Chàng Rể Ma Giới
Tác giả: Điểm Tinh Linh
Chương 616: Khảo nghiệm của thi vu vương
Dịch giả: Hoàng Ma
Biên Dịch: Hoàng Ma
Nhóm Dịch: Đọa Lạc vương tộc
Nguồn: 4vn.eu
Bóng đen này mặc một thân trường bào màu vàng nhạt, rõ ràng không hề che giấu khung xương tý nào, trong tay cầm một cây cốt trượng hình thù quái dị, trên đầu còn mang mũ miện màu bạc, bắt mắt nhất chính là hai điểm quang mang màu lam u thẳm ở cái đầu lâu, giống như ma trơi cháy rực, người khác không rét mà run.
Chủng tộc: thi vu vương.
Thực lực tổng hợp: S
Thể chất: A-. Lực lượng: A-. Tinh thần: S+. Tốc độ: A.
Phân tích: (phân thân)
Trong ma pháp vong linh, cấp thấp nhất là ma pháp chuyển hóa khô lâu, có thể chuyển hóa xương cốt thành chiến sĩ khô lâu. Nhưng còn có một loại ma pháp chuyển hóa cao cấp, cũng càng nguy hiểm hơn, có thể thông qua bí dược và nghi thức để chuyển hóa bản thân thình pháp sư vong linh bất tử, đây là thi vu.
Trần Duệ cũng không phải nhìn thấy thi vu lần đầu tiên, tên nô bộc Saipulaier chính là thi vu, thống lĩnh quân đoàn vong linh từng vài lần phát huy công dụng vô cùng mấu chốt. Nhưng "thi vu vương" cao hơn một bậc thì lại là lần đầu chứng kiến.
Trần Duệ biết thi vu không có thân thể chân chính, thể xác trước mắt chẳng qua chỉ là chỗ ở tạm, cho nên trong phân tích chi nhãn mới có hiển thị "phân thân". Saipulaier cũng từng lợi dụng hình chiếu để lừa gạt người tầm bảo trong bảo tàng của Pagliuca.
Tình thế hiện nay cực kỳ hiểm trở, biển oan hồn đầy trời đã bao vây kín đám người Trần Duệ. Nếu như đánh bừa, phần thắng cực kỳ nhỏ bé.
"Tham kiến thi vu vương điện hạ." Trần Duệ suy nghĩ thật nhanh, khom người thi lễ: "Nghi thức hoan nghênh của điện hạ quả thực làm người ta có ấn tượng thật sâu."
Một thanh âm bén nhọn vang lên: "Ngươi hẳn là nên thêm từ vĩ đại, chí cao vô thượng và độc nhất vô nhị vào sau từ 'điện hạ' nữa!"
Cũng không phải thi vu vương nói chuyện, mà là một oan hồn màu xanh bên cạnh. Thực lực tổng hợp của oan hồn này là A+, đang hung thần ác sát nhìn Trần Duệ, giống như vị "khách nhân" này nói ra những câu không thể nào tha thứ vậy.
"Prince." Âm thanh lạnh lẽo của thi vu vương vang lên, oan hồn Prince màu xanh lập tức im miệng, biểu tình dữ tợn nháy mắt biến thành thành kính và khiêm tốn, trở mặt quá nhanh, làm Trần Duệ âm thầm líu lưỡi.
Thi vu vương chậm rãi bay tới, đánh giá Trần Duệ vài lần, rồi lại nhìn vào tàng bảo đồ phát ra quang mang màu kim nhạt trong tay hắn, điềm nhiên nói: "Ánh mắt có nhãn lực của ta thích nhất chính là mẫu vật tài liệu thượng giai. Có lẽ ta nên suy xét nên dùng khung xương của ngươi chế thành một tác phẩm nghệ thuật "khắc sâu" vào ấn tượng của ngươi. Ta cam đoan, trong quá trình này ngươi sẽ vô cùng hưởng thụ."
Trần Duệ chú ý tới ánh mắt chằm chằm của thi vu vương, không để ý tới lời uy hiếp này, chỉ tỉnh bơ giơ tàng bảo đồ lên: "Chúng ta được long hoàng đại nhân chỉ dẫn, nhiều lần trải qua vất vả tới đây, ven đường thông qua khảo nghiệm của hai vị đại nhân Red Pipit và Leteman. Ta nghĩ chúng ta hẳn là có tư cách hưởng thụ đãi ngộ của khách nhân chân chính."
"Đồ hèn mọn, không được đánh đồng điện hạ vĩ đại với hai tên vô năng kia!" Prince lại hét lên.
Trần Duệ coi như hiểu rõ, Prince này chính là loại người ôm chân tiếp tay cho giặc. Cái loại này cũng giống với trong phim ảnh thời chiến, mấy thằng Việt gian đã giơ ngón tay cái lên với giặc khựa, lại còn muốn thanh minh thêm một câu: "Cao. Thật sự là cao!"
"Hình như ngươi đã quên thêm vào 'chí cao vô thượng' và 'độc nhất vô nhị'." Trần Duệ mỉm cười, ngược lại càng trấn định. Thi vu vương phô trương như vậy, nếu cần chiến đấu, trực tiếp phái oan hồn ra vây công là được, tuyệt không cần phí công sức như thế.
Prince nhất thời nghẹn họng, đang định nổi xung thì hai con ma trơi màu lam trong hốc mắt thi vu vương lại lóe lên mạnh hơn: "Mặc dù là con kiến, nhưng cũng là một con kiến thú vị... Các ngươi đã giữ tàng bảo đồ đầy đủ của long hoàng đại nhân, cũng coi như có tư cách thấp nhất để tiến vào tháp hủy diệt, đi theo ta."
Dứt lời là xoay người bay về phía sau. Prince vội vàng theo sát, cả biển oan hồn tách ra một con đường.
Hóa ra tòa tháp trắng này gọi là tháp hủy diệt. Trần Duệ và ám nguyên tố quân vương liếc nhau một cái, không hẹn mà cùng thấy được sự kinh ngạc trong mắt nhau. Vốn đã lường trước không thể tránh khỏi một hồi ác chiến, không thể ngờ... vượt qua kiểm tra nhẹ nhàng như vậy sao?
Mặc dù ngoài ý liệu, nhưng dường như cũng là kết quả tốt nhất. Nếu đánh nhau thật, ngoại trừ Trần Duệ và ám nguyên tố quân vương còn có thủ đoạn bảo mệnh đặc biệt, còn lại kể cả Shi Cuinuo và Black Law cũng khó mà giữ mạng.
Hai người liếc nhau nhanh một cái, Trần Duệ khom người nói: "Vậy thì kính nhờ thi vu vương điện hạ."
"Tên của ta là Gloria Rios, ngươi có thể xưng hô với ta là vu yêu vương." Thi vu đang lơ lửng phía trước cũng không quay đầu lại, chỉ nói một câu.
Vu yêu vương? Xưng hô kiểu này làm một trạch nam xuyên việt nào đó chợt cả kinh: Ngươi xác định tên ngươi là Gloria Rios mà không phải.... Arthas chứ?
Được rồi, nơi này là ma giới. Đi thẳng hướng tây... ặc, đi tiếp về phía tháp trắng thôi.
Làm Trần Duệ kinh ngạc chính là, tốc độ của bọn họ còn chậm hơn không ít so với lúc trước, nhưng tháp hủy diệt lại gần hơn nhanh chóng, giống như một đoạn đường vốn cần cả mấy chục ngày, bây giờ cần mấy chục phút đã đi được rồi vậy.
Đây rõ ràng một loại dị lực "súc địa thành thốn", có lẽ đoạn đường này vốn cũng chỉ có như thế, chỉ là do lực lượng của quốc độ lĩnh vực, khiến cho bọn Trần Duệ lúc trước lâm vào trong một quy tắc kỳ dị đi vòng vòng, chỉ sợ vĩnh viễn cũng không có cách nào đi tới trước tháp trắng cả.
Tháp hủy diệt ngày càng hiện rõ, đây là một cái tháp nhọn to lớn, nhìn kỹ thì mơ hồ thấy hoa văn màu máu kỳ dị, càng tới gần càng cảm nhận được loại khí tức làm người khác ngạt thở này. Dường như mấy cái tháp nhọn này là thần linh trên cao, dù đứng ở góc độ nào cũng cần cúng bái ngưỡng mộ vậy.
Phía trước tháp nhọn có một lối đi, bị vô số pho tượng vây quanh trùng điệp. Những pho tượng này cầm không ít vũ khí, toàn thân hiện lên ánh kim màu đen sẫm, hình thái dữ tợn, nhìn qua rất sống động. Những pho tượng trải dài thẳng tắp đến cửa vào tháp nhọn, giống như quân đoàn thủ vệ vậy.
Ở cửa vào tháp nhọn có dựng một pho tượng khổng lồ nhất, như là thủ lĩnh vậy.
"Hắc thiết bí tượng quỷ?" Ám nguyên tố quân vương nhìn thoáng qua những pho tượng này, cau mày lại.
Trần Duệ từng nghe Tetema giới thiệu qua, hắc thiết bí tượng quỷ có sức chiến đấu cường đại, dùng mật chú cùng tài liệu đặc thù chế thành, khiến cho chúng có được đặc tính giảm thương tổn vũ lực và ma pháp xuống cực thấp. Không chỉ như thế, bí hắc thiết bí tượng quỷ còn có thể che đậy lực cảm tri dò xét, rất khó dò ra sức chiến đấu của bọn chúng.
Khác với mấy sinh mệnh luyện kim có ý thức chủ quan như đăng linh, thạch anh thú, bí tượng quỷ chính là một cỗ máy chiến tranh không chút tình cảm, giống như thạch tượng quỷ mà Trần Duệ đụng phải ở núi Sekeruide hay kim nhân mà Lola chế tạo ra. Nhưng uy lực thì không thể nào so sánh được.
Thủ vệ hắc thiết bí tượng quỷ đã đông đến vài chục vạn, cũng giống như là pho tượng bất động. Nhưng một khi công kích, kẻ xâm nhập sẽ gặp phải đả kích kinh khủng.
"Không hổ là ám nguyên tố quân vương, liếc một cái đã nhận ra mấy món đồ chơi này." Hiển nhiên vu yêu vương Gloria Rios dễ dàng nhìn thấu thân phận của ám nguyên tố quân vương: "Các vị, bảo tàng của long hoàng đại nhân ở bên trong, các ngươi có thể đi vào rồi."
Cứ thế mà đi vào? Trong vòng vây của đám hắc thiết bí tượng quỷ? Gần như tất cả mọi người đều lộ vẻ cảnh giác.
"Vu yêu vương điện hạ." Trần Duệ mở miệng: "Ta có thể lý giải thế này không, một khi chúng ta tiến vào thông đạo này là sẽ lọt vào công kích mãnh liệt của đám hắc thiết bí tượng quỷ?"
"Đây là tự ngươi nói." Gloria Rios cười âm trầm, trường bào màu vàng trên người không gió mà bay: "Trước tiên nói cho ngươi vài tin tức xấu thú vị, trước đó các ngươi hắn đã đụng phải đồ bạch tuộc đần độn cùng tên bệnh chỉ biết dùng sương mù dọa người. Linh hồn mà bọn hắn thu hoạch được đều qua con đường nào đó chuyển đến nơi này. Nơi này tập trung toàn bộ linh hồn có giá trị của các hải vực xung quanh, chúng nó cách vài ngày sẽ bị u linh chi thiêu đốt, không thể giải thoát cũng không trốn đi được, cho nên chỉ có thể không ngừng oán hận trong tra tấn vô tận này. Cho nên, nơi này chính là vùng đất của oán hận!" truyện copy từ tunghoanh.com
Chẳng trách ven đường chẳng nhìn thấy một con vật nhỏ nào, hóa ra toàn bộ sinh linh trong hải dương lớn như thế đã biến thành sinh vật vong linh! Thuyền vong linh, xương hải thú, oan hồn... Trần Duệ sợ hãi trong lòng, Shi Cuinuo không kìm được mà nắm chặt sáu thanh loan đao trong tay.
Vu yêu vương không thèm để ý chút nào, tiếp tục nói: "Trước mắt các ngươi có ba lựa chọn. Thứ nhất, trực tiếp tiến vào tiêm tháp theo con đường bị hắc thiết bí tượng quỷ bao vây này, đương nhiên, ta không dám cam đoan sẽ phát sinh cái gì. Thứ hai, ở lại đây, trở thành một thành viên của oán hận, giống như... bọn chúng vậy, tin rằng khi đám các ngươi biến thành bộ dáng của bọn chúng, bọn chúng sẽ rất vui vẻ mà hưởng thụ máu tươi và cốt nhục đã lâu không thấy. Đáng tiếc, các ngươi quá ít người, không đủ giắt răng..."
Ngón tay Gloria Rios chỉ về phía biển oan hồn, tuy rằng oan hồn trong biển tràn đầy oán hận vô tận và căm hờn, nhưng bị xương tay lởm chởm kia chỉ vào lại thi nhau lộ vẻ sợ hãi, tránh ra mở đường, cũng không thiếu oan hồn lộ vẻ thèm nhỏ dãi với đám người Trần Duệ.
"Một lựa chọn cuối cùng, các ngươi chơi với ta một trò chơi. Nếu các ngươi thắng, coi như đã thông qua khảo nghiệm cuối cùng này, ta có thể cho các ngươi đi qua thông đạo một cách an toàn."
Quả nhiên không ngoài dự kiến, cửa thứ ba này không có dễ qua như vậy.
Ám nguyên tố quân vương trầm ngâm một lát, mở miệng trước: "Nói về trò chơi của ngươi trước đi."
"Rất đơn giản." Thân hình vu yêu vương trôi đến trước một bàn tròn kỳ dị ở gần thông đạo, cái bàn tròn này rất lớn, ở giữa có một pho tượng màu đen cầm lưỡi hái trong tay, xung quanh còn có chạm trổ hoa văn kỳ dị.
"Trò chơi bài ma pháp, 'quyết đấu số mệnh'."
Quyết đấu số mệnh? Trần Duệ là lần đầu tiên nghe thấy loại trò chơi này, hơn nữa còn là bài ma pháp?
"Quyết đấu số mệnh? Trò chơi cổ lỗ sĩ." Dường như Hegel chẳng xa lạ gì trò này: "Ngươi muốn chơi thế nào?"
"Thật là khéo, xem ra ám nguyên tố quân vương cũng là một người cùng sở thích." Hốc mắt Gloria Rios lại lóe ra tia sáng kỳ dị: "Ngươi là khách, có ba loại trò chơi: cạnh tranh tốc độ, chiến tranh kỳ tích, trò chơi tử vong. Ngươi có thể tùy ý chọn, ba thắng hai là thắng, thế nào?"
Hồng quang trong mắt Hegel lập lòe: "Nhưng mà, điều mà ta muốn biết rõ trước chính là, thế nào mới có thể cam đoan tính công bằng của ván bài này trong quốc độ của ngươi?"
Dường như Gloria Rios khá là hứng thú với cái loại đánh bài ma pháp này: "Chúng ta có thể ký kết khế ước linh hồn, bằng đẳng cấp linh hồn của ngươi, lại có khế ước, hẳn là không cần lo lắng ta làm càn."
Hegel suy xét một trận, chậm rãi gật đầu: "Tốt! Nếu ba trận thắng hai, như vậy thì mỗi loại chơi một trận đi. Nếu như... ngươi còn có thể kiên trì đến trận thứ ba."
"Hegel điện hạ có niềm tin như vậy, ta lại càng ngày càng thấy hứng thú với trò chơi kế tiếp." Gloria Rios phát ra tiếng cười âm trầm: "Chẳng qua, bất cứ chuyện gì cũng có cái giá của nó. Tiền cược của lần này chính là sinh mệnh của ngươi cùng toàn bộ đồng bọn, khong biết quân vương điện hạ có can đảm này không?"
"Tình trạng sống chết? Tốt lắm." Hegel cũng cười thâm trầm: "Nếu như muốn sinh mệnh của một vị nguyên tố quân vương, như vậy ngươi cũng phải đặt cược sinh mệnh."
"Như ngươi mong muốn. Nếu ta thua, không chỉ ta thả các ngươi tiến vào tháp hủy diệt, hơn nữa cái mạng này của ta cũng là của ngươi." Gloria Rios cười càng vui vẻ, chỉ là cái bộ mặt xương khô kia thấy thế nào cũng đáng sợ: "Làm một kẻ yêu thích bài ma pháp chân chính, ta đã nóng lòng chờ mong trận quyết đấu phấn kích sắp tới lắm rồi."
"Chờ một chút, đồng bọn của ám nguyên tố nhân chỉ là ám nguyên tố nhân." Hegel chỉ chỉ đám người Trần Duệ, ngạo nghễ nói: "Không có bao gồm mấy loại người chỉ lợi dụng nhau thế này."
Những lời này làm sắc mặt Shi Cuinuo biến đổi, lúc này hừ lạnh một tiếng, đối chọi gay gắt: "Đây cũng là lời ta muốn nói, bộ tộc Naga cũng không có phó thác sinh mệnh của mình cho kẻ không đáng tín nhiệm. Ta thà chọn... Guile."
Naga cùng với nguyên tố nhân còn lại cũng sôi nổi gật đầu, Gloria Rios rất hứng thú nhìn Trần Duệ, dáng cười càng quỷ dị: "Xem ra trong các ngươi cũng có một trò chơi rất thú vị, có lẽ niềm vui của ta lát nữa còn có thể kéo dài."
"Chờ cho mạng của ngươi kéo dài đến lúc đó rồi nói." Hegel hừ lạnh."
Gloria Rios cười khặc khặc, cũng không có dài dòng ở vấn đề này, đi tới kiểm tra bàn tròn cùng Hegel, mặt đối mặt ngồi xuống: "Trước khi ký kết khế ước đánh bài sinh tử, ta muốn nhắc nhở ngươi lần cuối. Cho dù ngươi là nguyên tố quân vương, trên bàn bài chứa lực lượng quy tắc của vùng đất oán hận, cũng không có cách nào tránh trừng phạt của thất bại. Có thể linh hồn của ngươi mạnh hơn, áp đảo quy tắc bên ngoài, nhưng nguyên tố chi tâm của ngươi sẽ tan vỡ, chỉ có thể tiếp tục hao phí cực nhiều khí lực và thời gian mới sống lại được."
"Nói như vậy, cho dù ngươi có được quốc độ lực, một khi thất bại, tinh hoa linh hồn trong hộp sinh mệnh cũng tan thành mây khói sao?"
"Đương nhiên!" Đầu ngón tay vu yêu vương Gloria Rios xuất hiện một ký hiệu kỳ dị, bay tới chỗ Hegel. Hegel làm y theo, hai cái ký hiệu dung hợp qua lại trên không trung, cuối cùng sau khi hai bên đều thỏa mãn với điều khoản, hóa thành một khế ước có chứa tên hai người, lập tức biến mất tiêu.
Sau khi ký khế ước thành công, hình trạm trổ trên bàn tròn hiện ra rất nhiều sương mờ, mơ hồ phát ra quang mang màu vàng nhạt. Pho tượng ở trung tâm giống như sống lại, thân thể cũng trở nên mông lung, mặc một thân áo choàng đen, cái lưỡi hái màu đen trong tay chỉ chỉ, một chồng bài kỳ dị xuất hiện trên mặt bàn.
Chất liệu bài vô cùng đặc thù, hoa văn tinh mỹ ở mặt lưng giống như mặt trời và mặt trăng, bên mép tỏa ra kim văn nhàn nhạt, lộ ra khí tức hoa lệ mà thần bí.