bao nhiêu elửa lòng 25nguội thếch, 09càng lúc 1 càng lạnh 3c rồi cuối 77 cùng vã ra 1 như tro. Cậu 4f cố nhếch b mép cười 4 làm bộ tỉnh b14 ơ nhưng h2 ai khóe môi 5đã hóa a8đá, chẳng b chịu nhúc 52 hích lấy 5 ột li. Tử 9e hiêm đành e3 ố che giấu b ơn giận ac am bành đang 6 ốc lên 51 gùn ngụt a0 rong đầu 2e à chuyển 5 ang giọng 3 iễu cợt 1f ạnh lùng, 1 ay đắng e7 hác hẳn 9 hút trước:
Một 1ccâu hát 1fquen thuộc 8vang lên 9trong đầu 1cô, đúng 5blà đã mắc fphải nhau f8rồi thhì 9có muốn dtránh cũng ckhông được.
Tô bMạc hơi 2dhoảng loạn, 0hơi thở cecủa Ôn e0Tư Niên 1mỗi lúc dmột ấm dhơn như 1fthể ngọn flửa đang 0cháy bập 2bùng quanh 7cô. Cô không 51muốn bị 5nó thiêu 86đốt, phải 0avùng chạy 12ngay lập 25tức nhưng 99bàn tay cô e5bị nắm 9chặt như 6bquấn xiềng. dd © DiendanLeQuyDon.comAnh thốt 1lên một 2câu khiến ffcô ngỡ bmình đang 2trong mơ:
- 8Mạc à… 15Em lớn thật ccrồi.
Tô 8Mạc hít 64một hơi e5thật sâu fcvì tưởng arằng tai bmình đang 1gặp ảo 46giác. Nhưng 29rồi Ôn eTư Niên 5kéo mạnh 35cô vào lòng, 87giọng anh 93vẫn thì c4thầm sâu 80lắng:
- 4Mấy năm 5nay anh nhớ 35em nhiều 1lắm.
Chỉ 7cmột câu 72nói ấy c9thôi cũng b7đủ khiến 6lớp áo 8giáp tự 0evệ nặng 8trịch của 15cô rơi loảng a4xoảng xuống dđất. Cô 3cắn chặt a5môi, tự e4dặn mình 7phải thật edkiềm chế. af © DiendanLeQuyDon.comNhưng điểm e0yếu đuối bnhất của 7cô vẫn 12bị lộ 1ra, lúc ấy 2cô chỉ elà một 7đứa con agái run rẩy, 8đớn hèn d2và không 1có gì bảo 9vệ. Cô 73chưa bao cfgiờ né ectránh thứ 5“nợ” c3yêu mình 14đã trót f2vương vào 0với anh. 48 © DiendanLeQuyDon.comCô cắn 8chặt môi 50nhưng nước f4mắt cứ d0mặc sức ftuôn ra, 4đôi tay 39cô đưa 5lên ôm chặt 2lấy người 6con trai đang edđứng trước 1fmặt lúc enào không 3biết. Cô 68òa khóc enhư một 16đứa trẻ d8đang mè 2nheo:
- edRõ ràng fhồi ấy 9fanh hứa edẫn e 8000 m đi 56ngắm hoa 30sen cơ mà, eanh còn bảo 9mùa hè không 73gì tuyêt 4bằng đi 0ngắm hoa ebsen cơ mà. 7a © DiendanLeQuyDon.comNếu trời 9đẹp, hai 63đứa sẽ cfra đầm 7bắt cá e2cơ mà, anh 9còn bảo 79mua cho em a2that nhiều 85kem Yili Bốn 5Khuyên làm 4quà sinh 73nhật cho 90em nữa, banh còn bảo…
- eThôi nào, bthôi nào… 1- Ôn Tư 9Niên bất 31đắc dĩ 79ngắt lời dcô một f7cách gượng 7gạo. Thấy 06cô nhớ 3như in từng bchuyện từng 61việc nhỏ 9nhặt nhất, alòng anh 7bỗng gợn clên chua 2sót.
Anh 3cố gồng d1mình cười bekhàn khàn 46để chọc 42cô:
- c9Em thù dai dgớm nhỉ!
- 33Tại anh 7nói không agiữ lời bthì có! 5– Cô vùi 0đầu vào elồng ngực e0ấm áp của 5fanh và khóc athét lên.
Ôn aaTư Niên 05không những dkhông đẩy 4cô ra mà acàng ôm dchặt hơn, 46anh khẽ 5dnói:
- 42Ừ, anh là bthằng chẳng 94ra gì.
- 2Đồ lừa f9đảo!
- 1aỪ, anh là 97đồ lừa 5đảo.
- b4Đồ đáng 6ghét!
- 22Ừ, anh đáng b1ghét nhất fetrên đời!
- 2Anh Tư Niên, 9anh sẽ không e3bỏ đi nữa 3đúng không?
- 21Ừ, anh sẽ… 30- Nói đến fđây, cổ 91họng Ôn bTư Niên dnhư có gì eđó chặn 5lại. Anh avội hít 5lấy một 04hơi thật esau. Đôi 40tay anh càng 2lúc càng 9siết chặt 5như muốn 6vò cơ thể d0nhỏ bé f5của cô 1cho tan ra 0rồi thấm 9vào xương 0máu của 9mình. Khuôn f9mặt hiền f3hòa của b1anh đượm dechút buồn 1rầu, anh ddõng dạc, 92ra vẻ trịnh 8trọng:
- 3Đúng, anh asẽ không 9đi đâu 70hết!
Đối d6với Tô dMạc, câu 73nói bình athường 37ấy lấy 3đi của 7cô không 9biết bào 18nhiều nước 3mắt. Chẳng 9phải tại b9cô là đứa 07hay khóc clóc mà là cado anh đã 7chiếm trọn d8tuổi thơ fcủa cô 59một cách 34quá sâu, 4cquá nặng, akhông chừa 39lấy một d0chỗ trống fcho bất 2cứ thứ 6bgì khác.
Cô cbần thần 2ở đây ađã được cmột lúc a6lâu nên 01ý định 02đi đưa 1cơm không 71thành, đành 3gọi điện acho mẹ vậy. a © DiendanLeQuyDon.comCũng may 7engười mẹ 43chờ mãi f9không thấy 8cô đến 3nên đã dtự mua cơm 4hộp ăn 7dtối. Nghe 8đến đấy 88cô mới 5ayên tâm 45trở lại 5với vòng 9btay của b9Ôn Tư Niên. 36 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô 22đủ tinh 84để nhận 4dra đôi mắt 3anh đang 80hướng về acnơi xa xăm 7nào đó, 3vẻ đang 5fnghĩ ngợi 04điều gì a4khiến cho 0gương mặt 3phảng phất ecthờ ơ. 7 © DiendanLeQuyDon.comÔn Tư Niên 9của ấu b0thơ bỗng 9echốc trở 4nên xa lạ 5như người 7ađến từ 3tương lai. 1 © DiendanLeQuyDon.comMạc sững engười nhìn, dcuối cùng 2anh cũng e0bừng tỉnh. 4e © DiendanLeQuyDon.comThấy cô f0đang chằm a2chằm nhìn cmình, anh 90khẽ mỉm 7cười. Đấy, 51thế mới 5giống Ôn 6Tư Niên becô hằng a1quen thuộc dchứ. Cô 27yên lòng ađáp lại bcbằng một c8nụ cười, 4dTư Niên 44bước tới cgần cô 39hơn, bóng 46dáng cao 47cao của 19anh che phủ 0lấy ánh dcsáng trước 45mắt cô. f4 © DiendanLeQuyDon.comNhìn lên 4tường, 0cô thấy 53bóng của 8hai người c1từ từ 4bxích lại agần rồi 9hòa vào 95với nhau dblàm một, 45không phân abịêt được 5bđâu là 07bóng ai nữa. f © DiendanLeQuyDon.comLòng cô 6bất chợt 04lâng lâng fakhó tả, 02nụ cười 2cô ngây 51dại đi bkhiến anh 72phải lên dtiếng trêu d9chọc:
- 80Này, cười 1gì nham hiểm 7thế?
- b6Đâu có! 3– Tô Mạc 8trừng mắt 5rồi lại 4acười một 6cách đầy 74ẩn ý và 9hỏi với agiọng rất bf“nguy hiểm” f5– Này, 8mời em đi 2ăn đi!
- fChưa ăn 55gì à? – d2Tư Niên 9bất giác 62hỏi nhưng 0rồi cũng ctỉnh táo 1đáp – 37Không sao, 9cmuốn ăn 3egì nói đi, abanh dẫn 36em đi ăn.
- 11Được đấy! 6– Mạc 5fcười hả 9hê như thể agian kế bvừa thành, 47Tư Niên 5fthấy hơi ednghi nghi c7nhưng cô 2bđã kịp blên tiếng atrước – 69Em muốn 5đi ăn lẩu 5cay ở quán 0ngõ Vĩnh cBình.
Ngõ 44Vĩnh Bình 6là khu ăn 91vặt nổi aftiếng nhất 4dthành phố, 96hàng ăn 2ftrong đó abày la liệt 9chẳng thiếu dthứ gì. 6e © DiendanLeQuyDon.comNhưng vừa 0edứt lời, 6khuôn mặt 31điềm đạm ccủa Ôn 08Tư Niên 92bỗng chốc 3etái mét. 74 © DiendanLeQuyDon.comMãi một 66lúc sau anh 20mới lắp ebắp đáp 30lại:
- 49Này… Chúng edmình đổi 0esang nơi aakhác được 3không?