Ngay sau đó, đoàn người Mưu Bình giống như là bốc hơi khỏi nhân gian, biến mất không thấy.
Trong trang viên Diệp Thần.
- Lão đại, Thương Hùng tới bái phóng!
Viêm Vũ đi đến, ở bên cạnh Diệp Thần nói.
Thương Hùng? Lão đại Thiên Cực tổ chức?
- Hắn tìm ta có chuyện gì, chẳng lẽ hắn cũng mua Chân Linh Chi Thạch hoặc là Tử Kinh Thần Thạch?
Diệp Thần nhướng mày nói, mua bán tự nguyện, coi như là lão đại Thiên Cực tổ chức, muốn đem Chân Linh Chi Thạch hoặc là Tử Kinh Thần Thạch mua đến tay trả cho mình, cửa cũng không có!
- Hình như là đặc biệt tới bái phóng lão đại!
Viêm Vũ nói.
- Để cho hắn vào đi.
Diệp Thần trầm ngâm chốc lát nói.
- Tốt!
Viêm Vũ đáp, đi ra ngoài nghênh đón.
Lúc này thương nhân tụ tập ở phía ngoài trang viên càng ngày càng nhiều, chừng một hai ngàn, bọn họ nhiều mua mấy vạn Chân Linh Chi Thạch, ít mua mấy trăm Chân Linh Chi Thạch.
Trang viên phía ngoài tụ tập nhiều người như vậy, cho dù đồ ngốc cũng biết, cái tình huống này không đúng.
- Trả tiền cho chúng ta! Chúng ta muốn tìm Diệp Thần!
Một chút thương nhân tức giận giơ lên Thiệu Ẩm, hướng về phía trong trang viên gầm thét tức giận mắng, trang viên đề phòng sâm nghiêm, nơi nơi là cường giả người mặc Thiên Ngân Chiến Giáp, Thiên Ngân Chiến Giáp kia sáng như tuyết, rất là chói mắt.
Một nhóm mấy chục người Thương Hùng nhìn những thương nhân này một chút, lại nhìn trong trang viên một chút, hắn cảm thấy, trong trang viên chừng hơn tám mươi đạo khí tức Tinh Chủ đỉnh cấp đang quan sát!
Coi như là trong Thiên Cực tổ chức, Tinh Chủ đỉnh cấp cũng bất quá chỉ có 130 mà thôi, ngắn ngủn mấy ngày thời gian, Diệp Thần nắm giữ lực lượng trong tay, đã theo chân bọn họ không xê xích bao nhiêu, hơn nữa lần phong ba này, Thương Hùng thô sơ giản lược tính toán một cái, Diệp Thần doanh thu hơn hai ngàn ức Tử Kim! Cả Thiên Cực tổ chức, tài lực cũng bất quá hai ba ức Tử Kim mà thôi!
Chẳng qua là thời gian ngắn ngủi như vậy, động tác của Diệp Thần cơ hồ tịch quyển cả Linh Khư Chi Địa!
Giờ phút này ba tổ chức lớn của Linh Khư Chi Địa, đoán chừng cũng không khỏi không một lần nữa xem kỹ Diệp Thần.
- Người này không tầm thường!
Thương Hùng trong lòng ám run sợ.
- Mời đi theo ta, chủ nhân nhà ta đang chờ các hạ!
Ánh mắt Viêm Vũ rơi vào trên người Thương Hùng, khẽ khom người nói.
Nghe được lời của Viêm Vũ, một đám thương nhân thoáng cái tâm động.
- Chủ nhân nhà các ngươi rõ ràng ở đây, vì sao không ra gặp chúng ta?
- Đem tiền trả lại cho ta!
- Để cho hắn đi ra ngoài!
Những thương nhân kia hình dáng ba hoa đoán bậy, ngay cả Thiệu Ẩm cũng gia nhập trong đó, bọn họ từng cái từng cái đỏ mắt, chuẩn bị đánh sâu vào trang viên Diệp Thần.
Những hộ vệ người mặc Thiên Ngân Chiến Giáp kia giơ lấy binh khí trong tay, hàn quang thoáng hiện, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
- Dựa theo quy củ Linh Khư Chi Địa, trùng kích tư nhân lãnh địa, giết không tha!
Viêm Vũ quát một tiếng, tu vi của hắn chính là Tinh Chủ đỉnh, chấn đến những thương nhân kia màng nhĩ vang lên, huyết khí cuồn cuộn.
- Bảo chủ nhân của ngươi cho chúng ta một lời giải thích!
Một ít thương nhân căm giận hô lớn nói.
Viêm Vũ nhìn lướt qua những thương nhân này, bình tĩnh nói:
- Chủ nhân của chúng ta để cho ta chuyển cáo chư vị, thấy lợi tối mắt, nguyện đánh cuộc chịu thua!
- Nguyện đánh cuộc chịu thua...
- Nguyện đánh cuộc chịu thua?
Những thương nhân này lẩm bẩm tái diễn những lời này, một ít thương nhân thất hồn lạc phách, nếu như không phải là bọn hắn muốn kiếm lớn một khoản, nếu như không phải là bọn hắn thấy lợi tối mắt, bọn họ như thế nào lại nhảy vào bên trong cái bẫy như vậy? Điều này có thể trách ai?
Chỉ có thể nói nguyện đánh cuộc chịu thua, rất nhiều thương nhân ảm nhiên rời đi.
Dần dần, thương nhân tụ lại ở chung quanh trang viên lục tục tản đi.
- Nguyện đánh cuộc chịu thua?
Thương Hùng nhìn thoáng qua những thư ng nhân dần dần tản đi kia, trong mắt hiện lên một đạo quang mang, Diệp Thần đến tột cùng là một người dạng gì?
Hướng trong trang viên nhìn lại, chỉ thấy những hộ vệ kia cả đám đều mặc Thiên Ngân Chiến Giáp, không thể không nói, trong lòng Thương Hùng cũng vô cùng chấn động, loại vật Thiên Ngân Chiến Giáp này, vô cùng trân quý hi hữu, một vật cũng có thể bán được giá tiền vô cùng kinh người, hơn nữa không phải là dựa hết vào có tiền là có thể mua được.
Thương Hùng cũng không khỏi cảm khái, bối cảnh Diệp Thần sâu không lường được.
Thương Hùng cùng Bàn Âm nhìn nhau, đi theo ở phía sau Viêm Vũ, hướng trong trang viên đi tới.
Cùng nhau đi tới, xuyên qua hành lang gấp khúc trong trang viên, trong lòng Thương Hùng, Bàn Âm rung động liên tục, mặc dù Thiên Cực tổ chức cũng rất có tiền, nhưng lại xa xa không có tới trình độ xa hoa như vậy!
Hiện tại Linh Khư Chi Địa ai có thể so sánh với Diệp Thần còn có tiền?
Một nhóm mười Thương Hùng, Bàn Âm mấy vòng qua thật dài hành lang, rốt cục đi vào trong trang viên tiếp khách đại sảnh.
Trong đại sảnh tiếp khách, Diệp Thần, A Ly cùng Sư gia đang chuyện trò vui vẻ.
Ánh mắt Diệp Thần rơi vào trên người Thương Hùng, lộ ra vẻ mỉm cười:
- Vị này chính là Thiên Cực Thương Hùng lão đại sao?
Thời điểm đối mặt Thương Hùng, Diệp Thần lạnh nhạt ngồi ở chỗ đó, thậm chí không có đứng dậy, mà Sư gia cùng A Ly cũng chỉ là nhàn nhạt nhìn lướt qua đám người Thương Hùng mà thôi.
Một số người sau lưng Thương Hùng cũng lộ ra thần sắc căm tức, Thương Hùng vung tay, ý bảo thủ hạ của mình giữ bình tĩnh.
Thương Hùng đánh giá Diệp Thần, Diệp Thần rất trẻ tuổi, còn trẻ lại có tu vi cao như vậy, lại có tài phú lớn như thế, rất có thể là một chút đệ tử thế gia. Gia nhập Minh thành nhất định phải qua tam quan, cho dù có bối cảnh Minh thành, cũng phải ở Linh Khư Chi Địa mấy năm lịch lãm, mới có thể gia nhập Minh thành.
Không biết Diệp Thần có bối cảnh gì, rất có thể là một thế gia đệ tử tới Linh Khư Chi Địa lịch lãm.
Trong lòng Thương Hùng không khỏi ghen tỵ, hắn ở Linh Khư Chi Địa mấy chục năm, nhưng thủy chung không đổi được Minh tín nhiệm, thủy chung vây ở bên trong Linh Khư Chi Địa này, cơ hồ hoàn toàn không thể nào trở thành tồn tại trên Tinh Chủ, mà những người Diệp Thần này, đi tới Linh Khư Chi Địa căn bản không cần làm cái gì, ngây ngốc một thời gian ngắn rất nhanh sẽ có người tới đây đón bọn họ.
Thế giới này chính là không công bình như vậy!
Diệp Thần tựa hồ đã nhận ra không cam cùng phẫn uất trong con ngươi Thương Hùng, Diệp Thần nghĩ lại liền hiểu rồi, lộ ra thần sắc hiểu rõ.
Thân làm một Tinh Chủ đỉnh cấp cường giả, như thế nào lại cam tâm vĩnh viễn đợi ở bên trong Linh Khư Chi Địa này!
- Ngồi đi!
Diệp Thần ý bảo nói.
Thương Hùng cùng Bàn Âm ở trên một cái ghế ngồi xuống.
- Các hạ thật là thủ đoạn, lừa tất cả mọi người xoay quanh. Ngay cả ta cũng thiếu chút đi mua Chân Linh Chi Thạch!
Thương Hùng nhìn thẳng Diệp Thần nói, hắn cử chỉ không câu chấp tự nhiên, rất có phong cách quý phái.
- Chút tài mọn mà thôi, chỉ có một chút người bị lòng tham che đậy hai mắt mới sẽ bị lừa, người thông minh chân chính tự nhiên là kính nhi viễn chi.