Bản Tình Ca Của Hai Người Chương 4


Chương 4
Cuộc sống như vậy giống hệt đang hưởng tuần trăng mật, không gặp mặt nhiều lại chưa từng đứt liên lạc.

Dường như mọi thứ biến nước chảy thành sông, bí thư ở trong văn phòng chợt phát hiện dường như ông chủ chú ý người mới Sở Mẫn Kiều hơn xa nghệ sĩ nào khác. Tích góp các loại tư liệu về Sở Mẫn Kiều gần nửa tháng, rốt cuộc bí thư tuổi trẻ chậm chạp phát hiện, Sở Mẫn Kiều ra vào văn phòng ngày càng nhiều lần, ông chủ tâm tình luôn rất tốt. Mãi đến có hôm trông thấy Sở Mẫn Kiều nằm trên ghế nệm văn phòng, người đắp áo khoác của ông chủ, bí thư cốc đầu mình, nghĩ rằng ông chủ ra tay nhanh thật. 



Album thứ ba Sở Mẫn Kiều bắt đầu tự viết nhạc. Cậu rất có tài, trong công ty vài người viết nhạc không hề keo kiệt khen ngợi tác phẩm của cậu. Trên mạng thông báo ngày phát hành album là nửa năm sau, Sở Mẫn Kiều dần bận rộn, ghi âm hát nhạc, hai người thường không thể gặp mặt, mỗi ngày buổi tối liên lạc qua điện thoại. 

Thời tiết dần nóng lên, lúc rảnh Sở Mẫn Kiều tới nhà Lương Cẩm Nguyên, cầm đàn ghi-ta ngồi trong phòng gách bôi bôi xóa xóa, gảy đàn ca hát. Lúc giữa trưa nắng nóng, Lương Cẩm Nguyên sẽ cảm thấy cảnh tượng này thật đẹp, dù là đang hè cũng không thấy nóng bức. 

Lúc Sở Mẫn Kiều soạn nhạc sẽ có chút thói quen đặc biệt. Ví dụ nhất định phải ngồi trong phòng khách tràn ngập ánh sáng mặt trời, trong tay phải có một ly nước ngọt ướp lạnh bốc khói, nghe nói có thể tăng linh cảm. Lương Cẩm Nguyên khuyên nhủ mấy lần vô dụng, sau này tủ đá nhà Lương Cẩm Nguyên tràn đầy nước ngọt. 

Cuộc sống như vậy giống hệt đang hưởng tuần trăng mật, không gặp mặt nhiều lại chưa từng đứt liên lạc. Nhưng tiệc vui chóng tàn. Tuần trăng mật luôn khiến người lưu luyến, sau đó là bận rộn rối loạn lên. Phát hành album sau cần xếp hạng, công ty xếp đặt liên tiếp hoạt động radio, ti vi. Lương Cẩm Nguyên lần đầu tiên cảm thấy làm ông chủ cũng không tốt lắm. 

Kỳ thật tuyên truyền bận về bận nhưng không cực khổ mấy. Công ty kế hoạch là chậm rãi đến, dựa vào đà nổi hiện tại của Sở Mẫn Kiều tuyên truyền tài làm thơ soạn nhạc, hy vọng có thể nóng lên chút, đặt Sở Mẫn Kiều vào địa vị thay mặt ca sĩ mới trong làng âm nhạc. 

Tiết mục radio khá là thoải mái. Người dẫn chương trình rất hài hòa, chỉ cần tâm sự thì tốt rồi. Mọi người cùng nhau nói về âm nhạc, sáng tác, lộ ra một chút thông tin hấp dẫn người. Tiết mục bên đài truyền hình thì mệt hơn, một ngày chạy vài bận không phải nói chơi. Tiết mục cần ca hát, nhảy múa, còn có vấn đáp hoặc trò chơi. Xong hết tiết mục thật là mệt chết người. 

Cũng không phải không có lan truyền chuyện xấu. Gần đây Sở Mẫn Kiều là ca sĩ nổi nhất, tin tức luôn không chê ít. Có tin nói Sở Mẫn Kiều đang cùng nữ diễn viên trong MV chính hẹn hò, có tin nói Sở Mẫn Kiều không ngừng liên lạc với công ty cũ, dây dưa không ít với các cô gái đàn em. Công ty không ngờ đám nhà báo nhiệt tình như vậy, vội vàng mở vài buổi họp báo thanh minh. Nghệ sĩ của Lương Thần trước nay không cần chuyện xấu đánh bóng, người mê ca nhạc cũng không muốn thần tượng của mình bị người đưa tin lung tung. 

Sau hội phóng viên, Sở Mẫn Kiều đi tới nhà Lương Cẩm Nguyên. Cậu không có nói cho anh, giờ Lương Cẩm Nguyên đang ở phòng sách xử lý công việc. Sở Mẫn Kiều nhẹ nhàng thay giày, thay đồ, nằm trên ghế phòng khách nghe âm nhạc, tích lũy linh cảm. 

Cậu dùng điện thoại gọi cho Lương Cẩm Nguyên, trước khi điện thoại liên thông thì liền cắt đứt, đợi Lương Cẩm Nguyên đi ra thì thấy Sở Mẫn Kiều nằm trên ghế vẻ mặt thư giãn. 

"Về khi nào, sao không nói anh biết trước một tiếng, anh sẽ đi đón em, hiện tại đã tối như vậy." Lương Cẩm Nguyên kinh ngạc chốc lát cũng leo lên ghế ngồiC 

"Không tối, em vừa trở về, muốn tới gặp anh." Sở Mẫn Kiều tựa đầu vào vai Lương Cẩm Nguyên. "công ty nói hai tuần sau phải đi Hồng Kông." 

Hai tuần, nói dài không dài lắm, bảo ngắn cũng không ngắn. Đối với hai người thì dường như cực ngắn ngủi. 

Thời gian rất nhanh trôi qua, hai tuần sau, Lương Cẩm Nguyên tiễn Sở Mẫn Kiều ra sân bay. Anh không ngờ sẽ có nhiều phóng viên nghe tin xong lập tức hành động, xe anh lập tức bị nhận ra. Pháo nổ liên tục tấn công, chặn hai người khó tiến nửa bước. Có phóng viên hỏi vấn đề rất sắc bén như: vì sao Sở Mẫn Kiều ở trên xe Lương Cẩm Nguyên, đáp lại đều là sự im lặng. 

Cuối cùng gọi Kỷ Cảnh Hàm đến, Lương Cẩm Nguyên nhanh chóng quyết định nói, tôi đi Hồng Kông với các người. 

Anh gọi điện thoại cho bí thư sắp xếp công tác, lại bảo cô lập tức đưa hộ chiếu tới. Sau đó anh xoay người lại sờ đầu Sở Mẫn Kiều. 

"Thuận tiện...đi gặp cha mẹ anh luôn." 

"...Này, anh không hỏi ý kiến của em sao?"

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/9900


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận