Cao Quan
Tác giả: Cách Ngư
Chương 619: Thành công thượng vị.
Người dịch: Nhóm dịch PQT
Biên dịch: Mê truyện
Nguồn: niepo
Cuồng phong gào thét, hơn một tiếng sau, quả nhiên là tuyết đã bay đầy trời.
Những bông tuyết nhẹ như lông ngỗng che trời phủ đất. Không bao lâu sau, toàn bộ thành phố Tân An liền được bao phủ bởi một cảnh tượng tráng lệ.
Trận mưa tuyết giằng co một ngày một đêm. Tuyết rơi xuống, nhiệt độ liền xuống âm không độ, khiến bầu trời mùa đông trở nên giá rét. Cuối năm, tất cả công tác đều tới giai đoạn kết thúc. Duy nhất còn chưa được xác định chính là bộ máy chính đảng khu Kiến An vẫn chưa được giải quyết.
Nháy mắt đã đến tết Âm lịch năm 1995. Trước tết Âm lịch một ngày, khi gần tới giờ tan làm, văn phòng Thành ủy đột nhiên nhận được điện thoại thông báo khẩn cấp. Buổi sáng ngày mai, Bí thư Tỉnh ủy Từ Xuân Đình muốn tới Tân An thị sát công tác, mục đích cụ thể là tham quan hệ thống giáo dục và những hạng mục mới ở Tân An. truyện copy từ tunghoanh.com
Bí thư Thành ủy Chu Tích Thuấn giật mình kinh hãi, nhưng vẫn khẩn trương an bài mọi thứ, lập tức làm tốt công tác nghênh đón Từ Xuân Đình. Chủ tịch thành phố Tạ Kiến Quân cũng không dám chậm trễ, ngay cả Từ Xuân Đình sắp rời chức nhưng cho tới bây giờ ông cũng vẫn là Bí thư Tỉnh ủy. Tỉnh Giang Bắc vẫn không có người nào chống lại được ông. Hơn nữa, là Ủy viên trung ương chính trị, thân phận của Từ Xuân Đình bất luận đến chỗ nào cũng được đặt ở tầm cao.
Sáng ngày thứ hai, Từ Xuân Đình quả nhiên là đơn giản gọn nhẹ đến Tân An. Đại khái trước khi ông ta rời chức thì lần cuối cùng hạ cơ sở để công tác.
Bí thư Thành ủy Chu Tích Thuấn và Chủ tịch thành phố Tạ Kiến Quân hai người cùng nhau tiếp đãi Từ Xuân Đình. Từ Xuân Đình đầu tiên đến tham quan hai trường học trong hệ thống giáo dục Tân An, sau đó lại đi xem qua một số hạng mục mới của khu Kiến An.
Từ Xuân Đình rất khiêm tốn, cự tuyệt giới truyền thông đi theo. Ông ta lúc này xuống dưới, bất kể là truyền thông của tỉnh hay là truyền thông bản địa, đều không có đoàn phóng viên đi theo phỏng vấn. Ông ta trước tiên nói qua với Chu Tích Thuấn, không được quấy nhiễu địa phương, không báo cáo tin tức, không có xe cảnh sát mở đường, nói chuyện trong bí mật. Đây chỉ là một cuộc điều tra nghiên cứu khảo sát.
Từ Xuân Đình buổi tối ở lại Tân An. Sáng hôm sau lại đến nơi trồng rau quả lớn trong nhà kính lớn nhất nằm ở ngoại ô thành phố. Sau đó mới lặng yên ngồi xe trở về tỉnh.
Từ Xuân Đình buổi tối ở lại thành phố, có nhân viên văn phòng Thành ủy phát hiện. Từ Xuân Đình sau bữa cơm tối, lại cùng với Bí thư Thành ủy Chu Tích Thuấn đi tản bộ đến hơn một giờ.
Trong khoảng thời gian này, Bành Viễn Chinh trở lại thủ đô để thăm hai đứa con song sinh của mình. Hai đứa bé dưới sự chăm sóc của toàn thể cao thấp Phùng gia đã ngày một khỏe mạnh lớn lên. Trên nét mặt của chúng mơ hồ có bóng dáng của Phùng Thiến Như và Bành Viễn Chinh.
Đứa con trai thì rất giống Phùng Thiến Như, còn con gái thì lại cực kỳ giống Bành Viễn Chinh, giữa hai hàng lông mày ánh lên vài phần anh khí.
Buổi sáng hai mươi hai tháng chạp, Chu Tích Thuấn lại triệu tập Hội nghị thường vụ Thành ủy nghiên cứu cán bộ. Nhưng lúc này đây, những Ủy viên thường vụ khác lại tuyệt đối không ngờ, thái độ của Chu Tích Thuấn lại trở nên vô cùng cứng rắn, mạnh mẽ khiến cho người ta cảm giác không thể tưởng tượng được. Xem điệu bộ này không tiếc chống lại và trở mặt, ra sức đề cử Bành Viễn Chinh thượng vị.
Ngay cả Mạnh Cường cũng phải giật mình.
- Các đồng chí, trước khi thảo luận, tôi xin nhấn mạnh hai câu. Vấn đề phối trí chọn người của lãnh đạo khu chính đảng Tân An, chúng ta đã kéo dài rất lâu, Trước sau mời dự họp ba lần để thảo luận. Hơn nữa, lần này là lần thứ tư. Không thể cứ như vậy rồi để nó trôi qua, bởi vì nó sẽ ảnh hưởng tới công tác cơ sở và sự ổn định xã hội. Tôi ở đây tỏ thái độ, trong hội nghị thường vụ ngày hôm nay, chúng ta nhất định phải đưa ra kết quả xác định. Tôi không hy vọng sẽ tiếp tục như này mãi.
- Tôi ở đây cho thấy cái nhìn của mình. Tôi cho rằng, đồng chí Bành Viễn Chinh đảm nhận chức Bí thư quận ủy khu Kiến An là thích hợp và thỏa đáng. Đồng chí ấy tuy tuổi còn trẻ, nhưng kinh nghiệm lý lịch thì không nông cạn chút nào. Trước sau đã đảm nhiệm qua chức Phó trưởng phòng cơ quan Thành ủy, Trưởng phòng, Chủ tịch thị trấn cơ sở, Bí thư Đảng ủy, Ủy viên thường vụ Quận ủy Tân An, Bí thư cơ quan công ủy. Sau khi đến công tác tại huyện Lân thì lên chức Phó chủ tịch thường trực huyện, rồi Chủ tịch huyện. Trải qua nhiều cương vị rèn luyện như vậy, năng lực công tác của cậu ấy rõ như ban ngày.
- Chúng ta trực tiếp giơ tay biểu quyết.
Chu Tích Thuấn không ngờ trực tiếp giơ tay lên:
- Đồng chí này tôi rất quen thuộc, và tín nhiệm. Tôi đồng ý đồng chí gánh vác trách nhiệm lãnh đạo của mình.
Hàn Duy giật mình liếc mắt nhìn Chu Tích Thuấn, thầm nghĩ Chu Tích Thuấn nếu có thể nói loại lời này, đây là quyết tâm muốn đẩy Bành Viễn Chinh lên cao. Nhưng trong lòng của ông vẫn còn hồ nghi, lại do dự giơ tay lên, cười nói:
- Tôi cũng đồng ý. Các hạng mục công tác trước mắt của huyện Lân đều do đồng chí Bành Viễn Chinh chủ đạo thúc đẩy. Để cậu ấy đảm nhiệm chức vụ là có lợi cho tính kéo dài duy trì công tác.
Mạnh Cường im lặng giơ tay.
Những Ủy viên thường vụ khác thấy thái độ của Chu Tích Thuấn mạnh mẽ, cứng rắn như vậy thì cũng giơ tay thông qua. Tạ Kiến Quân nhíu mày, thoáng tính toán một chút, cảm giác mình vì vậy mà trở mặt với Chu Tích Thuấn thì rất không đáng giá, liền cắn răng quyết định lui một bước.
- Được rồi, tôi cũng đồng ý. Bành Viễn Chinh là đồng chí mà tôi tuy rằng không quen thuộc lắm, nhưng nếu Bí thư Chu, Phó bí thư Hàn đã tín nhiệm cậu ấy như vậy thì tôi cũng không có ý kiến. Tuy nhiên, tôi không đồng ý đề cử cậu ấy làm Ủy viên thường vụ Thành ủy. Làm Bí thư Quận ủy đã là một sự đề bạt đặc biệt rồi, nếu tiến vào bộ máy Ủy viên thường vụ Thành ủy thì rất không hợp thường quy, ảnh hưởng tiêu cực quá lớn, không thích hợp. Còn trẻ như vậy mà đã là Ủy viên thường vụ Thành ủy, không cần nói đến thành phố của chúng ta, mà ngay cả toàn tỉnh cũng không có.
Tạ Kiến Quân trầm mặc nói.
Những Ủy viên thường vụ khác còn chưa kịp có phản ứng thì Chu Tích Thuấn đã lạnh lùng cười, nói:
- Tuổi trẻ không phải là cái tội. Chúng ta cân nhắc một cán bộ, không phải xem tuổi của người đó mà là xem nặng lực và phẩm chất của người đó, cùng với quần chúng cơ sở. Đồng chí Bành Viễn Chinh, bất kể là từ phương diện nào, chúng ta cũng tìm không ra một tật xấu. Một đồng chí như vậy tại sao lại không được đề bạt?
- Tuổi trẻ hóa cán bộ là do Trung ương đề xướng. Tôi nhớ Chủ tịch Tạ năm đó được đề bạt lên làm Phó giám đốc sở chỉ mới hơn ba mươi tuổi. Lúc đó cũng có không ít người sau lưng nghị luận, nói là Chủ tịch Tạ sao lại được như thế? Kết quả như thế nào đây? Chủ tịch Tạ tuổi trẻ tài cao, ở trên cương vị lãnh đạo làm ra những thành tích không tầm thường. Dùng hành động thực tế để đánh trả lại những lời đồn đại và không tín nhiệm.
Chu Tích Thuấn lời nói tuy rằng rất nghiêm túc, nhưng mọi người lại nghe trong đó có không ít hương vị trào phúng.
Tạ Kiến Quân lúc này sắc mặt đỏ lên.
- Khu Kiến An là khu trung tâm về kinh tế và chính trị của thành phố. Tầm quan trọng không cần nói cũng biết. Khu vực này, Bí thư Đảng ủy kiêm nhiệm Ủy viên thường vụ Thành ủy là hành chính lệ thường, cũng không khác người. Đây là điều thứ nhất.
- Thứ hai, tôi đề nghị các đồng chí không nên đeo mắt kính thành kiến nhìn vào tuổi và kinh nghiệm lý lịch của đồng chí Bành Viễn Chinh. Cái chúng ta cần nhìn chính là năng lực và thành tích của cậu ấy. Tôi ở đây có một số số liệu, mọi người hãy xem qua.
- Trước khi Bành Viễn Chinh đến nhậm chức, tổng giá trị sản lượng của huyện Lân là năm trăm tám mươi triệu. Một con số ít đến thảm thương. Toàn bộ huyện, hộ nông nghiệp chiếm tuyệt đại đa số. Không có bất cứ một cơ sở công nghiệp nào. Người dân cũng không được ăn no mặc ấm. Nhưng vào năm 1994, trải qua hai năm cố gắng, Bành Viễn Chinh đã đoàn kết dẫn dắt lãnh đạo đảng chính của huyện Lân đẩy mạnh thu hút đầu tư và xây dựng hạng mục; chỉnh hợp tài nguyên mượn lực phát triển, tạo ra thành tích khiến mọi người phải ngưỡng mộ. Do đó, từ một huyện nghèo đã có sự thay đổi nghiêng trời lệch đất.
- Riêng tính đến cuối năm 1994, huyện Lân đã thực hiện được tổng giá trị sản lượng lên đến một một tỷ bảy trăm triệu, tăng trưởng cả năm đạt 114%. Cả năm hoàn thành thu nhập tài chính là bảy mươi chín triệu tám trăm sáu mươi ngàn, tài chính địa phương là một trăm hai mươi mốt triệu sáu trăm chín ngàn đồng. Sự tăng trưởng hoàn toàn rõ rệt so với những năm trước. Sinh hoạt phí thu vào cho người dân là ba ngàn hai trăm đồng, phân biệt so với tám trăm sáu mươi đồng so với năm ngoái. Năm 1994, toàn bộ giá trị nông nghiệp của huyện là một trăm năm mươi triệu. Đây là một con số chói mắt, đủ để chứng minh năng lực dẫn dắt, trình độ và nhiệt tình của Bành Viễn Chinh. Và đây cũng đã thuyết minh, trung ương đề xướng tuổi trẻ hóa cán bộ, tri thức hóa và chuyên nghiệp hóa là rất anh minh. Chúng ta nhất định phải trọng dụng và đặc biệt đề bạt những cán bộ như Bành Viễn Chinh.
- Chỉ trong hai năm thời gian, để cho một huyện nghèo có tiếng trong tỉnh thoát thai hoán cốt, ai làm được điều này? Nếu ai có thể, tôi liền đề bạt ngay. Bí thư Tỉnh ủy Từ đến thành phố khảo sát, còn đặc biệt nói vơi tôi, hiện tại chúng ta đẩy mạnh cải cách mở cửa, cần những cán bộ trẻ như Bành Viễn Chinh. Tỉnh ủy đã hướng Ban tổ chức trung ương đề cử Bành Viễn Chinh vào trong danh sách mười một cán bộ hậu bị trọng điểm, xếp vào danh sách điều phối của trung ương.
Chu Tích Thuấn không cho các Ủy viên thường vụ khác có thời gian lên tiếng, thao thao bất tuyệt, miệng nói như đao. Ông ta dùng con số để nói chuyện, quả thật đã phóng đại chiến tích của Bành Viễn Chinh trước mặt các Ủy viên thường vụ, khiến cho người khác cho dù không muốn cũng không thể làm gì hơn.
Tuy nhiên, đây không phải là nhân tố quan trọng. Quan trọng nhất là đoạn cuối cùng mà Chu Tích Thuấn nói, Bành Viễn Chinh đã được Tỉnh ủy đề cử vào danh sách cán bộ hậu bị do Trung ương thống nhất phối trí. Điều này đem Bành Viễn Chinh một bước lên mây, ngay cả thành phố cũng không bì kịp.
Nói như vậy không phải là nói lung tung. Chu Tích Thuấn không có khả năng nói láo. Ông ta đã ám chỉ như vậy, khiến cho rất nhiều Ủy viên thường vụ vốn tính toán phản đối phải ngậm miệng lại.
Bành Viễn Chinh đảm nhiện chức Bí thư Quận ủy khu Kiến An đồng thời đề cử làm Ủy viên thường vụ Thành ủy, đa số Ủy viên thường vụ đều thông qua. Tạ Kiến Quân tuy rằng bảo lưu ý kiến cá nhân phục tùng quyết định của tổ chức, làm ra thỏa hiệp lâm thời, nhưng ông ta vẫn yên tâm mình có chỗ dựa vững chắc. Ông ta cho rằng, người sắp tiếp nhận chức Bí thư Tỉnh ủy của Từ Xuân Đình nhất định sẽ loại đi bổ nhiệm này.
Kế tiếp, Hội nghị thường vụ Thành ủy lại triển khai phân tranh chọn người cho khu Kiến An. Chu Tích Thuấn đề cử Bành Viễn Chinh thượng vị thành công, những ứng cử viên cho chức Chủ tịch quận đều làm ra nhượng bộ, đạt thành cân bằng chính trị với đám người Tạ Kiến Quân, quyết định điều nhiệm Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng Cố Khải Minh đến Kiến An làm Chủ tịch quận. Về phần Bành Viễn Chinh hướng Chu Tích Thuấn hết lòng đề cử Quách Vĩ Toàn, nhưng do điều kiện ở mọi phương diện không phù hợp nên tạm thời bỏ qua.
Hai mươi sáu tháng chạp, Thành ủy truyền đạt mệnh lệnh bổ nhiệm. Mà gần như cùng lúc đó, quyết định bổ nhiệm Bành Viễn Chinh lên làm Ủy viên thường vụ Thành ủy trong Hội nghị thường vụ Tỉnh ủy cũng đã được thông qua. Căn cứ vào chỉ thị của lãnh đạo tỉnh ủy có liên quan, suy xét đến tình hình thực tế của khu Kiến An, yêu cầu Thành ủy thay thế Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tuyên bố bổ nhiệm ban lãnh đạo khu Kiến An, để bảo đảm được sự ổn định liên tục về kinh tế và xã hội của khu.
Sở dĩ nhanh như vậy, đại khái là Từ Xuân Đình trước khi đi đã trợ giúp lần cuối cùng. Bành Viễn Chinh tránh không được, phải gọi điện thoại cảm ơn Từ Xuân Đình. Từ Xuân Đình chỉ cười ha hả, nói mình bất quá chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.