Cừu Cừu Anh Yêu Em Chương 10

Chương 10
Mười giờ sáng, Miên Miên ngáp một cái thật lớn.

Không ổn, tối hôm qua vì làm nhiệm vụ kết đan ngồi đến 1 giờ đêm, phá hủy đồng hồ sinh học vẫn an ổn bảo trì nửa năm trong cơ thể, hiện tại đầu óc bắt đầu phát ra kháng nghị giấc ngủ không đủ.

Dưới tình huống tinh thần chán nản, hiệu suất làm việc thật sự là thấp ghê gớm. Miên Miên dứt khoát buông bút cảm ứng xuống, quyết định đến phòng trà nước của công ty pha cốc cà phê nóng nâng cao tinh thần.

Đi vào phòng trà nước, nhìn hồng trà, trà sữa, bánh ngọt rực rỡ muôn màu trong tủ kính, Miên Miên lệ nóng quanh tròng.

Cũng chỉ có loại thời điểm này, Miên Miên mới cảm nhận được cảm giác ưu việt của nhân viên trong công ty lớn. Thử hỏi, công ty nào chỉ là một phòng trà nước, liền bố trí tựa như một nhà ăn loại nhỏ? Công ty nào sẽ cung cấp cà phê hạt chất lượng tốt mà không phải cà phê hòa tan? Công ty nào sẽ thuận theo khẩu vị khác nhau của nhân viên, tỉ mỉ chọn lựa đủ loại đủ kiểu hơn mười loại đồ uống thức ăn? Cho nên nói " Dịch Du " có thể phát triển với quy mô lớn cho tới hôm nay, cũng không thể tránh mà liên quan với phương thức quản lý của các giác đốc. Có khi một chút hạt cà phê bé nhỏ, có thể thu phục lòng người.

Miên Miên bị thành công thu phục một bên ngâm nga khúc ca dao không biết tên, một bên vui vẻ đem những hạt cà phê vào máy xay cà phê. Khi máy móc vận hành, bên trong dần dần tràn ngập hương vị cà phê nồng đậm. Miên Miên hít một hơi thật sâu, lại thỏa mãn chậm rãi thở ra. Không hổ là hạt cà phê đến từ nơi sản xuất cao cấp, chỉ là mùi vị cũng đã làm cho người ta muốn hít vào đến say mê.

Vừa định lấy cà phê đã xay nhỏ ra, cửa bỗng nhiên truyền đến một tiếng bước chân trầm ổn lại cấp tốc. Còn không đợi cô quay đầu nhìn xung quanh, một nam âm tràn đầy từ tính vang lên từ ngoài cửa --

" Pha cốc cà phê mang vào phòng tôi " . Chủ nhân của giọng nói -- một người đàn ông thon dài cao ngất, mặc âu phục màu xám đậm lạnh lùng dừng bước trước của. Sau khi tùy ý liếc liếc nhìn mặt Miên Miên một cái, bỏ lại một câu: " Mới tới? Nhớ rõ không cần thêm đường " . Vừa mới nói xong liền vội vàng rời đi.

Toàn bộ quá trình này không vượt qua 10 giây, mà tại 10 giây gấp gáp này, Miên Miên tự nhiên là ngay cả cơ hội chen vào nói cũng không có.

Giỏ i cho một người cường thế......Miên Miên nghẹn họng nhìn trân trối. Anh ta không nên tự tin, cảm thấy mình nhất định sẽ biết anh ta sao? Tuy rằng......cô quả thật biết anh ta.

Cho dù là loại người không để ý đến chuyện bên ngoài này như Miên Miên, cũng theo các loại cách không thể tránh được cho biết người đàn ông vừa rồi đi qua chính là bộ phận nòng cốt của công ty -- Giám đốc bộ phận kỹ thuật. Người này họ Hỏa tên Nhạ, năm 27 tuổi thì an ổn ngồi vào vị trí giám đốc, không phải dựa vào việc cha anh ta là tổng tài, cũng không phải anh ta có hai bằng cấp MBA ở Mĩ, mà là hàng thật giá thật, năng lực lập trình xuất sắc cùng với năng lực quản lý cao minh.

Nghe nói trước khi anh nhậm chức, nội bộ công ty từng trải qua một trận gió nổi mây mù, một số nhân viên thâm niên ngay từ đầu liền nhận định anh là dựa vào quan hệ, vào ăn chơi trác táng, căn bản là không có tư cách dẫn dắt toàn bộ đoàn đội bộ phận kỹ thuật Vì thế có cá nhân lòng mang ghen ghét, đối với anh có phê bình kín đáo, thậm chí mấy lần đối chọi gay gắt. Thời kì đó bộ phận kỹ thuật tựa như năm phe bảy cánh, hỗn loạn không có trình độ, lung lay sắp đổ. Ngay khi toàn bộ mọi người trong công ty nghĩ rằng Hòa Nhạ hết đường xoay sở, anh lại giống như không chút để ý dùng số tiền lớn liên tục đề bạt vài nhân viên có thâm niên, đảm đương trợ thủ đắc lực cho mình, thậm chí là mấy người kia lúc trước phản đối kịch liệt nhất. Loại hành động ngược đời này khiến tất cả mọi người mông muội, nhưng mà Hỏa Nhạ lại không nhìn sắc mặt của mọi người, dường như không có việc gì, một mình giải quyết vài vấn đề còn sót lại trước kia của bộ phận kỹ thuật, trong đó bao gồm nan đề khả năng tải trọng của máy chủ khiến mọi người đau đầu. đến tận đây, thực lực chân chính của anh, đã không phải nói nhiều lời. Vì thế đã bình ổn được phong ba không lớn không nhỏ này, từ nay về sau lặng yên không một tiếng động bình an không dấu vết.

Một người đàn ông, nếu có gia thế lớn, đó có thể nói là khởi điểm tốt của anh ta; nếu anh ta có được năng lực làm việc xuất sắc, có thể nói anh ta ngạo thị quần hùng; nhưng mà nếu ở trên cơ sở có đầy đủ hết hai điều trụ cột trên, lại còn thêm " phong thái tuyệt vời " , " diện mạo hiên ngang " , đó chỉ có thể nói, anh ta đến là tai họa cho muôn dân.

Đàn ông cực phẩm như Hỏa Nhạ, nhất cử nhất động đều trở thành điều kiện thuận lợi làm đề tài câu chuyện cho nữ nhân viên trong giờ nhàn rỗi. Giữa sự tương truyền tai miệng, hình tượng cá nhân của Hỏa Nhạ dần dần bị thần hóa, cũng bay lên đến một độ cao " chỉ có thể nhìn xa, không thể khinh xuất mà chọc vào " .

Khi đó Miên Miên đang đứng giữa thời điểm thử việc nước sôi lửa bỏng, căn bản không chú ý quá nhiều với nhân vật " thần thánh " trong miệng nữ vương bát quái Tiểu Niểu. Ấn tượng với anh chỉ dừng lại ở trình tự " Giám đốc đẹp trai cách vách " làm người ta giận sôi vì thiếu kiến thức. Nếu bổ sung thêm một câu, chính là " có vẻ như " diện mạo cũng không tệ lắm.

Mặc kệ anh là thần hay là phật, lúc này Miên Miên thầm nghĩ cả gan khuyên can một câu: Giám đốc đại nhân, tôi không phải thư kí mà........

11

Nhưng trong mắt nhà tư bản hám lợi đen lòng, nhân viên bị bóc lột bất kể tuổi tác, hình dạng, thể trọng, toàn bộ đều chỉ có cùng khuôn mặt, mặt trên viết chữ to “Đến đây đi, đến đây dồn sức mà bóc lột tôi đi!”

Miên Miên không có bản lĩnh tiến hành đấu tranh giai cấp, chỉ có thể phát huy tinh thần A Q [1] an ủi chính mình: Không sao, không phải chỉ là một cốc cà phê sao, bổn cô nương đưa vào là được rồi. Phải biết rằng, tạm thời thỏa hiệp là vì về sau rất tốt cho mình!

Bưng một cốc cà phê không đường hương vị tỏa ra bốn phía, Miên Miên dưới sự chú mục hoài nghi của mọi người lễ xuyên qua bộ phận kỹ thuật, trực đảo hoàng long [2]. Nhóm nữ nhân viên dọc đường thả ra ánh mắt ngờ vực làm cho Miên Miên sinh ra cảm giác trong tay mình không phải đang bưng cà phê, mà là lựu đạn bom mìn.

Đến mức đó sao? Miên Miên không khỏi xấu hổ.

Miên Miên ngừng lại trước cửa gỗ dày, theo tố chất thần kinh cúi đầu nhìn xuống, xác nhận trên tay là cà phê không thể nghi ngờ, cuối cùng gõ gõ cửa trước mắt.

“Mời vào” Giọng nói bình ổn của Hỏa Nhạ truyền đến từ bên trong.

Khi Miên Miên bưng cà phê đi vào, dùng thời gian hai giây rất nhanh kiểm tra bốn phía: Văn phòng này khiến cho người ta cảm giác đầu tiên chính là rộng rãi sạch sẽ, ngay cả sàn nhà đá cẩm thạch màu trắng dưới chân cũng tìm không ra vết xước, vẫn còn sáng bóng mới mẻ như cũ. Cảm giác thứ hai chính là đơn giản hào phóng, không có trang hoàng xa hoa phô trương gì, chỉnh thể thiết kế không chút dây dưa dài dòng nào, liền như tính cách người sử dụng, mạnh mẽ vang dội lại tràn ngập quyết đoán.

Miên Miên thích loại phong cách trang hoàng này.

“Giám đốc” Miên Miên nhìn vẻ mặt Hỏa Nhạ đang chuyên chú sau bàn làm việc, dừng một chút nói, “Cái này…… Cà phê anh cần đây” Giọng điệu đông cứng không điều khiển nổi giống như lo lắng sẽ quấy rầy công việc của anh. Tha thứ cho cô, cô thật sự không phải có khiếu làm thư ký.

Hỏa Nhạ sau khi thản nhiên quét mắt liếc nhìn Miên Miên một cái, lực chú ý một lần nữa trở lại trên máy tính: “Ừ, đặt lên bàn”

Miên Miên tiến lên trước, theo lời đem cà phê đặt trên bàn gỗ màu đen. Sau đó giống như hạ quyết tâm nắm chặt nắm tay, ra sức ngẩng đầu, há miệng muốn nói —— nhưng mà “Cảnh đẹp” trước mắt, đem lời nói đến miệng tắc lại quay về trong bụng.

…… Miên Miên rốt cục hiểu được, vì sao nhiều người phụ nữ vì anh người trước ngã xuống, người sau tiến lên, xông pha khói lửa. Người đàn ông này…… Bộ dạng cũng quá họa thủy đi. [Có câu hồng nhan họa thủy đó bà con]

Ngũ quan tuấn lãng tinh tế khéo léo của Hỏa Nhạ khi được quan sát gần, lại càng hoàn mỹ đến nhìn thấy mà giật mình. Chỉ là nghiêng mặt chuyên chú làm việc, cũng đã làm Miên Miên luôn luôn “Thanh tâm quả dục” trong lòng nổ lớn một tiếng. Đặc biệt cặp mắt kia, đột nhiên mắt thấy ánh sáng mát rượi như pha lê kia, thỉnh thoảng phát ra hào quang trí tuệ lóng lánh ra ánh sáng ngọc; nhưng khi thăm dò thêm, lại phát hiện phía sau “Pha lê” là hồ nước lặng im sâu thẳm, ẩn chứa cảm giác cực hạn thâm thúy thần bí, làm cho người ta kìm lòng không được muốn hướng vào chỗ sâu nhất tìm tòi nghiên cứu, nhưng mà không biết chính mình sớm trầm luân như thế, bị lạc phương hướng……

Trong lòng cả kinh, Miên Miên hung hăng lắc lắc đầu, muốn lắc cho tà niệm đi ra. Tuy nói rằng cũng có tính thực sắc [2], nhưng Miên Miên cũng không muốn gia nhập hàng ngũ háo sắc giống như mắc hạn chờ mưa, rất đáng sợ.

Sau khi mặc niệm ba lượt “Tất cả đều là mây trôi”, Miên Miên lại lần nữa cố lấy dũng khí, tính dùng lời lẽ chính nghĩa cho thấy thân phận mình ——

“Giám đốc, tôi ——”

“Nhạ, máy chủ của《Phi Thăng》lại treo!” Nhưng vào lúc này, tổ trưởng tổ vận hành & bảo trì lại ngay cả cửa cũng không gõ liền xông vào, tự động xem nhẹ Miên Miên ngơ ngác đứng ở một góc, hổn hển nói với Hỏa Nhạ.

Hỏa Nhạ mặt không đổi sắc, vẫn vân đạm phong khinh như trước: “Tôi đang xử lý. Liên hệ với phòng máy móc chưa?”

Đại Cương tiết hận vỗ mạnh một cái lên bàn, nghiến răng nghiến lợi cáo trạng oán giận: “Liên hệ. Nhưng mà bọn họ nói là vấn đề này của chúng ta, muốn chúng ta kiểm tra một lần nữa. Mẹ nó, mỗi lần đều trốn tránh trách nhiệm, tiểu tử này khẳng định là loại người làm đại nhân bụng no liền chạy mất dạng” Đại Cương càng nghĩ càng giận, thô bạo đá văng ra ghế dựa ngồi xuống.

Hỏa Nhạ không có đáp lại,ngón tay thon dài lướt nhanh trên bàn phím.

“Mỗi lần đều là thời khắc mấu chốt xảy ra sự cố, còn không cho người ta sống sao. Bên khách hàng đều nháo loạn ngất trời, tuần này là lần thứ ba, lần thứ ba!” Đại Cương hiền não mà túm túm tóc, thần sắc mỏi mệt.

“Nếu lần này máy chủ trục trặc khiến số liệu của người chơi mất đi, liền bắt tay vào thương thảo việc bồi thường với khách hàng. Về phần bên phòng máy móc, để tôi ra mặt” Tầm mắt Hỏa Nhạ không có rời màn hình máy vi tính.

Đại Cương hận chưa tiêu lầu bầu vài câu, nhưng cũng tìm không tìm thấy biện pháp giải quyết tốt.

________________

Chú thích:

A Q [1]: Một nhân vật trong truyện của Lỗ Tấn (A Q chính truyện).

Trực đảo hoàng long [2]: Có trong điển tích về Nhạc Phi, điển tích này nói về trận chiến của Nhạc Phi thảo phạt quân Kim, sau câu thành ngữ này được lấy từ đó mà ra, ý của nó là trực tiếp tấn công vào sào huyệt địch.

Thực sắc [3]: Ăn và sắc giới – tình dục.

Nguồn: truyen8.mobi/t62520-cuu-cuu-anh-yeu-em-chuong-10.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận