Có Phải Anh Yêu Em Chương 12

Chương 12
Theo anh, thế có gọi là đau đớn

Giữa danh và em dechỉ có cđau thương.

Khi em đau e6nhất anh 1enào tỏ bctường.

Chương 4e12.1

May fb à bà Lâm b0được đưa dđến bệnh 20 iện ngay 53 au khi uống  thuốc e hông lâu d9 // ên vẫn 8 òn kịp, a hứ chậm 6 ột chút 9 hôi là có 6b hi mất mạng 22 ồi.

Nhưng 0 úc này bà 8 ẫn rơi b3 ào cơn mê 45 an. Bác sĩ 44 ói đây da hỉ là tác 9 ụng sót 88 ại của 7 huốc nên 4d ai đứa 0 ứ yên tâm f ghỉ ngơi 4 oặc đi fb ọc, khi 16 ào bà tỉnh ab ẽ lập 35 ức thong d0 áo ngay.

7 ạc nhất 29 uyết không ff hịu đi, 2 ô bắt Diệp 1 ử Khiêm c ề nhà xin 9e heeepsconf c8 ình thì cfở lại e6chờ cho e4đến khi 2mẹ tỉnh.

Nhưng 2Tử Khiêm 8dĩ nhiên 18không chịu 0đi, chỉ fcxin phép 5giúp cô dqua điện 73thoại và 63một mực eđòi ở 2lại bên ecô. Cũng b7chẳng có b6gì to tát 6nhưng ít 9nhất đó 73cũng là 1một cách aan ủi vô cbờ.

Hai 42người tựa 2lưng vào 6nhau ngồi 5dthần người fctrong phòng 61bệnh để fcchờ đợi, atrông như eđã hóa 73vào một e0bức tranh 3yên bình 44phẳng lặng 7để rồi bemãi về eesau, bức atranh ấy 4vẫn như 1amới nguyên 5atrong ký 07ức Tô Mạc. 96 © DiendanLeQuyDon.comNếu có 5thể, cô b2chỉ mong d7thời gian bbsẽ ngưng dđọng mãi fetại giây 4phút ấy, fđể hạnh 82phúc không 5phai, để edtổi hoa 7dcòn mãi.

Mãi 2đến chiều 36bà Lâm mới bhơi tỉnh 4lại, lúc f6đó Tô Mạc 08đã mệt 5lả, cô egục đầu e6lên vai Diệp 72Tử Khiêm, 4khi ấy cậu 2cũng đang 0nửa tỉnh 7nửa mơ.

Căn 2phòng bệnh fckhông một 72tiếng động fnhưng dường b7như Tô Mạc fđã bất fagiác cảm 50thấy điều dgì đó khác fc lạ nên 9mở choàng d2mắt. Có 66lẽ linh 5cảm tình 6mẫu tử bđã đánh 6thức cô 3dậy, cô 1chạy vội 2tới bên agiường f3với mẹ. 9f © DiendanLeQuyDon.comĐôi mắt dabà Lâm đang fhé ra từ f1từ và nhìn 79thẳng vào 37Tô Mạc 7trong mơ bmàng. Bà 10nhoẻn cười, 20khuôn mặt dtái xám 18như nắm 7tro đang 0nở nụ fcười trông 4hơi kỳ 02dị và đáng 82sợ. Bất 6bgiác cô b2thấy lồng dngực nhói 3lên khi bà 08Lâm với flấy tay 0cDiệp Tử 55Khiêm và bdcười hiền. 55 © DiendanLeQuyDon.comBà nhẹ 3nhàng cất 57tiếng:

- 93Tô Mạc, 73con không 5trách mẹ bbchứ?

Cả 16Tử Khiêm 3và Tô Mạc 0đều thất b8thần, bà 11Lâm nắm ablấy tay 7achàng trai 5chặt hơn 2cvà nhìn 3cậu với 0fvẻ oan ức 9và rón rén:

- 6Mạc, con 2ckhông trách 2mẹ chứ? 21Mẹ muốn btốt cho eacon thật e8mà!

- f1Mẹ? – e1Tô Mạc 2không tin 69vào những 4gì mình 0đang được 6cthấy, cô cgắng kéo 5ctay mẹ khỏi 78tay Diệp 76Tử Khiêm fnhưng dù ccố thế b7nào cũng 0không được. 07 © DiendanLeQuyDon.comCô nghẹn 1ngào thốt f5lên. – b5Mẹ, con 6đâu trách 29gì mẹ!

Mẹ accô vẫn a5không buồn aquay sanh 66nhìn cô 7mà run rẩy 9cnhỏm dậy c3ôm chặt alấy Diệp 27Tử Khiêm 8lúc này 6cũng đang ckinh hãi akhông hiểu achuyện gì 27đang xảy f6ra:

- 9fMạc… Mạc eơi…

- 4Mẹ, con 57mới là cTô Mạc acơ mà!

- baMạc, ngoan anhé con, c8đừng trách 2cmẹ nhé! 9– Bà Lâm 9vẫn không a8nghe cô gọi, 27cứ một bmực ôm 29khư khư a7lấy Tử 75Khiêm như 0cvừa bắt ađược thứ f5gì quý giá clắm, giọng  nói c2đầy vẻ fehối hận cbđến tội a3nghiệp.

28Mạc cố 5nén nước 82mắt, cổ 0họng cô 7fbắt đầu fkhàn đi:

- edMẹ, mẹ 6đừng như 85thế nữa bmà! Con sai 8frồi! Con esai thật e6rồi! Mẹ 87đừng thế 3bnày nữa 4được không?

Tiếng fkhóc của 6cô rền arỉ khắp d5phòng bệnh, 8khiến ai 7anghe được dfcũng thấy eecay cay sống 6mũi.

Diệp 9Tử Khiêm 93chỉ biết a4đứng nhìn 27người con cgái ấy 2evỡ òa trong 01nước mắt e6mà chẳng 8dbiết làm d4gì hơn.

Cậu 6thấy thật fchua xót, 30nhưng mọi 2thứ vượt cquá khả 02năng của 05cậu. Người 16đàn bà e6đang ôm 1dchặt lấy a0cậu đáng 55ra phải 16đau đớn 9nhất, ấy a9thế mà 2lại mỉm 3cười mãn 49nguyện nhất. d © DiendanLeQuyDon.comNụ cười d6rạng ngời baấy có phần 71không ăn 3cnhập với 9dgương mặt axám xịt 3nhàu nhĩ, f7trông thật 7déo le.

d8ai đó đã 4nói rằng 81sống trên 8đời không 6bthể nào 7thoát khỏi 2clưới nhân equả. Vậy aphải chăng 13hiện tại, 9người mẹ e4khốn khổ 1dkia đang 91gánh quả 2báo trên 84mình?

6bLâm đã 5bị điên. 6a © DiendanLeQuyDon.comBác sĩ nói 8nguyên nhân bcó thể 1là do não f6bộ đã 4echịu kích 3động quá 1mạnh, vượt bequá sức 1cchịu đựng e8của hệ 7thần kinh 8nên rối 4loạn. Khi 1aáp lực 74tâm lí quá 91lớn, con 5người dễ 4sinh phản dbứng như 7vậy, lại cthêm tác 2dụng phụ bdcủa thuốc 03ngủ nữa 8anên bà Lâm 5cgiờ đây cđã thành dkẻ mất 6trí, đến 4nỗi không d2nhận ra e6con gái mình 24là ai. Bà acứ cười dhềnh hệch d0ngây dại, 8chốc chốc dlại mím 82môi than 62khóc.

0enhiên bệnh 9enày cũng f8có lúc nọ 04lúc kia, 82có lúc bà ecũng nhận 93ra đâu mới flà con gái b9mình. Nhưng 4lần nào 2bcũng vậy, eluôn coi d6Tô Mạc 2là một beđứa trẻ fcon khờ 7dại, ôm 9enó vào lòng 3và hát ầu cơ. Còn không 32thì gặp f2ai cũng nhận a7là con gái, 49lúc phát f1hiện ra 2không phải dthì lạ 9vừa mắng f4vừa chửi 1người ta 80không thương btiếc.

Cả 8Diệp Tử 3Khiên và 4y tá đều 7từng dính fđòn. Sau dcùng bác 44sĩ không cdchịu đựng 50được nữa 9bèn bảo beTô Mạc 9gấp rút aalàn thủ etục để 02chuyển mẹ ađến bệnh 28viện tâm 45thần. Tô 7Mạc không 2fbao giờ e6chịu đưa 98mẹ đến 63những nơi cnhư bệnh 4viện tâm 53thần và ccũng chẳng 2gánh nổi 9tiền viện 3phí cao ngất enên cô đành dfđưa mẹ cvề nhà. e © DiendanLeQuyDon.comCô định 37xin nghỉ 92học tạm 6thời để ccchăm sóc 7mẹ và tìm 29một công 36việc kiếm csống. Nếu cbmẹ đỡ, 0cô sẽ quay 36lại trường 07học.

e5đã dự 4tính trong aeđầu là 1vậy nhưng 5cô cũng 59thầm hiểu bkhả năng cquay lại cbtrường c3học của fmình là bgần như 0elà con số ckhông. Nhưng cadù thế 5bnào đi chăng 54nữa, cô bcũng không ethể bỏ d3mặc mẹ, 4và cho dù ebệnh tình 0acủa mẹ dcó nặng 2ađến mức a5nào thì ccvẫn còn a5loáng thoáng 3nhận ra 6cô đôi 1lúc.

Ít 2bnhất, cô cchưa bao 24giờ chịu edtrận đòn anào khi mẹ 2cô nổi 4cơn điên. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhận ra ađiều này, 71mọi vật 0cbỗng trở 1nên lấp 71loáng trước 7mặt cô.

Nhưng bcô phải 1egạt sạch 5nước mắt 9ađể cho bđôi chân 16được vững 3vàng. Cô 0thay mẹ 38thu dọn 3đồ đạc 9trong bệnh aviện, nhân c6lúc mẹ 75không lên abcơn mà gọi 66tắc-xi đưa 4về nhà.

Hôn 23nay, Diệp 1Tử Khiêm ekhông đến 3bệnh viện. 3 © DiendanLeQuyDon.comNói chính fexác thì 9cô không 6hề kể fcho cậu 5biết hôm 11nay hai mẹ 21con cùng 3ra viện, bachỉ bảo bcậu tạm bthời ngừng fđến.

Tuy 8dDiệp Tử cKhiêm không b8chịu nghe 2theo nhưng bdsau mấy dclần cô 0nổi cáu, 3ccậu cũng 0qua ít hơn.

Hôm 0nay trên 33lớp có 57bài kiểm 4ctra, cô biết 80chắc Diệp 94Tử Khiêm 7không tới 4nên mới 84nhân cơ bbhội để actránh cậu.

92Mạc nợ 1cậu nhiều dquá, mà bnhững thứ deấy cô lấy 4gì trả enổi. Thế 18nên hãy eđể mọi 0chuyện chấm 2dứt từ a3bây giờ. d © DiendanLeQuyDon.comDù sao cô 3cũng nghỉ f1học rồi, 4mọi mối 76lien quan 5tới cậu 86cũng sẽ 8cất đứt btừ đây.

Nguồn: truyen8.mobi/t97709-co-phai-anh-yeu-em-chuong-12.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận