đến bến cảng nhỏ.
Hiện tại chi bộ đội tinh nhuệ cảm tử này, đều yên lặng cùng chờ đợi ác ma từ trong lòng đất tiến ra.
Tuy nhiên, bất luận là quan binh Lôi gia hai là người chỉ huy ác ma, đều chờ và chờ, nhưng thủy chung vẫn không có một chút dị trạng nào xuất hiện.
Nếu không phải người chỉ huy ác ma xác định ác ma vẫn đang đào bới, bọn họ đều hoài nghi ác ma dưới trướng mình có phải đã bị thiêu hết rồi hay không.
Mà quan binh Lôi gia đương nhiên suy nghĩ theo chiều hướng tốt.
Chẳng lẽ những ác ma đó đều đã bị chính mình thiêu chết? Hẳn là không có khả năng? Nếu ác ma dễ dàng giải quyết như vậy, cũng không cần huy động toàn bộ dân cư trên lãnh địa đều tránh né về phía bờ biển.
Tuy nhiên ngẫm lại cũng không phải không có khả năng, bên mình nhiều dầu hỏa như vậy gần như đều đổ hết vào trong hầm ngầm, thiêu đốt nghiêm trọng như vậy, ngay cả sắt thép cũng phải nóng chảy, càng không phải nói ác ma gì gì đó.
Nếu ác ma thật sự bị thiêu hết, vậy tự nhiên là mọi sự êm đẹp, nhưng vạn nhất ác ma căn bản không có bị thiêu chết thì sao?
Ai cũng không dám đảm bảo điều này, cho nên đành phải tiếp tục chờ đợi, dù sao trong thành lương thực còn lượng lớn, cho dù đợi ở trong thành một năm hai năm cũng không thành vấn đề.
Tuy nhiên cũng không phải tất cả mọi người đều có tính nhẫn nại này, chỉ thấy một sĩ quan bộ dáng thô lỗ, không rên một tiếng dẫn theo hơn trăm thủ hạ tay cầm binh khí cùng cuốc xẻng dùng dây thừng đi xuống dưới thành.
Vừa thấy đám binh sĩ Lôi gia này cầm theo xẻng, cũng biết bọn họ muốn làm gì, vì thế tất cả mọi người bao gồm cả người chỉ huy ác ma đều khẩn trương tập trung ánh mắt trên trăm người này.
Chỉ thấy sĩ quan kia hét to vài câu, hơn trăm binh lính rút ra vũ khí khẩn trương vây quanh mấy quan binh cầm xẻng, mà mấy quan binh đó thì nhổ nước miếng vào lòng bàn tay mình, rồi vùi đầu xuống đào một nơi.
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/doc-co-chien-than/chuong-298/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận