Bí Mật Vượt Thời Gian Chương 11

Chương 11
Đặt chân tới Bắc Kinh.

Nếu dnói về 85những chuyện 7khác, có 6thể Từ f3Nam Phương 8không hiểu, 9nhưng chỉ 9fcần nhắc 7eđến Toán ehọc, Hình f4 ọc là cô 4 ại không 6 hỏi nhớ fđến cha 75 inh.

Lúc d2 uay đầu c4 ại lần 1 ữa, Từ d0 am Phương 04đã ngừng 6c hóc, trở 4 ại bộ 1 ạng ngây 18 hơ, khờ 3 hạo. Cô 37 hẹn thùng c ười: “Tôi bđã mang e ại quá 4e hiều phiền a9 hức cho 0 ọi người 70 ồi. Cảm 24ơn anh”.

Lời 27 ảm ơn yếu fớt này d ủa Từ 03 am Phương e uả nhiên a7 hiến Ngô f7 hi Hủy cực e ỳ ác cảm. c © DiendanLeQuyDon.com hưng trừ 4 iệc lẩm 50 ẩm trong 3a iệng với 4 ẻ khinh 77 ỉ, cô ta 1c hông dám 0 ỏ thái ccđộ chống eeđối ra 52mặt nữa, 02bởi vì e0cách này 6có vẻ như 4dvô dụng.

Từ 69Nam Phương 0nhìn thoáng d0qua ly rượu 0fvang đỏ 37trên bàn ccủa Ngô eThi Hủy, 8chợt nảy dra ý hay, 8cô nói với anữ tiếp 5viên hàng 81không đứng e7phía xa: d5“Cho tôi 3hai ly rượu”.

fcầm lấy 3một ly, 6ly còn lại 18mang tới 6ccho Thượng cQuân Trừng, 9chân thành 8nói: “Khiến b7anh và cô 2Ngô hiểu 5flầm nhau, 31đều là 4ddo tôi không dtốt. Tôi 58cảm ơn bsự giúp 2đỡ của 0anh, đồng c7thời cũng 2thật lòng 5hy vọng 3anh và cô 0Ngô làm dlành”. c9 © DiendanLeQuyDon.comCô cười 6bthân thiện c9với Ngô 3Thi Hủy, fd“Cô Ngô 53mặc dù 5không thích 1ctôi, nhưng atôi vẫn fphải giải 5cthích , tôi 56và anh Thượng aekhông có 50quan hệ fgì hết, 07chẳng qua 20chỉ là fanh Thượng cfthương hại 4tôi, vì 0anh ấy tốt 2bụng. Thế 8nên tôi ehy vọng cdhai người 08mau chóng cdxóa bỏ 7emọi hiểu 9lầm.

Thấy b7sắc mặt 6Ngô Thi Hủy 5vẫn không 6tốt lên, 9Từ Nam Phương 64đành nói 1dthẳng: “Tôi bekhông giỏi eăn nói, 1cũng không 11biế t uống 8brượu, nhưng 3dmong cô Ngô 3ctin vào ý 4tốt của 8tôi, tôi bthật sự chy vọng d6hai người 4ađừng vì f2tôi mà hiểu dalầm…”.

Từ 79Nam Phương cnâng ly rượu 53lên nhưng 3Ngô Thi Hủy 3không thèm a8phản ứng 5lại. Cô 4đành cầm cdly của cô eđưa lên e0trước mặt: 9“Để tôi 4kính hai 2bngười một 8ly”.

Bộ 9bdạng lúc 0giải thích 8fcủa Từ 11Nam Phương 6cvừa căng fthẳng vừa 73tội nghiệp, bkhông hề d0tỏ ra nịnh anọt. Thấy 9cô yếu f7đuối như e6vậy mà 7còn cố 6muốn uống 15cad ly rượu c0đầy, Thượng 8dQuân Trừng dnghĩ nếu 58chỉ dựa fvào thể 1dchất của 92cô nhất 0định sẽ 8axảy ra chuyện: 73“Cô có 03uống được 6fkhông đấy?”.

Dáng dvẻ “thương 9ahoa tiếc d5ngọc”của 4anh đã khiêu 9dkhích sự f7châm chọc d8của Ngô b6Thi Hủy: 1f“Rượu 4fvang đỏ 93này đáng cagì chứ!”.

“Đúng 0vậy! Tôi 86không sao bdđâu. Có 6dmột ly thôi e8mà, chỉ 1cần hai 8người làm alành thì 1btôi uống 31bao nhiêu dcũng được”.

Từ 5Nam Phương dvừa bưng 2ly rượu dflên thì 83đúng lúc fmáy bay dao 3động nhẹ, 2rượu trong 8bly sánh một 7ít ra quần 5áo của 12Ngô Thi Hủy.

Từ 8Nam Phương 0dhoảng sợ, 6amặc dù fchỉ có bcvài giọt fnhưng sắc f4mặt Ngô 23Thi Hủy 7đã khó 8coi đến 50cực điểm. 8 © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương 4hai tay hai 9ly rượu, 20muốn lau 0giúp Ngô 8ethi Hủy e4mà không 33biết làm 34sao, bộ 09dạng lóng a4ngóng của 9ecô khiến 65Thượng ffQuân Trừng 37cảm thấy 5buồn cười.

“Mỗi dtí rượu ađỏ, có 72gì mà nghiêm 8atrọng cơ 6bchứ!”, dcâu nói 6của Thượng 2cQuân Trừng 8dchẳng khác 0nào đổ 7athêm dầu 1vào lửa, 1con thịnh cnộ của 7bNgô Thi Hủy 8ào ạt dâng clên, cô c6ta hất ly 89rượu trong 3tay Từ Nam 8dPhương, crượu vãi ftung tóe d9trên sàn, 99ly cũng vỡ d5tan tành.

18tiếp viên 34đứng gần 8đấy nghe f5thấy tiếng 2động vội favàng chạy 83lại, trông 7thấy mấy 7người họ dnhư đang 6cãi nhau, 92do dự một 9lát rồi 02quay người 8đi lấy fbchổi.

Ánh d2mắt Từ 9Nam Phương 51toát lên 5vẻ kinh 3ngạc xen 7lẫn sợ 5hãi, cô 63vẫn cầm fly rượu 50còn lại, 54ấp úng demở miệng fgiải  thích e8lại không 2ebiết phải 1nói thế 6nào.

Thượng fdQuân Trừng 9lúc này ecđã không 0thể nào fcchịu nổi 0cái tính 8tình tiểu a4thư của 2Ngô Thi Hủy 85nữa, anh e9đẩy cô 6fta một cái: f“Cô làm 4cái gì thế cfhả? Người a2ta có ý 9tốt, sao 49cô lại 0bvô vị như afthế?”.

“Em 8dvô vị?”, 3Ngô Thi Hủy 9fcăm phẫn 7nhìn Thượng 8Quân Trừng, bdngười đàn 7ông này 5edám động 3tay động bchân với 0cmình, “Em 96vô vị như cthế đấy! e0Sao nào!”.

“Đừng 3như vậy…”, 3giọng nói ccủa Từ 9cNam Phương 46trở nên 5lí nhí giữa bdtiếng cãi 6nhau om sòm, d9tay cô vô dtình đụng 7bphải tay 4Ngô Thi Hủy. de © DiendanLeQuyDon.comNgô Thi Hủy bđang trong 0dcơn tức 8giận đến 8csôi máu, baliền vung 3btay đẩy aTừ Nam Phương 2bsang một 09bên.

“Cút 0ra!”, Ngô 93Thi Hủy dhét lớn 7khiến tất 9cả hành ckhách trên cmáy bay phải aagiật mình, 5f“Thượng 1Quân Trừng! 4Là tôi vô abvị hay là 3do mấy người d5coi tôi là 85kẻ ngu? 8Thượng 1Quân Trừng, 1danh nghĩ bfanh tốt dđẹp lắm f3đấy hả? 3Tôi đây 4không thèm 52bám lấy 6anh!”.

Ngô 3bThi Hủy evừa dứt dclời, Diệp 5bPhi Vũ đã akinh hoảng 25thốt lên: 7“Cô Từ!”. a © DiendanLeQuyDon.comCâu giật 7giọng của 2anh ta trong 3giây lát 6đã thu hút 2sự chú c5ý của Thượng 2fQuân Trừng.

Vừa cnãy Ngô 57Thi Hủy f4đẩy, Từ 1Nam Phương b2không đứng 9vững, đã 9ngã sõng 85soài xuống asàn.

Diệp 4aPhi Vũ đỡ f6cô dậy, 6thấy cô c4mím chặt 0môi, sắc 71mặt trắng 53bệch, một dftay khư khư 2tóm lấy 34tay áo còn 1lại.

Thượng 1eQuân Trừng fvội chạy dqua đó, 8ebởi vì 57dù thấy e5Từ Nam Phương 4cố giấu 9giếm nhưng 96anh vẫn 9có thể 72nhìn ra vệt 9bmáu đỏ achói mắt aở cổ tay 81cô.

Từ 5Nam Phương 6bị ngã 1vào chỗ 7chiếc ly 1rơi, những 3mảnh thủy ctinh trong fsuốt vẫn bcòn sính 28lại vết bmáu đỏ 23tươi. Lúc 4bị đẩy 9ngã, cô ecchống tay 9xuống sàn, bcđúng vào 2vị trí 9những mảnh f6thủy tinh.

Diệp 42Phi Vũ kéo 4ông tay áo c5đang bị 58Từ Nam Phương 49giữ chặt elên, trông 4fthấy một 3vệt máu 6adài liên 80tục chảy 25từ cổ c5tay tới 4thận khuỷa datay. Anh ta 4kinh ngạc 15nhìn Từ f5Nam Phương, 14máu ồ ạt 5chảy ra 7từ miệng 6vết thương, 7bcó vẻ rất dsâu. Một 1angười điềm 2atĩnh như 1Diệp Phi 05Vũ mà lúc 28này cũng 13phải hoảng dfhốt.

Từ dNam Phương efnén chịu 9đựng, nước 3bmắt ứa f7ra vì đau 72nhưng vẫn 5nhẹ nhàng 5bnói: “Đều 3do tôi không 77cẩn thận, 31tôi vụng 9về… Không 02phải lỗi cacủa người 1khác…”.

Co 3tiếp viên 22hàng không 0chạy vội fflại, họ bđều đã 3cđược huấn 8dluyện sơ 0ecứu vết 3cthương nên dvừa trông fthấy tình 97huống trên, 2cô ta liền c8mang hộp 3y tế tới, cgiúp Từ 8Nam Phương 65băng bó.

Xảy 32ra chuyện 1bnhư vậy, 4bJim có phần 9bkhó xử. 7 © DiendanLeQuyDon.comNgô Thi Hủy 0cũng chưa 9agặp phải 31chuyện này 3bao giờ, fmặc dù dcô ta tính c6tình ngang bengược nhưng 2fkhông phải 3không có b4tình người. 33 © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên, 7trông thấy 2sắc mặt eThượng 03Quân Trừng f9sa sầm lại, 5Ngô Thi Hủy bkhông chịu 4được mà 9tiếp tục abtranh cãi: 0“Em… vốn 7dĩ…  không b7liên quan ftới em, 99do cô ta f4không cẩn b6thận tự dchuốc lấy…”.

Sắc 8bmặt Thượng 8Quân Trừng dcàng lúc 1ccàng khó 9coi, ngay fcả Jim trước bdgiờ luôn 1anói đỡ a8cho Ngô Thi 9Hủy thì 7clúc này 22cũng không 4lên tiếng. 7 © DiendanLeQuyDon.comNgô Thi Hủy 5không biết 33làm sao, ađành đổ c9hết tội 4blên đầu 24cô tiếp e0viên: “Này, 2các cô làm f4cái gì mà e0đi cả ngày 6mới quay 06lại quét 28dọn thế 9ehả?”.

“Cô 4trách gì fngười khác 03chứ?”, 83mặc dù eNgô Thi Hủy 9drõ bỏ trách 3nhiệm, nhưng 6Thượng a9Quân Trừng fvẫn không 6bnhịn được 1dphải lên batiếng giáo dhuấn: “Rõ 62ràng là blỗi của 4mình mà ccô còn đổ 4etrách nhiệm 7cho người 8khác! Nếu 8không phải 6tại cô cthì cô ấy 1có thành 2era như vậy bkhông? Cô 7có gì tài d0giỏi? Cô aalà người, 3người khác athì không aphải à?”.

“Anh! 6bAnh dựa 8vào cái 28gì mà quát fnạt tôi?”, 6sắc mặt 7bNgô Thi Hủy 2khó coi đến 8cực điểm. e © DiendanLeQuyDon.com“Nếu không 5phải do 84mấy người 8hùa nhau 93lừa gạt 5tôi, tôi 8cũng không…”, 1Ngô Thi Hủy 5lúc này 7đã đầy c5một bụng 08ấm ức.

“Chúng 0tôi lừa 43cô cái gì? ccCô là ai 3emà chúng 6tôi phải 7ehùa nhau 59lừa cô?”

Bên 4kia, Từ dNam Phương frên lên 4khe khẽ 92vì vết athương đang 9được sát 8cồn, Thượng 2Quân Trừng 5nghe thấy, 5trong lòng 8càng thêm eáy náy.

Ngô 93Thi Hủy 5cmất hứng bcngồi sụp 1bxuống, lúc 5này dù cô a8ta có nói a3gì đi chăng anữa cũng 6cchỉ nhận 2lấy sự 2fquở trách 2của Thượng 7aQuân Trừng. 20 © DiendanLeQuyDon.comTất cả 9mọi người 2dường như dđột ngột 79đứng về aphía Từ faNam Phương.

***


Rời 8khỏi sân 0abay, Thượng 6Quân Trừng cliền được 6xe của chi 8cnhánh tại 6Bắc Kinh a4thuộc Công 3ty Giải etrí Thiên acĐại Vũ eTuyết tới 76đón. Anh 3bkhông thể adđưa Từ 8Nam Phương 48đi đến fbệnh viện, fnhiệm vụ 8lần này e3tự nhiên 00được giao 1cho Diệp 04Phi Vũ.

Diệp 4ePhi Vũ dìu 4Từ Nam Phương 6lên taxi, 19hai người 7đều giữ 5im lặng. d © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương 24nhìn Diệp 80Phi Vũ qua egương chiếu 1hậu, chỉ ecảm thấy 4ánh mắt 8canh ta đường 5bnhư đã 0cbị bao phủ 4ebởi một 52tầng sương 8lạnh.

Diệp 04Phi Vũ đón 35lấy cái 43nhìn của 2cô từ trong 9egương. Sự b3kiên định 6trong ánh 94mắt Từ cNam Phương 8khiến anh 8ta có phần 13chạnh lòng: 9a“Cô tự 4blàm mình dbị thương, dftôi nói 56không sai fchứ?”.

Từ bNam Phương 1dkhẽ nhếch 0môi, coi 17như ngầm 6thừa nhận.

“Tôi bekhông ngờ dcô lại e7dùng tới cchiêu này”. 7 © DiendanLeQuyDon.comDiệp Phi 1Vũ đã đoán 9bđược, 6nhưng trong aamắt anh 9ata vẫn thoáng 50lên một d1chút không 15đành.

Từ 90Nam Phương 0cười lạnh: 1“Chiêu 24này làm asao? Chẳng e5lẽ anh cho drằng tôi 8dùng không ađúng ư?”.

Tài 33xế nghiêng d1đầu liếc 3anhìn về 39ghế sau, f5nghe cuộc 54đối thoại 9không đầu bfkhông cuối f4của họ, canh ta chợt 13cảm thấy b7bầu không bfkhí ngột engạt một 8cách đáng e7sợ, tựa 9như có một 64luồng gió 3blạnh vừa b4thổi qua 86sau lưng.

“Không 4aphải không 1đúng, chi cacó điều, emột cô 5gái yếu 3ớt như ccô lại 4edám dùng 32khổ nhục 1bkế, sự 5quyết tâm 1này của 23cô khiến atôi thấy 2dthật đáng 2sợ”. Diệp 87Phi Vũ nhìn fsang Từ 7Nam Phương bngồi bên a7cạnh, cánh 0tay cô đang 60nâng lên 8đã bị 3sưng lên 9bỏng rát.

“Cô 63gái yếu a3ớt?”, 3cTừ Nam Phương fecười, “Tôi emà cũng ađược tính 8là một c7cô gái yếu 9fớt sao? 2Lúc mười a6ba tuổi, 4etôi vẫn c2là một 5cô bé con 4ekhông hiểu 79chuyện, 44chỉ biết 09bám theo dcha làm nũng. 6 © DiendanLeQuyDon.comNhưng đã 1mười năm ftrôi qua a3rồi, tôi ftừ lâu ebđã không ccòn là một c5con nhóc enữa…”. 1a © DiendanLeQuyDon.comQúa khứ 2rõ mồn 70một hiện a2lên trước 00mắt, có 6thể bình 4an sống 3trong cung cbmười năm, d1có thể 2ctừng bước 4leo lên vị 9ftrí cao hơn, 74nhận được 1ân sủng ecủa Hoàng 7thượng 9mà không ddbị kẻ dkhác hãm 51hại, Từ bNam Phương 47không biết f3đã chứng ckiến biết 60bao nhiêu 5oan khuất 67tanh mùi 75máu, đã 67chịu đựng 7bbao nhiêu 16thứ, cũng 76không biết f7tay mình eđã chảy 7bao nhiêu 4fmáu.

Chẳng 6qua chỉ clà tự làm fabị thương aatay mình, 8chảy có 8chút máu emà thôi, 6hiện giờ, 71vết thương 3nhỏ này 56đối với bcô mà nói 2echỉ như 1muối bỏ 4bể, nào dfcó đáng ekể. Từ dNam Phương e4lạnh lùng 70cười, trong fhậu cung, 8chỉ cần 7đi nhầm e9một bước d5thì e rằng 22cả chín 15họ sẽ abị thiệt femạng, những cfđen tối, 1fnhững vinh 3dnhục trong 3dđó, người cthời nay 1không thể 9hiểu hết 3được.

Từ 48Nam Phương 6abình ổn clại tâm 4trạng, lặng elẽ nhìn 1Diệp Phi deVũ: “Nếu atôi không 94làm vậy, 1đến Bắc 27Kinh rồi dtôi làm dsao có thể e0thuận lợi 1tiếp cận 49anh ta, đúng 8không?”.

7cmỉm cười 5với Diệp 54Phi Vũ, nụ 2cười chưa 5đựng nỗi 5chua xót aaxen lẫn aquyết tâm.

Thượng bcQuân Trừng 9là một 9người mềm 3blòng, mặc 4dù trên 7máy bay có d4thể khiến 9anh ta và 79Ngô Thi Hủy 74gây gổ, 6nhưng ít 06nhiều gì 7anh ta cũng 76đã thỏa 2dhiệp. Thực 5ra, Thượng 87Quân Trừng 0không hề 7thấy mắc anợ cô, 3chẳng qua banh chỉ 41đồng cảm 9cvới cô amà thôi, cvậy nên, akhi tới 97Bắc Kinh, 9Thượng 51Quân Trừng anhất định 3sẽ lại banghe theo alời Jim, f2không gặp 4mặt cô dnữa. Nếu cmuốn giữ 1lại một a8cơ hội, bcách tốt 7anhất chính flà Thượng 1Quân Trừng ccảm thấy c8áy náy với e5mình.

Anh 89càng hổ b6thẹn, trong 1cđầu sẽ f5càng nhớ 69tới chuyện 8của cô. 4 © DiendanLeQuyDon.comVới sự bftốt bụng 0của Thượng 93Quân Trừng, 0dù cho Jim 5khuyên can 7cũng không 5có tác dụng, 9ngược lại 9sẽ chọc d1giận anh, 62khiến anh 2càng thêm f2quyết tâm 92muốn bù ađắp cho acô.

Khổ 5nhục kế aecủa Từ f1Nam Phương 92có hiệu 4dquả thế 76nào, Diệp 7Phi Vũ đương b0nhiên nhìn 1ra được. 70 © DiendanLeQuyDon.comTừ sau lúc 3bxuống máy 2bay, Thượng 54Quân Trừng b1không nói 3fdù chỉ c9một tiếng 85với Ngô aThi Hủy, 9cNgô Thi Hủy 89cũng không fngồi cùng 5fxe với anh. 18 © DiendanLeQuyDon.comThế nhưng, 84Diệp Phi 2dVũ vẫn 1cảm thấy 1frun sợ trước ecách làm e9của cô: f3“Cô muốn 7có khối 09thiên thạch 0kia đến e1vậy sao?”.

“Đúng! 7Tôi nhất 8dđịnh phải 3quay về!”, 1nếu như 1cả đời 0này không 5biết khối 7thiên thạch a4đó ở đâu, 9có lẽ cô 4sẽ phó 5mặc cho 1số phận, 67sống kiếp acphù du trôi ddạt giữa cethế giới 6xa lạ này. e © DiendanLeQuyDon.comNhưng giờ ccô đã biết 5tung tích 4ccủa khối 56thiên thạch, etất cả cnhững gì 6cô có thể elàm chính 36là tìm mọi 93cách để alấy lại 65nó, bởi 4vì cô không 76thể để bmột mình ecah ở cái 5nơi hang ffhùm miệng 7csói kia được.

Làm 4abạn với avua như chơi 6fvới hổ, cbcô phải cbảo vệ 4cha mình, 1đây là 9fđiều cô c8phải tận 38hiếu.

Cảm 68nhận được 2esự kiên 31định của 21Từ Nam Phương, 67Diệp Phi 2Vũ cười 2nhạt: “Cô 65quyết tâm 7dnhư vậy 9thì tốt”.

Hai 9dngười vừa cra khỏi abệnh viện 70đã trông ethấy ngoài 64cửa xe có b9xe do Thượng 8Quân Trừng bcử tới 58đón. Người e6lái xe giao echìa khóa 5dcho Diệp 3Phi Vũ, anh 4ta gọi điện bcho Thượng aQuân Trừng d1nhưng điện 96thoại đã cbị tắt 7máy.

“Chắc bcậu ấy 6bận rồi”. 7 © DiendanLeQuyDon.comDiệp Phi 4Vũ giải 9thích với 9eTừ Nam Phương a5rồi mở bcửa xe cho 1ecô.

“Đi 5đâu bây f8giờ?”, aTừ Nam Phương 0dhỏi.

“Tới e0nhà Thượng cQuân Trừng”. 6 © DiendanLeQuyDon.comDiệp Phi eVũ nói, f0“Cô đã 0bphải dùng 33tới cả 6ckhổ nhục 1kế, tôi e5sao nỡ không 9giúp cô 0đây?”.

Từ 2eNam Phương 0cười lạnh, 9rốt cuộc 7là ai giúp 6ai, trong clòng anh ata rõ hơn 88cả.

Xa 4chạy, hai 48người đều elặng thinh. 81 © DiendanLeQuyDon.comDiệp Phi eVũ thờ 99ơ nói: “Hình 4như bây 0bgiờ cô 3ekhông say 8xe nữa thì 4phải, chắc 1là do ngồi 6xe và máy b3bay nguyên 76một ngày 6brồi nên a9giờ không 6ccòn cảm d5giác nữa”.

Từ b3Nam Phương 81ngồi bên 32cạnh không calên tiếng.

Phía 7trước đen 7ekịt bỗng 05dưng phát 1ra ánh sáng 6chói mắt, 55khiến cả 0dDiệp Phi 79Vũ và Từ 8eNam Phương 67đều vội fnhắm mắt 96lại. Diệp 6Phi Vũ vội fvàng dừng 52xe, lúc định 0thần lại bđã thấy 8lối đi 5bị một ecchiếc xe cemàu đen dfcó rèm che c8chắn ngang, 20đằng sau 43còn có một dchiếc limo c3trắng. Chiếc 70limo tiến 6lên một 0chút rồi 1cdừng lại, eccả Từ 8aNam Phương 01và Diệp ePhi Vũ đều e9cảm thấy 2fkỳ lạ. 6b © DiendanLeQuyDon.comDiệp Phi dVũ dặn daTừ Nam Phương 2không được 89xuống, sau cđó anh ta 5một mình 1ra khỏi 2xe, định 7một mình 74đi ra xem 9tình hình ephía trước 0ra sao.

Cửa 8chính giữa cchiếc limo fbất ngờ d5mở ra, một 03vật thể 6dmàu trắng flao vọt 7ra khỏi 8cửa, Từ cNam Phương bchăm chú 86nhìn theo, bhóa ra là 4emột con 57mèo Ba Tư 29với bộ 52lông dày ftrắng như 06tuyết; trong a9cặp mắt 63đó một 27chiếc anh dbiếc như e8màu nước 47biển, một 57chiếc như dhổ phách 07hạng sang. b3 © DiendanLeQuyDon.comTrong màn 0đêm tối, 6đôi mắt 86sáng như 49sao của 0nó thật fbmê hồn.

Từ e6Nam Phương b7biết loài 48mèo này, a7khi còn ở btrong cung, 5ecô thấy f9rất nhiều 4cung tần 50rảnh rỗi 0ckhông có 7việc gì 8làm thường 4nuôi thú 0cưng, mèo 2Ba Tư có 8vẻ ngoài fcao quý, arất được 9yêu thích 3trong cung.

Nhưng 45trong mắt e1Từ Nam Phương, eđó chẳng 7qua chỉ flà một 7con mèo trắng 0ađược xếp cavào loại athượng eđẳng trong 1các loại 66thượng 11đẳng. Loại bfmèo Ba Tư 1này thích anuông chiều, 5vô cùng 06khó nuôi, eahơn nữa 63chúng còn ebkhó sinh e5sản, rất 6quý hiếm. ac © DiendanLeQuyDon.comNgười ngồi 37trong chiếc 8bxe kia có a1vẻ quyền 1quý, giàu csang.

Từ 8Nam Phương 3đang mải asuy nghĩ, 0thì một 0người từ ftrong chiếc 8limo bước 3bxuống. Cô 30dựa vào 4eánh đền 4dxe để quan asát, trông 2thấy một aethanh niên 2bchừng mười cdtàm, mười 02chín tuổi 45chạy vội chai bước 3đuổi theo 13con mèo, d8ôm vào lòng 6với vẻ a6yêu thương. c © DiendanLeQuyDon.comMái tóc 31dài của 7ccậu ta bị cfgió thổi 2bkhẽ tung dbay. Đèn c8xe bỗng 06dưng bật bsáng, đúng blúc cậu c5ta quay đầu 7elại, bèn 5bgiơ tay lên fche mắt. e5 © DiendanLeQuyDon.comKhuôn mặt 2góc cạnh f4như hẻm f2núi hang 8csâu lộ 9ra trước cbmắt Từ bNam Phương.

Dưới eemàn đêm 52ngập tràn 6ánh đèn 6neon khiến 1khuôn mặt 1đó thật 9đối lập, a0sống mũi 8cao, lông 3mày rậm, fbờ môi f7mỏng, nhưng 2ccó một 5dvẻ cô đơn engập tràn 0giữa hai bhàng lông 7bmày của a2anh, làn 0môi khẽ d3nhếch lên 7như tỏ f2thái độ fchán ghét 25cuộc đời, 2thật sự 6hoàn toàn blạc lõng 5btrong màn 2đêm rực 23rỡ của baBắc Kinh.

Đáng 88chú ý nhất 3achính là e2đôi mắt 2acủa cậu 7ta, rất 2giống với 8đôi mắt 7của con efmèo cậu ata đang ôm, fánh mắt d8đầy thách 7thức và f6cao ngạo, 6nhưng có bphần không 22giống với 7cao ngạo c5của Thượng cfQuân Trừng, amà nó mang 3theo một 9chút u buồn, 57một chút 91phẫn uất, 7flà sự ngạo 51mạn, ngông 18cuồng của 3tuổi trẻ.

Cậu 3ta liếc 05nhìn qua 95chiếc xe 7fthể thao a2mà Từ Nam 8Phương đang 4ngồi, trong 0mắt tựa a1hồ thấp 37thoáng một 92niềm vui csướng, 2thế nhưng 0khi trông bthấy Diệp 6Phi Vũ đi era, vẻ mặt 94trở nên c3vô cùng b1lạnh lùng, 0Cậu ta không 6ethèm quay 4đầu lại, c9lập tức aôm con mèo elên xe.

Diệp 24Phi Vũ tới 1gần chiếc 9limo, nói 1gì đó với fngười ngồi 30bên trong, 86bộ dạng fkhúm núm 5kính cẩn. 96 © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương 4nghĩ, trên a4xe chắc chẳn không 43chỉ có emình chàng 9thanh niên ekia. Cô không 6nghe được 02Diệp Phi 2Vũ nói gì, 1chỉ thấy 3dmột lúc 5fsau cửa 0sổ được ekéo lên, cchiếc xe achậm rãi 0lùi về 7phía sau. 93 © DiendanLeQuyDon.comMột đòan 60xe màu đen 8có rèm che blướt qua 1bên cạnh 3Từ Nam Phương, 74sau năm chiếc b1xe như thế fmới đến 5elượt chiếc e7limo trắng, 9sau đó lại 2bcó năm chiếc 1cxe đen hộ 1tống theo. a © DiendanLeQuyDon.comMãi đến bekhi đoàn ccxe nối đuôi f1nhau chạy a3khuất, Diệp dPhi Vũ mới 10lên xe.

Từ 43Nam Phương a3chứng kiến 9dcảnh tượng dấy liền bđoán được 3thân thế e0của cậu 0thanh niên 5kia không atầm thường, bfcô dò hỏi: c“Họ là 51bạn anh 21à?”.

Diệp 4Phi Vũ cười 4dcười, hời dhợt “ừm” amột tiếng c5cho qua.

Thấy 57anh ta miễn 3dcướng đáp c1cho có lệ, 2aTừ Nam Phương 6không hỏi btiếp nữa. e © DiendanLeQuyDon.comVừa rồi 4bcó lẽ đoàn e7người trong 4xe trông 07thấy xe ccủa Thượng 6Quân Trừng 9nên tưởng 4người lái axa là anh, 8xem vẻ mặt chụt hẫng 51của người bthanh niên 67kia cũng 6đoán được 3họ nhận 5dnhầm. Từ b9Nam Phương edbiết Diệp 3Phi Vũ rõ fràng rất dadè chừng bmình nên 2ekhông cố dgặng hỏi. f2 © DiendanLeQuyDon.comCô quay đầu f8nhìn ra ngoài 2cửa sổ, bađôi mắt a5chợt bị 7che mờ bởi 99một tầng 94hơi nước.

Thấy eTừ Nam Phương d5đột nhiên 5trở nên 6buồn bã fkhông rõ e0nguyên cớ, aDiệp Phi 0Vũ bấy 7giờ mới 7phát hiện 17hóa ra mình 5eđã lái faxe đưa cô c3tới quảng 8atrường 14Thiên An e6Môn.

dlúc này cđang là 1ban đêm 9enhưng nơi 35đây vẫn csáng trưng fbởi ánh d8đèn, diện f2mạo Thiên 7aAn Môn hiện 9lên rõ rệt, 1Từ Nam Phương 74đảo mắt b0qua đã nhận 45ra được b8ngay.

Bởi 88vì xe chạy b0ban đêm, f9hơn nữa 0khung cảnh 4bBắc Kinh 7cũng thay ađổi rất 5lớn, Từ 5Nam Phương 4lúc đầu f3còn cảm 9thấy vô c4cùng lạ 3lẫm với 98thành phố dnày, nhưng 71khi vừa 6tới Thiên 2An Môn, trái ftim cô như 58bị bóp fnghẹt. Đây 0chính là 0fnơi cô ở 93gần mười 7năm, mười 5năm gió 1tanh mưu amáu khiến 9cô nhớ 58như in diện amào hoàng 7cung.

Đi 43ngang qua 5nơi này, 0eTừ Nam Phương 5có cảm bgiác như 93mình đã dcách xa nó 81đến mấy 8đời, à fkhông, thật 1ra đúng edlà đã cách 85xa đến 13mấy đời e1rồi.

Diệp 66Phi Vũ nhận 1ra tâm tư acủa cô: 51“Nếu muốn 78vào thăm, 27mai tôi đưa 0cô đi”.

“Vào 3thăm? Chỗ f7này hiện 5giờ ai ở?”, bgiọng nói dcủa Từ bNam Phương 5fcó phần 9kinh ngạc.

“Không 4ai ở, để 2cho người 16ta vào thăm, 7fdạo chơi”. 8 © DiendanLeQuyDon.comDiệp Phi 7fVũ quét 9eánh mắt aqua cô, “Hóa 8cra cô ở 8đây à? 0cCô là công achúa? Hay faphi tần?”.

Từ 6bNam Phương 3ekhông trả 3lời. Một f3nơi từng 75là cấm 35địa thiêng 0liêng không 7ethể xâm 74phạm, giờ e6đây đã c6trở thành 51chốn mua 7vui cho thiên 0hạ, phơi fbày lộ 40liễu chẳng 42khác nào 0dtrò cười b8của thiên cahạ. Thừa 7bThiên Môn 6năm xưa, bhôm nay đã d4bị thay 4tên đổi ebhọ, một f1mảnh vải 0treo đỏ 11trên nóc, 2trông thật f1sự buồn 8cười.

Diệp 55Phi Vũ tìm 9một nơi 3đỗ xe, 0vừa dừng 5exe lại, e5anh ta tỏ 9ra hiểu fý nhìn về 2cphía Từ cNam Phương: f7“Tôi đưa dcô ra ngoài 1cxem nhé!”. 73 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta xuống 1xe, mở cửa fgiúp cô.

Nhưng 7Từ Nam Phương 6không có 31ý định 80xuống.

“Không 27cần đâu, 27càng không 51cần vào 44xem”. Giọng enói của dccô đầy 3vẻ xa xăm, f“Tôi vẫn 7chưa chuẩn cebị tâm 15lý sẵn a1sàng đón 2nhận, say 89này rồi d4tính đi”.

Lần 43này, Diệp ePhi Vũ cảm 6fthấy khó fhiểu: “Chẳng clẽ cô không 84muốn biết a6bốn trăm 0năm nay, 8ahoàng cung 45đã thay dfđổi thế 8dnào ư? Không 82muốn biết 44sau khi cô 4erời khỏi 71đó, đã 5xảy ra những a7chuyện gì 8ư?”.

Trong 7tâm tưởng dcủa Diệp 55Phi Vũ, nếu 3như Từ 7aNam Phương 32đã biết 7mình xuyên 6qua thời e8gian thì 3aắt hẳn bsẽ vô cùng elo lắng, bsẽ nóng flòng muốn 07biết rốt edcuộc trong 6quá khứ 37đã xảy 6ra chuyện 4cgì.

Nhưng 58Từ Nam Phương 3ekhông nghĩ 57như vậy, 34thậm chí adcòn có chút 8bài xích c9suy nghĩ d2của Diệp 1Phi Vũ.

Từ dNam Phương fdbuồn bã 4nói: “Tôi 1muốn biết 2enhưng lại b0không dám 9biết. Đôi 8bkhi biết b6quá nhiều, 5chưa chắc fđã là chuyện 6tốt”.

Diệp 94Phi Vũ gật 93đầu: “Tôi 35hiểu rồi, 7chỉ vì 47cô quyết 4tâm muốn e4quay về 6cnên cô không 2muốn để 7flịch sử c8cắt đứt flòng quyết c4tâm ấy 6của mình, 9cô vẫn 4còn vấn 56vương nơi c2đó!”.

Từ eNam Phương 29đờ đẫn b6nhìn Diệp 0Phi Vũ, chỉ 48có những 88người mưu 3bcao kế sâu 49giống mình 29mới hiểu f7được ý 2nghĩ của 0mình. Cô 96xuống xe, 54đột nhiên 49hứng thú ccnhìn Diệp d5Phi Vũ, hỏi: d“Anh biết 8thuật chiêm 2tinh không:”. 4 © DiendanLeQuyDon.comDiệp Phi 6Vũ còn chưa 7trả lời, cbTừ Nam Phương 8đã nói cluôn: “Sinh 9dlão bệnh 7etử của 3con người, 0tươi tắn atàn lụi 1acủa cỏ ecây, hưng 4evong thịnh 8bsuy của cmột quốc 2gai, tất 85cả đều cgiống như 61bầu trời 27dày đặc 81sao này, 8cđều có equy luật b8và vận 5mệnh riêng. 24 © DiendanLeQuyDon.comChỉ có bfđiều, muốn b4dựa vào 97sức lực 1nhỏ bé bcủa con 6người để 4thăm dò cđiều huyền 08bí trong aeđó, thực f3ra chẳng fckhác nào 01ếch ngồi 5đáy giếng, adcô cùng 8dkhó khăn”.

Diệp 20Phi Vũ lặng 8yên nghe 86hết lời 8bcô nói, 3vẻ mặt aTừ Nam Phương 98bống dưng 20trở nên 4bu buồn: e“Đời fngười giống 3như những cvì sao, thuật 0chiêm tinh 4chính là adựa vào aquá trình c8chuyển động 4ecủa vì csao để 1suy đoán avận mệnh 75quốc gia a8hoặc con 2người. 69 © DiendanLeQuyDon.comNhìn thấy e9ngôi sao 7kia không?”. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô chỉ 6bvào một cngôi sao ađứng lẻ 8loi giữa 6khoảng trời 9phía Tây 32Nam, mập c2mờ lúc 5sáng lúc atối, “Bính eeHỏa Tử, d3Đinh Hỏa d9tùng sinh, d5ngôi sao f5này chính bclà đại 9diện cho 6bvận mệnh 1của tôi”. c8 © DiendanLeQuyDon.comCô chìa angón tay 61cái và ngón 29trỏ làm 6cthành một 3góc vuông, 1ngón trỏ 6achỉ về 0ephía một 6ngôi sao fmờ nhạt 55khác, nếu ckhông tỉ fmỉ quan csát thì 4fsẽ không 1cthể nhìn cra nó được. 4 © DiendanLeQuyDon.com“Từ khi actôi biết 7xem sao tới 4egiờ, tôi c6luôn theo efdõi vì sao d4kia, hôm 41nay nó đã 9trở nên dmờ mịt dkhông sáng 6rõ, điều 2duy nhất a7tôi có thể clàm là quy 1về bảo 7vệ vì sao 4đó”.

Từ eNam Phương 5bkhông rõ 3vì sao mình flại nói f7với Diệp bfPhi Vũ nhiều 28như vậy, 22có lẽ vì afanh ta là fngười duy 5nhất có 79thể hiểu 70được mình, 74cô cũng 38không biết 0mình nói e0cho Diệp aPhi Vũ nghe c9hay cho chính e2mình nghe. c1 © DiendanLeQuyDon.comNhưng khi f2vừa dứt 6lời, cô 5lập tức 33chui vào aexe, đầu 04cũng không 2ngoảnh lại.

Diệp 9Phi Vũ có 4thể cảm a6nhận được 83lòng quyết btâm của c5Từ Nam Phương, deanh ta theo 3cô lên xe, 0hờ hững 0fnói: “Nếu 5tôi và cô 6đã có mục 7đích riêng fcủa mình, c8tôi nhất 3định sẽ 2dtận lực bgiúp cô 2lấy lại c7khối thiên 0thạch”.

Nguồn: truyen8.mobi/t97743-bi-mat-vuot-thoi-gian-chuong-11.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận